Ỷ Thiên Đồ Long Ký: Chỉ Nhược Thanh Thư
Chương 19: Chờ ngươi lớn lên.
Lộ Tuyết Sương
14/03/2016
Dáng người rất chuẩn. Nhìn từ bên ngoài vào có thể thấy được bộ ngực trắng nõn mê người đang
được nước trong hồ ôm lấy, cái eo nhỏ nhắn không có một chút thịt thừa,
từ bụng có thể thấy được cặp chân dài trắng nõn mê người….
Chu Hiểu thích ngắm mĩ nữ, trước kia không ít lần ở trên đường nhìn chằm chằm vào những cô nàng xinh xắn, thanh tú, càng không nói đến những mĩ nữ mặc bikini trên biển nhìn mãi không dời nổi mắt. Là con người ai cũng đều yêu thích cái đẹp chứ không phải chỉ có đàn ông mới thích ngắm mỹ nữ, phụ nữ cũng thích ngắm mỹ nữ. Nam cùng nữ chỉ khác nhau ở chỗ, nam không thích ngắm soái ca (trai đẹp).
Cho nên Chu Hiểu ngắm mê mẩn, quên mất thân phận nàng trước mắt không thể xem. Nàng giả nam thế nhưng mắt không hề nhắm lại, hoàn toàn không có phản ứng mà tiểu nam hài nên có, trực tiếp bị Diệt Tuyệt sư thái từ bên cửa hông bước vào bắt lấy…….
Mạc Thanh Cốc cùng Tống Thanh Thư nhận được tin Chu Hiểu làm sai, từ trên núi gấp rút trở về, lúc nhìn thấy Chu Hiểu quỳ gối trước Diệt Tuyệt sư thái cùng Bối Cẩm Nghi, chính giữa sàn là thân hình nhỏ bé cô độc quỳ gối ở đó, đầu nhỏ nhắn gục xuống, khuyên như thế nào cũng không đứng lên, miệng cũng không nói tiếng nào. Bộ dạng nhỏ bé đáng thương khiến cho Mạc Thanh Cốc trong lòng khó chịu.
Quỳ gối trong khuê phòng của Bối Cẩm Nghi…… Mạc Thanh Cốc chỉ cảm thấy sau ót một trận gió lạnh kéo qua, nhất thời đau đầu. Hắn tuy muốn Chu Hiểu đi cùng đệ tử Nga Mi chơi, nhưng cũng không phải tùy nàng muốn làm gì thì làm. Chỉ là đến cùng thì đã phạm phải lỗi lớn gì đến mức phải quỳ, Mạc Thanh Cốc đáy lòng có cảm giác vô cùng không ổn.
“Sư thái, Hiểu Hiểu đây là —” Mạc Thanh Cốc cất tiếng hỏi sau mới bước vào cửa phòng, mà đi theo phía sau Tống Thanh Thư cũng đã bước một bước chui vào.
“Chỉ Nhược muội muội, muội lại làm sai chuyện gì ?”
Một tiếng Chỉ Nhược muội muội, hóa bị động thành chủ động, Diệt Tuyệt sư thái chán ghét nam tử, nhưng lại vô cùng nhân nhượng với tiểu cô nương không hiểu chuyện . Vượt qua Mạc Thanh Cốc, Tống Thanh Thư bước nhanh tới trước mặt Chu Hiểu ngồi xổm xuống, nâng đầu nàng lên, sốt nhìn mắt nàng.
“Lại nghịch ngợm gây sự ?”
Chu Hiểu ở góc độ Diệt Tuyệt sư thái nhìn không thấy, nhìn Tống Thanh Thư hơi chu miệng. Trong ánh mắt kiên quyết không muốn nhận mệnh, Tống Thanh Thư liếc mắt một cái liền nhìn thấu nàng quả nhiên là muốn cứng rắn chống cự.
“Ta vừa quấy rầy Bối tỷ tỷ tắm rửa ……” Chu Hiểu ủ rũ nói. Vừa nhìn thấy Diệt Tuyệt sư thái, nàng liền phách một tiếng quỳ xuống đất, chỉ sợ Diệt Tuyệt sư thái giống như đối với Đinh Mẫn Quân một chưởng giết mình. Tuân theo nguyên tắc im lặng là vàng cho tới khi Mạc Thanh Cốc cùng Tống Thanh Thư trở về, ai biết hiện tại Tống Thanh Thư bỗng chốc khiến cho nàng se cát dã tràng.
Chẳng lẽ thật đúng là muốn để nàng ở lại phái Nga Mi? Nàng biết ở lại phái Võ Đang là không hợp cấp bậc lễ nghĩa, nhưng mà…… Diệt Tuyệt sư thái tàn nhẫn vô tình như vậy, nếu ngày nào đó nàng phạm tội thì làm sao bây giờ?
Nghe nói Đinh Mẫn Quân sau khi lĩnh phạt thiếu chút nữa đã chết, Bối Cẩm Nghi trên người bị thương cái gì, Đinh Mẫn Quân trên người cũng chịu thương tích như vậy, trách phạt không chỉ nghiêm khắc mà còn đáng sợ. Nếu là Đinh Mẫn Quân tự chủ trương, đó là nàng gieo gió gặt bão, chết xứng đáng. Nhưng nếu là nàng thay Diệt Tuyệt sư thái chịu tiếng xấu…… Kia Diệt Tuyệt sư thái cũng quá “diệt tuyệt”.
Nhưng xem ra bà ấy đối tốt với Bối Cẩm Nghi như thế…… Thật sự là tính cách yêu ghét rõ ràng. Nếu gặp gỡ người giống như thế thì ở chung rất thú vị, nhưng gặp những kẻ âm trầm nhìn không thấu, thì đó tuyệt đối không phải tính tình tốt. Lấy lui làm tiến, Chu Hiểu không đến mức cố ý đi chọc Diệt Tuyệt sư thái, cho nên đại khái cũng không thể xảy ra chuyện gì, nàng chính là không quen bỗng nhiên đổi hoàn cảnh sống mà thôi.
Chu Hiểu ủy khuất nhìn Tống Thanh Thư, nàng rất muốn trở về núi Võ Đang, sao Tống Thanh Thư bỗng nhiên vạch trần giới tính nàng làm gì?
Tuổi nàng so Bối Cẩm Nghi khoảng cách quá lớn, nói lấy thân báo đáp…… Chỉ sợ Bối Cẩm Nghi còn không vui. Trước không cần nói tuổi không hợp, giới tính cũng không xứng, huống chi nàng còn không cha không nương không tài, cũng không có dáng người. Toàn bộ trên dưới Võ Đang bọn họ, trừ bỏ tứ sư ca còn chưa có gặp mặt đang ở ngoài ra, cũng chỉ có thất sư ca cùng Bối Cẩm Nghi là xứng đôi nhất. Tướng mạo ngang nhau, võ công bất phàm, không biết có thể hay không gả huynh ấy qua……
Chu Hiểu tự ngẫm lại tốt rồi, chính nàng phạm lỗi thì chính nàng gánh vác.
Hậu quả tệ nhất là chịu trừng phạt, sau đó trở lại phái Võ Đang. Chỉ cần không bị giống Đinh Mẫn Quân, nàng đại khái có thể chịu được.
Nhưng mà bây giờ?
Tống Thanh Thư bỗng chốc nói ra giới tính của nàng.
“Là nữ?” Trong mắt Diệt Tuyệt sư thái không mấy ngạc nhiên.
“Tuy không nói rõ, đệ tử cũng cảm thấy Hiểu Hiểu là một tiểu cô nương, bằng không sao có thể ngày ngày đỉnh đạc chạy ra chạy vào khuê phòng nữ tử như vậy.” Bối Cẩm Nghi thông minh trong nháy mắt sáng tỏ sự tình, vui đùa thay Chu Hiểu nói chuyện, nghiễm nhiên đã biến nàng trở thành là một tiểu cô nương không rành thế sự để yêu thương. Trên thực tế, Bối Cẩm Nghi cũng bị Chu Hiểu không nói một tiếng, lập tức quỳ xuống làm cho buồn cười mà không biết nói gì. Kêu nàng đứng lên nàng không chịu, thật giống như tự trở thành một tiểu nam tử hán đỉnh thiên lập địa chờ lĩnh phạt.
“Thực xin lỗi, là ta làm sai, đáng phải quỳ, ta không nên lỗ mãng liều lĩnh, không có quy củ.” trong lòng Chu Hiểu dĩ nhiên biết ván đã đóng thuyền, nàng cũng không giãy giụa, giả bộ nhu thuận nghe lời, thành thật thừa nhận sai lầm, hi vọng khiến Diệt Tuyệt có ấn tượng tốt.
Trong 4 người Bối Cẩm Nghi, Kỷ Hiểu Phù, Chu Chỉ Nhược, Đinh Mẫn Quân cũng có thể đoán ra đại khái Diệt Tuyệt sư thái thưởng thức những người nào, nếu không muốn bị Diệt Tuyệt làm khó dễ, thì chỉ có thể là Chu Chỉ Nhược.
“Là chúng ta nhất thời sơ sẩy, dọc theo đường đi vì an toàn nên để Chu Hiểu cải trang làm nam hài, nhưng lại quên mất chuyện này. Chu Hiểu là tiểu cô nương do sư phụ từ dưới binh đao cứu về, phụ thân nàng bị quân Nguyên sát hại nên sư phụ tạm mang nàng về núi Võ Đang. Bởi vì không tiện lưu lại dạy dỗ trên núi Võ Đang, vì thế sư phụ kêu ta mang Chu Hiểu lên Nga Mi, hy vọng sư thái có thể vì nàng tang phụ mất mẹ mà thu dạy.” Mạc Thanh Cốc từ trong người lấy ra một phong thư do Trương Tam Phong tự tay viết đưa cho Diệt Tuyệt sư thái, nhẹ nhàng bâng quơ khiến Chu Hiểu từ có khả năng tổn hại thanh danh đến thuận lý thành chương phó thác từ trước.
“Thì ra là hiểu lầm, đứng lên đi. Nữ oa này thật là quật cường, cứ quỳ như vậy.” Diệt Tuyệt sư thái nhìn thư của Trương Tam Phong xong thì để Chu Hiểu đứng lên, đại khái sáng tỏ Trương Tam Phong vì sao đưa nữ oa này đến Nga Mi.
Trong thư Trương Tam Phong có nói đến Chu Hiểu tiểu nữ oa từ nhỏ bị nuôi dưỡng trở thành nam, cho nên ý thức giới tính mơ hồ, phó thác Diệt Tuyệt sư thái hi vọng có thể dạy dỗ thành một nữ tử dịu dàng. Cùng phái Võ Đang giao tình nhiều năm, Diệt Tuyệt sư thái liền đáp ứng thỉnh cầu trong thư của Trương Tam Phong, trông nom dạy dỗ Chu Hiểu.
Nhìn người cũng rất đẹp, tính tình tuy có chút quật cường, nhưng ánh mắt cũng có chút chính trực.
Diệt Tuyệt đối với nghịch đồ Kỷ Hiểu Phù thất vọng đến cực điểm, có bao nhiêu kỳ vọng thì có bấy nhiêu thất vọng. Bà đã từng vô cùng yêu thương Kỷ Hiểu Phù, thống hận ma đầu Dương Tiêu, người thừa kế tương lai chưởng môn Nga Mi của nàng. Theo Bối Cẩm Nghi kể lại việc Chu Hiểu mắng to Dương Tiêu thay Kỷ Hiểu Phù bất bình, dù Diệt Tuyệt đối Kỷ Hiểu Phù thất vọng, nhưng việc Chu Hiểu thay Hiểu Phù bất bình khiến nàng thích.
Trong thư Trương Tam Phong nói nàng cân cốt tốt, chỉ là phái Võ Đang võ công thiên về cương mãnh, không thích hợp với nàng, chỉ có võ công phái Nga Mi nhẹ nhàng uyển chuyển là thích hợp nhất. Từ ngữ ca ngợi nịnh hót khiến cho Diệt Tuyệt sư thái cảm thấy thêm vài phần vừa lòng với tiểu cô nương này, mơ hồ có mong muốn nỗ lực bồi dưỡng nàng vì phái Nga Mi phát triển.
Trương Tam Phong ngươi dạy dỗ không tốt, Diệt Tuyệt ta nhất định có thể khiến nàng trở thành Đệ nhất võ lâm cao thủ. Diệt Tuyệt trong lòng quật khởi, nàng nhận tiểu cô nương được Trương Tam Phong phó thác này.
Chuyện sau đó diễn ra suôn sẽ, dập đầu bái sư, Chu Hiểu đã được Diệt Tuyệt sư thái thu vào phái Nga Mi.
Lúc đưa tiễn Mạc Thanh Cốc cùng Tống Thanh Thư xuống núi, Chu Hiểu có chút oán hận nhiều hơn là cảm kích, lúc không có người khác, nàng đá bắp chân thất sư ca Mạc Thanh Cốc một cước.
“Các huynh làm sao mà biết…… Sư phụ còn tặng ta cho người khác.” Ánh mắt mở to tràn đầy ủy khuất.
“Nào có tặng ngươi, phải nói là gởi nuôi ở Nga Mi vài năm, sau đó ngươi vẫn sẽ về núi Võ Đang với chúng ta.” Là núi chứ không phải là phái, sư huynh Mạc Thanh Cốc trên mặt lộ ra vẻ tươi cười huyền diệu cao thâm.
“Thất sư ca!” Chu Hiểu lại đá Mạc Thanh Cốc một cước.
Bắp chân bị đau Mạc Thanh Cốc phải đứng một chỗ chịu từng cái. Không có biện pháp, ai bảo Tống Thanh Thư đứng bên cạnh nhìn, ánh mắt lạnh như băng kia chém vào người còn ghê hơn việc để Chu Hiểu đá.
A a, thẹn thùng kìa, quả thật là tiểu cô nương. Mạc Thanh Cốc cười tủm tỉm, nhìn Chu Hiểu bị Tống Thanh Thư kéo đi xa nói chuyện.
“Huynh đã nói sẽ không để ta rời đi mà.” Chu Hiểu oán giận Tống Thanh Thư.
“Phụ thân kêu ta đến thăm nàng.”
Chu Hiểu thiếu điều ngã xuống đất.
Nàng chỉ là chỉ nói suông thôi mà, Thanh Thư ca không cần tưởng thật, thật đó.
“Ta sẽ cố gắng luyện võ.” Cho nên, Tống Thanh Thư trăm ngàn đừng đến thăm nàng, nàng không rảnh tiếp, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày nàng sẽ ở đây luyện võ.
“Ngoan ngoãn ngây ngốc ở trên núi Nga Mi, đừng chạy loạn có biết không? Bốn năm sau sẽ đến đón muội.” Tống Thanh Thư nói xong ý định của chính mình, hình như không để ý Chu Hiểu ám chỉ điều gì.
“……” Về phần Tống Thanh Thư nói gì, Chu Hiểu nghe hiểu, nàng vừa mới chợt nghe đã hiểu Mạc Thanh Cốc ám chỉ, cho nên không cần lặp lại.
Bốn năm sau không phải đến tuổi cập kê rồi sao…… Cập kê không phải là có thể lập gia đình rồi sao…… Toàn bộ trên dưới Võ Đang đều cho rằng nàng chắc chắn sẽ gả cho Tống Thanh Thư!
Chu Hiểu nội tâm đau khổ, Tống Thanh Thư thì nhìn ngắm nàng, trong con ngươi đen thâm thúy là sự kiên định chân thành, hắn đối với Chu Hiểu kiên trì, hai kiếp nhận định rồi.
Trước khi xuất phát, sư công cũng đã cùng hắn nói chuyện về Chu Hiểu. Chu Hiểu sẽ là vị hôn thê của hắn, nhưng nàng cần phải đi phái Nga Mi. Chịu ảnh hưởng từ việc mẫu thân mất, sư công đối với hôn sự của nhóm đồ đệ đồ tôn, lựa chọn càng thiên hướng môn đăng hộ với nữ tử võ lâm mà không muốn với các tiểu thư khuê các trói gà không chặt, như vậy cũng sẽ không đến mức lại phát sinh tình cảnh giống như vong mẫu bị ám toán khiến cho người tiếc nuối, đau khổ.
Luôn luôn cất giấu thực lực của chính mình, Tống Thanh Thư tuyệt đối sẽ không để cho Chu Hiểu gặp chuyện như vậy. Hắn sẽ bảo vệ Chu Hiểu luôn an ổn sống dưới mí mắt hắn.
Mạc Thanh Cốc mang theo trên người thư sư công viết cho Diệt Tuyệt sư thái, nhưng thấy đệ tử phái Nga Mi hình như không được hòa hảo cho lắm, khiến cho thất sư thúc không muốn Chu Hiểu ở lại phái Nga Mi, nhưng ai biết lại xảy ra biến cố như thế.
Chỉ là, điều này cũng sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn bao nhiêu, hơn nữa khiến hắn cùng sư công và phụ thân mở miệng thật phiền toái. Tuy rằng hắn không thấy thư viết gì, nhưng hắn biết sư công thế nào cũng sẽ giúp hắn.
“Chỉ Nhược!” Tống Thanh Thư thoáng nghiêng đầu, hắn còn chờ Chu Hiểu hứa hẹn trả lời. Nhà chồng cùng nhà mẹ đẻ đều bị thu phục, Chu Hiểu chỉ cần lớn lên nhanh chút là tốt rồi. (Tử Điệp: ta cũng thật mong, không biết chừng nào mới edit tới đây)
“Ta sẽ không chạy loạn, ta thề.” Cả người rung lên cảnh báo nguy hiểm Chu Hiểu nhanh chóng thề thốt.
“Vậy là tốt rồi.” Tống Thanh Thư vừa lòng nở nụ cười.
“Ta sẽ thường đến thăm nàng.”
Nghe được câu cuối cùng, Chu Hiểu thiếu chút nữa rơi lệ.
Tác giả có chuyện muốn nói: Lúc này tên Chu Hiểu cũng đều hợp với tâm ý Tống Thanh Thư, phúc hắc gia hỏa.
Chu Hiểu thích ngắm mĩ nữ, trước kia không ít lần ở trên đường nhìn chằm chằm vào những cô nàng xinh xắn, thanh tú, càng không nói đến những mĩ nữ mặc bikini trên biển nhìn mãi không dời nổi mắt. Là con người ai cũng đều yêu thích cái đẹp chứ không phải chỉ có đàn ông mới thích ngắm mỹ nữ, phụ nữ cũng thích ngắm mỹ nữ. Nam cùng nữ chỉ khác nhau ở chỗ, nam không thích ngắm soái ca (trai đẹp).
Cho nên Chu Hiểu ngắm mê mẩn, quên mất thân phận nàng trước mắt không thể xem. Nàng giả nam thế nhưng mắt không hề nhắm lại, hoàn toàn không có phản ứng mà tiểu nam hài nên có, trực tiếp bị Diệt Tuyệt sư thái từ bên cửa hông bước vào bắt lấy…….
Mạc Thanh Cốc cùng Tống Thanh Thư nhận được tin Chu Hiểu làm sai, từ trên núi gấp rút trở về, lúc nhìn thấy Chu Hiểu quỳ gối trước Diệt Tuyệt sư thái cùng Bối Cẩm Nghi, chính giữa sàn là thân hình nhỏ bé cô độc quỳ gối ở đó, đầu nhỏ nhắn gục xuống, khuyên như thế nào cũng không đứng lên, miệng cũng không nói tiếng nào. Bộ dạng nhỏ bé đáng thương khiến cho Mạc Thanh Cốc trong lòng khó chịu.
Quỳ gối trong khuê phòng của Bối Cẩm Nghi…… Mạc Thanh Cốc chỉ cảm thấy sau ót một trận gió lạnh kéo qua, nhất thời đau đầu. Hắn tuy muốn Chu Hiểu đi cùng đệ tử Nga Mi chơi, nhưng cũng không phải tùy nàng muốn làm gì thì làm. Chỉ là đến cùng thì đã phạm phải lỗi lớn gì đến mức phải quỳ, Mạc Thanh Cốc đáy lòng có cảm giác vô cùng không ổn.
“Sư thái, Hiểu Hiểu đây là —” Mạc Thanh Cốc cất tiếng hỏi sau mới bước vào cửa phòng, mà đi theo phía sau Tống Thanh Thư cũng đã bước một bước chui vào.
“Chỉ Nhược muội muội, muội lại làm sai chuyện gì ?”
Một tiếng Chỉ Nhược muội muội, hóa bị động thành chủ động, Diệt Tuyệt sư thái chán ghét nam tử, nhưng lại vô cùng nhân nhượng với tiểu cô nương không hiểu chuyện . Vượt qua Mạc Thanh Cốc, Tống Thanh Thư bước nhanh tới trước mặt Chu Hiểu ngồi xổm xuống, nâng đầu nàng lên, sốt nhìn mắt nàng.
“Lại nghịch ngợm gây sự ?”
Chu Hiểu ở góc độ Diệt Tuyệt sư thái nhìn không thấy, nhìn Tống Thanh Thư hơi chu miệng. Trong ánh mắt kiên quyết không muốn nhận mệnh, Tống Thanh Thư liếc mắt một cái liền nhìn thấu nàng quả nhiên là muốn cứng rắn chống cự.
“Ta vừa quấy rầy Bối tỷ tỷ tắm rửa ……” Chu Hiểu ủ rũ nói. Vừa nhìn thấy Diệt Tuyệt sư thái, nàng liền phách một tiếng quỳ xuống đất, chỉ sợ Diệt Tuyệt sư thái giống như đối với Đinh Mẫn Quân một chưởng giết mình. Tuân theo nguyên tắc im lặng là vàng cho tới khi Mạc Thanh Cốc cùng Tống Thanh Thư trở về, ai biết hiện tại Tống Thanh Thư bỗng chốc khiến cho nàng se cát dã tràng.
Chẳng lẽ thật đúng là muốn để nàng ở lại phái Nga Mi? Nàng biết ở lại phái Võ Đang là không hợp cấp bậc lễ nghĩa, nhưng mà…… Diệt Tuyệt sư thái tàn nhẫn vô tình như vậy, nếu ngày nào đó nàng phạm tội thì làm sao bây giờ?
Nghe nói Đinh Mẫn Quân sau khi lĩnh phạt thiếu chút nữa đã chết, Bối Cẩm Nghi trên người bị thương cái gì, Đinh Mẫn Quân trên người cũng chịu thương tích như vậy, trách phạt không chỉ nghiêm khắc mà còn đáng sợ. Nếu là Đinh Mẫn Quân tự chủ trương, đó là nàng gieo gió gặt bão, chết xứng đáng. Nhưng nếu là nàng thay Diệt Tuyệt sư thái chịu tiếng xấu…… Kia Diệt Tuyệt sư thái cũng quá “diệt tuyệt”.
Nhưng xem ra bà ấy đối tốt với Bối Cẩm Nghi như thế…… Thật sự là tính cách yêu ghét rõ ràng. Nếu gặp gỡ người giống như thế thì ở chung rất thú vị, nhưng gặp những kẻ âm trầm nhìn không thấu, thì đó tuyệt đối không phải tính tình tốt. Lấy lui làm tiến, Chu Hiểu không đến mức cố ý đi chọc Diệt Tuyệt sư thái, cho nên đại khái cũng không thể xảy ra chuyện gì, nàng chính là không quen bỗng nhiên đổi hoàn cảnh sống mà thôi.
Chu Hiểu ủy khuất nhìn Tống Thanh Thư, nàng rất muốn trở về núi Võ Đang, sao Tống Thanh Thư bỗng nhiên vạch trần giới tính nàng làm gì?
Tuổi nàng so Bối Cẩm Nghi khoảng cách quá lớn, nói lấy thân báo đáp…… Chỉ sợ Bối Cẩm Nghi còn không vui. Trước không cần nói tuổi không hợp, giới tính cũng không xứng, huống chi nàng còn không cha không nương không tài, cũng không có dáng người. Toàn bộ trên dưới Võ Đang bọn họ, trừ bỏ tứ sư ca còn chưa có gặp mặt đang ở ngoài ra, cũng chỉ có thất sư ca cùng Bối Cẩm Nghi là xứng đôi nhất. Tướng mạo ngang nhau, võ công bất phàm, không biết có thể hay không gả huynh ấy qua……
Chu Hiểu tự ngẫm lại tốt rồi, chính nàng phạm lỗi thì chính nàng gánh vác.
Hậu quả tệ nhất là chịu trừng phạt, sau đó trở lại phái Võ Đang. Chỉ cần không bị giống Đinh Mẫn Quân, nàng đại khái có thể chịu được.
Nhưng mà bây giờ?
Tống Thanh Thư bỗng chốc nói ra giới tính của nàng.
“Là nữ?” Trong mắt Diệt Tuyệt sư thái không mấy ngạc nhiên.
“Tuy không nói rõ, đệ tử cũng cảm thấy Hiểu Hiểu là một tiểu cô nương, bằng không sao có thể ngày ngày đỉnh đạc chạy ra chạy vào khuê phòng nữ tử như vậy.” Bối Cẩm Nghi thông minh trong nháy mắt sáng tỏ sự tình, vui đùa thay Chu Hiểu nói chuyện, nghiễm nhiên đã biến nàng trở thành là một tiểu cô nương không rành thế sự để yêu thương. Trên thực tế, Bối Cẩm Nghi cũng bị Chu Hiểu không nói một tiếng, lập tức quỳ xuống làm cho buồn cười mà không biết nói gì. Kêu nàng đứng lên nàng không chịu, thật giống như tự trở thành một tiểu nam tử hán đỉnh thiên lập địa chờ lĩnh phạt.
“Thực xin lỗi, là ta làm sai, đáng phải quỳ, ta không nên lỗ mãng liều lĩnh, không có quy củ.” trong lòng Chu Hiểu dĩ nhiên biết ván đã đóng thuyền, nàng cũng không giãy giụa, giả bộ nhu thuận nghe lời, thành thật thừa nhận sai lầm, hi vọng khiến Diệt Tuyệt có ấn tượng tốt.
Trong 4 người Bối Cẩm Nghi, Kỷ Hiểu Phù, Chu Chỉ Nhược, Đinh Mẫn Quân cũng có thể đoán ra đại khái Diệt Tuyệt sư thái thưởng thức những người nào, nếu không muốn bị Diệt Tuyệt làm khó dễ, thì chỉ có thể là Chu Chỉ Nhược.
“Là chúng ta nhất thời sơ sẩy, dọc theo đường đi vì an toàn nên để Chu Hiểu cải trang làm nam hài, nhưng lại quên mất chuyện này. Chu Hiểu là tiểu cô nương do sư phụ từ dưới binh đao cứu về, phụ thân nàng bị quân Nguyên sát hại nên sư phụ tạm mang nàng về núi Võ Đang. Bởi vì không tiện lưu lại dạy dỗ trên núi Võ Đang, vì thế sư phụ kêu ta mang Chu Hiểu lên Nga Mi, hy vọng sư thái có thể vì nàng tang phụ mất mẹ mà thu dạy.” Mạc Thanh Cốc từ trong người lấy ra một phong thư do Trương Tam Phong tự tay viết đưa cho Diệt Tuyệt sư thái, nhẹ nhàng bâng quơ khiến Chu Hiểu từ có khả năng tổn hại thanh danh đến thuận lý thành chương phó thác từ trước.
“Thì ra là hiểu lầm, đứng lên đi. Nữ oa này thật là quật cường, cứ quỳ như vậy.” Diệt Tuyệt sư thái nhìn thư của Trương Tam Phong xong thì để Chu Hiểu đứng lên, đại khái sáng tỏ Trương Tam Phong vì sao đưa nữ oa này đến Nga Mi.
Trong thư Trương Tam Phong có nói đến Chu Hiểu tiểu nữ oa từ nhỏ bị nuôi dưỡng trở thành nam, cho nên ý thức giới tính mơ hồ, phó thác Diệt Tuyệt sư thái hi vọng có thể dạy dỗ thành một nữ tử dịu dàng. Cùng phái Võ Đang giao tình nhiều năm, Diệt Tuyệt sư thái liền đáp ứng thỉnh cầu trong thư của Trương Tam Phong, trông nom dạy dỗ Chu Hiểu.
Nhìn người cũng rất đẹp, tính tình tuy có chút quật cường, nhưng ánh mắt cũng có chút chính trực.
Diệt Tuyệt đối với nghịch đồ Kỷ Hiểu Phù thất vọng đến cực điểm, có bao nhiêu kỳ vọng thì có bấy nhiêu thất vọng. Bà đã từng vô cùng yêu thương Kỷ Hiểu Phù, thống hận ma đầu Dương Tiêu, người thừa kế tương lai chưởng môn Nga Mi của nàng. Theo Bối Cẩm Nghi kể lại việc Chu Hiểu mắng to Dương Tiêu thay Kỷ Hiểu Phù bất bình, dù Diệt Tuyệt đối Kỷ Hiểu Phù thất vọng, nhưng việc Chu Hiểu thay Hiểu Phù bất bình khiến nàng thích.
Trong thư Trương Tam Phong nói nàng cân cốt tốt, chỉ là phái Võ Đang võ công thiên về cương mãnh, không thích hợp với nàng, chỉ có võ công phái Nga Mi nhẹ nhàng uyển chuyển là thích hợp nhất. Từ ngữ ca ngợi nịnh hót khiến cho Diệt Tuyệt sư thái cảm thấy thêm vài phần vừa lòng với tiểu cô nương này, mơ hồ có mong muốn nỗ lực bồi dưỡng nàng vì phái Nga Mi phát triển.
Trương Tam Phong ngươi dạy dỗ không tốt, Diệt Tuyệt ta nhất định có thể khiến nàng trở thành Đệ nhất võ lâm cao thủ. Diệt Tuyệt trong lòng quật khởi, nàng nhận tiểu cô nương được Trương Tam Phong phó thác này.
Chuyện sau đó diễn ra suôn sẽ, dập đầu bái sư, Chu Hiểu đã được Diệt Tuyệt sư thái thu vào phái Nga Mi.
Lúc đưa tiễn Mạc Thanh Cốc cùng Tống Thanh Thư xuống núi, Chu Hiểu có chút oán hận nhiều hơn là cảm kích, lúc không có người khác, nàng đá bắp chân thất sư ca Mạc Thanh Cốc một cước.
“Các huynh làm sao mà biết…… Sư phụ còn tặng ta cho người khác.” Ánh mắt mở to tràn đầy ủy khuất.
“Nào có tặng ngươi, phải nói là gởi nuôi ở Nga Mi vài năm, sau đó ngươi vẫn sẽ về núi Võ Đang với chúng ta.” Là núi chứ không phải là phái, sư huynh Mạc Thanh Cốc trên mặt lộ ra vẻ tươi cười huyền diệu cao thâm.
“Thất sư ca!” Chu Hiểu lại đá Mạc Thanh Cốc một cước.
Bắp chân bị đau Mạc Thanh Cốc phải đứng một chỗ chịu từng cái. Không có biện pháp, ai bảo Tống Thanh Thư đứng bên cạnh nhìn, ánh mắt lạnh như băng kia chém vào người còn ghê hơn việc để Chu Hiểu đá.
A a, thẹn thùng kìa, quả thật là tiểu cô nương. Mạc Thanh Cốc cười tủm tỉm, nhìn Chu Hiểu bị Tống Thanh Thư kéo đi xa nói chuyện.
“Huynh đã nói sẽ không để ta rời đi mà.” Chu Hiểu oán giận Tống Thanh Thư.
“Phụ thân kêu ta đến thăm nàng.”
Chu Hiểu thiếu điều ngã xuống đất.
Nàng chỉ là chỉ nói suông thôi mà, Thanh Thư ca không cần tưởng thật, thật đó.
“Ta sẽ cố gắng luyện võ.” Cho nên, Tống Thanh Thư trăm ngàn đừng đến thăm nàng, nàng không rảnh tiếp, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày nàng sẽ ở đây luyện võ.
“Ngoan ngoãn ngây ngốc ở trên núi Nga Mi, đừng chạy loạn có biết không? Bốn năm sau sẽ đến đón muội.” Tống Thanh Thư nói xong ý định của chính mình, hình như không để ý Chu Hiểu ám chỉ điều gì.
“……” Về phần Tống Thanh Thư nói gì, Chu Hiểu nghe hiểu, nàng vừa mới chợt nghe đã hiểu Mạc Thanh Cốc ám chỉ, cho nên không cần lặp lại.
Bốn năm sau không phải đến tuổi cập kê rồi sao…… Cập kê không phải là có thể lập gia đình rồi sao…… Toàn bộ trên dưới Võ Đang đều cho rằng nàng chắc chắn sẽ gả cho Tống Thanh Thư!
Chu Hiểu nội tâm đau khổ, Tống Thanh Thư thì nhìn ngắm nàng, trong con ngươi đen thâm thúy là sự kiên định chân thành, hắn đối với Chu Hiểu kiên trì, hai kiếp nhận định rồi.
Trước khi xuất phát, sư công cũng đã cùng hắn nói chuyện về Chu Hiểu. Chu Hiểu sẽ là vị hôn thê của hắn, nhưng nàng cần phải đi phái Nga Mi. Chịu ảnh hưởng từ việc mẫu thân mất, sư công đối với hôn sự của nhóm đồ đệ đồ tôn, lựa chọn càng thiên hướng môn đăng hộ với nữ tử võ lâm mà không muốn với các tiểu thư khuê các trói gà không chặt, như vậy cũng sẽ không đến mức lại phát sinh tình cảnh giống như vong mẫu bị ám toán khiến cho người tiếc nuối, đau khổ.
Luôn luôn cất giấu thực lực của chính mình, Tống Thanh Thư tuyệt đối sẽ không để cho Chu Hiểu gặp chuyện như vậy. Hắn sẽ bảo vệ Chu Hiểu luôn an ổn sống dưới mí mắt hắn.
Mạc Thanh Cốc mang theo trên người thư sư công viết cho Diệt Tuyệt sư thái, nhưng thấy đệ tử phái Nga Mi hình như không được hòa hảo cho lắm, khiến cho thất sư thúc không muốn Chu Hiểu ở lại phái Nga Mi, nhưng ai biết lại xảy ra biến cố như thế.
Chỉ là, điều này cũng sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn bao nhiêu, hơn nữa khiến hắn cùng sư công và phụ thân mở miệng thật phiền toái. Tuy rằng hắn không thấy thư viết gì, nhưng hắn biết sư công thế nào cũng sẽ giúp hắn.
“Chỉ Nhược!” Tống Thanh Thư thoáng nghiêng đầu, hắn còn chờ Chu Hiểu hứa hẹn trả lời. Nhà chồng cùng nhà mẹ đẻ đều bị thu phục, Chu Hiểu chỉ cần lớn lên nhanh chút là tốt rồi. (Tử Điệp: ta cũng thật mong, không biết chừng nào mới edit tới đây)
“Ta sẽ không chạy loạn, ta thề.” Cả người rung lên cảnh báo nguy hiểm Chu Hiểu nhanh chóng thề thốt.
“Vậy là tốt rồi.” Tống Thanh Thư vừa lòng nở nụ cười.
“Ta sẽ thường đến thăm nàng.”
Nghe được câu cuối cùng, Chu Hiểu thiếu chút nữa rơi lệ.
Tác giả có chuyện muốn nói: Lúc này tên Chu Hiểu cũng đều hợp với tâm ý Tống Thanh Thư, phúc hắc gia hỏa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.