Chương 40:
Xú Trùng
17/05/2023
Yến Yến nức nở, bàn tay nhỏ bé ra sức đấm vào ngực hắn, như thể muốn đổi lấy một chút cơ hội thở dốc.
Ân Ly xâm lấn vào môi răng, trêu chọc, cướp đoạt.
Bắt chước trạng thái khi quan hệ tình dục, ra vào.
Tiếng khóc của Yến Yến giống như ống xả bị tắc nghẽn, rút ra, đứt quãng.
Tinh tế tê dại rơi xuống từng đợt hô hấp ấm áp, thở hổn hển, so với trước kia còn mãnh liệt lại dã man hơn.
Ân Ly như thể muốn biến người dưới thân này vào bụng, dung nhập vào xương cốt của mình.
Hắn không thể rời xa cô.
Tấm vải che chắn màu đỏ thẫm của Yến Yến bị Ân Ly xốc lên, phân thành nhiều mảnh mà rơi ra la liệt, thân thể trần trụi mở rộng ở đáy mắt hắn, hiện ra một cách rõ ràng.
Yến Yến muốn cuộn mình, bị dây xích vây khốn mà mất đi tự do, không theo quy tắc mà co rút, mang đến đau đớn mãnh liệt.
Ân Ly nhìn thân thể đang nóng rực, khí huyết dâng trào.
Bàn tay rõ ràng với từng khớp xương vuốt ve cà vạt trên cổ, các đốt ngón tay kéo nó ra, nút trước ngực được cởi bỏ.
Toàn bộ quá trình nổi lên sắc dục.
Yến Yến rơi lệ, không có thời gian bận tâm đến tất cả.
Bàn tay nhỏ bé còn đang ủy khuất, không ngừng chuyển động nhằm tìm cách cởi bỏ trói buộc.
Trong nháy mắt, dáng vẻ của Ân Ly đã thay đổi, đường cong cơ bắp rõ ràng lộ ra, bên hông tinh xảo phập phồng, giống như một con dã thú ngủ đông.
Yến Yến thấy hắn không biết khi nào đã cởi bỏ sợi xích sắt giữa cổ tay mình.
Sau đó, giữa mắt cá chân cũng không còn trói buộc.
Yến Yến đột nhiên đá hắn một cước, đứng dậy muốn chạy ra ngoài.
Cô trước sau như một kẻ ngây thơ lại đơn thuần, đối với bản thân luôn giữ được kỳ vọng, đồng thời tự lừa mình dối người ở mà ra sức hạ thấp năng lực của Ân Ly.
Ân Ly ôm cô vào lòng, giam cầm.
Bên tai mài giũa, hơi nóng phun mỏng tràn ngập vành tai, thối tới từng đợt.
Thân thể trần trụi được ôm trong vòng tay.
Yến Yến vẫn run rẩy như cũ, cô lâm vào khủng hoảng cực độ.
Ân Ly trước sau như một mắng cô là Tiểu Yêu Tinh, không giận mà cười.
Trong lúc cô bất ngờ không kịp đề phòng hắn liền đẩy cô ngã xuống đất, dưới thân là thảm lông mềm mại, da thịt được sự mịn màng ấm áp bao bọc.
Giống như được bao bọc trong thân thể mẹ, Yến Yến cuối cùng dường như có được chút cảm giác an toàn lại bị Ân Ly mở người ra.
Hắn nâng một chân của Yến Yến lên, nhìn hồng ngân trên mắt cá chân gần như mê luyến mà lộ rõ nhiệt khí.
Nóng ẩm bao bọc da thịt, Yến Yến cả người run rẩy, thân thể căng thẳng.
Cô khẽ lên tiếng xin Ân Ly dừng lại.
Người nọ có được niềm vui, đối với phản ứng của cô tựa hồ rất hài lòng, cười nhạo một tiếng.
Theo mắt cá chân khẽ liếm lên trên, đầu lưỡi dán vào da thịt bên trong đùi mẫn cảm, Yến Yến khó nhịn nâng thắt lưng lên, cả người đều mềm nhũn lại ngã xuống.
Cô vươn tay muốn ngăn cản, muốn thoát khỏi loại xúc cảm quỷ dị này. Ngay cả tay cũng lao vào dòng nước ấm nóng.
Đầu ngón tay Yến Yến được bao trùm bởi sự dịu dàng ẩm ướt, cực kỳ giống phố Dục Thủy vào mùa mưa mai.
Ướt sũng, sương mù bốc lên.
Cả người đều quấn trong màn mưa, muốn cuộn mình, trở lại thân thể của mẹ, lại phát hiện thân thể không hoàn chỉnh.
Yến Yến mất đi giấc mơ vô vọng này.
Lòng bàn chân ướt đẫm, một cỗ khoái cảm mãnh liệt dâng lên trong lòng, dùng sức cuộn mình, lại không áp chế được mà vẫy đạp dữ dội.
Ân Ly liếm liếm địa giới mềm mại nhất.
Yến Yến không nhịn được, ngân nga kêu lên.
Thanh âm giống như tiếng mèo con, tinh tế vỡ vụn, gãi đến ngứa ngáy lòng người.
Tay Ân Ly di chuyển ở hạ thân cô, rốt cục tay hắn cũng đã đi tới nhũ hoa thẳng đứng đang run rẩy.
Chơi đùa, nhìn vẻ mặt mê ly của người dưới thân, bộ dáng đắm chìm, khoái cảm thăng trầm.
Hắn nằm xuống khiêu khích đỉnh nhũ màu hồng nhạt, giống như đứa nhỏ hút sữa, ra sức liếm mút.
Đầu lưỡi giống như đùa giỡn hướng về phía đỉnh nhũ thẳng đứng mà ra sức đùa giỡn, câu dẫn khiến người dưới thân không an phận mà xoay tới xoay lui.
Ân Ly nhìn nhũ hoa đã biến sắc, sinh ra một loại cảm xúc tự đắc. Bộ ngực của Yến Yến càng ngày càng đầy đặn, hắn thầm nghĩ ngợi, đây là do chính hắn trêu chọc mà thành.
Hắn hài lòng mà thả cự vật vọt ra ngoài, to lớn dần, dưới ánh mắt tràn ngập kinh ngạc của Yến Yến, hắn thong thả đem cự vật to lớn ấy đặt ở trước khuôn mặt nhỏ nhắn thê thảm của cô.
"Bảo bối, em phải nhớ lâu một chút, không thể lúc nào tôi cũng là người khiến em sảng khoái đúng không?"
Ân Ly xâm lấn vào môi răng, trêu chọc, cướp đoạt.
Bắt chước trạng thái khi quan hệ tình dục, ra vào.
Tiếng khóc của Yến Yến giống như ống xả bị tắc nghẽn, rút ra, đứt quãng.
Tinh tế tê dại rơi xuống từng đợt hô hấp ấm áp, thở hổn hển, so với trước kia còn mãnh liệt lại dã man hơn.
Ân Ly như thể muốn biến người dưới thân này vào bụng, dung nhập vào xương cốt của mình.
Hắn không thể rời xa cô.
Tấm vải che chắn màu đỏ thẫm của Yến Yến bị Ân Ly xốc lên, phân thành nhiều mảnh mà rơi ra la liệt, thân thể trần trụi mở rộng ở đáy mắt hắn, hiện ra một cách rõ ràng.
Yến Yến muốn cuộn mình, bị dây xích vây khốn mà mất đi tự do, không theo quy tắc mà co rút, mang đến đau đớn mãnh liệt.
Ân Ly nhìn thân thể đang nóng rực, khí huyết dâng trào.
Bàn tay rõ ràng với từng khớp xương vuốt ve cà vạt trên cổ, các đốt ngón tay kéo nó ra, nút trước ngực được cởi bỏ.
Toàn bộ quá trình nổi lên sắc dục.
Yến Yến rơi lệ, không có thời gian bận tâm đến tất cả.
Bàn tay nhỏ bé còn đang ủy khuất, không ngừng chuyển động nhằm tìm cách cởi bỏ trói buộc.
Trong nháy mắt, dáng vẻ của Ân Ly đã thay đổi, đường cong cơ bắp rõ ràng lộ ra, bên hông tinh xảo phập phồng, giống như một con dã thú ngủ đông.
Yến Yến thấy hắn không biết khi nào đã cởi bỏ sợi xích sắt giữa cổ tay mình.
Sau đó, giữa mắt cá chân cũng không còn trói buộc.
Yến Yến đột nhiên đá hắn một cước, đứng dậy muốn chạy ra ngoài.
Cô trước sau như một kẻ ngây thơ lại đơn thuần, đối với bản thân luôn giữ được kỳ vọng, đồng thời tự lừa mình dối người ở mà ra sức hạ thấp năng lực của Ân Ly.
Ân Ly ôm cô vào lòng, giam cầm.
Bên tai mài giũa, hơi nóng phun mỏng tràn ngập vành tai, thối tới từng đợt.
Thân thể trần trụi được ôm trong vòng tay.
Yến Yến vẫn run rẩy như cũ, cô lâm vào khủng hoảng cực độ.
Ân Ly trước sau như một mắng cô là Tiểu Yêu Tinh, không giận mà cười.
Trong lúc cô bất ngờ không kịp đề phòng hắn liền đẩy cô ngã xuống đất, dưới thân là thảm lông mềm mại, da thịt được sự mịn màng ấm áp bao bọc.
Giống như được bao bọc trong thân thể mẹ, Yến Yến cuối cùng dường như có được chút cảm giác an toàn lại bị Ân Ly mở người ra.
Hắn nâng một chân của Yến Yến lên, nhìn hồng ngân trên mắt cá chân gần như mê luyến mà lộ rõ nhiệt khí.
Nóng ẩm bao bọc da thịt, Yến Yến cả người run rẩy, thân thể căng thẳng.
Cô khẽ lên tiếng xin Ân Ly dừng lại.
Người nọ có được niềm vui, đối với phản ứng của cô tựa hồ rất hài lòng, cười nhạo một tiếng.
Theo mắt cá chân khẽ liếm lên trên, đầu lưỡi dán vào da thịt bên trong đùi mẫn cảm, Yến Yến khó nhịn nâng thắt lưng lên, cả người đều mềm nhũn lại ngã xuống.
Cô vươn tay muốn ngăn cản, muốn thoát khỏi loại xúc cảm quỷ dị này. Ngay cả tay cũng lao vào dòng nước ấm nóng.
Đầu ngón tay Yến Yến được bao trùm bởi sự dịu dàng ẩm ướt, cực kỳ giống phố Dục Thủy vào mùa mưa mai.
Ướt sũng, sương mù bốc lên.
Cả người đều quấn trong màn mưa, muốn cuộn mình, trở lại thân thể của mẹ, lại phát hiện thân thể không hoàn chỉnh.
Yến Yến mất đi giấc mơ vô vọng này.
Lòng bàn chân ướt đẫm, một cỗ khoái cảm mãnh liệt dâng lên trong lòng, dùng sức cuộn mình, lại không áp chế được mà vẫy đạp dữ dội.
Ân Ly liếm liếm địa giới mềm mại nhất.
Yến Yến không nhịn được, ngân nga kêu lên.
Thanh âm giống như tiếng mèo con, tinh tế vỡ vụn, gãi đến ngứa ngáy lòng người.
Tay Ân Ly di chuyển ở hạ thân cô, rốt cục tay hắn cũng đã đi tới nhũ hoa thẳng đứng đang run rẩy.
Chơi đùa, nhìn vẻ mặt mê ly của người dưới thân, bộ dáng đắm chìm, khoái cảm thăng trầm.
Hắn nằm xuống khiêu khích đỉnh nhũ màu hồng nhạt, giống như đứa nhỏ hút sữa, ra sức liếm mút.
Đầu lưỡi giống như đùa giỡn hướng về phía đỉnh nhũ thẳng đứng mà ra sức đùa giỡn, câu dẫn khiến người dưới thân không an phận mà xoay tới xoay lui.
Ân Ly nhìn nhũ hoa đã biến sắc, sinh ra một loại cảm xúc tự đắc. Bộ ngực của Yến Yến càng ngày càng đầy đặn, hắn thầm nghĩ ngợi, đây là do chính hắn trêu chọc mà thành.
Hắn hài lòng mà thả cự vật vọt ra ngoài, to lớn dần, dưới ánh mắt tràn ngập kinh ngạc của Yến Yến, hắn thong thả đem cự vật to lớn ấy đặt ở trước khuôn mặt nhỏ nhắn thê thảm của cô.
"Bảo bối, em phải nhớ lâu một chút, không thể lúc nào tôi cũng là người khiến em sảng khoái đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.