Chương 738: Nữ hoàng quốc tế
Thi Thi
28/02/2022
"Đi thôi."
Hai người ngồi vào trong chiếc xe xa hoa, quả thật rất rộng rãi, đều là ghế sô pha da thật, còn có giọng nói trí tuệ nhân tạo.
"Chị, em gọi một cuộc điện thoại về, tránh để mấy người Vị Noãn lo lắng cho em."
Lúc Ninh Vũ Phi vừa chuẩn bị lấy điện thoại ra, Lâm Thanh Tiêu đã bấm số điện thoại của Giang Vị Noãn rồi.
"Chị Thanh Tiêu, chị trở về thành phố Ngọc Trai rồi sao?" Bên kia truyền đến giọng nói của Giang Vị Noãn.
"Ừm, trở về rồi. Nói chuyện với mấy đứa một lát, tối nay Vũ Phi sẽ ngủ ở chỗ chị, mấy đứa không cần lo lắng, ngủ sớm đi nhé."
"Vâng ạ."
"Bye bye."
Lâm Thanh Tiêu cười nhìn Ninh Vũ Phi, tỏ ý tối nay Ninh Vũ Phi không thể về được nữa rồi.
"Khụ khụ. Chị à, chúng ta vẫn nên thành thật đi."
"Vậy đến lúc đó phải xem biểu hiện của tiểu sư đệ rồi."
Lâm Thanh Tiêu liếm đôi môi đỏ mọng nóng bỏng, dáng vẻ đó giống như đang nói, tối nay em chính là của chị.
Thời gian trôi qua khoảng chừng ba mươi phút, với sự xuất hiện của chiếc xe Rolls-Royce phiên bản màu vàng đã thu hút sự chú ý của mọi người, bởi vì trong nước họ chưa từng thấy qua một chiếc xe nào có màu vàng như thế.
Hai nhân viên tiếp tân của khách sạn lập tức mang thảm đỏ ra, đợi sau khi chiếc xe dừng hẳn thì trải thảm rồi nhanh chóng đến mở cửa xe, nghênh đón khách bước ra.
Ninh Vũ Phi ra khỏi xe, vì không thể để chị khó xử, Ninh Vũ Phi hiên ngang ưỡn ngực, mời Lâm Thanh Tiêu bước ra.
Đêm nay Lâm Thanh Tiêu mặc một chiếc váy dài tuyệt đẹp, thêm dáng người vốn dĩ đã sắc sảo tuyệt trần và cao gầy thướt tha, khiến mọi người trong nháy mắt thẫn thờ ngỡ ngàng.
"Đây chính là Lâm Thanh Tiêu, không hổ danh là nữ hoàng quốc tế, xinh đẹp quá đi."
"Đúng vậy, so với cô ấy, chúng ta chỉ là những con hề mà thôi."
Không ít người ngưỡng mộ và đố kỵ ghen ghét, khoảng cách giữa bọn họ thật sự quá lớn, không cách nào so sánh được.
Bởi vì đêm nay đều là những người của giới giải trí, vậy nên rất nhiều người không quen biết Ninh Vũ Phi, nhưng đêm nay Ninh Vũ Phi mặc trang phục vô cùng đặc biệt cũng thu hút nhiều người.
Hôm nay những chàng trai tới đây cho dù cũng rất đẹp trai, nhưng vẫn không thể nào so sánh được với Ninh Vũ Phi, bọn họ không cùng một đẳng cấp.
Một nhóm phóng viên lập tức xông đến, những ánh đèn không ngừng lập lòe, chỉ để chụp được Ninh Vũ Phi và Lâm Thanh Tiêu. Hai người đứng cùng nhau thật sự quá là xứng đôi.
"Tiểu sư đệ, chúng ta vào trong thôi."
"Được."
Ninh Vũ Phi có chút không chịu được ánh đèn của mấy chiếc máy ảnh, vội vàng bước vào trong cùng Lâm Thanh Tiêu.
"Cô Lâm, chào cô chào cô, tôi là người của Điện ảnh An Hạ."
"Tôi là người của Công ty giải trí thành phố Ngọc Trai."
Mấy tổng giám đốc của các công ty giải trí lập tức bước lại gần.
Bởi vì bữa tiệc mà Lâm Thanh Tiêu tổ chức đêm nay chính là tiệc mừng thành lập một công ty ở thành phố Ngọc Trai, nếu như có thể đạt được hợp tác thì đó chính là chuyện vô cùng tốt.
Trợ lý của Lâm Thanh Tiêu nhận lấy những tấm danh thiếp, sau đó nói: "Các vị, người đến đây đều là khách, có thể tùy ý ăn uống vui vẻ."
"Được rồi, được rồi."
Trong đại sảnh, không ngừng có những ngôi sao tiến đến mời rượu nịnh nọt, hi vọng có thể hưởng được hào quang của Lâm Thanh Tiêu.
Ninh Vũ Phi thấy những người này đều không tệ, bởi vì những ngôi sao trẻ tuổi bây giờ chẳng có chút giá trị nhan sắc nào thì không thể bước vào giới giải trí được, vì thế có rất nhiều người đẹp.
Nhưng Ninh Vũ Phi chỉ cần liếc mắt nhìn qua nhan sắc của chị tư liền cảm thấy những ngôi sao này không còn thơm ngon nữa.
"Sáu Út, nhìn trúng em nào, cho dù là nhóm nhạc nữ, chị đây cũng sẽ giúp em ôm trọn tất cả." Lâm Thanh Tiêu nói.
"Khụ khụ."
Ninh Vũ Phi ho hai cái nói: "Chị à, bọn họ đều không đẹp bằng chị, sao em phải chọn bọn họ chứ."
"Em cũng dẻo miệng đấy."
Rất nhanh chóng đã đến phần quan trọng, phần trình diễn, xuất hiện dưới ánh đèn chiếu sáng, người chủ trì đứng trên sân khấu phát biểu: "Kính thưa các quý ông, quý bà, rất biết ơn mọi người đêm nay đã đến tham dự buổi yến tiệc này…"
Hai người ngồi vào trong chiếc xe xa hoa, quả thật rất rộng rãi, đều là ghế sô pha da thật, còn có giọng nói trí tuệ nhân tạo.
"Chị, em gọi một cuộc điện thoại về, tránh để mấy người Vị Noãn lo lắng cho em."
Lúc Ninh Vũ Phi vừa chuẩn bị lấy điện thoại ra, Lâm Thanh Tiêu đã bấm số điện thoại của Giang Vị Noãn rồi.
"Chị Thanh Tiêu, chị trở về thành phố Ngọc Trai rồi sao?" Bên kia truyền đến giọng nói của Giang Vị Noãn.
"Ừm, trở về rồi. Nói chuyện với mấy đứa một lát, tối nay Vũ Phi sẽ ngủ ở chỗ chị, mấy đứa không cần lo lắng, ngủ sớm đi nhé."
"Vâng ạ."
"Bye bye."
Lâm Thanh Tiêu cười nhìn Ninh Vũ Phi, tỏ ý tối nay Ninh Vũ Phi không thể về được nữa rồi.
"Khụ khụ. Chị à, chúng ta vẫn nên thành thật đi."
"Vậy đến lúc đó phải xem biểu hiện của tiểu sư đệ rồi."
Lâm Thanh Tiêu liếm đôi môi đỏ mọng nóng bỏng, dáng vẻ đó giống như đang nói, tối nay em chính là của chị.
Thời gian trôi qua khoảng chừng ba mươi phút, với sự xuất hiện của chiếc xe Rolls-Royce phiên bản màu vàng đã thu hút sự chú ý của mọi người, bởi vì trong nước họ chưa từng thấy qua một chiếc xe nào có màu vàng như thế.
Hai nhân viên tiếp tân của khách sạn lập tức mang thảm đỏ ra, đợi sau khi chiếc xe dừng hẳn thì trải thảm rồi nhanh chóng đến mở cửa xe, nghênh đón khách bước ra.
Ninh Vũ Phi ra khỏi xe, vì không thể để chị khó xử, Ninh Vũ Phi hiên ngang ưỡn ngực, mời Lâm Thanh Tiêu bước ra.
Đêm nay Lâm Thanh Tiêu mặc một chiếc váy dài tuyệt đẹp, thêm dáng người vốn dĩ đã sắc sảo tuyệt trần và cao gầy thướt tha, khiến mọi người trong nháy mắt thẫn thờ ngỡ ngàng.
"Đây chính là Lâm Thanh Tiêu, không hổ danh là nữ hoàng quốc tế, xinh đẹp quá đi."
"Đúng vậy, so với cô ấy, chúng ta chỉ là những con hề mà thôi."
Không ít người ngưỡng mộ và đố kỵ ghen ghét, khoảng cách giữa bọn họ thật sự quá lớn, không cách nào so sánh được.
Bởi vì đêm nay đều là những người của giới giải trí, vậy nên rất nhiều người không quen biết Ninh Vũ Phi, nhưng đêm nay Ninh Vũ Phi mặc trang phục vô cùng đặc biệt cũng thu hút nhiều người.
Hôm nay những chàng trai tới đây cho dù cũng rất đẹp trai, nhưng vẫn không thể nào so sánh được với Ninh Vũ Phi, bọn họ không cùng một đẳng cấp.
Một nhóm phóng viên lập tức xông đến, những ánh đèn không ngừng lập lòe, chỉ để chụp được Ninh Vũ Phi và Lâm Thanh Tiêu. Hai người đứng cùng nhau thật sự quá là xứng đôi.
"Tiểu sư đệ, chúng ta vào trong thôi."
"Được."
Ninh Vũ Phi có chút không chịu được ánh đèn của mấy chiếc máy ảnh, vội vàng bước vào trong cùng Lâm Thanh Tiêu.
"Cô Lâm, chào cô chào cô, tôi là người của Điện ảnh An Hạ."
"Tôi là người của Công ty giải trí thành phố Ngọc Trai."
Mấy tổng giám đốc của các công ty giải trí lập tức bước lại gần.
Bởi vì bữa tiệc mà Lâm Thanh Tiêu tổ chức đêm nay chính là tiệc mừng thành lập một công ty ở thành phố Ngọc Trai, nếu như có thể đạt được hợp tác thì đó chính là chuyện vô cùng tốt.
Trợ lý của Lâm Thanh Tiêu nhận lấy những tấm danh thiếp, sau đó nói: "Các vị, người đến đây đều là khách, có thể tùy ý ăn uống vui vẻ."
"Được rồi, được rồi."
Trong đại sảnh, không ngừng có những ngôi sao tiến đến mời rượu nịnh nọt, hi vọng có thể hưởng được hào quang của Lâm Thanh Tiêu.
Ninh Vũ Phi thấy những người này đều không tệ, bởi vì những ngôi sao trẻ tuổi bây giờ chẳng có chút giá trị nhan sắc nào thì không thể bước vào giới giải trí được, vì thế có rất nhiều người đẹp.
Nhưng Ninh Vũ Phi chỉ cần liếc mắt nhìn qua nhan sắc của chị tư liền cảm thấy những ngôi sao này không còn thơm ngon nữa.
"Sáu Út, nhìn trúng em nào, cho dù là nhóm nhạc nữ, chị đây cũng sẽ giúp em ôm trọn tất cả." Lâm Thanh Tiêu nói.
"Khụ khụ."
Ninh Vũ Phi ho hai cái nói: "Chị à, bọn họ đều không đẹp bằng chị, sao em phải chọn bọn họ chứ."
"Em cũng dẻo miệng đấy."
Rất nhanh chóng đã đến phần quan trọng, phần trình diễn, xuất hiện dưới ánh đèn chiếu sáng, người chủ trì đứng trên sân khấu phát biểu: "Kính thưa các quý ông, quý bà, rất biết ơn mọi người đêm nay đã đến tham dự buổi yến tiệc này…"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.