Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Mẹ Kế, Nuôi Dạy Con Cái
Chương 33: Trong Khi Kết Hôn 3
Nguyên Nguyệt Nguyệt Bán
10/01/2022
Tống Chiêu Đệ nhắc nhở: "Da của trẻ con rất non mềm, phải giặt lại rồi hẵng mặc."
Chị cả Tống nói, " Cậu ta sẽ không biết, nhưng có người mang ý đồ xấu cố tình chạy đến trước mặt cậu ta để nói, cậu ta liền biết."
Tống Chiêu Đệ không hiểu: "Ai nói với anh ta?"
"Yêm không biết, nhưng yêm biết có không ít người. Mấy năm em đi học đại học thì có không ít người nói với cha mẹ, con gái có năng lực nhưng sau này cũng là con nhà người ta." Chị cả Tống nói, " Mẹ nói em đi học đại học cũng không cần tiền, trong trường học còn đưa thêm tiền, những người đó không tin. Thanh niên trí thức trong thôn nói lên đại học sư phạm quốc gia sẽ đưa tiền, bọn họ mới tin tưởng.
"Trước kia Vương gia tới đề thân, ban đầu cùng cha nói, đừng để cho em đi học đại học, những người đó còn nói, lên đại học thì sao, còn là phải là sẽ phải gả cho Vương Đắc Quý không tốt nghiệp trung học hay sao. Nhưng hiện tại em lại gả cho Chung Kiến Quốc, anh ta là đoàn trưởng, còn là một sinh viên, những người đó không chừng lại đi nói xấu đó."
Tống Chiêu Đệ: "Vương Đắc Quý dám quấy rối, Chung Kiến Quốc liền dám đem hắn ném ra ngoài." Dừng một chút lại nói, " Chị cả sẽ không cho là Chung Kiến Quốc có thể làn lên chức đoàn trưởng, là bởi vì anh ta là sinh viên sao? Em nói cho chị biết, Chung Kiến Quốc trải qua không ít máu tươi đâu."
"Em, em có ý gì?" Chị cả Tống trợn to mắt, "Giết qua người sao?"
Tống Chiêu Đệ: "Đương nhiên. Nếu là người chưa từng chém giết, xông ra chiến trường giết địch thì binh lính dưới tay anh ta cũng sẽ không phục. Lại nói, dù cho anh ta không muốn giết người, nhưng quân lão Tưởng cũng sẽ ép anh ta, anh ta cũng phải giết."
"Trời ơi, sao yêm lại không nghĩ tới." Lưu Dương xoa cả người đang nổi da gà, "Hôm qua anh ta dậy yêm cưỡi xe, yêm còn xa cách với anh ta. Chiêu Đệ, em gái, em nói xem anh ta có —— "
Tống Chiêu Đệ không còn lời nào để nói: "Anh nghĩ nhiều rồi. Chớ tự mình hù dọa mình. Chị cả, chị nhìn cha mẹ đều không lo lắng, hai anh chị hãy học một chút cha mẹ đi.”
"Cha mẹ của con là không nghĩ tới điều này." Cha Tống nghe con gái lớn nhắc tới Vương Đắc Quý, cũng thật lo lắng cậu ta tới quấy rối, Tống Chiêu Đệ nói Chung Kiến Quốc đã giết qua quân địch, cuối cùng cha Tống cũng hiểu rõ câu nói kia của Tống Chiêu Đệ "Vương gia không dám đắc tội Chung Kiến Quốc" là có ý gì.
Đối tượng của Tống Chiêu Đệ là một "Sát thần", Tống gia không sợ Vương gia giở trò xấu, ngày thứ hai nên làm sao thì làm đó.
Đảo mắt đến buổi sáng mồng 9, Lưu Dương đưa Tống Chiêu Đệ lên huyện để gặp mặt Chung Kiến Quốc.
Trước mặt sự chứng kiến của Lưu Dương, Tống Chiêu Đệ và Chung Kiến Quốc lãnh giấy hôn thú. Ba người lại mua chút kẹo, liền đi trở về thôn Tống nhỏ.
Hơn mười một giờ, họ hàng của Tống gia đều đến, Tống Chiêu Đệ và Chung Kiến Quốc mới trở lại. Những người bạn bè họ hàng này đã biết Chung Kiến Quốc là một quân nhân, mặc dù cảm thấy tuổi tác của anh lớn, nhưng do tiền đề Chung Kiến Quốc là đoàn trưởng và sinh viên, tuổi tác liền bị bọ họ coi như không thấy.
Người nhà ngoại của mẹ Tống biết Chung Kiến Quốc đã kết hôn qua một lần, cũng có con nhỏ, nhìn những người họ hàng của Tống gia đều không biết, liền đem mẹ Tống kéo đến trong phòng chất vấn, làm sao lại để Tống Chiêu Đệ gả cho Chung Kiến Quốc.
Mẹ Tống khó mà nói ra miệng con gái nhà mình đã có một bạn trai trước đó rồi, liền nói do Vương gia ép đến quá gắt, ngại với Vương gia nên thanh niên trẻ tuổi mười dặm tám thôn xung quanh cũng không dám cùng Tống gia kết thân. Chung Kiến Quốc thì không sợ, nếu không tính con trai cậu ấy, cũng là xứng đôi với Tống Chiêu Đệ, cho nên nhà yêm liền dứt khoát gả con đi.
Chuyện Vương Đắc Quý để mắt tới Tống Chiêu Đệ, người nhà ngoại của mẹ Tống đều biết, cũng không hoài nghi liền mắng Vương gia một trận, rồi đi ra ngoài giúp đỡ chào đón khách khứa đến.
"Cô giáo Tống, bên ngoài có người tìm cô." Tống Chiêu Đệ và Chung Kiến Quốc sau khi đăng ký kết hôn trở về liền cùng hàng xóm thân thích chào hỏi, quay đầu thì thấy học sinh của cô, thoáng chốc cô liền đoán được chuyện gì đang xảy ra, "Nói với anh ta, cô đang bận rộn."
" Cô giáo Tống, anh ấy nói nếu cô không qua gặp anh ấy, anh ấy sẽ qua đây." Đứa bé nói, "Anh ấy đợi cô ở phía sau trường học của chúng ta."
Chị cả Tống nói, " Cậu ta sẽ không biết, nhưng có người mang ý đồ xấu cố tình chạy đến trước mặt cậu ta để nói, cậu ta liền biết."
Tống Chiêu Đệ không hiểu: "Ai nói với anh ta?"
"Yêm không biết, nhưng yêm biết có không ít người. Mấy năm em đi học đại học thì có không ít người nói với cha mẹ, con gái có năng lực nhưng sau này cũng là con nhà người ta." Chị cả Tống nói, " Mẹ nói em đi học đại học cũng không cần tiền, trong trường học còn đưa thêm tiền, những người đó không tin. Thanh niên trí thức trong thôn nói lên đại học sư phạm quốc gia sẽ đưa tiền, bọn họ mới tin tưởng.
"Trước kia Vương gia tới đề thân, ban đầu cùng cha nói, đừng để cho em đi học đại học, những người đó còn nói, lên đại học thì sao, còn là phải là sẽ phải gả cho Vương Đắc Quý không tốt nghiệp trung học hay sao. Nhưng hiện tại em lại gả cho Chung Kiến Quốc, anh ta là đoàn trưởng, còn là một sinh viên, những người đó không chừng lại đi nói xấu đó."
Tống Chiêu Đệ: "Vương Đắc Quý dám quấy rối, Chung Kiến Quốc liền dám đem hắn ném ra ngoài." Dừng một chút lại nói, " Chị cả sẽ không cho là Chung Kiến Quốc có thể làn lên chức đoàn trưởng, là bởi vì anh ta là sinh viên sao? Em nói cho chị biết, Chung Kiến Quốc trải qua không ít máu tươi đâu."
"Em, em có ý gì?" Chị cả Tống trợn to mắt, "Giết qua người sao?"
Tống Chiêu Đệ: "Đương nhiên. Nếu là người chưa từng chém giết, xông ra chiến trường giết địch thì binh lính dưới tay anh ta cũng sẽ không phục. Lại nói, dù cho anh ta không muốn giết người, nhưng quân lão Tưởng cũng sẽ ép anh ta, anh ta cũng phải giết."
"Trời ơi, sao yêm lại không nghĩ tới." Lưu Dương xoa cả người đang nổi da gà, "Hôm qua anh ta dậy yêm cưỡi xe, yêm còn xa cách với anh ta. Chiêu Đệ, em gái, em nói xem anh ta có —— "
Tống Chiêu Đệ không còn lời nào để nói: "Anh nghĩ nhiều rồi. Chớ tự mình hù dọa mình. Chị cả, chị nhìn cha mẹ đều không lo lắng, hai anh chị hãy học một chút cha mẹ đi.”
"Cha mẹ của con là không nghĩ tới điều này." Cha Tống nghe con gái lớn nhắc tới Vương Đắc Quý, cũng thật lo lắng cậu ta tới quấy rối, Tống Chiêu Đệ nói Chung Kiến Quốc đã giết qua quân địch, cuối cùng cha Tống cũng hiểu rõ câu nói kia của Tống Chiêu Đệ "Vương gia không dám đắc tội Chung Kiến Quốc" là có ý gì.
Đối tượng của Tống Chiêu Đệ là một "Sát thần", Tống gia không sợ Vương gia giở trò xấu, ngày thứ hai nên làm sao thì làm đó.
Đảo mắt đến buổi sáng mồng 9, Lưu Dương đưa Tống Chiêu Đệ lên huyện để gặp mặt Chung Kiến Quốc.
Trước mặt sự chứng kiến của Lưu Dương, Tống Chiêu Đệ và Chung Kiến Quốc lãnh giấy hôn thú. Ba người lại mua chút kẹo, liền đi trở về thôn Tống nhỏ.
Hơn mười một giờ, họ hàng của Tống gia đều đến, Tống Chiêu Đệ và Chung Kiến Quốc mới trở lại. Những người bạn bè họ hàng này đã biết Chung Kiến Quốc là một quân nhân, mặc dù cảm thấy tuổi tác của anh lớn, nhưng do tiền đề Chung Kiến Quốc là đoàn trưởng và sinh viên, tuổi tác liền bị bọ họ coi như không thấy.
Người nhà ngoại của mẹ Tống biết Chung Kiến Quốc đã kết hôn qua một lần, cũng có con nhỏ, nhìn những người họ hàng của Tống gia đều không biết, liền đem mẹ Tống kéo đến trong phòng chất vấn, làm sao lại để Tống Chiêu Đệ gả cho Chung Kiến Quốc.
Mẹ Tống khó mà nói ra miệng con gái nhà mình đã có một bạn trai trước đó rồi, liền nói do Vương gia ép đến quá gắt, ngại với Vương gia nên thanh niên trẻ tuổi mười dặm tám thôn xung quanh cũng không dám cùng Tống gia kết thân. Chung Kiến Quốc thì không sợ, nếu không tính con trai cậu ấy, cũng là xứng đôi với Tống Chiêu Đệ, cho nên nhà yêm liền dứt khoát gả con đi.
Chuyện Vương Đắc Quý để mắt tới Tống Chiêu Đệ, người nhà ngoại của mẹ Tống đều biết, cũng không hoài nghi liền mắng Vương gia một trận, rồi đi ra ngoài giúp đỡ chào đón khách khứa đến.
"Cô giáo Tống, bên ngoài có người tìm cô." Tống Chiêu Đệ và Chung Kiến Quốc sau khi đăng ký kết hôn trở về liền cùng hàng xóm thân thích chào hỏi, quay đầu thì thấy học sinh của cô, thoáng chốc cô liền đoán được chuyện gì đang xảy ra, "Nói với anh ta, cô đang bận rộn."
" Cô giáo Tống, anh ấy nói nếu cô không qua gặp anh ấy, anh ấy sẽ qua đây." Đứa bé nói, "Anh ấy đợi cô ở phía sau trường học của chúng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.