Ỷ Thiên Đồ Long Ký: Chỉ Nhược Thanh Thư
Chương 20: Thủ cung sa.
Lộ Tuyết Sương
14/03/2016
“Chỉ Nhược, Chỉ
Nhược, cái tên đẹp. Ngươi đã nhập môn Nga Mi. Tiểu nhũ danh này nam nữ
đều có thể dùng, cứ như vậy đi.” Vì Tống Thanh Thư kêu một tiếng Chỉ
Nhược muội muội nên Diệt Tuyệt sư thái dùng Chỉ Nhược làm tên Chu Chỉ
Nhược, cái tên giống hệt trong truyện.
“Vâng sư phụ.” Chu Chỉ Nhược không phản kháng giãy giụa, ngoan ngoãn đồng ý. Đối với việc bái Diệt Tuyệt sư thái làm sư phụ, nàng dĩ nhiên là đã chấp nhận thực tế. Nàng chính là hiểu tính tình Diệt Tuyệt sư thái cương liệt, yêu ghét rõ ràng, không giống Nhạc Bất Quần ngụy danh môn chính phái. Mà trong lòng bà, Đinh Mẫn Quân đã thành nhân tố bất định, tương lai cũng chỉ là một mảnh mây đen. (tương lai không tốt đẹp gì.)
Thôi kệ quên đi, phía sau nàng còn có người bảo vệ, người khác muốn khi dễ nàng còn phải hỏi hắn trước. Kỳ thật nàng cũng không phải rất vui khi sau lưng có thể dựa vào núi lớn cường thế. Bởi vì hắn càng mạnh, đại biểu cho nàng càng bị áp bức, đoán chừng cả đời này nàng cho dù ngày đêm không ngủ cũng không thể đuổi kịp võ công của hắn. Chẳng lẽ nàng phải lấy Cửu Âm Chân Kinh bên trong Ỷ Thiên kiếm kia? Chỉ là ngay từ đầu nàng đã cách biệt một khoảng lớn với Tống Thanh Thư, nếu có bí tịch võ công mà còn thua hắn, thật sự là vĩnh viễn không thể xoay người.
“Đi theo ta.” Diệt Tuyệt sư thái đứng dậy.
“Vâng.”
Chu Chỉ Nhược đi theo sau Diệt Tuyệt sư thái, đã thông tinh thần đến nỗi mắt có thể nghe sáu phương, tai có thể nghe tám hướng, cố gắng không để phái Võ Đang mất mặt.
Đi theo bước chân của Diệt Tuyệt sư thái, Chu Chỉ Nhược đến một cái bể thiên nhiên tràn ngập sương mù, ước chừng dài rộng mười tám thước, đây chính là ôn tuyền. Bởi vì trên đỉnh núi thường có khí lạnh ngưng kết lại thành sương mù, sương mù tựa như mây trắng lặng lẽ trôi dạt bao phủ bề mặt, tất cả tạo thành một vẻ đẹp tưa như tiên cảnh khiến cho Chu Hiểu không khỏi ngây người.
Ngay khi Diệt Tuyệt sư thái yêu cầu nàng tắm rửa thay quần áo, Chu Chỉ Nhược lập tức đồng ý.
Chỉ là vô luận kiếp trước hay kiếp này nàng chưa từng ở trước mặt người khác cởi áo tắm rửa, nhưng nhìn Diệt Tuyệt sư thái bộ dáng nghiêm túc, nàng đành phải nhanh chóng cởi sạch quần áo bước xuống ôn tuyền. May mắn sương mù màu trắng khá nhiều, có thể giảm bớt sự xấu hổ của nàng.
Chẳng lẽ muốn vào phái Nga Mi thì nữ tử phải tắm rửa sạch sẽ trước? Tuy rằng đã dập đầu bái Diệt Tuyệt sư thái làm sư phụ, nhưng Chu Chỉ Nhược cảm thấy nghiêm lễ bái sư lẽ ra phải long trọng hơn nhiều.
Đợi đến khi Diệt Tuyệt sư thái cho phép nàng mặc quần áo thì nàng đã ngâm mình được nửa canh giờ, thiếu chút nữa là đã ngất đi. Chu Chỉ Nhược cả người đỏ bừng từ ôn tuyền bước lên bờ, lúc này nàng chẳng còn sức lực cho việc xấu hổ nữa.
Phủ lên làn da trắng nõn một tầng quần áo, Chu Chỉ Nhược theo lời Diệt Tuyệt sư thái vươn cánh tay ra.
“Sư phụ, đây là cái gì?”
Nhìn Diệt Tuyệt sư thái lấy ra một hộp bột phấn màu đỏ, nàng không khỏi tò mò. Chẳng lẽ là son môi bột nước ở cổ đại? Nhưng sao đỏ quá vậy, vẽ loạn ở trên mặt chắc chắn sẽ thành mông khỉ. Tuy nhiên nữ tử phái Nga Mi làn da đều tốt lắm mà, chẳng lẽ son bột nước thiên nhiên này hữu hiệu như vậy?
“Bột phấn thạch sùng.”
Chu Chỉ Nhược chưa từng nghe nói đến cái này, cho đến khi Diệt Tuyệt sư thái kéo cánh tay của nàng, đột ngột đâm một cái lỗ nhỏ ở cánh tay. Máu đỏ tươi dọc theo cánh tay chảy ồ ạt xuống hộp son đỏ, cố gắng chịu đau, Chu Chỉ Nhược trong lòng vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chu Chỉ Nhược diện mạo rất đẹp, lại được thức ăn phái Võ Đang nuôi dưỡng khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn nhìn rất đáng yêu. Sau lại dùng ăn ‘Bổ khí hoàn’ khiến cho làn da màu đen sau trở nên trắng nõn, mặc dù nàng có nội tâm đáng khinh, thế nhưng mắt to lại trong suốt, ngẩng đầu nhìn Diệt Tuyệt sư thái bằng ánh mắt hoang mang ngây thơ, giống hệt tiểu cô nương ngây thơ không hiểu thế sự.
“A, đây là?” Nhìn Diệt Tuyệt dùng hỗn hợp máu cùng son màu đỏ vẽ loạn phía trên chỗ bị đâm, Chu Chỉ Nhược nhìn miệng vết thương được cầm máu trong nháy mắt, trên đầu hiện lên mấy dấu chấm hỏi.
“Vi sư biết con không cha không mẹ, nên vi sư chỉ dạy con, phải biết rằng danh tiết nữ tử là quan trọng nhất, con phải nhớ cho kĩ.” Ánh mắt Diệt Tuyệt sư thái nhìn Chu Chỉ Nhược nhu hòa vài phần, nghiêm cẩn dạy dỗ nữ tử nên biết giữ mình trong sạch.
Chu Chỉ Nhược lắng nghe lỗ tai này sang lỗ tay kia những điều mà nữ tử cổ đại phải giữ, rốt cuộc cũng biết được trọng điểm là Diệt Tuyệt sư thái vừa mới điểm cho nàng thủ cung sa, nàng nhất thời mở to hai mắt nhìn, ánh mắt tựa như bóng đèn chiếu sáng. Phong kiến hay không phong kiến, trinh tiết hay không trinh tiết, nàng một chút cũng không để ý, nàng chỉ tò mò là thủ cung sa này thật sự thần kỳ như vậy sao? Đây chính nam nữ phải cùng kết hợp mới giải được. Thật sự thứ dược liệu làm cho người khác tò mò này có tồn tại sao?
“Vâng vâng, đồ nhi hiểu rồi ạ. Nhưng thủ cung sa là làm như thế nào vậy ạ?” Nàng mơ hồ nhớ được hình như là trích từ động vật gì đó, những thứ còn lại thì nàng không biết.
Khi nghe được Diệt Tuyệt sư thái nói thạch sùng chính là thằn lằn, Chu Chỉ Nhược cả người nổi da gà, thật sự hoài nghi Diệt Tuyệt sư thái chẳng lẽ không lo lắng nàng sẽ giống Spider Man biến thành thằn lằn người sao? Spider Man bị con nhện cắn một phát biến dị thành như vậy, bây giờ Diệt Tuyệt sư thái vẽ trên người nàng bột phấn thằn lằn, đến lúc đó lỡ bị biến đổi thì làm sao bây giờ?
Nhưng nàng không dám hỏi, chỉ có thể ngồi một chỗ, yên lặng nghe Diệt Tuyệt sư thái nói về cách làm thủ cung sa. Dùng chu sa nuôi thạch sùng, cơ thể thạch sùng sẽ dần dần biến thành màu đỏ. Sau khi đã ăn đủ 7 cân chu sa, người ta giết thạch sùng rồi xay nhỏ được một thứ nước màu đỏ (Tử Điệp: không hiểu lắm đoạn này nên ta tìm trên google cách tạo luôn). Lấy máu xử nữ điểm ở kinh mạch phía trên cánh tay, tẩy rửa hoàn toàn không thể ra, chỉ có thể cùng nam tử kết hợp, trong cơ thể sẽ tự động làm màu đỏ biến mất. Nghe xong , trong lòng Chu Chỉ Nhược không thể kiềm chế được nghi vấn.
“Sư phụ, nếu vậy dùng thạch sùng trên cánh tay nam tử cũng có hiệu quả đúng không ạ? Các sư tỷ điểm ở mi tâm (giữa hai mi mắt) một điểm đỏ nhỏ cũng là thủ cung sa sao?” Nhớ lại đồ đệ phái Nga Mi đều có điểm chấm đỏ ở mi tâm, nàng thật sự hoài nghi cái đó cũng có thể là thủ cung sa. Nàng mặc dù không ngốc đến mức lấy chính mình ra làm thí nghiệm kiểm tra chất lượng thủ cung sa, thế thì dùng trên người nam nhân thôi……
Diệt Tuyệt sư thái đại khái chưa từng gặp qua đồ đệ nào giống Chu Chỉ Nhược, tư duy kì dị như vậy, bỗng chốc bị Chu Chỉ Nhược làm cho ngây người .
“Quả thật là đứa trẻ thông minh.” Chu Chỉ Nhược suy một ra ba khiến cho Diệt Tuyệt sư thái phải mở rộng tầm mắt. Đối với Diệt Tuyệt sư thái mà nói nữ tử phái Nga Mi không cần phải vì những tên đàn ông tệ bạc mà giữ băng thanh ngọc khiết, ở điểm này vô cùng trùng hợp với tính tình của Chu Chỉ Nhược.
“Các sư tỷ con trên mi tâm điểm chỉ là chu sa bình thường mà thôi, đối với nữ tử chưa hôn phối điểm cái này rất là xinh đẹp, đáng yêu.” Diệt Tuyệt sư thái cũng đã từng trải qua thời thiếu nữ, bà tùy tay điểm bột phấn màu son lên mi tâm Chu Chỉ Nhược một cái, bỗng chốc hiện ra khuôn mặt xinh đẹp tựa như tiên nữ hạ phàm.
Chu Chỉ Nhược vỗ ngực, may mắn mi tâm không cần điểm thủ cung sa. Xử nữ, cái phương thức chứng minh chỉ có trên cánh tay một cái là đủ rồi, nếu mi tâm còn điểm một cái nữa, nàng có thể tưởng tượng những kẻ bỉ ổi dùng ánh mắt dâm tà nhìn chằm chằm mi tâm nàng thật kinh tởm.
“Về thạch sùng, nam là dương, nữ là âm, chu sa tính hàn thuần âm, dùng cho nam tử không hợp.” Diệt Tuyệt sư thái thế nhưng lại nghiêm túc giảng giải cho nàng hiểu.
“À…… Nếu tìm được thứ thay thể thích hợp, như vậy có thể sao?” Chu Chỉ Nhược đã nghĩ ra chủ ý thử nghiệm.
“Con nếu có thể tò mò đối với võ học như vậy, vi sư sẽ vui hơn.” Diệt Tuyệt sư thái trở lại bộ dáng nghiêm túc, trong nháy mắt khiến Chu Chỉ Nhược phải thu hồi sự tò mò lại, tiếp tục tiến hành lệ ‘ba ngày dâng hương tĩnh trai giới tắm rửa’.
Đến khi Chu Chỉ Nhược thay quần áo phái Nga Mi xong, nàng đã hoàn toàn vứt bỏ thân phận bé trai, chính thức trở thành một đệ tử phái Nga Mi.
“Vâng sư phụ.” Chu Chỉ Nhược không phản kháng giãy giụa, ngoan ngoãn đồng ý. Đối với việc bái Diệt Tuyệt sư thái làm sư phụ, nàng dĩ nhiên là đã chấp nhận thực tế. Nàng chính là hiểu tính tình Diệt Tuyệt sư thái cương liệt, yêu ghét rõ ràng, không giống Nhạc Bất Quần ngụy danh môn chính phái. Mà trong lòng bà, Đinh Mẫn Quân đã thành nhân tố bất định, tương lai cũng chỉ là một mảnh mây đen. (tương lai không tốt đẹp gì.)
Thôi kệ quên đi, phía sau nàng còn có người bảo vệ, người khác muốn khi dễ nàng còn phải hỏi hắn trước. Kỳ thật nàng cũng không phải rất vui khi sau lưng có thể dựa vào núi lớn cường thế. Bởi vì hắn càng mạnh, đại biểu cho nàng càng bị áp bức, đoán chừng cả đời này nàng cho dù ngày đêm không ngủ cũng không thể đuổi kịp võ công của hắn. Chẳng lẽ nàng phải lấy Cửu Âm Chân Kinh bên trong Ỷ Thiên kiếm kia? Chỉ là ngay từ đầu nàng đã cách biệt một khoảng lớn với Tống Thanh Thư, nếu có bí tịch võ công mà còn thua hắn, thật sự là vĩnh viễn không thể xoay người.
“Đi theo ta.” Diệt Tuyệt sư thái đứng dậy.
“Vâng.”
Chu Chỉ Nhược đi theo sau Diệt Tuyệt sư thái, đã thông tinh thần đến nỗi mắt có thể nghe sáu phương, tai có thể nghe tám hướng, cố gắng không để phái Võ Đang mất mặt.
Đi theo bước chân của Diệt Tuyệt sư thái, Chu Chỉ Nhược đến một cái bể thiên nhiên tràn ngập sương mù, ước chừng dài rộng mười tám thước, đây chính là ôn tuyền. Bởi vì trên đỉnh núi thường có khí lạnh ngưng kết lại thành sương mù, sương mù tựa như mây trắng lặng lẽ trôi dạt bao phủ bề mặt, tất cả tạo thành một vẻ đẹp tưa như tiên cảnh khiến cho Chu Hiểu không khỏi ngây người.
Ngay khi Diệt Tuyệt sư thái yêu cầu nàng tắm rửa thay quần áo, Chu Chỉ Nhược lập tức đồng ý.
Chỉ là vô luận kiếp trước hay kiếp này nàng chưa từng ở trước mặt người khác cởi áo tắm rửa, nhưng nhìn Diệt Tuyệt sư thái bộ dáng nghiêm túc, nàng đành phải nhanh chóng cởi sạch quần áo bước xuống ôn tuyền. May mắn sương mù màu trắng khá nhiều, có thể giảm bớt sự xấu hổ của nàng.
Chẳng lẽ muốn vào phái Nga Mi thì nữ tử phải tắm rửa sạch sẽ trước? Tuy rằng đã dập đầu bái Diệt Tuyệt sư thái làm sư phụ, nhưng Chu Chỉ Nhược cảm thấy nghiêm lễ bái sư lẽ ra phải long trọng hơn nhiều.
Đợi đến khi Diệt Tuyệt sư thái cho phép nàng mặc quần áo thì nàng đã ngâm mình được nửa canh giờ, thiếu chút nữa là đã ngất đi. Chu Chỉ Nhược cả người đỏ bừng từ ôn tuyền bước lên bờ, lúc này nàng chẳng còn sức lực cho việc xấu hổ nữa.
Phủ lên làn da trắng nõn một tầng quần áo, Chu Chỉ Nhược theo lời Diệt Tuyệt sư thái vươn cánh tay ra.
“Sư phụ, đây là cái gì?”
Nhìn Diệt Tuyệt sư thái lấy ra một hộp bột phấn màu đỏ, nàng không khỏi tò mò. Chẳng lẽ là son môi bột nước ở cổ đại? Nhưng sao đỏ quá vậy, vẽ loạn ở trên mặt chắc chắn sẽ thành mông khỉ. Tuy nhiên nữ tử phái Nga Mi làn da đều tốt lắm mà, chẳng lẽ son bột nước thiên nhiên này hữu hiệu như vậy?
“Bột phấn thạch sùng.”
Chu Chỉ Nhược chưa từng nghe nói đến cái này, cho đến khi Diệt Tuyệt sư thái kéo cánh tay của nàng, đột ngột đâm một cái lỗ nhỏ ở cánh tay. Máu đỏ tươi dọc theo cánh tay chảy ồ ạt xuống hộp son đỏ, cố gắng chịu đau, Chu Chỉ Nhược trong lòng vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chu Chỉ Nhược diện mạo rất đẹp, lại được thức ăn phái Võ Đang nuôi dưỡng khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn nhìn rất đáng yêu. Sau lại dùng ăn ‘Bổ khí hoàn’ khiến cho làn da màu đen sau trở nên trắng nõn, mặc dù nàng có nội tâm đáng khinh, thế nhưng mắt to lại trong suốt, ngẩng đầu nhìn Diệt Tuyệt sư thái bằng ánh mắt hoang mang ngây thơ, giống hệt tiểu cô nương ngây thơ không hiểu thế sự.
“A, đây là?” Nhìn Diệt Tuyệt dùng hỗn hợp máu cùng son màu đỏ vẽ loạn phía trên chỗ bị đâm, Chu Chỉ Nhược nhìn miệng vết thương được cầm máu trong nháy mắt, trên đầu hiện lên mấy dấu chấm hỏi.
“Vi sư biết con không cha không mẹ, nên vi sư chỉ dạy con, phải biết rằng danh tiết nữ tử là quan trọng nhất, con phải nhớ cho kĩ.” Ánh mắt Diệt Tuyệt sư thái nhìn Chu Chỉ Nhược nhu hòa vài phần, nghiêm cẩn dạy dỗ nữ tử nên biết giữ mình trong sạch.
Chu Chỉ Nhược lắng nghe lỗ tai này sang lỗ tay kia những điều mà nữ tử cổ đại phải giữ, rốt cuộc cũng biết được trọng điểm là Diệt Tuyệt sư thái vừa mới điểm cho nàng thủ cung sa, nàng nhất thời mở to hai mắt nhìn, ánh mắt tựa như bóng đèn chiếu sáng. Phong kiến hay không phong kiến, trinh tiết hay không trinh tiết, nàng một chút cũng không để ý, nàng chỉ tò mò là thủ cung sa này thật sự thần kỳ như vậy sao? Đây chính nam nữ phải cùng kết hợp mới giải được. Thật sự thứ dược liệu làm cho người khác tò mò này có tồn tại sao?
“Vâng vâng, đồ nhi hiểu rồi ạ. Nhưng thủ cung sa là làm như thế nào vậy ạ?” Nàng mơ hồ nhớ được hình như là trích từ động vật gì đó, những thứ còn lại thì nàng không biết.
Khi nghe được Diệt Tuyệt sư thái nói thạch sùng chính là thằn lằn, Chu Chỉ Nhược cả người nổi da gà, thật sự hoài nghi Diệt Tuyệt sư thái chẳng lẽ không lo lắng nàng sẽ giống Spider Man biến thành thằn lằn người sao? Spider Man bị con nhện cắn một phát biến dị thành như vậy, bây giờ Diệt Tuyệt sư thái vẽ trên người nàng bột phấn thằn lằn, đến lúc đó lỡ bị biến đổi thì làm sao bây giờ?
Nhưng nàng không dám hỏi, chỉ có thể ngồi một chỗ, yên lặng nghe Diệt Tuyệt sư thái nói về cách làm thủ cung sa. Dùng chu sa nuôi thạch sùng, cơ thể thạch sùng sẽ dần dần biến thành màu đỏ. Sau khi đã ăn đủ 7 cân chu sa, người ta giết thạch sùng rồi xay nhỏ được một thứ nước màu đỏ (Tử Điệp: không hiểu lắm đoạn này nên ta tìm trên google cách tạo luôn). Lấy máu xử nữ điểm ở kinh mạch phía trên cánh tay, tẩy rửa hoàn toàn không thể ra, chỉ có thể cùng nam tử kết hợp, trong cơ thể sẽ tự động làm màu đỏ biến mất. Nghe xong , trong lòng Chu Chỉ Nhược không thể kiềm chế được nghi vấn.
“Sư phụ, nếu vậy dùng thạch sùng trên cánh tay nam tử cũng có hiệu quả đúng không ạ? Các sư tỷ điểm ở mi tâm (giữa hai mi mắt) một điểm đỏ nhỏ cũng là thủ cung sa sao?” Nhớ lại đồ đệ phái Nga Mi đều có điểm chấm đỏ ở mi tâm, nàng thật sự hoài nghi cái đó cũng có thể là thủ cung sa. Nàng mặc dù không ngốc đến mức lấy chính mình ra làm thí nghiệm kiểm tra chất lượng thủ cung sa, thế thì dùng trên người nam nhân thôi……
Diệt Tuyệt sư thái đại khái chưa từng gặp qua đồ đệ nào giống Chu Chỉ Nhược, tư duy kì dị như vậy, bỗng chốc bị Chu Chỉ Nhược làm cho ngây người .
“Quả thật là đứa trẻ thông minh.” Chu Chỉ Nhược suy một ra ba khiến cho Diệt Tuyệt sư thái phải mở rộng tầm mắt. Đối với Diệt Tuyệt sư thái mà nói nữ tử phái Nga Mi không cần phải vì những tên đàn ông tệ bạc mà giữ băng thanh ngọc khiết, ở điểm này vô cùng trùng hợp với tính tình của Chu Chỉ Nhược.
“Các sư tỷ con trên mi tâm điểm chỉ là chu sa bình thường mà thôi, đối với nữ tử chưa hôn phối điểm cái này rất là xinh đẹp, đáng yêu.” Diệt Tuyệt sư thái cũng đã từng trải qua thời thiếu nữ, bà tùy tay điểm bột phấn màu son lên mi tâm Chu Chỉ Nhược một cái, bỗng chốc hiện ra khuôn mặt xinh đẹp tựa như tiên nữ hạ phàm.
Chu Chỉ Nhược vỗ ngực, may mắn mi tâm không cần điểm thủ cung sa. Xử nữ, cái phương thức chứng minh chỉ có trên cánh tay một cái là đủ rồi, nếu mi tâm còn điểm một cái nữa, nàng có thể tưởng tượng những kẻ bỉ ổi dùng ánh mắt dâm tà nhìn chằm chằm mi tâm nàng thật kinh tởm.
“Về thạch sùng, nam là dương, nữ là âm, chu sa tính hàn thuần âm, dùng cho nam tử không hợp.” Diệt Tuyệt sư thái thế nhưng lại nghiêm túc giảng giải cho nàng hiểu.
“À…… Nếu tìm được thứ thay thể thích hợp, như vậy có thể sao?” Chu Chỉ Nhược đã nghĩ ra chủ ý thử nghiệm.
“Con nếu có thể tò mò đối với võ học như vậy, vi sư sẽ vui hơn.” Diệt Tuyệt sư thái trở lại bộ dáng nghiêm túc, trong nháy mắt khiến Chu Chỉ Nhược phải thu hồi sự tò mò lại, tiếp tục tiến hành lệ ‘ba ngày dâng hương tĩnh trai giới tắm rửa’.
Đến khi Chu Chỉ Nhược thay quần áo phái Nga Mi xong, nàng đã hoàn toàn vứt bỏ thân phận bé trai, chính thức trở thành một đệ tử phái Nga Mi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.