Xuyên Về Viễn Cổ Chủng Điền Ký

Chương 49: Kinh Ngạc

Thu Thủy Nhất San

06/10/2021

Cô cũng đã xem qua video chế tạo ra gốm ở trên mạng, lúc ấy còn cảm thấy chế tạo gốm cũng không quá khó, nhưng mà đến lúc thật sự bắt đầu làm mới phát hiện thật ra thì chế tạo gốm không hề đơn giản như vậy. Trong quá trình nung gốm sứ sẽ có khả năng xảy ra đủ loại bất trắc, mà mỗi loại bất trắc đó đều có thể dẫn tới việc nung gốm bị thất bại.

Một nhóm đồ gốm mà Lâm Diệp nung lên thì chỉ có một cái chén là làm thành công, mấy đồ gốm còn lại không nứt thì cũng bể tan nát hết.

Nhưng mà cho dù chỉ có một cái chén thành công đi nữa thì cũng đã đủ khiến cho Lâm Diệp vui vẻ vô cùng rồi.

Tiếp sau đó cô đã gom góp lại được kinh nghiệm rồi tiếp tục nung gốm, mặc dù đồ gốm làm ra vẫn còn bị bể nhưng mà rõ ràng rằng tỷ lệ thành công đã cao hơn nhiều so với trước đó.

Mấy ngày kế tiếp, Lâm Diệp lại xây dựng thêm hai cái lò nữa, nung được rất nhiều nồi chén gáo chậu.

Lâm Diệp đem một cái chậu gốm ra trước mặt Dương, Dương tò mò sờ cái chậu gốm một cái, đây là đồ gì vậy?

Lâm Diệp toàn là nung đồ gốm vào ban ngày, buổi tối thì để cho gốm tự nguội lại cho nên đây là lần đầu tiên Dương nhìn thấy mấy đồ gốm này.

Lâm Diệp vui vẻ nói với hắn: “Mấy cái này được gọi chung là đồ gốm, còn cái đồ mà bây giờ anh đang sờ được gọi là chậu gốm, sau này chúng ta có thể dùng đồ gốm này để đựng đồ rồi!”

Mấy cái lò mà Lâm Diệp xây lên đều khá là nhỏ, cho nên đồ gốm được làm nên cũng không quá lớn, chậu gốm lớn nhất cũng chỉ lớn hơn đầu của cô có một tí. Nhưng mà cũng không sao cả, có đất sét và kỹ thuật nung gốm thì sau này muốn làm đồ gốm to cỡ nào cũng đều có thể làm được cả.

Sau khi biết được những món đồ gốm này được dùng đất sét để làm ra, Dương cảm thấy thật sự không thể tưởng tượng được, bùn đất vừa bóp một cái thì đã rơi ra hết lại có thể làm ra được cái đồ cứng ngắt như thế này!



Sau khi phát hiện ra được công dụng của đồ gốm thì hắn vô cùng khâm phục Lâm Diệp, mặc dù bề ngoài của cô nhìn rất nhỏ bé yếu ớt nhưng mà trí tuệ của cô lại vô cùng to lớn. Cô luôn có thể làm ra rất nhiều món đồ mà bọn họ chưa từng nghe qua.

Khó khăn lắm mới làm xong đồ gốm, Lâm Diệp đã nhịn không được mà dùng bọn chúng để nấu ăn rồi.

Lâm Diệp dùng một cái vại gốm để ninh một nồi canh xương, còn dùng nồi gốm để xào một nồi thịt và rau dại. Mặc dù đồ ăn thì vẫn là mấy món cũ nhưng mà mùi vị khi xào rõ ràng là không giống với mùi vị khi nướng .

Lần đầu tiên Dương được ăn món xào, hắn gần như quét sạch hết hai chậu thịt to đùng.

Hắn sờ sờ cái bụng tròn vo của mình, không nhịn được mà ợ một cái.

Bây giờ tỉ lệ thành công của Lâm Diệp khi nung đồ gốm đã lên tới bảy tám phần, lúc này cô mới dám chắc mà đi tìm tộc trưởng.

Cô đem vại gốm đã làm xong để trước mặt của tộc trưởng, không cần nhiều lời, tộc trưởng liền biết được sự quý báu của cái vại gốm này.

“Cái, cái này là…” Tay tộc trưởng run rẩy mà chỉ vào vại gốm.

Lâm Diệp nói: “Đây là vại gốm mà tôi làm, có thể dùng để đựng đồ.”

Tộc trưởng không ngừng vuốt ve cái vại gốm sần sùi này, cẩm thận quan sát nó từ trên xuống dưới, không nhịn được hỏi: “Cái này được làm ra như thế nào vậy?”

Lâm Diệp nói: “Dùng đất sét để làm.”



“Cái này là dùng đất sét để làm á?” Tộc trưởng không thể tin được mà trợn to đôi mắt, dùng sức xoa xoa vại gốm, hai tay vẫn sạch sẽ như cũ, không có dính một tí đất bùn nào

“Này đâu có giống với bùn đâu?”

Lâm Diệp phì cười: “Dĩ nhiên là không giống rồi, đây là đất bùn đã được trải qua gia công rồi.”

Cô nói với tộc trưởng: “Ông có thể phái đến một vài thú nhân đến để học hỏi kỹ thuật chế tạo gốm với tôi không?”

Tất nhiên là được rồi!

Một chuyện tốt như vậy sao mà tộc trưởng lại không đồng ý cho được?

Tộc trưởng tìm hai mươi thú nhân giống cái, để cho các cô ấy đi theo Lâm Diệp học kỹ thuật chế tạo gốm.

Mỗi ngày các thú nhân giống đực đều phải đi ra ngoài săn bắt, phần lớn thức ăn trong bộ tộc đều là do bọn họ săn về, là nguồn lao động vô cùng quan trọng cho nên tộc trưởng không thể nào cho bọn họ đi với Lâm Diệp để chế tạo gốm được.

Sắp vào đông rồi, nhiệm vụ hái lượm của các giống cái cũng tăng thêm rồi, trong bộ tộc ngoại trừ mấy con non và các lão thú nhân ra thì không có ai rảnh rỗi cả, cho nên tộc trưởng có thể cho cô hai mươi giống cái để học hỏi kỹ thuật chế tạo gốm là đã rất tốt rồi.

Các giống cái mà tộc trưởng chọn ra đều khá là thông minh khéo tay, sau khi Lâm Diệp hướng dẫn các cô ấy xây nhà xong thì cô đã có chút uy tín ở trong lòng của các thú nhân giống cái rồi. Lần này được chọn để học hỏi các kỹ thuật chế tạo gốm cùng với cô khiến cho các cô ấy đều kích động không thôi, tuy rằng không biết “gốm” là món đồ gì nhưng mà tin rằng cô chắc chắn sẽ không khiến cho bọn họ thất vọng đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Viễn Cổ Chủng Điền Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook