Chương 746: Thiện duyên.
Vô Trục
23/03/2015
- Nếu như có thể biến thành Bồi Nguyên Cao chính thức, chẳng phải tôi lỗ lớn?
Tùy Qua nhịn không được cười lên.
- Đúng vậy a.
Hàn Viêm Minh cười nói:
- Cho nên tiện nghi của Tùy đạo hữu cũng không phải dễ dàng chiếm như vậy. Cho nên tôi cũng không muốn chiếm tiện nghi, nghe nói Tùy đạo hữu trong tay có không ít linh dược, đan dược, cho nên hôm nay cố ý kêt thiện duyên, về sau nếu có đan dược, linh dược gì đó, thỉnh ưu suy nghĩ tới tôi.
- Hàn đạo hữu nếu như là ân nhân của Hàn Côn, quen biết cũ, đoạn thiện duyên này tôi kết.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Nhưng mạo muội hỏi một câu, vì sao Hàn đạo hữu hôm nay tới đây kết thiện duyên?
- Hổ thẹn ah.
Hàn Viêm Minh nói:
- Bởi vì tôi biết rõ, có một thế lực đang đang âm thầm phân cao thấp với anh. Thế lực này tôi rất kiêng kỵ. Nhưng mà gần đây tôi cân nhắc thoáng một chút, đối với kiêng kị, hoặc là nói sau khi tôi kết thiện duyên với anh sẽ có lợi và hại thế nào.
Hàn Viêm Minh nói "Một thế lực ", tự nhiên là ám chỉ "Hành Hội" , hắn tin tưởng Tùy Qua nghe hiểu được.
- Tốt! Đủ thẳng thắn!
Tùy Qua cười nói:
- Hàn đạo hữu, nếu anh thành khẩn như vậy, tôi thật sự hoài nghi trước kia anh là thương nhân đấy.
- Tôi thật sự là thương nhân.
Hàn Viêm Minh nói:
- Hơn nữa đã từng là người giàu có nổi danh thiên hạ, bởi vì tôi ngộ ra cảnh giới cao nhất của buôn bán, chính là ‘ dùng thành làm gốc ’. Lại nói tiếp, rất nhiều người làm ăn cũng biết hàm nghĩa của bốn chữ này, nhưng mà ít ai làm được. Đến giới tu hành thì tôi vẫn thừa hành bốn chữ này.
- Xem ra Hàn đạo hữu đã đạt tới phản phác quy chân phương diện buôn bán rồi. Anh thành thật kết thiện duyên với tôi, nếu tôi hôm nay không tỏ vẻ, ngược lại cảm thây trong lòng bất an. Nếu anh có hứng thú với Bồi Nguyên Cao, như thế tôi tặng anh một lọ Bồi Nguyên Cao a.
Tùy Qua rất hùng hồn lấy một lọ Bồi Nguyên Cao ra, cong ngón búng ra, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt Hàn Viêm Minh.
Hàn Viêm Minh mở nắp bình ra ngửi, đại hỉ nói:
-Bồi Nguyên Cao thật tốt! Có thể sinh gân càng cốt. Có thứ này tôi có thể trị bệnh cũ của mấy vãn bối rồi. Nhưng mà, sinh ý vãng lai, chú ý cùng có lợi, tôi có mười hạt Tinh Nguyên Đan đổi cho anh một lọ Bồi Nguyên Cao a.
Hàn Viêm Minh đang định lấy đan dược ra, Tùy Qua lại ngăn cản nói:
- Đối với tôi mà nói, Tinh Nguyên Đan không có quá nhiều ý nghĩa, nếu như Hàn đạo hữu có thứ tốt,tôi có thể dùng Tinh Nguyên Đan mua xuống.
- Anh cần thứ gì?
Hàn Viêm Minh hỏi.
- Pháp bảo, linh thảo đều được.
Tùy Qua đi thẳng vào vấn đề .
- Linh thảo trên người của tôi tạm thời không có. Nhưng mà pháp bảo thì có một kiện.
Hàn Viêm Minh nói ra, lấy ra một thanh phi kiếm, thân kiếm ngăm đen, hơn nữa rất dày nặng, phía trên có đầy hoa văn, giống như vòng tuổi của cây, phóng thích khí tức rét lạnh.
- Thâm Hải Hàn Thiết tạo thành, lại dung nhập Thiên Niên Băng Phách, trung phẩm bảo khí, tên là ‘ hoa văn ’. Tùy đạo hữu nếu có hứng thú thì không ngại cầm đi.
Nói xong phi kiếm bay vào trong tay Tùy Qua.
- Quả nhiên là hảo kiếm!
Tùy Qua tán thưởng một tiếng, sau đó báo giá.
- Một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan, như thế nào?
Nghe được Tùy Qua nói lời này, khách nhân nơi đây hoảng sợ.
Một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan!
Người ngồi đây cho dù là tu hành thế gia, nhưng mà một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan là đại thủ bút, bọn họ chưa từng thấy qua, thậm chí nghe cũng ít nghe nói, thầm nghĩ Tùy Qua thằng này quả nhiên cùng trong giống như trong truyền thuyết, có đại hậu trường, núi dựa lớn, đại tiền vốn, nếu không cũng không há miệng một ngàn Tinh Nguyên Đan.
Một phương diện khác, những người này cũng không khỏi cảm thán cảnh giới không giống với, quả nhiên thủ bút cũng không giống nhau. Hàn Viêm Minh không hổ là cường giả Trúc Cơ Kỳ, lấy ra đồ vật rất bất phàm, rõ ràng có thể xuất ra trung phẩm bảo khí, giá trị một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan, sao mà lợi hại! So sánh thì những đại lão thế gia tu hành làm giao dịch lúc trước, so sánh với Tùy Qua cùng Hàn Viêm Minh chẳng khác gì em bé mới sinh.
Rất nhiều người xem ra, đây là đại thủ bút, nhưng mà trong mắt Hàn Viêm Minh lại hiện ra một tia thất vọng khó thấy.
Phi kiếm Hoa Văn này chính là trung phẩm bảo khí, một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan, tuy không tính là bán đổ bán tháo, nhưng mà đối với hắn mà nói, đây là thiệt thòi. Tùy Qua báo giá này quá không phóng khoáng.
Nhưng mà Hàn Viêm Minh là nhân vật bậc nào, tự nhiên sẽ không biểu lộ ra, cười nói:
- Thanh phi kiếm này là của Tùy đạo hữu.
- Tốt, sảng khoái!
Tùy Qua cười nói, lấy ra mười chai bay về phía Hàn Viêm Minh.
Hàn Viêm Minh mở một lọ, sau đó đổ ra một hạt Tinh Nguyên Đan, xem xét thì kinh hãi:
- Đây chính là cực phẩm Tinh Nguyên Đan!
- Yên tâm đi, đều là thứ này.
Tùy Qua bình thản nói.
Hàn Viêm Minh hơi sững sờ, sau đó trong lòng sóng gió ngập trời, một ngàn miếng cực phẩm Tinh Nguyên Đan, dùng giao tình và thủ đoạn của hắn, hoàn toàn có thể biến thành ba bốn ngàn Tinh Nguyên Đan bình thường. Tùy Qua thằng này đúng là bán nhân tình quá lớn a.
Nhưng đồ đã nhận, lại chối từ thì quá dối trá. Hàn Viêm Minh quả là người phi thường, sảng khoái cười nói:
- Tốt! Tùy tiên sinh, tôi đúng là kết đại thiện duyên! Để tôi mời một ly.
Người tu hành, tới cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.
Nửa giờ sau người đến đây chúc mừng đã giải tán, ngay cả Hàn Viêm Minh cũng ngự kiếm rời khỏi.
Tại đây chỉ còn lại Tùy Qua và đám dòng chính.
Tùy Qua lấy Hoa Văn Kiếm ra, giao cho Hàn Côn, trịnh trọng nói:
- Hàn lão, thứ này là của ông.
- Cái gì!
Hàn Côn cả kinh ngây ra như phỗng.
Trung phẩm bảo khí, một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan mua được xuống, Tùy Qua dĩ nhiên tặng cho Hàn Côn.
Không chỉ có cha con Hàn Côn, ngay cả người khác cũng ngây người.
- Thanh phi kiếm này sử dụng lúc Trúc Cơ.
Tùy Qua nói,
- Ông khi nào chuẩn bị tốt, lúc đó cứ Trúc Cơ.
- Tùy tiên sinh... Tôi...
- Hàn lão, ông đã lớn tuổi rồi, cũng đừng có lề mề như thế.
Tùy Qua nói:
- Ông Trúc Cơ, đối với tôi cũng mới có lợi, đối với ông cũng có lợi, tất cả mọi người có lợi, chuyện chỉ đơn giản như vậy.
Hàn Côn đã theo Tùy Qua đạt được nhiều chỗ tốt, cũng biết Tùy Qua làm người rất tốt, mặt mũi cảm kích tiếp nhận phi kiếm, sau đó nói:
- Trùng kích Trúc Cơ Kỳ, kỳ thật tôi đã chuẩn bị tốt. Cải lương không bằng bạo lực, tôi thấy hôm nay đi.
- Hôm nay có thể không làm được.
Tùy Qua cười nói:
- Vừa rồi mua phi kiếm tôi tiêu hao gần hết đan dược, cần phải bổ sung. Bằng không ông trùng kích Trúc Cơ Kỳ, cần hao phí đại lượng nguyên khí, vạn nhất đan dược không đủ thì làm sao bây giờ?
- Thực xin lỗi... Tùy tiên sinh, làm cho ngài tốn kém nhiều như vậy...
- Hàaa... Lão Hàn, Tùy tiên sinh nói đùa đấy.
Ngưu Duyên Tranh cười nói:
- Hôm nay tôi Trúc Cơ, thiên địa linh khí chung quanh hao gần hết, cần vài ngày sau mới có thể khôi phục bình thường.
- Đúng vậy. Không chỉ có như thế, mấy ngày nay Ngưu lão ở chỗ này, các người nên trao đổi kinh nghiệm đi, tăng nắm chắc Trúc Cơ.
Tùy Qua nói.
Tùy Qua nhịn không được cười lên.
- Đúng vậy a.
Hàn Viêm Minh cười nói:
- Cho nên tiện nghi của Tùy đạo hữu cũng không phải dễ dàng chiếm như vậy. Cho nên tôi cũng không muốn chiếm tiện nghi, nghe nói Tùy đạo hữu trong tay có không ít linh dược, đan dược, cho nên hôm nay cố ý kêt thiện duyên, về sau nếu có đan dược, linh dược gì đó, thỉnh ưu suy nghĩ tới tôi.
- Hàn đạo hữu nếu như là ân nhân của Hàn Côn, quen biết cũ, đoạn thiện duyên này tôi kết.
Tùy Qua cười cười, nói:
- Nhưng mạo muội hỏi một câu, vì sao Hàn đạo hữu hôm nay tới đây kết thiện duyên?
- Hổ thẹn ah.
Hàn Viêm Minh nói:
- Bởi vì tôi biết rõ, có một thế lực đang đang âm thầm phân cao thấp với anh. Thế lực này tôi rất kiêng kỵ. Nhưng mà gần đây tôi cân nhắc thoáng một chút, đối với kiêng kị, hoặc là nói sau khi tôi kết thiện duyên với anh sẽ có lợi và hại thế nào.
Hàn Viêm Minh nói "Một thế lực ", tự nhiên là ám chỉ "Hành Hội" , hắn tin tưởng Tùy Qua nghe hiểu được.
- Tốt! Đủ thẳng thắn!
Tùy Qua cười nói:
- Hàn đạo hữu, nếu anh thành khẩn như vậy, tôi thật sự hoài nghi trước kia anh là thương nhân đấy.
- Tôi thật sự là thương nhân.
Hàn Viêm Minh nói:
- Hơn nữa đã từng là người giàu có nổi danh thiên hạ, bởi vì tôi ngộ ra cảnh giới cao nhất của buôn bán, chính là ‘ dùng thành làm gốc ’. Lại nói tiếp, rất nhiều người làm ăn cũng biết hàm nghĩa của bốn chữ này, nhưng mà ít ai làm được. Đến giới tu hành thì tôi vẫn thừa hành bốn chữ này.
- Xem ra Hàn đạo hữu đã đạt tới phản phác quy chân phương diện buôn bán rồi. Anh thành thật kết thiện duyên với tôi, nếu tôi hôm nay không tỏ vẻ, ngược lại cảm thây trong lòng bất an. Nếu anh có hứng thú với Bồi Nguyên Cao, như thế tôi tặng anh một lọ Bồi Nguyên Cao a.
Tùy Qua rất hùng hồn lấy một lọ Bồi Nguyên Cao ra, cong ngón búng ra, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt Hàn Viêm Minh.
Hàn Viêm Minh mở nắp bình ra ngửi, đại hỉ nói:
-Bồi Nguyên Cao thật tốt! Có thể sinh gân càng cốt. Có thứ này tôi có thể trị bệnh cũ của mấy vãn bối rồi. Nhưng mà, sinh ý vãng lai, chú ý cùng có lợi, tôi có mười hạt Tinh Nguyên Đan đổi cho anh một lọ Bồi Nguyên Cao a.
Hàn Viêm Minh đang định lấy đan dược ra, Tùy Qua lại ngăn cản nói:
- Đối với tôi mà nói, Tinh Nguyên Đan không có quá nhiều ý nghĩa, nếu như Hàn đạo hữu có thứ tốt,tôi có thể dùng Tinh Nguyên Đan mua xuống.
- Anh cần thứ gì?
Hàn Viêm Minh hỏi.
- Pháp bảo, linh thảo đều được.
Tùy Qua đi thẳng vào vấn đề .
- Linh thảo trên người của tôi tạm thời không có. Nhưng mà pháp bảo thì có một kiện.
Hàn Viêm Minh nói ra, lấy ra một thanh phi kiếm, thân kiếm ngăm đen, hơn nữa rất dày nặng, phía trên có đầy hoa văn, giống như vòng tuổi của cây, phóng thích khí tức rét lạnh.
- Thâm Hải Hàn Thiết tạo thành, lại dung nhập Thiên Niên Băng Phách, trung phẩm bảo khí, tên là ‘ hoa văn ’. Tùy đạo hữu nếu có hứng thú thì không ngại cầm đi.
Nói xong phi kiếm bay vào trong tay Tùy Qua.
- Quả nhiên là hảo kiếm!
Tùy Qua tán thưởng một tiếng, sau đó báo giá.
- Một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan, như thế nào?
Nghe được Tùy Qua nói lời này, khách nhân nơi đây hoảng sợ.
Một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan!
Người ngồi đây cho dù là tu hành thế gia, nhưng mà một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan là đại thủ bút, bọn họ chưa từng thấy qua, thậm chí nghe cũng ít nghe nói, thầm nghĩ Tùy Qua thằng này quả nhiên cùng trong giống như trong truyền thuyết, có đại hậu trường, núi dựa lớn, đại tiền vốn, nếu không cũng không há miệng một ngàn Tinh Nguyên Đan.
Một phương diện khác, những người này cũng không khỏi cảm thán cảnh giới không giống với, quả nhiên thủ bút cũng không giống nhau. Hàn Viêm Minh không hổ là cường giả Trúc Cơ Kỳ, lấy ra đồ vật rất bất phàm, rõ ràng có thể xuất ra trung phẩm bảo khí, giá trị một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan, sao mà lợi hại! So sánh thì những đại lão thế gia tu hành làm giao dịch lúc trước, so sánh với Tùy Qua cùng Hàn Viêm Minh chẳng khác gì em bé mới sinh.
Rất nhiều người xem ra, đây là đại thủ bút, nhưng mà trong mắt Hàn Viêm Minh lại hiện ra một tia thất vọng khó thấy.
Phi kiếm Hoa Văn này chính là trung phẩm bảo khí, một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan, tuy không tính là bán đổ bán tháo, nhưng mà đối với hắn mà nói, đây là thiệt thòi. Tùy Qua báo giá này quá không phóng khoáng.
Nhưng mà Hàn Viêm Minh là nhân vật bậc nào, tự nhiên sẽ không biểu lộ ra, cười nói:
- Thanh phi kiếm này là của Tùy đạo hữu.
- Tốt, sảng khoái!
Tùy Qua cười nói, lấy ra mười chai bay về phía Hàn Viêm Minh.
Hàn Viêm Minh mở một lọ, sau đó đổ ra một hạt Tinh Nguyên Đan, xem xét thì kinh hãi:
- Đây chính là cực phẩm Tinh Nguyên Đan!
- Yên tâm đi, đều là thứ này.
Tùy Qua bình thản nói.
Hàn Viêm Minh hơi sững sờ, sau đó trong lòng sóng gió ngập trời, một ngàn miếng cực phẩm Tinh Nguyên Đan, dùng giao tình và thủ đoạn của hắn, hoàn toàn có thể biến thành ba bốn ngàn Tinh Nguyên Đan bình thường. Tùy Qua thằng này đúng là bán nhân tình quá lớn a.
Nhưng đồ đã nhận, lại chối từ thì quá dối trá. Hàn Viêm Minh quả là người phi thường, sảng khoái cười nói:
- Tốt! Tùy tiên sinh, tôi đúng là kết đại thiện duyên! Để tôi mời một ly.
Người tu hành, tới cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.
Nửa giờ sau người đến đây chúc mừng đã giải tán, ngay cả Hàn Viêm Minh cũng ngự kiếm rời khỏi.
Tại đây chỉ còn lại Tùy Qua và đám dòng chính.
Tùy Qua lấy Hoa Văn Kiếm ra, giao cho Hàn Côn, trịnh trọng nói:
- Hàn lão, thứ này là của ông.
- Cái gì!
Hàn Côn cả kinh ngây ra như phỗng.
Trung phẩm bảo khí, một ngàn miếng Tinh Nguyên Đan mua được xuống, Tùy Qua dĩ nhiên tặng cho Hàn Côn.
Không chỉ có cha con Hàn Côn, ngay cả người khác cũng ngây người.
- Thanh phi kiếm này sử dụng lúc Trúc Cơ.
Tùy Qua nói,
- Ông khi nào chuẩn bị tốt, lúc đó cứ Trúc Cơ.
- Tùy tiên sinh... Tôi...
- Hàn lão, ông đã lớn tuổi rồi, cũng đừng có lề mề như thế.
Tùy Qua nói:
- Ông Trúc Cơ, đối với tôi cũng mới có lợi, đối với ông cũng có lợi, tất cả mọi người có lợi, chuyện chỉ đơn giản như vậy.
Hàn Côn đã theo Tùy Qua đạt được nhiều chỗ tốt, cũng biết Tùy Qua làm người rất tốt, mặt mũi cảm kích tiếp nhận phi kiếm, sau đó nói:
- Trùng kích Trúc Cơ Kỳ, kỳ thật tôi đã chuẩn bị tốt. Cải lương không bằng bạo lực, tôi thấy hôm nay đi.
- Hôm nay có thể không làm được.
Tùy Qua cười nói:
- Vừa rồi mua phi kiếm tôi tiêu hao gần hết đan dược, cần phải bổ sung. Bằng không ông trùng kích Trúc Cơ Kỳ, cần hao phí đại lượng nguyên khí, vạn nhất đan dược không đủ thì làm sao bây giờ?
- Thực xin lỗi... Tùy tiên sinh, làm cho ngài tốn kém nhiều như vậy...
- Hàaa... Lão Hàn, Tùy tiên sinh nói đùa đấy.
Ngưu Duyên Tranh cười nói:
- Hôm nay tôi Trúc Cơ, thiên địa linh khí chung quanh hao gần hết, cần vài ngày sau mới có thể khôi phục bình thường.
- Đúng vậy. Không chỉ có như thế, mấy ngày nay Ngưu lão ở chỗ này, các người nên trao đổi kinh nghiệm đi, tăng nắm chắc Trúc Cơ.
Tùy Qua nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.