Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Chương 2: Kỹ Thuật Tệ Thật (2)

Cổ Cẩn Mạt

24/12/2024

Cố Tâm Đường khẽ nói: “Tôi sẽ đến ngay.”

Khi bà quản gia rời đi, Tiểu Hồng lập tức lẩm bẩm:

“Một bà già mà tưởng mình là nhân vật quan trọng chắc? Hừ, nhà họ Cố chúng ta chỉ cần một chiếc lá rụng cũng đủ đè chết bà ta rồi!”

Cố Tâm Đường cười khẩy: “Nhà họ Cố giàu có quyền thế, nhưng tiểu thư vẫn phải làm vợ lẽ người ta đấy thôi.”

Tiểu Hồng á khẩu, không nói được gì thêm.

Cố Tâm Đường chọc nhẹ vào trán Tiểu Hồng, nghiêm túc nhắc nhở:

“Chúng ta mới tới đây, chẳng quen ai cả. Sau này ăn nói phải cẩn thận, biết chưa?”

“Đến Lan Hiên, bất kể có chuyện gì xảy ra em cũng không được lên tiếng, nhớ chưa?” Cố Tâm Đường dặn dò thêm.

Tiểu Hồng bĩu môi, tức tối đáp: “Nhớ rồi.”

Dù Cố Tâm Đường vội vàng thế nào, cô vẫn tới muộn.

Ba người thiếp khác đã có mặt, đang ngồi trò chuyện cùng phu nhân của Đốc quân, Lan Thanh Như.

Khi cô bước vào, mọi ánh mắt lập tức dồn về phía cô.

Tam phu nhân phe phẩy chiếc khăn tay, giọng điệu mỉa mai: “Có người cứ tưởng mình là nhân vật quan trọng, lần đầu tiên chào phu nhân đã dám đến trễ.”

Lan Thanh Như liếc mắt cảnh cáo, khiến Tam phu nhân không phục nhưng cũng chỉ biết hừ lạnh, im lặng.



Bà quản gia già đặt một chiếc bồ đoàn dưới chân Lan Thanh Như, nhìn Cố Tâm Đường, giọng the thé: “Tứ phu nhân, mời kính trà phu nhân.”

Trong lòng Cố Tâm Đường có trăm ngàn điều không muốn, nhưng không còn cách nào khác. Sau ba tháng đến thế giới này, cô buộc phải chấp nhận số phận.

Cô quỳ xuống, một nữ hầu nhanh chóng mang khay trà tới.

Cố Tâm Đường nâng tách trà bằng hai tay, đưa cao quá đầu, khẽ nói: “Phu nhân, mời dùng trà.”

Ngay lúc Lan Thanh Như vừa chạm vào tách trà, tách trà rơi khỏi tay cô ta, nước trà nóng bỏng tạt thẳng vào tay Cố Tâm Đường.

May mà cô nhanh trí nghiêng người tránh, nhưng nước trà vẫn làm bỏng toàn bộ bàn tay trắng mịn của cô.

Phòng khách lập tức hỗn loạn.

Bà quản gia già tiến tới, nắm lấy cổ tay Cố Tâm Đường, quát mắng nữ hầu đứng bên:

“Mau lấy thuốc trị bỏng cho Tứ phu nhân!”

Cố Tâm Đường siết nhẹ cổ tay bà quản gia, sắc mặt trắng bệch:

“Bà... đau quá.”

Cái bà già này muốn hủy tay mình luôn sao? Nước trà nóng thế này, chỉ một lúc mà đã nổi bọng nước, nếu bà ta còn siết mạnh thì da tróc hết mất!

Cô đứng dậy, cúi người trước Lan Thanh Như:

“Phu nhân, tôi xin phép về xử lý vết thương.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook