Chương 745: Ảnh hưởng tích cực. (2)
Vô Trục
23/03/2015
- Không dám, không dám.
Trầm Thái Sùng vội vàng khiêm nhượng, trong nội tâm lại suy nghĩ chuyện khác, thầm nghĩ Tùy Qua lại là cường giả Trúc Cơ Kỳ, tuổi còn trẻ đã có tu vị như thế, ngày sau mặc dù không thể thành tiên thành thánh, nhưng mà cũng nhất định trở thành bá chủ mọt phương trong giới tu hành. Nếu như thế, như vậy nhất định phải làm tốt quan hệ mới được, nhất định phải cho Quân Lăng xông lên, hiện tại xem ra Tống gia đã đạt được nhiều chỗ tốt từ Tùy Qua rồi.
- Trầm lão, hôm nay cũng không phải tôi Trúc Cơ, mà là vị này.
Tùy Qua nhìn Trầm Thái Sùng dẫn tiến Ngưu Duyên Tranh nói:
- Vị này là Ngưu Duyên Tranh, Ngưu lão, ông ta là...
- Tôi là người hầu của Tùy tiên sinh.
Ngưu Duyên Tranh tự hạ giá trị con người, từ "Tùy tùng" biến thành "Người hầu ", nhưng đây là hắn cam tâm tình nguyện. Ngưu Duyên Tranh không phải đồ ngốc, hắn biết rõ lúc này Trúc Cơ thành công, tất cả là dựa vào đan dược cùng hộ pháp của Tùy Qua. Đãi ngộ như vậy, nếu như công khai, chỉ sợ giới tu hành có vô số người khóc lóc, hô hào muốn làm người hầu của Tùy Qua. Mà Ngưu Duyên Tranh hắn xem như vận khí tốt, ưu tiên được tín nhiệm của Tùy Qua, nếu không làm gì có chuyện tốt này rơi vào đầu của hắn.
Nhưng mà Ngưu Duyên Tranh nói lời này với Trầm Thái Sùng mà nói, giống như tại sóng gió ngập trời.
Người hầu ah.
Người hầu Trúc Cơ Kỳ!
Tùy Qua tên này có địa vị gì, tại sao có Trúc Cơ Kỳ làm nô bộc!
Đương nhiên trừ một Trúc Cơ Kỳ, còn có mấy Tiên Thiên kỳ làm người hầu. Đội hình như thế khiến người tu hành ghen ghét.
- Chúc mừng Ngưu lão Trúc Cơ thành công!
Trầm Thái Sùng vội vàng nói.
- Tôi thấy Trầm lão cũng sắp trùng kích Trúc Cơ Kỳ a.
Tùy Qua hữu ý vô ý hỏi một câu.
- Trước mắt còn đang chuẩn bị.
Trầm Thái Sùng nói:
- Nhờ có tiểu... Tùy cho đan dược, linh thảo, nếu không tôi chỉ sợ vẫn đang ở Tiên Thiên sơ kỳ.
- Chuẩn bị đầy đủ thì tới tìm tôi.
Tùy Qua cười nói:
- Trầm lão, không cần khách khí với tôi.
Trầm Thái Sùng đáp ứng, tuy hắn không biết Tùy Qua có thủ đoạn gì, nhưng mà bằng vào Tùy Qua và người hầu tu vị Trúc Cơ Kỳ, có thể hộ pháp giúp hắn lúc Trúc Cơ Kỳ, đây là chuyện gia tăng tỷ lệ đột phá Trúc Cơ Kỳ thành công.
Đang muốn ý định ngồi vào vị trí, lúc này không ngừng có người tới bái phỏng.
Những người này là thế gia tu hành ở tỉnh Minh Hải, trước kia có địa vị như Tống gia, lẫn nhau cũng có chút liên hệ đi đi lại lại, nhưng từ khi Tống gia "Phản bội" "Hành Hội" thì mấy téế gia này ăn ý đoạn tuyệt lui tới với Tống gia. Nhưng mà hôm nay thấy Tống gia thậm chí có người trùng kích Trúc Cơ Kỳ, lại còn thành công, những người này đều biết rõ người tu hành Trúc Cơ Kỳ lợi hại, lo lắng bị người Tống gia trả đũa, cho nên đành phải mạo hiểm tới chúc mừng.
Tống Văn Hiên, Tống Thiên Húc mặc dù có chút khinh thường đám nịnh nọt này, hơn nữa cũng thực sự không phải là người Tống gia Trúc Cơ thành công, nhưng mà bọn họ cũng hưởng thụ đám người này nịnh nọt, hơn nữa cũng nhận lấy hạ lễ của bọn họ.
Đối với cái này những người này, Tùy Qua không tự hạ thân phận đi nghênh đón, hôm nay tùng tu vị của hắn, đám người này nhìn thấy Tùy Qua đều dùng thân phận vãi bối, tự nhiên không đảm đương nổi hắn nghênh đón, Trầm Thái Sùng là ngoại lệ duy nhất.
Tiệc ăn mừng hào khí rất náo nhiệt, ai cũng không muốn nói xàm.
Nhưng dùng tài lực, nhân lực của Tống gia, chỉ mấy bàn tiệc cũng dễ ứng phó.
Vèo!
Yến hội bắt đầu không lâu, một đạo hắc sắc quang mang đột nhiên bay qua bầu trời.
Mọi người kinh ngạc: rõ ràng có người tu hành Trúc Cơ Kỳ đến đây chúc mừng!
Quả nhiên kiếm quang thu lại, một nam tử trung niên thân hình béo lùn, mặt đỏ, mặc cẩm y đi vào, nhìn người này chẳng giống người tu hành gì cả, ngược lại là thương nhân tinh minh.
- Các vị, không mời mà tới, quấy rầy.
Nam tu sĩ cười ha hả, ánh mắt nhìn chung quanh mọi người một phen, sau đó nhìn vào người Tùy Qua, chắp tay cười nói.
- Tùy tiên sinh, cung kính đã lâu.
- Khách khí, khách khí.
Tùy Qua đứng dậy hoàn lễ, người này tu vị Trúc Cơ Kỳ, tự nhiên có thể bình khởi bình tọa với Tùy Qua, huống chi đối phương hữu lễ, Tùy Qua đương nhiên cũng không thể lãnh đạm, nói:
- Xem ra đạo hữu đã biết rõ tình huống của tôi, xin hỏi đạo hữu cao tính đại danh?
- Bản thân Hàn Viêm Minh.
Người tới vui tươi hớn hở trả lời.
Người này vừa báo tên, lập tức khiến cho người chung quanh nghị luận, hiển nhiên rất có địa vị.
Tống Văn Hiên cũng đã được nghe nói danh hào của Hàn Viêm Minh, đang muốn nhỏ giọng giới thiệu với Tùy Qua, lại bị Tùy Qua ngăn lại, Tùy Qua nhìn Hàn Viêm Minh, nói:
- Đều là khách tới chúc mừng, vậy mời vào chỗ, Hàn đạo hữu, mời.
- Mời!
Hàn Viêm Minh cười ngồi vào vị trí.
Thời điểm này Tùy Qua đang ngồi cùng Hàn Côn, đột nhiên thần sắc rất kích động nói:
- Tiền bối, hẳn ngài vào tám mươi năm trước, bên dưới Thái Hành sơn chỉ điểm công phu cho tôi sao?
- Úc, thì ra là ngươi.
Hàn Viêm Minh cười nói:
- Hàn tiểu đạo hữu, tư chất của ngươi không tệ, hơn nữa cùng họ với bổn gia, cho nên chỉ điểm vài câu mà thôi, không nghĩ tới ngươi vẫn nhớ rõ.
- Ân chỉ điểm của tiền bối, nào dám quên.
Hàn Côn cung kính nói, lúc này Hàn Trình cũng đứng dậy hành lễ. Hàn Côn lại nói:
- Nếu không có tiền bối chỉ điểm ngày đó, chỉ sợ tôi ít nhất phải tới hơn mười năm mới đột phá Tiên Thiên kỳ. Hôm nay vừa gặp, phong thái tiền bối vẫn như xưa.
- Việc ngày xưa, không đề cập tới cũng thế.
Hàn Viêm Minh cười nói:
- Xem ra ngươi gần đi đi theo Tùy đạo hữu nhỏ? Đúng là có thể kết thiện duyên. (Xưng hô với vãn bối thường chỉ dùng ta ngươi là nhiều)
- Tôi là người hầu của Tùy tiên sinh.
Hàn Côn vội vàng nói.
Tùy Qua tò mò nhìn Hàn Viêm Minh, cười nói:
- Không biết Hàn đạo hữu muốn kết loại thiện duyên nào?
- Tùy đạo hữu, không ngại xem thứ này một chút.
Hàn Viêm Minh lấy một khối đen sì ra, nhìn qua chẳng khác gì cao nha phiến, đặt ở trên mặt bàn. Nhưng mà nhìn qua thứ đen sì này lại có hương vị linh dược, giống như là linh dược gì đó..
- Thứ này... Hình như là Bồi Nguyên Cao do tôi luyện chế.
Tùy Qua nói.
- Nhưng mà, tỉ lệ kém rất nhiều.
- Ai, thực không dám đấu diếm, tôi mua được thứ này từ người bán, sau đó lại giảm độ tinh khiết xuống.
Hàn Viêm Minh thở dài, nói:
- Lúc trước, tôi cũng có lưu ý, hơn nữa âm thầm cho người thua mua thuốc dán giá cao. Bởi vì tôi phát hiện, trên thuốc dán có thành phần linh dược.
- Vì vậy, đạo hữu định chiết xuất cho mình sử dùng sao?
Tùy Qua bình tĩnh hỏi thăm, hắn không biết Hàn Viêm Minh vi sao thẳng thắn như thế.
- Đúng!
Hàn Viêm Minh nói:
- Trước khi tu hành tôi làm thương nhân, sau khi tu đạo vẫn có suy nghĩ của người làm ăn. Nhìn thấy tiện nghi thì muốn chiếm, chỉ là... Ai, Tùy đạo hữu, anh bán thuốc dán tuy tiện nghi, nhưng mà trên đó linh dược quá ít, cho dù chiết xuất cũng không biến thành Bồi Nguyên Cao a.
Trầm Thái Sùng vội vàng khiêm nhượng, trong nội tâm lại suy nghĩ chuyện khác, thầm nghĩ Tùy Qua lại là cường giả Trúc Cơ Kỳ, tuổi còn trẻ đã có tu vị như thế, ngày sau mặc dù không thể thành tiên thành thánh, nhưng mà cũng nhất định trở thành bá chủ mọt phương trong giới tu hành. Nếu như thế, như vậy nhất định phải làm tốt quan hệ mới được, nhất định phải cho Quân Lăng xông lên, hiện tại xem ra Tống gia đã đạt được nhiều chỗ tốt từ Tùy Qua rồi.
- Trầm lão, hôm nay cũng không phải tôi Trúc Cơ, mà là vị này.
Tùy Qua nhìn Trầm Thái Sùng dẫn tiến Ngưu Duyên Tranh nói:
- Vị này là Ngưu Duyên Tranh, Ngưu lão, ông ta là...
- Tôi là người hầu của Tùy tiên sinh.
Ngưu Duyên Tranh tự hạ giá trị con người, từ "Tùy tùng" biến thành "Người hầu ", nhưng đây là hắn cam tâm tình nguyện. Ngưu Duyên Tranh không phải đồ ngốc, hắn biết rõ lúc này Trúc Cơ thành công, tất cả là dựa vào đan dược cùng hộ pháp của Tùy Qua. Đãi ngộ như vậy, nếu như công khai, chỉ sợ giới tu hành có vô số người khóc lóc, hô hào muốn làm người hầu của Tùy Qua. Mà Ngưu Duyên Tranh hắn xem như vận khí tốt, ưu tiên được tín nhiệm của Tùy Qua, nếu không làm gì có chuyện tốt này rơi vào đầu của hắn.
Nhưng mà Ngưu Duyên Tranh nói lời này với Trầm Thái Sùng mà nói, giống như tại sóng gió ngập trời.
Người hầu ah.
Người hầu Trúc Cơ Kỳ!
Tùy Qua tên này có địa vị gì, tại sao có Trúc Cơ Kỳ làm nô bộc!
Đương nhiên trừ một Trúc Cơ Kỳ, còn có mấy Tiên Thiên kỳ làm người hầu. Đội hình như thế khiến người tu hành ghen ghét.
- Chúc mừng Ngưu lão Trúc Cơ thành công!
Trầm Thái Sùng vội vàng nói.
- Tôi thấy Trầm lão cũng sắp trùng kích Trúc Cơ Kỳ a.
Tùy Qua hữu ý vô ý hỏi một câu.
- Trước mắt còn đang chuẩn bị.
Trầm Thái Sùng nói:
- Nhờ có tiểu... Tùy cho đan dược, linh thảo, nếu không tôi chỉ sợ vẫn đang ở Tiên Thiên sơ kỳ.
- Chuẩn bị đầy đủ thì tới tìm tôi.
Tùy Qua cười nói:
- Trầm lão, không cần khách khí với tôi.
Trầm Thái Sùng đáp ứng, tuy hắn không biết Tùy Qua có thủ đoạn gì, nhưng mà bằng vào Tùy Qua và người hầu tu vị Trúc Cơ Kỳ, có thể hộ pháp giúp hắn lúc Trúc Cơ Kỳ, đây là chuyện gia tăng tỷ lệ đột phá Trúc Cơ Kỳ thành công.
Đang muốn ý định ngồi vào vị trí, lúc này không ngừng có người tới bái phỏng.
Những người này là thế gia tu hành ở tỉnh Minh Hải, trước kia có địa vị như Tống gia, lẫn nhau cũng có chút liên hệ đi đi lại lại, nhưng từ khi Tống gia "Phản bội" "Hành Hội" thì mấy téế gia này ăn ý đoạn tuyệt lui tới với Tống gia. Nhưng mà hôm nay thấy Tống gia thậm chí có người trùng kích Trúc Cơ Kỳ, lại còn thành công, những người này đều biết rõ người tu hành Trúc Cơ Kỳ lợi hại, lo lắng bị người Tống gia trả đũa, cho nên đành phải mạo hiểm tới chúc mừng.
Tống Văn Hiên, Tống Thiên Húc mặc dù có chút khinh thường đám nịnh nọt này, hơn nữa cũng thực sự không phải là người Tống gia Trúc Cơ thành công, nhưng mà bọn họ cũng hưởng thụ đám người này nịnh nọt, hơn nữa cũng nhận lấy hạ lễ của bọn họ.
Đối với cái này những người này, Tùy Qua không tự hạ thân phận đi nghênh đón, hôm nay tùng tu vị của hắn, đám người này nhìn thấy Tùy Qua đều dùng thân phận vãi bối, tự nhiên không đảm đương nổi hắn nghênh đón, Trầm Thái Sùng là ngoại lệ duy nhất.
Tiệc ăn mừng hào khí rất náo nhiệt, ai cũng không muốn nói xàm.
Nhưng dùng tài lực, nhân lực của Tống gia, chỉ mấy bàn tiệc cũng dễ ứng phó.
Vèo!
Yến hội bắt đầu không lâu, một đạo hắc sắc quang mang đột nhiên bay qua bầu trời.
Mọi người kinh ngạc: rõ ràng có người tu hành Trúc Cơ Kỳ đến đây chúc mừng!
Quả nhiên kiếm quang thu lại, một nam tử trung niên thân hình béo lùn, mặt đỏ, mặc cẩm y đi vào, nhìn người này chẳng giống người tu hành gì cả, ngược lại là thương nhân tinh minh.
- Các vị, không mời mà tới, quấy rầy.
Nam tu sĩ cười ha hả, ánh mắt nhìn chung quanh mọi người một phen, sau đó nhìn vào người Tùy Qua, chắp tay cười nói.
- Tùy tiên sinh, cung kính đã lâu.
- Khách khí, khách khí.
Tùy Qua đứng dậy hoàn lễ, người này tu vị Trúc Cơ Kỳ, tự nhiên có thể bình khởi bình tọa với Tùy Qua, huống chi đối phương hữu lễ, Tùy Qua đương nhiên cũng không thể lãnh đạm, nói:
- Xem ra đạo hữu đã biết rõ tình huống của tôi, xin hỏi đạo hữu cao tính đại danh?
- Bản thân Hàn Viêm Minh.
Người tới vui tươi hớn hở trả lời.
Người này vừa báo tên, lập tức khiến cho người chung quanh nghị luận, hiển nhiên rất có địa vị.
Tống Văn Hiên cũng đã được nghe nói danh hào của Hàn Viêm Minh, đang muốn nhỏ giọng giới thiệu với Tùy Qua, lại bị Tùy Qua ngăn lại, Tùy Qua nhìn Hàn Viêm Minh, nói:
- Đều là khách tới chúc mừng, vậy mời vào chỗ, Hàn đạo hữu, mời.
- Mời!
Hàn Viêm Minh cười ngồi vào vị trí.
Thời điểm này Tùy Qua đang ngồi cùng Hàn Côn, đột nhiên thần sắc rất kích động nói:
- Tiền bối, hẳn ngài vào tám mươi năm trước, bên dưới Thái Hành sơn chỉ điểm công phu cho tôi sao?
- Úc, thì ra là ngươi.
Hàn Viêm Minh cười nói:
- Hàn tiểu đạo hữu, tư chất của ngươi không tệ, hơn nữa cùng họ với bổn gia, cho nên chỉ điểm vài câu mà thôi, không nghĩ tới ngươi vẫn nhớ rõ.
- Ân chỉ điểm của tiền bối, nào dám quên.
Hàn Côn cung kính nói, lúc này Hàn Trình cũng đứng dậy hành lễ. Hàn Côn lại nói:
- Nếu không có tiền bối chỉ điểm ngày đó, chỉ sợ tôi ít nhất phải tới hơn mười năm mới đột phá Tiên Thiên kỳ. Hôm nay vừa gặp, phong thái tiền bối vẫn như xưa.
- Việc ngày xưa, không đề cập tới cũng thế.
Hàn Viêm Minh cười nói:
- Xem ra ngươi gần đi đi theo Tùy đạo hữu nhỏ? Đúng là có thể kết thiện duyên. (Xưng hô với vãn bối thường chỉ dùng ta ngươi là nhiều)
- Tôi là người hầu của Tùy tiên sinh.
Hàn Côn vội vàng nói.
Tùy Qua tò mò nhìn Hàn Viêm Minh, cười nói:
- Không biết Hàn đạo hữu muốn kết loại thiện duyên nào?
- Tùy đạo hữu, không ngại xem thứ này một chút.
Hàn Viêm Minh lấy một khối đen sì ra, nhìn qua chẳng khác gì cao nha phiến, đặt ở trên mặt bàn. Nhưng mà nhìn qua thứ đen sì này lại có hương vị linh dược, giống như là linh dược gì đó..
- Thứ này... Hình như là Bồi Nguyên Cao do tôi luyện chế.
Tùy Qua nói.
- Nhưng mà, tỉ lệ kém rất nhiều.
- Ai, thực không dám đấu diếm, tôi mua được thứ này từ người bán, sau đó lại giảm độ tinh khiết xuống.
Hàn Viêm Minh thở dài, nói:
- Lúc trước, tôi cũng có lưu ý, hơn nữa âm thầm cho người thua mua thuốc dán giá cao. Bởi vì tôi phát hiện, trên thuốc dán có thành phần linh dược.
- Vì vậy, đạo hữu định chiết xuất cho mình sử dùng sao?
Tùy Qua bình tĩnh hỏi thăm, hắn không biết Hàn Viêm Minh vi sao thẳng thắn như thế.
- Đúng!
Hàn Viêm Minh nói:
- Trước khi tu hành tôi làm thương nhân, sau khi tu đạo vẫn có suy nghĩ của người làm ăn. Nhìn thấy tiện nghi thì muốn chiếm, chỉ là... Ai, Tùy đạo hữu, anh bán thuốc dán tuy tiện nghi, nhưng mà trên đó linh dược quá ít, cho dù chiết xuất cũng không biến thành Bồi Nguyên Cao a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.