Chương 1486: Tăng Hoàng. (2)
Vô Trục
26/05/2015
Với tu vi của Tùy Qua, lại
không nhìn thấu sâu cạn của hắc y tăng nhân. Nhưng kẻ có thể luôn ở lại
trong động thiên, không cần nói đều đã siêu việt hóa thần kỳ.
Sau khi hắc y tăng nhân rời khỏi, Tùy Qua tự tay chữa trị thương thế cho đệ tử bị thương.
Nếu như đã tiếp nhận cuộc đấu lần này, dù theo Tùy Qua xem ra chỉ là trận đấu vô nghĩa, nhưng hắn cũng không thể phớt lờ, bởi vì có câu nói biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Nghe ngữ khí hắc y tăng nhân, tựa hồ hiểu rõ tình huống của Tùy Qua, nhưng Tùy Qua lại hoàn toàn không biết gì về hắn.
Đương nhiên theo Tùy Qua xem ra, Tăng Hoàng chỉ là một danh hiệu mà thôi, cũng không phải nói hắn là hoàng giả Phật tông. Dù sao Tùy Qua tuy xưng Mộc Hoàng, nhưng hắn cũng không dám nói mình đứng đầu tiên đạo.
Vì thế Tùy Qua đi một chuyến đến Ai Lao sơn. Ai Lao sơn là địa phương long xà hỗn tạp, đồng dạng tin tức linh thông, chỉ cần có đủ đan dược liền có thể mua được tin tức mình muốn biết, dù tạm thời không có sẽ có người nguyện ý bán mạng đi tìm tin tức cho mình.
Bên trong Ai Lao sơn, Huyền Mệnh khách sạn chính là nơi tập trung tin tức.
Huống chi Tùy Qua là người quen cũ, từng làm qua giao dịch với bọn họ.
Khác nhau chính là hiện tại Tùy Qua ra vào Ai Lao sơn không cần dùng Chúng Sinh Quả, hiện tại danh khí của hắn như mặt trời ban trưa, vô cùng nổi bật, có ai dám đi vuốt râu hổ?
Ngay khi hắn xuất hiện ở lối vào sơn cốc Huyền Mệnh khách sạn, Lâu Kiếm Thường dẫn dắt người của khách sạn cùng nhau nghênh đón, chiêng trống vang rền, tựa hồ đều ước gì cả Ai Lao sơn đều biết Huyền Mệnh khách sạn bàng lên Thần Thảo tông, thế lực vừa quật khởi như mặt trời ban trưa trong tu hành giới.
- Cung nghênh Mộc Hoàng đại giá!
Lâu Kiếm Thường khom người hành lễ xong sau đó thỉnh Tùy Qua vào khách sạn.
- Lâu đại đương gia, không cần phải khách khí như vậy đi.
Tùy Qua cười ha ha, tự nhiên ngồi lên thượng vị.
- Hiện giờ uy thế của Mộc Hoàng khiếp sợ hoàn vũ, còn gọi ta một tiếng đại đương gia đã là vinh hạnh lớn của ta.
Lâu Kiếm Thường cung kính nói:
- Mặt khác ta thay mặt chủ nhân nhà ta ân cần thăm hỏi Mộc Hoàng, hi vọng Mộc Hoàng bất kể hiềm khích trước kia.
- Chủ nhân nhà ngươi?
Tùy Qua nhàn nhạt cười:
- Là Hắc La Thiên đi?
- Mộc Hoàng minh giám.
Lâu Kiếm Thường vội vàng nói:
- Ta không phải có lòng muốn giấu diếm Mộc Hoàng, chỉ là bí cảnh của khách sạn chúng ta luôn thần bí, chỉ có thể bảo trì loại cảm giác thần bí này mới có thể cầu tài…
- Không sao.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Lâu đại đương gia, ngươi có thể nói cho Hắc La Thiên, thiên địa hôm nay tình thế không rõ, ta không lòng dạ nào đi tìm hắn gây phiền phức, chỉ cần hắn quản tốt Ngu Kế Đô là được.
- Dạ.
Lâu Kiếm Thường vội vàng đáp ứng, sau đó cẩn thận hỏi:
- Không biết Mộc Hoàng đến là có việc gì?
- Ta nghĩ hỏi thăm chút tin tức từ chỗ Lâu đại đương gia.
- Mời nói, ta nhất định sẽ trả lời.
- Lâu đại đương gia, ngươi có biết về chuyện của Tiểu Lôi Âm động thiên?
Tùy Qua hỏi.
Nghe được vài chữ “Tiểu Lôi Âm động thiên”, thần sắc Lâu Kiếm Thường lập tức nghiêm túc, nhíu mày nói:
- Có câu nói đạo bất đồng bất tương vi mưu. Tiên đạo, ma đạo cùng phật tông quan hệ luôn như nước với lửa. Khác nhau chính là tiên ma đạo còn có người của yêu giới cũng không thích người của phật tông, cho nên mấy ngàn năm trước từng xuất hiện qua một lần đại chiến, tiên ma lưỡng đạo liên thủ cướp sạch người phật tông. Cuối cùng phật tông đầu hàng, những người còn lại xây dựng hai môn phái phật tông là Ngũ Đài cùng Phổ Đà sơn.
- Như vậy Tiểu Lôi Âm động thiên thì sao?
Tùy Qua lại hỏi.
- Tiểu Lôi Âm động thiên…việc này ta không được rõ lắm, lai lịch của Ngũ Đài sơn cùng Phổ Đà sơn ta cũng chỉ nghe chủ nhân đề cập qua.
Lâu Kiếm Thường tựa hồ có chút khó xử, có lẽ hắn biết tin tức này nhưng không dám nói ra trước mặt Tùy Qua.
- Nói đi, chủ nhân nhà ngươi đã ngầm đồng ý.
Tùy Qua bình tĩnh nói.
- Quả nhiên là Trường Giang sóng sau dồn sóng trước, uy danh Mộc Hoàng quả nhiên lợi hại!
Một thanh âm cuồng vọng tà khí vang lên phía trên, nghe thanh âm này, nhóm người Lâu Kiếm Thường vội vàng quỳ xuống đất.
Hắc La Thiên.
Tùy Qua phi thường quen thuộc người này, nhưng chính thức đối mặt vẫn là lần đầu tiên.
Đỉnh đầu Hắc La Thiên có một sừng, có chút giống sừng bò tót, một thân tối đen, còn đen hơn cả người Châu Phi, nhưng cơ thể cường tráng, còn cường tráng hơn cả ma nhân. Bên dưới mặc quần da bót sát, trên chân mang giày kim chúc sáng ngời, phong phạm ma quân mười phần.
Nhìn vẻ mặt nhóm người Lâu Kiếm Thường liền biết người này không phải dễ dàng hầu hạ.
- Hắc La Thiên!
Tùy Qua không đứng dậy, thản nhiên nói:
- Nếu như đã đến đây, vì sao hiện tại mới hiện thân?
- Ta chỉ muốn nhìn xem khi nào thì Mộc Hoàng mới phát hiện sự tồn tại của ta.
Hắc La Thiên hừ một tiếng:
- Nếu như ngươi không nhận thấy được sự tồn tại của ta, ta đương nhiên không cần phải hiện thân.
Nói xong Hắc La Thiên ngồi xuống một bên, nói tiếp:
- Nhưng bản lĩnh Mộc Hoàng quả nhiên không phải thổi ra, khó trách Vũ Hoàng lại té ngã trong tay ngươi. Đúng rồi, vì sao ngươi muốn biết chuyện của Tiểu Lôi Âm động thiên đây?
- Được, ngươi đã chịu nói cho ta biết tin tức này, ta cũng nói cho ngươi biết một tin tức.
Tùy Qua dừng một chút, chậm rãi nói:
- Bởi vì Tiểu Lôi Âm động thiên Tăng Hoàng đã hạ chiến thư với ta.
- Tăng Hoàng!
Với tu vi cảnh giới Hắc La Thiên, lại có vẻ vô cùng giật mình!
Không, hẳn là khiếp sợ.
Cực độ khiếp sợ!
Sau một lúc khiếp sợ, Hắc La Thiên bỗng nhiên nở nụ cười:
- Quả nhiên là lương tài gặp mặt, kỳ phùng địch thủ! Tăng Hoàng tìm tới ngươi, có phải là…một tiểu hòa thượng chưa từng thụ giới hay không?
Tùy Qua gật đầu, chờ đợi đoạn dưới của hắn.
- Nhưng tuổi tác của Tăng Hoàng cũng không nhỏ đâu! Ân, nếu tính ra ít nhất cũng hơn hai ngàn tuổi rồi đi. Tăng Hoàng năm đó đã lãnh đạo Phật tông đối kháng tiên đạo cùng ma đạo. Nghe đồn đến từ Thiên Ngoại Phật Tông.
- Thiên Ngoại Phật Tông? Là lai lịch gì?
- Việc này bổn tọa cũng không rõ ràng lắm.
Hắc La Thiên giang tay:
- Năm đó tiên phật ma hỗn chiến, bổn tọa cũng không tham dự, chỉ nghe sư tôn nói qua mà thôi. Nhưng theo lời ngươi nói Tăng Hoàng hẳn là người kia không cần nghi ngờ. Bởi vì ở trong Phật tông, chỉ có một mình hắn không thụ giới, bởi vì hắn tự xưng là Tăng Hoàng, nếu là hoàng giả đương nhiên không chịu giới luật gì ước thúc.
- Nguyên lai lai lịch người này lớn như thế.
Tùy Qua nói:
- Nhưng theo tình thế trước mắt mà xem, lúc trước Phật tông hẳn bị thua mới đúng. Như vậy vì sao người kia vẫn còn tồn tại đây?
- Năm đó dư nghiệt Phật tông bị buộc đến đường cùng, Tăng Hoàng bị thương đã thúc giục một món Phật khí cực kỳ lợi hại, tiến nhập vào một địa phương tên Tiểu Lôi Âm động thiên. Qua nhiều năm tuy rằng tiên ma lưỡng đạo tìm kiếm thật lâu, nhưng không tìm được nơi đó. Chúc mừng Mộc Hoàng, lần này hắn lại tự mình tìm đến cửa!
Sau khi hắc y tăng nhân rời khỏi, Tùy Qua tự tay chữa trị thương thế cho đệ tử bị thương.
Nếu như đã tiếp nhận cuộc đấu lần này, dù theo Tùy Qua xem ra chỉ là trận đấu vô nghĩa, nhưng hắn cũng không thể phớt lờ, bởi vì có câu nói biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Nghe ngữ khí hắc y tăng nhân, tựa hồ hiểu rõ tình huống của Tùy Qua, nhưng Tùy Qua lại hoàn toàn không biết gì về hắn.
Đương nhiên theo Tùy Qua xem ra, Tăng Hoàng chỉ là một danh hiệu mà thôi, cũng không phải nói hắn là hoàng giả Phật tông. Dù sao Tùy Qua tuy xưng Mộc Hoàng, nhưng hắn cũng không dám nói mình đứng đầu tiên đạo.
Vì thế Tùy Qua đi một chuyến đến Ai Lao sơn. Ai Lao sơn là địa phương long xà hỗn tạp, đồng dạng tin tức linh thông, chỉ cần có đủ đan dược liền có thể mua được tin tức mình muốn biết, dù tạm thời không có sẽ có người nguyện ý bán mạng đi tìm tin tức cho mình.
Bên trong Ai Lao sơn, Huyền Mệnh khách sạn chính là nơi tập trung tin tức.
Huống chi Tùy Qua là người quen cũ, từng làm qua giao dịch với bọn họ.
Khác nhau chính là hiện tại Tùy Qua ra vào Ai Lao sơn không cần dùng Chúng Sinh Quả, hiện tại danh khí của hắn như mặt trời ban trưa, vô cùng nổi bật, có ai dám đi vuốt râu hổ?
Ngay khi hắn xuất hiện ở lối vào sơn cốc Huyền Mệnh khách sạn, Lâu Kiếm Thường dẫn dắt người của khách sạn cùng nhau nghênh đón, chiêng trống vang rền, tựa hồ đều ước gì cả Ai Lao sơn đều biết Huyền Mệnh khách sạn bàng lên Thần Thảo tông, thế lực vừa quật khởi như mặt trời ban trưa trong tu hành giới.
- Cung nghênh Mộc Hoàng đại giá!
Lâu Kiếm Thường khom người hành lễ xong sau đó thỉnh Tùy Qua vào khách sạn.
- Lâu đại đương gia, không cần phải khách khí như vậy đi.
Tùy Qua cười ha ha, tự nhiên ngồi lên thượng vị.
- Hiện giờ uy thế của Mộc Hoàng khiếp sợ hoàn vũ, còn gọi ta một tiếng đại đương gia đã là vinh hạnh lớn của ta.
Lâu Kiếm Thường cung kính nói:
- Mặt khác ta thay mặt chủ nhân nhà ta ân cần thăm hỏi Mộc Hoàng, hi vọng Mộc Hoàng bất kể hiềm khích trước kia.
- Chủ nhân nhà ngươi?
Tùy Qua nhàn nhạt cười:
- Là Hắc La Thiên đi?
- Mộc Hoàng minh giám.
Lâu Kiếm Thường vội vàng nói:
- Ta không phải có lòng muốn giấu diếm Mộc Hoàng, chỉ là bí cảnh của khách sạn chúng ta luôn thần bí, chỉ có thể bảo trì loại cảm giác thần bí này mới có thể cầu tài…
- Không sao.
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Lâu đại đương gia, ngươi có thể nói cho Hắc La Thiên, thiên địa hôm nay tình thế không rõ, ta không lòng dạ nào đi tìm hắn gây phiền phức, chỉ cần hắn quản tốt Ngu Kế Đô là được.
- Dạ.
Lâu Kiếm Thường vội vàng đáp ứng, sau đó cẩn thận hỏi:
- Không biết Mộc Hoàng đến là có việc gì?
- Ta nghĩ hỏi thăm chút tin tức từ chỗ Lâu đại đương gia.
- Mời nói, ta nhất định sẽ trả lời.
- Lâu đại đương gia, ngươi có biết về chuyện của Tiểu Lôi Âm động thiên?
Tùy Qua hỏi.
Nghe được vài chữ “Tiểu Lôi Âm động thiên”, thần sắc Lâu Kiếm Thường lập tức nghiêm túc, nhíu mày nói:
- Có câu nói đạo bất đồng bất tương vi mưu. Tiên đạo, ma đạo cùng phật tông quan hệ luôn như nước với lửa. Khác nhau chính là tiên ma đạo còn có người của yêu giới cũng không thích người của phật tông, cho nên mấy ngàn năm trước từng xuất hiện qua một lần đại chiến, tiên ma lưỡng đạo liên thủ cướp sạch người phật tông. Cuối cùng phật tông đầu hàng, những người còn lại xây dựng hai môn phái phật tông là Ngũ Đài cùng Phổ Đà sơn.
- Như vậy Tiểu Lôi Âm động thiên thì sao?
Tùy Qua lại hỏi.
- Tiểu Lôi Âm động thiên…việc này ta không được rõ lắm, lai lịch của Ngũ Đài sơn cùng Phổ Đà sơn ta cũng chỉ nghe chủ nhân đề cập qua.
Lâu Kiếm Thường tựa hồ có chút khó xử, có lẽ hắn biết tin tức này nhưng không dám nói ra trước mặt Tùy Qua.
- Nói đi, chủ nhân nhà ngươi đã ngầm đồng ý.
Tùy Qua bình tĩnh nói.
- Quả nhiên là Trường Giang sóng sau dồn sóng trước, uy danh Mộc Hoàng quả nhiên lợi hại!
Một thanh âm cuồng vọng tà khí vang lên phía trên, nghe thanh âm này, nhóm người Lâu Kiếm Thường vội vàng quỳ xuống đất.
Hắc La Thiên.
Tùy Qua phi thường quen thuộc người này, nhưng chính thức đối mặt vẫn là lần đầu tiên.
Đỉnh đầu Hắc La Thiên có một sừng, có chút giống sừng bò tót, một thân tối đen, còn đen hơn cả người Châu Phi, nhưng cơ thể cường tráng, còn cường tráng hơn cả ma nhân. Bên dưới mặc quần da bót sát, trên chân mang giày kim chúc sáng ngời, phong phạm ma quân mười phần.
Nhìn vẻ mặt nhóm người Lâu Kiếm Thường liền biết người này không phải dễ dàng hầu hạ.
- Hắc La Thiên!
Tùy Qua không đứng dậy, thản nhiên nói:
- Nếu như đã đến đây, vì sao hiện tại mới hiện thân?
- Ta chỉ muốn nhìn xem khi nào thì Mộc Hoàng mới phát hiện sự tồn tại của ta.
Hắc La Thiên hừ một tiếng:
- Nếu như ngươi không nhận thấy được sự tồn tại của ta, ta đương nhiên không cần phải hiện thân.
Nói xong Hắc La Thiên ngồi xuống một bên, nói tiếp:
- Nhưng bản lĩnh Mộc Hoàng quả nhiên không phải thổi ra, khó trách Vũ Hoàng lại té ngã trong tay ngươi. Đúng rồi, vì sao ngươi muốn biết chuyện của Tiểu Lôi Âm động thiên đây?
- Được, ngươi đã chịu nói cho ta biết tin tức này, ta cũng nói cho ngươi biết một tin tức.
Tùy Qua dừng một chút, chậm rãi nói:
- Bởi vì Tiểu Lôi Âm động thiên Tăng Hoàng đã hạ chiến thư với ta.
- Tăng Hoàng!
Với tu vi cảnh giới Hắc La Thiên, lại có vẻ vô cùng giật mình!
Không, hẳn là khiếp sợ.
Cực độ khiếp sợ!
Sau một lúc khiếp sợ, Hắc La Thiên bỗng nhiên nở nụ cười:
- Quả nhiên là lương tài gặp mặt, kỳ phùng địch thủ! Tăng Hoàng tìm tới ngươi, có phải là…một tiểu hòa thượng chưa từng thụ giới hay không?
Tùy Qua gật đầu, chờ đợi đoạn dưới của hắn.
- Nhưng tuổi tác của Tăng Hoàng cũng không nhỏ đâu! Ân, nếu tính ra ít nhất cũng hơn hai ngàn tuổi rồi đi. Tăng Hoàng năm đó đã lãnh đạo Phật tông đối kháng tiên đạo cùng ma đạo. Nghe đồn đến từ Thiên Ngoại Phật Tông.
- Thiên Ngoại Phật Tông? Là lai lịch gì?
- Việc này bổn tọa cũng không rõ ràng lắm.
Hắc La Thiên giang tay:
- Năm đó tiên phật ma hỗn chiến, bổn tọa cũng không tham dự, chỉ nghe sư tôn nói qua mà thôi. Nhưng theo lời ngươi nói Tăng Hoàng hẳn là người kia không cần nghi ngờ. Bởi vì ở trong Phật tông, chỉ có một mình hắn không thụ giới, bởi vì hắn tự xưng là Tăng Hoàng, nếu là hoàng giả đương nhiên không chịu giới luật gì ước thúc.
- Nguyên lai lai lịch người này lớn như thế.
Tùy Qua nói:
- Nhưng theo tình thế trước mắt mà xem, lúc trước Phật tông hẳn bị thua mới đúng. Như vậy vì sao người kia vẫn còn tồn tại đây?
- Năm đó dư nghiệt Phật tông bị buộc đến đường cùng, Tăng Hoàng bị thương đã thúc giục một món Phật khí cực kỳ lợi hại, tiến nhập vào một địa phương tên Tiểu Lôi Âm động thiên. Qua nhiều năm tuy rằng tiên ma lưỡng đạo tìm kiếm thật lâu, nhưng không tìm được nơi đó. Chúc mừng Mộc Hoàng, lần này hắn lại tự mình tìm đến cửa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.