Chương 1485: Tăng Hoàng. (1)
Vô Trục
26/05/2015
- Tùy tiên sinh, chúng tôi…
- Việc này các ngươi không cần giải thích.
Tùy Qua ngắt lời hắn:
- Điểm này ta đã nhìn thấy rõ, bởi vì bất luận kẻ nào cũng không cam lòng khuất thân dưới người khác, dù sao Trường Bạch phái các ngươi xem như đệ nhất tông môn tại Cao Ly. Nhưng ở một mặt khác mà nói, ta cũng không có ý định cho các ngươi tiến vào Thần Thảo tông, nguyên nhân rất đơn giản, tu vi của các ngươi quá thấp.
Nghe xong câu đầu tiên của Tùy Qua, đám người Thôi Vĩnh Chân thầm thở ra một hơi, nhưng sau khi nghe nửa câu sau, đều cảm thấy buồn bực. Mệt cho họ lo lắng Tùy Qua sẽ hủy bỏ danh hiệu Trường Bạch phái của họ, cho họ trực tiếp gia nhập Thần Thảo tông, ai biết Tùy Qua lại nói không cho họ gia nhập là vì tu vi họ quá yếu không đủ tư cách được lựa chọn, điều này thật sự có chút đáng thương.
Ngay lúc vẻ mặt nhóm người Thôi Vĩnh Chân khó thể chịu nổi, Tùy Qua nói tiếp:
- Các ngươi không cần gia nhập Thần Thảo tông, chỉ cần trên danh nghĩa nghe theo hiệu lệnh là được. Về phần muốn vượt qua kiếp nạn, tu vi các ngươi thật sự quá thấp, cho nên ta cho phép người của Trường Bạch phái đi vào Bình Nghiêm đảo, thậm chí thông qua truyền tống trận trên đảo đến Thần Thảo tông kiến thức, khi đó các ngươi sẽ hiểu lời ta nói là sự thật. Sau này ta sẽ cung cấp đan dược cho các ngươi, còn có địa phương lịch lãm, chỉ có như vậy thực lực Trường Bạch phái mới có thể tăng lên.
- Nghe theo Tùy tiên sinh an bài.
Thôi Vĩnh Chân vội vàng nói.
- Ta có thể an bài các ngươi làm việc, nhưng không an bài được vận mệnh của các ngươi.
Tùy Qua thở dài:
- Thôi tông chủ, trận kiếp nạn này ta không thể cam đoan ai cũng bình yên vượt qua. Các ngươi nếu còn muốn Trường Bạch phái tồn tại, Cao Ly còn tồn tại, biện pháp duy nhất là phải điên cuồng tăng nhanh thực lực, không còn biện pháp nào khác nữa!
Thôi Vĩnh Chân vừa gật đầu đáp ứng, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh Tùy Qua chợt lóe, sau đó biến mất vô tung.
- Chuyện gì xảy ra?
Vẻ mặt Thôi Vĩnh Chân nghi hoặc hỏi.
Oanh long!
Đúng lúc này đột nhiên một tiếng vang thật lớn từ xa truyền tới.
- Hình như là bên Bình Nghiêm đảo!
Một trưởng lão nhíu mày nói.
Tùy Qua bay nhanh tới Bình Nghiêm đảo.
Bởi vì hộ sơn trận pháp trên đảo đã bị phá vỡ, đối phương đã bắt đầu thu Thôn Yêu tháp.
Nếu Tùy Qua đến chậm một chút, chỉ sợ đối phương đã thực hiện được.
Mấy đệ tử Thần Thảo tông lưu thủ trên đảo bị đối thủ chém rụng hai tay, hiển nhiên người này có ý định lập uy.
Nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện, người này chủ động bỏ qua việc thu phục Thôn Yêu tháp, trong hai mắt bắn ra hai đạo kim quang dừng trên người Tùy Qua, tựa hồ muốn hoàn toàn nhìn thấu hắn.
Người nọ là một hắc y thanh niên tăng nhân, chân mang tăng hài vải thô, đầu bóng lưỡng, nhưng không có giới sẹo. Nhìn qua hành động cử chỉ như phật đà hàng lâm, sau lưng còn mơ hồ hiện ra phật quang, tựa hồ là cao tăng đắc đạo, nhưng ra tay chặt đứt hai tay đệ tử Thần Thảo tông, hành sự vô cùng ác độc.
- Mộc trung hoàng giả! Quả nhiên danh bất hư truyền!
Hắc y tăng nhân đánh giá Tùy Qua, như nhìn thấy một đối thủ chờ đợi đã lâu.
- Người Phật tông không nghĩ tới lòng dạ độc ác như vậy.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- A Di Đà Phật!
Hắc y tăng nhân nghiêm mặt nói:
- Trên đầu bần tăng không giới sẹo, cho nên chưa chân chính thụ giới, không cần thủ giới luật Phật môn, ta muốn sát sinh thì sát sinh.
Tiểu tử này nói chuyện chậm rãi, tựa hồ đánh người bị thương hay giết người đối với hắn mà nói đều là thuận theo tự nhiên, thuận theo phật lý.
- Hãy bớt nói nhảm đi, ngươi muốn thế nào?
Tùy Qua quát lạnh.
Nếu không phải tu vi người này sâu không lường được, Tùy Qua đã sớm động thủ giết chết hắn, nhưng tu vi người này lại cực cao. Nếu không không thể nào dễ dàng phá vỡ hộ sơn đại trận của Bình Nghiêm đảo. Hơn nữa nơi này không thích hợp giao thủ, bởi vì bên dưới là hoang thú ma quật, còn có khe không gian, nếu hai người đại chiến rất có thể sẽ phá vỡ khe không gian.
- Xem ra ngươi cũng biết ở trong này không thích hợp khai chiến.
Hắc y tăng nhân than nhẹ một tiếng, tựa hồ cảm thấy tiếc hận không thể lập tức chiến đấu:
- Ba ngày sau, Ngũ Đài sơn Lưu Ly phong, bổn phật tử muốn lĩnh giáo cao chiêu của ngươi!
- Ngươi là người của Ngũ Đài sơn Phật tông?
Tùy Qua hỏi.
- Ta là người Phật tông, nhưng không phải Ngũ Đài sơn, Ngũ Đài sơn tính thứ gì vậy. Nhớ kỹ, bổn phật tử là Tiểu Lôi Âm động thiên Tăng Hoàng.
Hắc y tăng nhân ngạo nghễ nói:
- Tiên Phật bất đồng lưu, Phật Đạo chi tranh đã lâu ngày, hiện tại Mộc Hoàng tiên đạo như ngươi đã thành khí, bổn phật tử đương nhiên phải giết ngươi chứng đạo. Cũng cho người trong tiên đạo biết, Phật tông mới là đại đạo chính thống!
- Ách? Bởi vì nguyên nhân này?
Tùy Qua có chút nhàm chán nhìn hắn:
- Nếu ngươi chỉ vì nguyên nhân này, ta hoàn toàn có thể chào lại quan điểm của ngươi, Phật tông các ngươi mới là đại đạo chính thống. Cho nên hiện tại không cần phải tiếp tục quyết đấu, đánh nhau đi?
- Ngươi…ngươi là tiên đạo Mộc Hoàng, lại có thể không biết bảo vệ tôn nghiêm của tiên đạo hay sao!
Hắc y tăng nhân rít gào.
- Ta đã nói qua, ta thừa nhận Phật tông các ngươi là đại đạo chính thống, vậy được rồi chứ? Nếu như còn không được, ta có thể công khai tuyên bố ra ngoài.
Tùy Qua thản nhiên nói, loại tranh đấu tín ngưỡng chính thống kiểu này, hắn hoàn toàn không chút hứng thú.
- Tùy Qua! Sự tình không đơn giản như vậy!
Hắc y tăng nhân hầm hầm nói:
- Ngươi vẫn không rõ sao? Bổn phật tử chờ đợi lâu như vậy, rốt cục đợi được ngươi xây dựng uy danh trong tu hành giới, dưỡng thành uy thế Mộc Hoàng chân chính, mục đích là vì đợi khi ngươi được muôn người nhìn chăm chú lại bị ta chém giết, làm cho mọi người cùng nhau chứng kiến thời khắc vĩ đại này!
- Ý tưởng thật nhàm chán.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- Nhàm chán thật sao?
Hắc y tăng nhân cười lạnh:
- Nếu ngươi cảm thấy thật vô vị, ta sẽ không ngừng giết chết người của Thần Thảo tông, thẳng đến khi nào ngươi chịu ứng chiến mới thôi!
- Được! Như ngươi mong muốn!
Tùy Qua đằng đằng sát khí.
Hắc y tăng nhân chỉ vì muốn đối chiến với hắn mà đem tính mạng đệ tử Thần Thảo tông ra uy hiếp, đây là điều mà Tùy Qua tuyệt đối không thể dung nhẫn. Có lẽ cuộc chiến này theo Tùy Qua xem ra không có bao nhiêu ý nghĩa, nhưng đối phương khăng khăng như thế, vì hoàn toàn giải quyết phiền toái, hắn chỉ có thể chấp nhận.
Huống chi Tùy Qua đối với Tiểu Lôi Âm động thiên cũng có chút hứng thú.
Tuy rằng đều là Phật tông, nhưng Ngũ Đài sơn, Phổ Đà sơn thì hắn từng nghe nói qua, mà Tiểu Lôi Âm động thiên hắn chưa nghe qua bao giờ, nhưng nhìn bộ dáng cuồng ngạo của tăng nhân, đã biết Tiểu Lôi Âm động thiên không tầm thường. Hơn nữa người này đem địa phương quyết đấu ước định trên Lưu Ly phong Ngũ Đài sơn, tỏ rõ hắn không đem Ngũ Đài sơn đặt vào trong mắt.
- Ba ngày sau chính là ngày bổn phật tử tàn sát Mộc Hoàng, ha ha!
Hắc y tăng nhân cười điên cuồng một trận, sau đó thân ảnh đột nhiên biến mất, rời khỏi Bình Nghiêm đảo.
- Việc này các ngươi không cần giải thích.
Tùy Qua ngắt lời hắn:
- Điểm này ta đã nhìn thấy rõ, bởi vì bất luận kẻ nào cũng không cam lòng khuất thân dưới người khác, dù sao Trường Bạch phái các ngươi xem như đệ nhất tông môn tại Cao Ly. Nhưng ở một mặt khác mà nói, ta cũng không có ý định cho các ngươi tiến vào Thần Thảo tông, nguyên nhân rất đơn giản, tu vi của các ngươi quá thấp.
Nghe xong câu đầu tiên của Tùy Qua, đám người Thôi Vĩnh Chân thầm thở ra một hơi, nhưng sau khi nghe nửa câu sau, đều cảm thấy buồn bực. Mệt cho họ lo lắng Tùy Qua sẽ hủy bỏ danh hiệu Trường Bạch phái của họ, cho họ trực tiếp gia nhập Thần Thảo tông, ai biết Tùy Qua lại nói không cho họ gia nhập là vì tu vi họ quá yếu không đủ tư cách được lựa chọn, điều này thật sự có chút đáng thương.
Ngay lúc vẻ mặt nhóm người Thôi Vĩnh Chân khó thể chịu nổi, Tùy Qua nói tiếp:
- Các ngươi không cần gia nhập Thần Thảo tông, chỉ cần trên danh nghĩa nghe theo hiệu lệnh là được. Về phần muốn vượt qua kiếp nạn, tu vi các ngươi thật sự quá thấp, cho nên ta cho phép người của Trường Bạch phái đi vào Bình Nghiêm đảo, thậm chí thông qua truyền tống trận trên đảo đến Thần Thảo tông kiến thức, khi đó các ngươi sẽ hiểu lời ta nói là sự thật. Sau này ta sẽ cung cấp đan dược cho các ngươi, còn có địa phương lịch lãm, chỉ có như vậy thực lực Trường Bạch phái mới có thể tăng lên.
- Nghe theo Tùy tiên sinh an bài.
Thôi Vĩnh Chân vội vàng nói.
- Ta có thể an bài các ngươi làm việc, nhưng không an bài được vận mệnh của các ngươi.
Tùy Qua thở dài:
- Thôi tông chủ, trận kiếp nạn này ta không thể cam đoan ai cũng bình yên vượt qua. Các ngươi nếu còn muốn Trường Bạch phái tồn tại, Cao Ly còn tồn tại, biện pháp duy nhất là phải điên cuồng tăng nhanh thực lực, không còn biện pháp nào khác nữa!
Thôi Vĩnh Chân vừa gật đầu đáp ứng, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh Tùy Qua chợt lóe, sau đó biến mất vô tung.
- Chuyện gì xảy ra?
Vẻ mặt Thôi Vĩnh Chân nghi hoặc hỏi.
Oanh long!
Đúng lúc này đột nhiên một tiếng vang thật lớn từ xa truyền tới.
- Hình như là bên Bình Nghiêm đảo!
Một trưởng lão nhíu mày nói.
Tùy Qua bay nhanh tới Bình Nghiêm đảo.
Bởi vì hộ sơn trận pháp trên đảo đã bị phá vỡ, đối phương đã bắt đầu thu Thôn Yêu tháp.
Nếu Tùy Qua đến chậm một chút, chỉ sợ đối phương đã thực hiện được.
Mấy đệ tử Thần Thảo tông lưu thủ trên đảo bị đối thủ chém rụng hai tay, hiển nhiên người này có ý định lập uy.
Nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện, người này chủ động bỏ qua việc thu phục Thôn Yêu tháp, trong hai mắt bắn ra hai đạo kim quang dừng trên người Tùy Qua, tựa hồ muốn hoàn toàn nhìn thấu hắn.
Người nọ là một hắc y thanh niên tăng nhân, chân mang tăng hài vải thô, đầu bóng lưỡng, nhưng không có giới sẹo. Nhìn qua hành động cử chỉ như phật đà hàng lâm, sau lưng còn mơ hồ hiện ra phật quang, tựa hồ là cao tăng đắc đạo, nhưng ra tay chặt đứt hai tay đệ tử Thần Thảo tông, hành sự vô cùng ác độc.
- Mộc trung hoàng giả! Quả nhiên danh bất hư truyền!
Hắc y tăng nhân đánh giá Tùy Qua, như nhìn thấy một đối thủ chờ đợi đã lâu.
- Người Phật tông không nghĩ tới lòng dạ độc ác như vậy.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- A Di Đà Phật!
Hắc y tăng nhân nghiêm mặt nói:
- Trên đầu bần tăng không giới sẹo, cho nên chưa chân chính thụ giới, không cần thủ giới luật Phật môn, ta muốn sát sinh thì sát sinh.
Tiểu tử này nói chuyện chậm rãi, tựa hồ đánh người bị thương hay giết người đối với hắn mà nói đều là thuận theo tự nhiên, thuận theo phật lý.
- Hãy bớt nói nhảm đi, ngươi muốn thế nào?
Tùy Qua quát lạnh.
Nếu không phải tu vi người này sâu không lường được, Tùy Qua đã sớm động thủ giết chết hắn, nhưng tu vi người này lại cực cao. Nếu không không thể nào dễ dàng phá vỡ hộ sơn đại trận của Bình Nghiêm đảo. Hơn nữa nơi này không thích hợp giao thủ, bởi vì bên dưới là hoang thú ma quật, còn có khe không gian, nếu hai người đại chiến rất có thể sẽ phá vỡ khe không gian.
- Xem ra ngươi cũng biết ở trong này không thích hợp khai chiến.
Hắc y tăng nhân than nhẹ một tiếng, tựa hồ cảm thấy tiếc hận không thể lập tức chiến đấu:
- Ba ngày sau, Ngũ Đài sơn Lưu Ly phong, bổn phật tử muốn lĩnh giáo cao chiêu của ngươi!
- Ngươi là người của Ngũ Đài sơn Phật tông?
Tùy Qua hỏi.
- Ta là người Phật tông, nhưng không phải Ngũ Đài sơn, Ngũ Đài sơn tính thứ gì vậy. Nhớ kỹ, bổn phật tử là Tiểu Lôi Âm động thiên Tăng Hoàng.
Hắc y tăng nhân ngạo nghễ nói:
- Tiên Phật bất đồng lưu, Phật Đạo chi tranh đã lâu ngày, hiện tại Mộc Hoàng tiên đạo như ngươi đã thành khí, bổn phật tử đương nhiên phải giết ngươi chứng đạo. Cũng cho người trong tiên đạo biết, Phật tông mới là đại đạo chính thống!
- Ách? Bởi vì nguyên nhân này?
Tùy Qua có chút nhàm chán nhìn hắn:
- Nếu ngươi chỉ vì nguyên nhân này, ta hoàn toàn có thể chào lại quan điểm của ngươi, Phật tông các ngươi mới là đại đạo chính thống. Cho nên hiện tại không cần phải tiếp tục quyết đấu, đánh nhau đi?
- Ngươi…ngươi là tiên đạo Mộc Hoàng, lại có thể không biết bảo vệ tôn nghiêm của tiên đạo hay sao!
Hắc y tăng nhân rít gào.
- Ta đã nói qua, ta thừa nhận Phật tông các ngươi là đại đạo chính thống, vậy được rồi chứ? Nếu như còn không được, ta có thể công khai tuyên bố ra ngoài.
Tùy Qua thản nhiên nói, loại tranh đấu tín ngưỡng chính thống kiểu này, hắn hoàn toàn không chút hứng thú.
- Tùy Qua! Sự tình không đơn giản như vậy!
Hắc y tăng nhân hầm hầm nói:
- Ngươi vẫn không rõ sao? Bổn phật tử chờ đợi lâu như vậy, rốt cục đợi được ngươi xây dựng uy danh trong tu hành giới, dưỡng thành uy thế Mộc Hoàng chân chính, mục đích là vì đợi khi ngươi được muôn người nhìn chăm chú lại bị ta chém giết, làm cho mọi người cùng nhau chứng kiến thời khắc vĩ đại này!
- Ý tưởng thật nhàm chán.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- Nhàm chán thật sao?
Hắc y tăng nhân cười lạnh:
- Nếu ngươi cảm thấy thật vô vị, ta sẽ không ngừng giết chết người của Thần Thảo tông, thẳng đến khi nào ngươi chịu ứng chiến mới thôi!
- Được! Như ngươi mong muốn!
Tùy Qua đằng đằng sát khí.
Hắc y tăng nhân chỉ vì muốn đối chiến với hắn mà đem tính mạng đệ tử Thần Thảo tông ra uy hiếp, đây là điều mà Tùy Qua tuyệt đối không thể dung nhẫn. Có lẽ cuộc chiến này theo Tùy Qua xem ra không có bao nhiêu ý nghĩa, nhưng đối phương khăng khăng như thế, vì hoàn toàn giải quyết phiền toái, hắn chỉ có thể chấp nhận.
Huống chi Tùy Qua đối với Tiểu Lôi Âm động thiên cũng có chút hứng thú.
Tuy rằng đều là Phật tông, nhưng Ngũ Đài sơn, Phổ Đà sơn thì hắn từng nghe nói qua, mà Tiểu Lôi Âm động thiên hắn chưa nghe qua bao giờ, nhưng nhìn bộ dáng cuồng ngạo của tăng nhân, đã biết Tiểu Lôi Âm động thiên không tầm thường. Hơn nữa người này đem địa phương quyết đấu ước định trên Lưu Ly phong Ngũ Đài sơn, tỏ rõ hắn không đem Ngũ Đài sơn đặt vào trong mắt.
- Ba ngày sau chính là ngày bổn phật tử tàn sát Mộc Hoàng, ha ha!
Hắc y tăng nhân cười điên cuồng một trận, sau đó thân ảnh đột nhiên biến mất, rời khỏi Bình Nghiêm đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.