Chương 739: Đánh cho tới khi cô ta nhận lỗi mới thôi
Thi Thi
01/03/2022
Ninh Vũ Phi nhìn sau đó nói: "Chị, tối nay chị có màn trình diễn à?"
"Ừm. Nếu không thì chỉ uống chút rượu, khoe khoang thôi thì nhàm chán lắm."
"Cũng phải."
Người chủ trì rất nhanh không quên nói lời cảm ơn Lâm Thanh Tiêu, sau đó là thời gian lần lượt lên biểu diễn.
"Sáu Út, em tự đi dạo chơi đi, chị lên trên một lát." Lâm Thanh Tiêu nói.
"Ừm."
Khi Lâm Thanh Tiêu vừa rời đi, rất nhiều ngôi sao nữ xinh đẹp hoặc là thành viên nhóm nhạc nữ đều cảm thấy cuối cùng cũng có cơ hội tiếp cận Ninh Vũ Phi.
Bởi vì Ninh Vũ Phi có thể ở cùng với nữ hoàng quốc tế, thế thì gia cảnh sau lưng nhất định rất khủng, chỉ cần tiếp cận anh thì sau này con đường thăng tiến trong showbiz hoặc là muốn tự bay lượn ở showbiz này đều chẳng thành vấn đề.
"Chào anh."
Một ngôi sao nữ bước lại gần, cô ta mặc một chiếc váy rất mát mẻ, trang điểm cũng rất dày.
Ninh Vũ Phi đáp: "Chào cô."
"Tôi là…"
"Đây không phải là Ninh Vũ Phi sao?"
Một giọng nói mang vẻ châm biếm truyền đến, Tạ Khả Di bước tới, cô ta vừa tiến lại gần liền nhận ra Ninh Vũ Phi.
Trông thấy Tạ Khả Di bước tới, ngôi sao nữ hạng hai kia chán nản rời đi, bởi vì cô ta không dám quấy rầy Tạ Khả Di, không chỉ một mình cô ta, mà người của thành phố Ngọc Trai này đều không dám.
Bởi lẽ Tạ Khả Di hiện tại là người nắm giữ quyền hành của Công ty Điện ảnh thành phố Ngọc Trai, hơn nữa còn là ngôi sao hạng một nổi tiếng nhất, thế lực của cô ta vô cùng lớn.
Ninh Vũ Phi bình thản liếc nhìn Tạ Khả Di một cái, chẳng hề cảm thấy có chút hứng thú nào.
"Ninh Vũ Phi, sao anh lại đến đây? Hình như anh đâu phải người của giới giải trí đâu nhỉ?"
"Tôi thật sự không phải là người của giới giải trí, nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô đâu?" Ninh Vũ Phi cười lạnh lùng đáp.
Tạ Khả Di nâng ly rượu vang lên, xem thường nói: "Qủa thật là chẳng liên quan, tôi chỉ là hiếu kỳ một đêm hội thế này anh có tư cách gì mà lại bước vào đây? Hình như anh cũng không phải nhân vật tiếng tăm trong xã hội thượng lưu."
Những người xung quanh vây kín xem trò vui, không hiểu vì sao Tạ Khả Di lại nhắm vào Ninh Vũ Phi, chẳng lẽ thật sự cô ta không biết gia cảnh sau lưng của Ninh Vũ Phi à?
Người có thể ở cùng với nữ hoàng quốc tế sẽ là một người bình thường ư?
Ninh Vũ Phi thật sự không muốn nói gì cả, xoay người muốn rời đi, nhưng Tạ Khả Di sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Ninh Vũ Phi.
Trước đây bản thân chỉ là một ngôi sao chẳng là gì, nhưng bây giờ cô ta đã khác rồi.
Trước kia Ninh Vũ Phi từng đắc tội với cô ta, khó khăn lắm mới có cơ hội thế này thì làm sao cô ta có thể dễ dàng bỏ qua được.
"Ninh Vũ Phi, anh phải làm rõ thân phận của mình chứ, yến tiệc thế này không phải nơi mà con chó con mèo cũng có thể bước vào đâu. Biết điều thì mau chóng cút ra ngoài đi."
Khi Ninh Vũ Phi chuẩn bị mở miệng nói, một giọng nói quen thuộc truyền đến: "Tôi mới rời đi có một lát thôi mà ai dám đuổi tiểu sư đệ của tôi cút ra ngoài hả?"
Mọi người trông thấy Lâm Thanh Tiêu đi tới, tao nhã đến bên cạnh Ninh Vũ Phi, khinh thường nhìn Tạ Khả Di, ngạc nhiên nói: "Cô là ai vậy? Có tư cách gì đuổi tiểu sư đệ của tôi?"
"Anh ta… sao có thể? Không phải anh ta chỉ là một kẻ mọt dân đầu đường xó chợ, con chó con mèo hay sao?"
“Chát.”
Nữ trợ lý của Lâm Thanh Tiêu tát một bạt tai vào mặt Tạ Khả Di, không chỉ là trợ lý còn là một người đắc lực tài giỏi của Lâm Thanh Tiêu, lực vung tay không hề nhỏ.
"Cô dám đánh tôi? Cô biết tôi là ai không hả?" Tạ Khả Di bắt đầu la hét.
Bởi vì với cô ta mà nói bản thân quản lý của Công ty giải trí lớn nhất thành phố Ngọc Trai, cho dù là nữ hoàng quốc tế Lâm Thanh Tiêu này cũng phải dè chừng cô ta bảy tám phần.
"Có cái gì mà không dám đánh chứ. Ngọc Châu, tiếp tục đánh đi, đánh cho tới khi cô ta nhận lỗi mới thôi." Lâm Thanh Tiêu nói.
"Vâng."
“Chát.”
Tốc độ ra tay của Ngọc Châu Nhạn rất nhanh, Tạ Khả Di lập tức cảm thấy choáng váng, không thể tránh khỏi bàn tay của đối phương.
Chát chát chát.
Những người xung quanh hoảng hốt đứng nhìn, đã hiểu rõ thân phận của Ninh Vũ Phi rồi, thì ra là sư đệ của nữ hoàng.
"Ừm. Nếu không thì chỉ uống chút rượu, khoe khoang thôi thì nhàm chán lắm."
"Cũng phải."
Người chủ trì rất nhanh không quên nói lời cảm ơn Lâm Thanh Tiêu, sau đó là thời gian lần lượt lên biểu diễn.
"Sáu Út, em tự đi dạo chơi đi, chị lên trên một lát." Lâm Thanh Tiêu nói.
"Ừm."
Khi Lâm Thanh Tiêu vừa rời đi, rất nhiều ngôi sao nữ xinh đẹp hoặc là thành viên nhóm nhạc nữ đều cảm thấy cuối cùng cũng có cơ hội tiếp cận Ninh Vũ Phi.
Bởi vì Ninh Vũ Phi có thể ở cùng với nữ hoàng quốc tế, thế thì gia cảnh sau lưng nhất định rất khủng, chỉ cần tiếp cận anh thì sau này con đường thăng tiến trong showbiz hoặc là muốn tự bay lượn ở showbiz này đều chẳng thành vấn đề.
"Chào anh."
Một ngôi sao nữ bước lại gần, cô ta mặc một chiếc váy rất mát mẻ, trang điểm cũng rất dày.
Ninh Vũ Phi đáp: "Chào cô."
"Tôi là…"
"Đây không phải là Ninh Vũ Phi sao?"
Một giọng nói mang vẻ châm biếm truyền đến, Tạ Khả Di bước tới, cô ta vừa tiến lại gần liền nhận ra Ninh Vũ Phi.
Trông thấy Tạ Khả Di bước tới, ngôi sao nữ hạng hai kia chán nản rời đi, bởi vì cô ta không dám quấy rầy Tạ Khả Di, không chỉ một mình cô ta, mà người của thành phố Ngọc Trai này đều không dám.
Bởi lẽ Tạ Khả Di hiện tại là người nắm giữ quyền hành của Công ty Điện ảnh thành phố Ngọc Trai, hơn nữa còn là ngôi sao hạng một nổi tiếng nhất, thế lực của cô ta vô cùng lớn.
Ninh Vũ Phi bình thản liếc nhìn Tạ Khả Di một cái, chẳng hề cảm thấy có chút hứng thú nào.
"Ninh Vũ Phi, sao anh lại đến đây? Hình như anh đâu phải người của giới giải trí đâu nhỉ?"
"Tôi thật sự không phải là người của giới giải trí, nhưng chuyện này có liên quan gì đến cô đâu?" Ninh Vũ Phi cười lạnh lùng đáp.
Tạ Khả Di nâng ly rượu vang lên, xem thường nói: "Qủa thật là chẳng liên quan, tôi chỉ là hiếu kỳ một đêm hội thế này anh có tư cách gì mà lại bước vào đây? Hình như anh cũng không phải nhân vật tiếng tăm trong xã hội thượng lưu."
Những người xung quanh vây kín xem trò vui, không hiểu vì sao Tạ Khả Di lại nhắm vào Ninh Vũ Phi, chẳng lẽ thật sự cô ta không biết gia cảnh sau lưng của Ninh Vũ Phi à?
Người có thể ở cùng với nữ hoàng quốc tế sẽ là một người bình thường ư?
Ninh Vũ Phi thật sự không muốn nói gì cả, xoay người muốn rời đi, nhưng Tạ Khả Di sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Ninh Vũ Phi.
Trước đây bản thân chỉ là một ngôi sao chẳng là gì, nhưng bây giờ cô ta đã khác rồi.
Trước kia Ninh Vũ Phi từng đắc tội với cô ta, khó khăn lắm mới có cơ hội thế này thì làm sao cô ta có thể dễ dàng bỏ qua được.
"Ninh Vũ Phi, anh phải làm rõ thân phận của mình chứ, yến tiệc thế này không phải nơi mà con chó con mèo cũng có thể bước vào đâu. Biết điều thì mau chóng cút ra ngoài đi."
Khi Ninh Vũ Phi chuẩn bị mở miệng nói, một giọng nói quen thuộc truyền đến: "Tôi mới rời đi có một lát thôi mà ai dám đuổi tiểu sư đệ của tôi cút ra ngoài hả?"
Mọi người trông thấy Lâm Thanh Tiêu đi tới, tao nhã đến bên cạnh Ninh Vũ Phi, khinh thường nhìn Tạ Khả Di, ngạc nhiên nói: "Cô là ai vậy? Có tư cách gì đuổi tiểu sư đệ của tôi?"
"Anh ta… sao có thể? Không phải anh ta chỉ là một kẻ mọt dân đầu đường xó chợ, con chó con mèo hay sao?"
“Chát.”
Nữ trợ lý của Lâm Thanh Tiêu tát một bạt tai vào mặt Tạ Khả Di, không chỉ là trợ lý còn là một người đắc lực tài giỏi của Lâm Thanh Tiêu, lực vung tay không hề nhỏ.
"Cô dám đánh tôi? Cô biết tôi là ai không hả?" Tạ Khả Di bắt đầu la hét.
Bởi vì với cô ta mà nói bản thân quản lý của Công ty giải trí lớn nhất thành phố Ngọc Trai, cho dù là nữ hoàng quốc tế Lâm Thanh Tiêu này cũng phải dè chừng cô ta bảy tám phần.
"Có cái gì mà không dám đánh chứ. Ngọc Châu, tiếp tục đánh đi, đánh cho tới khi cô ta nhận lỗi mới thôi." Lâm Thanh Tiêu nói.
"Vâng."
“Chát.”
Tốc độ ra tay của Ngọc Châu Nhạn rất nhanh, Tạ Khả Di lập tức cảm thấy choáng váng, không thể tránh khỏi bàn tay của đối phương.
Chát chát chát.
Những người xung quanh hoảng hốt đứng nhìn, đã hiểu rõ thân phận của Ninh Vũ Phi rồi, thì ra là sư đệ của nữ hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.