Chương 909: Mê hoặc lòng người. (1)
Vô Trục
31/03/2015
A Võ nghe xong vội vàng lắc đầu, sau đó nhìn trưởng thôn nói:
- Trưởng thôn, hai vị này chính là Bồ Tát ah, ngài không thể nói bậy! Lại nói là tiền thật, Bồ Tát còn có thể là giả sao?
A Anh cũng giải thích thêm.
Tùy Qua thừa cơ nói thêm:
- Người tin Bồ Tát sẽ có tiền!
Lời này dùng tinh thần lực truyền thẳng vào đầu mọi người, ai cũng nghe hiểu, bọn họ nhao nhao quỳ xuống, bọn họ cũng muốn như a Võ, đạt được rất nhiều, rất nhiều tiền mặt, sau đó mua xe xây nhà.
- Không thể tin bọn họ a!
Trưởng thôn kích động nói:
- Trong nhà thờ tổ của chúng ta cung phụng Bồ Tát là Hắc La Thiên Kim Cương...
Hai tráng hán sau lưng lão nhân cũng là hai con của ông ta, lúc này tiến tới trước mặt Tùy Qua, nhưng thời điểm này trong lòng bàn tay Tùy Qua phun "Tiền mặt" ra, tiền mặt trực tiếp bắn vào mặt hai người này, nắm đấm của hai người này ở giữa không trung, sau đó nắm đấm biến thành móng vuốt, lập tức chụp tiền đang bay.
Đô la ở bất cứ nơi nào trên thế giới cũng là ngoại tệ mạnh a!
Những người khác tự nhiên cũng hành động.
Kể cả vợ chồng a Võ cũng không nhàn rỗi, a Võ lúc này đặt toàn bộ tiền lúc trước vào mông, sau đó hắn và a Anh lập tức nhặt tiền.
Mà trưởng thôn trực tiếp há hốc mồm, chỉ thì thào nói:
- Các người điên rồi! Đám người các ngươi lại phản bội Hắc La Thiên Kim Cương Bồ Tát, sứ giả sẽ trừng phạt các người... Các người không biết, cô ta khủng khiếp thế nào sao?
Đáng tiếc ai nghe hắn nói chứ?
Thời điểm này đừng nói trưởng thôn hò hét, cho dù là trời sập xuống chỉ sợ cũng không ngăn được thôn dân cuồng nhiệt với tiền. Tùy Qua phi thường rõ ràng, trên thế giới này, bất luận thần linh hay tôn giáo nào, cho dù là chúa Giê-xu hay là Thích Ca Mâu Ni Phật, hoặc là thánh A La cũng không cách nào chiến thắng tín ngưỡng tiền bạc của người khác.
Cho nên Tùy Qua chỉ dùng biện pháp đơn giản nhất, dễ dàng cải biến tín ngưỡng của bọn họ.
- Nhớ kỹ, về sau các người nên tin Tán Tài Bồ Tát!"
Tùy Qua đình chỉ phun tiền mặt, nhìn thôn dân nói:
- Trong từ đường mọi người cung phụng Bồ Tát là bán thần, các người nên đập vỡ nó đi. Nếu không các người sẽ gặp tai ương.
- Không thể đập! Các người không thể đập!
Trưởng thôn đau khổ khuyên can.
- Đập nó đi, các người nên tin vào Tán Tài Bồ Tát để được ban ân!
Tùy Qua nói một câu còn mạnh hơn một trăm câu của trưởng thôn.
Hơn nữa lúc này hai đứa con của trưởng thôn đã đi nhanh hơn người khác, hai người này lập tức lao vào từ đường mang theo bức tượng Bồ Tát ra trước mặt Tùy Qua.
Tùy Qua và Tây Môn Trung nháy mắt với nhau, "Tán Tài Bồ Tát" lập tức hiểu ý, chỉ một ngón tay, bức tượng Bồ Tát kia lập tức bị kiếm khí "Bầm thây vạn đoạn" .
Thủ đoạn này vừa xuất hiện, ngay cả trưởng thôn cũng sửng sốt, cảm giác hai người trước mặt mới là Bồ Tát thật.
Tùy Qua hừ một tiếng, lúc này nhìn trưởng thôn quát:
- Ông lão già này, chân thân của Bồ Tát hàng lâm, ông còn gian ngan mất linh, chẳng lẽ thật sự muốn theo ác ma tiến vào địa ngục sao?
Lão đầu thấy Tây Môn Trung lộ ra thủ đoạn này nên đã bị chấn nhiếp, thời điểm này lại nhìn qua Tùy Qua, lập tức sợ hãi không nhẹ, liền vội vàng quỳ xuống đất nói ra:
- Tôi... Tôi già mờ mắt, có mắt không nhìn được Bồ Tát, thỉnh Bồ Tát thứ tội!
Hai con của lão già cũng quỳ xuống đất.
- Bồ Tát nói, niệm tình hai con của ông có hiếu, không trách cứ ông.
Thời điểm nói lời này, Tây Môn Trung cùng Tùy Qua hai người chậm rãi bay lên, lăng không giữa không trung.
Những thôn dân thấy thế lập tức quỳ lạy.
Tùy Qua bảo Tây Môn Trung bay lên nóc nhà thờ tổ ngồi, mà hắn thì bắt đầu thi triển kế hoạch.
- Lão đầu, các người cung phụng Hắc La Thiên Kim Cương bao lâu rồi?
Tùy Qua nhìn qua trưởng thôn hỏi.
Lão đầu vội vàng nói:
- Đã vài chục năm từ bé đã cung phụng!
- Nói đúng hơn các người lúc trước không có cung phụng thứ này, đúng không?
Tùy Qua hỏi:
- Nói xem, vì sao lúc đó cung phụng thứ này?
- Tôi lúc đó còn nhỏ, không nhớ rõ ràng, lúc trước có một nữ nhân mặc áo đen tới đây, nói cô ta là sứ giả của Hắc La Thiên Kim Cương Bồ Tát, nữ nhân kia rất đẹp, nam nhân đều nổi điên lên, cô ta yêu cầu về sau phải cung phụng Hắc La Thiên Kim Cương, chính là thứ này... Về sau không biết là tình huống như thế nào, người trong thôn chết rất nhiều, cơ hồ toàn bộ nữ nhân trong thôn đều chết hết... Về sau, chúng tôi liền cung phụng thứ này.
Lão nhân nói còn mang theo sợ hãi.
Tùy Qua nghe xong, trong lòng nói thầm "Quả nhiên" .
Xem ra lúc trước Tây Môn Trung đã phân tích đúng, Lý Tố Tố "Bà cốt" này quả nhiên là nấp ở đây, hơn nữa còn thành công đầu độc không ít người, nhưng mà cũng không phải cung phụng cô ta, mà là cung phụng cho "Hắc La Thiên Kim Cương ", chuyện này nói lên sau lưng nữ nhân này có người, tên kia chính là "Hắc La Thiên Kim Cương" .
Nhưng mà Tùy Qua đồng học gần đây thờ phụng chính là cầu phú quý trong nguy hiểm, hắn mới mặc kệ Hắc La Thiên Kim Cương có địa vị gì, hôm nay hắn hạ quyết tâm phải tiêu diệt Lý Tố Tố bà cốt kia, sau đó hiến tế lấy mảnh vỡ pháp tắc.
Nghe lão đầu nói, Tùy Qua khẽ gật đầu, sau đó nhìn lão nhân hỏi:
- Nói như vậy, còn có những thôn khác cung phụng nó sao?
Lão đầu liên tục gật đầu, nói ra:
- Vâng. Gần đây có ít nhất mười thôn, đều cung phụng... Thứ đồ vật kia. Úc, còn có, đám a Hùng kia cũng cung phụng vật này, cho nên tôi mới bảo mọi người cẩn thận.
Nghe được cái tên "A Hùng", thần sắc những thôn dân khác kiêng kỵ, hiển nhiên là gia hỏa buôn bán thuốc phiện tàn bạo.
- A...... A Hùng đúng không?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, sau đó giả vờ giả vịt bấm chỉ tính toán, sau đó thần niệm kết hợp với rừng cây, "Giác quan" của Tùy Qua lập tức mở rộng ra, rất nhanh hắn tìm được vị trí của tên a Hùng kia, sau đó nói:
- A Hùng kia đang ở trong rừng chế thuốc phiện. Cũng tốt, tôi đi nhiếp hắn tới.
Nói xong, Tùy Qua bóng người lóe lên, hóa thành hào quang bay vào rừng, sau đó hắn xuất hiện trước mặt mọi người, lúc này một thanh niên xăm mình và trên cổ mang theo vòng cổ gắn viên đạn ngã xuống đất.
- Người nào!
A Hùng ngã xuống đất, vô ý thức lấy súng ngắn ra bắn Tùy Qua.
Bá!
Đột nhiên súng ngắn của a Hùng phân giải thành miếng sắt.
- A Hùng! Nhìn thấy Bồ Tát, còn không quỳ!
Trưởng thôn lão đầu nhìn a Hùng quát.
- Cái gì Bồ Tát!
Nguyễn hùng kiệt ngao bất tuần nói, nhưng hắn chưa nói xong bên tai có tiếng gió vang lên, sau đó tai trái đau nhức, hắn phát hiện lỗ tai bị cắt mất.
- Gian ngoan mất linh!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:
- Quỳ xuống!
- A Hùng ta chỉ cung phụng Hắc La Thiên Bồ Tát --
A Hùng dường như rất kiên cường.
Bá!
Lỗ tai khác của a Hùng bị cắt đứt.
Ở trước mặt Tùy Qua là "Hộ pháp" của Bồ Tát này, a Hùng ngày bình thường uy phong bát diện, quả thực còn không bằng cả con kiến.
- Trưởng thôn, hai vị này chính là Bồ Tát ah, ngài không thể nói bậy! Lại nói là tiền thật, Bồ Tát còn có thể là giả sao?
A Anh cũng giải thích thêm.
Tùy Qua thừa cơ nói thêm:
- Người tin Bồ Tát sẽ có tiền!
Lời này dùng tinh thần lực truyền thẳng vào đầu mọi người, ai cũng nghe hiểu, bọn họ nhao nhao quỳ xuống, bọn họ cũng muốn như a Võ, đạt được rất nhiều, rất nhiều tiền mặt, sau đó mua xe xây nhà.
- Không thể tin bọn họ a!
Trưởng thôn kích động nói:
- Trong nhà thờ tổ của chúng ta cung phụng Bồ Tát là Hắc La Thiên Kim Cương...
Hai tráng hán sau lưng lão nhân cũng là hai con của ông ta, lúc này tiến tới trước mặt Tùy Qua, nhưng thời điểm này trong lòng bàn tay Tùy Qua phun "Tiền mặt" ra, tiền mặt trực tiếp bắn vào mặt hai người này, nắm đấm của hai người này ở giữa không trung, sau đó nắm đấm biến thành móng vuốt, lập tức chụp tiền đang bay.
Đô la ở bất cứ nơi nào trên thế giới cũng là ngoại tệ mạnh a!
Những người khác tự nhiên cũng hành động.
Kể cả vợ chồng a Võ cũng không nhàn rỗi, a Võ lúc này đặt toàn bộ tiền lúc trước vào mông, sau đó hắn và a Anh lập tức nhặt tiền.
Mà trưởng thôn trực tiếp há hốc mồm, chỉ thì thào nói:
- Các người điên rồi! Đám người các ngươi lại phản bội Hắc La Thiên Kim Cương Bồ Tát, sứ giả sẽ trừng phạt các người... Các người không biết, cô ta khủng khiếp thế nào sao?
Đáng tiếc ai nghe hắn nói chứ?
Thời điểm này đừng nói trưởng thôn hò hét, cho dù là trời sập xuống chỉ sợ cũng không ngăn được thôn dân cuồng nhiệt với tiền. Tùy Qua phi thường rõ ràng, trên thế giới này, bất luận thần linh hay tôn giáo nào, cho dù là chúa Giê-xu hay là Thích Ca Mâu Ni Phật, hoặc là thánh A La cũng không cách nào chiến thắng tín ngưỡng tiền bạc của người khác.
Cho nên Tùy Qua chỉ dùng biện pháp đơn giản nhất, dễ dàng cải biến tín ngưỡng của bọn họ.
- Nhớ kỹ, về sau các người nên tin Tán Tài Bồ Tát!"
Tùy Qua đình chỉ phun tiền mặt, nhìn thôn dân nói:
- Trong từ đường mọi người cung phụng Bồ Tát là bán thần, các người nên đập vỡ nó đi. Nếu không các người sẽ gặp tai ương.
- Không thể đập! Các người không thể đập!
Trưởng thôn đau khổ khuyên can.
- Đập nó đi, các người nên tin vào Tán Tài Bồ Tát để được ban ân!
Tùy Qua nói một câu còn mạnh hơn một trăm câu của trưởng thôn.
Hơn nữa lúc này hai đứa con của trưởng thôn đã đi nhanh hơn người khác, hai người này lập tức lao vào từ đường mang theo bức tượng Bồ Tát ra trước mặt Tùy Qua.
Tùy Qua và Tây Môn Trung nháy mắt với nhau, "Tán Tài Bồ Tát" lập tức hiểu ý, chỉ một ngón tay, bức tượng Bồ Tát kia lập tức bị kiếm khí "Bầm thây vạn đoạn" .
Thủ đoạn này vừa xuất hiện, ngay cả trưởng thôn cũng sửng sốt, cảm giác hai người trước mặt mới là Bồ Tát thật.
Tùy Qua hừ một tiếng, lúc này nhìn trưởng thôn quát:
- Ông lão già này, chân thân của Bồ Tát hàng lâm, ông còn gian ngan mất linh, chẳng lẽ thật sự muốn theo ác ma tiến vào địa ngục sao?
Lão đầu thấy Tây Môn Trung lộ ra thủ đoạn này nên đã bị chấn nhiếp, thời điểm này lại nhìn qua Tùy Qua, lập tức sợ hãi không nhẹ, liền vội vàng quỳ xuống đất nói ra:
- Tôi... Tôi già mờ mắt, có mắt không nhìn được Bồ Tát, thỉnh Bồ Tát thứ tội!
Hai con của lão già cũng quỳ xuống đất.
- Bồ Tát nói, niệm tình hai con của ông có hiếu, không trách cứ ông.
Thời điểm nói lời này, Tây Môn Trung cùng Tùy Qua hai người chậm rãi bay lên, lăng không giữa không trung.
Những thôn dân thấy thế lập tức quỳ lạy.
Tùy Qua bảo Tây Môn Trung bay lên nóc nhà thờ tổ ngồi, mà hắn thì bắt đầu thi triển kế hoạch.
- Lão đầu, các người cung phụng Hắc La Thiên Kim Cương bao lâu rồi?
Tùy Qua nhìn qua trưởng thôn hỏi.
Lão đầu vội vàng nói:
- Đã vài chục năm từ bé đã cung phụng!
- Nói đúng hơn các người lúc trước không có cung phụng thứ này, đúng không?
Tùy Qua hỏi:
- Nói xem, vì sao lúc đó cung phụng thứ này?
- Tôi lúc đó còn nhỏ, không nhớ rõ ràng, lúc trước có một nữ nhân mặc áo đen tới đây, nói cô ta là sứ giả của Hắc La Thiên Kim Cương Bồ Tát, nữ nhân kia rất đẹp, nam nhân đều nổi điên lên, cô ta yêu cầu về sau phải cung phụng Hắc La Thiên Kim Cương, chính là thứ này... Về sau không biết là tình huống như thế nào, người trong thôn chết rất nhiều, cơ hồ toàn bộ nữ nhân trong thôn đều chết hết... Về sau, chúng tôi liền cung phụng thứ này.
Lão nhân nói còn mang theo sợ hãi.
Tùy Qua nghe xong, trong lòng nói thầm "Quả nhiên" .
Xem ra lúc trước Tây Môn Trung đã phân tích đúng, Lý Tố Tố "Bà cốt" này quả nhiên là nấp ở đây, hơn nữa còn thành công đầu độc không ít người, nhưng mà cũng không phải cung phụng cô ta, mà là cung phụng cho "Hắc La Thiên Kim Cương ", chuyện này nói lên sau lưng nữ nhân này có người, tên kia chính là "Hắc La Thiên Kim Cương" .
Nhưng mà Tùy Qua đồng học gần đây thờ phụng chính là cầu phú quý trong nguy hiểm, hắn mới mặc kệ Hắc La Thiên Kim Cương có địa vị gì, hôm nay hắn hạ quyết tâm phải tiêu diệt Lý Tố Tố bà cốt kia, sau đó hiến tế lấy mảnh vỡ pháp tắc.
Nghe lão đầu nói, Tùy Qua khẽ gật đầu, sau đó nhìn lão nhân hỏi:
- Nói như vậy, còn có những thôn khác cung phụng nó sao?
Lão đầu liên tục gật đầu, nói ra:
- Vâng. Gần đây có ít nhất mười thôn, đều cung phụng... Thứ đồ vật kia. Úc, còn có, đám a Hùng kia cũng cung phụng vật này, cho nên tôi mới bảo mọi người cẩn thận.
Nghe được cái tên "A Hùng", thần sắc những thôn dân khác kiêng kỵ, hiển nhiên là gia hỏa buôn bán thuốc phiện tàn bạo.
- A...... A Hùng đúng không?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, sau đó giả vờ giả vịt bấm chỉ tính toán, sau đó thần niệm kết hợp với rừng cây, "Giác quan" của Tùy Qua lập tức mở rộng ra, rất nhanh hắn tìm được vị trí của tên a Hùng kia, sau đó nói:
- A Hùng kia đang ở trong rừng chế thuốc phiện. Cũng tốt, tôi đi nhiếp hắn tới.
Nói xong, Tùy Qua bóng người lóe lên, hóa thành hào quang bay vào rừng, sau đó hắn xuất hiện trước mặt mọi người, lúc này một thanh niên xăm mình và trên cổ mang theo vòng cổ gắn viên đạn ngã xuống đất.
- Người nào!
A Hùng ngã xuống đất, vô ý thức lấy súng ngắn ra bắn Tùy Qua.
Bá!
Đột nhiên súng ngắn của a Hùng phân giải thành miếng sắt.
- A Hùng! Nhìn thấy Bồ Tát, còn không quỳ!
Trưởng thôn lão đầu nhìn a Hùng quát.
- Cái gì Bồ Tát!
Nguyễn hùng kiệt ngao bất tuần nói, nhưng hắn chưa nói xong bên tai có tiếng gió vang lên, sau đó tai trái đau nhức, hắn phát hiện lỗ tai bị cắt mất.
- Gian ngoan mất linh!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, nói:
- Quỳ xuống!
- A Hùng ta chỉ cung phụng Hắc La Thiên Bồ Tát --
A Hùng dường như rất kiên cường.
Bá!
Lỗ tai khác của a Hùng bị cắt đứt.
Ở trước mặt Tùy Qua là "Hộ pháp" của Bồ Tát này, a Hùng ngày bình thường uy phong bát diện, quả thực còn không bằng cả con kiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.