Chương 3: Gặp mặt bất ngờ
Con Gái Diêm Vương
14/10/2013
Mấy hôm sau hắn chỉ ở trong nhà chơi
không đi đâu cả suất ngày chỉ cắm mặt vào cái tivi. Đang ngồi xem được 1 lúc thì tự nhiên hắn thấy đói và muốn ra ngoài mua cái gì ăn. Nghĩ thế
là hắn làm liền hắn đi vào trong phòng thay quần áo rồi đi ra
Hắn nhìn lên đồng hồ bây giờ đã là 7h tối và hắn liền bước ra khỏi nhà. Đi ra đến ngoài thì hắn đang phân vân không biết nên đi xe gì xe máy, ôtô, hay là đi bộ hắn đứng suy nghĩ một lúc và hắn liền quyết định đi bộ cho tản dạo cho mát và tâm trạng được thảnh thơi một tí.
Đi được một lúc thì hắn đã đứng trước một quán phở nhưng khi đến đấy hắn lại không thấy đói nữa. Thế là hắn liền đi qua quán phở đó quyết định đi dạo ở trong công viên gần đó. Khi hắn đi vào công viên nhìn quanh toàn những cặp tình nhân đang ôm ấp nhau ở trên ghế hay trên xe máy và thậm chí họ còn ngồi ngay dưới đất
Hắn nhìn thấy những cảnh như này thì chỉ cười khẩy khinh bỉ. Hắn khinh bỉ những cặp tình nhân này hắn ghét hắn ghét tình yêu trên cuộc đời này. Tình yêu là cái thá gì chứ yêu nhau rồi cưới nhau để làm gì rối lại rời bỏ nhau theo một tình yêu khác rồi để đứa con của cái tình yêu ấy phải đau khổ????????
Hắn vừa bước vừa suy nghĩ mắt nhìn vào khoảng không gian vô định không có điểm dừng. Hắn dừng bước ở trước một cái ghế dài không có ai ngồi ở hắn định bước tiếp nhưng thấy chân mình cũng hơi tê tê tại vì đã đi bộ một quãng đừng không phải là ngắn mà cũng không phải là dài.
Hắn ngồi lên ghế hai tay vắt vẻo trên thành ghế và hắn ngồi suy nghĩ mình ngồi đây làm gì. Mà tự dưng đi đến đây làm gì và rồi phải nhìn thấy cái cảnh mà hắn ghét nhất. Cái cảnh mà hắn đã thề hắn không bao giờ làm như vậy. Nhìn cái cảnh đấy mà hắn lại nhớ tới cảnh bố hắn ngồi ôm ấp hai cô gái khác mà không phải là mẹ hắn.
Bố mẹ hắn ở với nhau mà hắn chưa bao giờ hắn thấy ông ấy ôm mẹ hắn ở trước mặt hắn lần nào. Ông ấy dẫn người đàn bà khác về nhà ngồi ôm ấp người đàn bà ấy trước mặt mẹ mà mẹ hắn không làm gì chỉ biết chạy vào trong phòng hắn mà khóc. Bà âm thầm chịu đựng những cảnh này. Hắn nhìn mẹ mình như vậy hắn rất đau lòng và hắn chỉ muốn ra đập tan người đàn bà kia ra và bố mình. Hắn hận bố hắn rất hận ông ấy ông ấy đã làm cho mẹ hắn khóc rất nhiều làm cho hắn phải nhìn mẹ khóc nhưng không biết phải làm gì.
Hắn không thể nào chịu đựng được cuộc sống như thế này không thể nào ngày ngày nhìn ông ấy ôm ấp người đàn bà khác. Nên hắn quyết định ra ở riêng không ở chung với bố hắn nữa và hắn muốn mẹ hắn đi cùng nhưng mẹ hắn nhất định không chịu nên hắn ra ở một mình.
Ngồi suy nghĩ miên man tự nhiên 1 tiếng \\\" rầm \\\" nhỏ làm hắn giật mình thoái khỏi những duy nghĩ ấy. Đưa tay lên xem đồng hồ đã 8h30 hắn nghĩ hắn lên đi về. Hắn nhìn ra xung quanh vẫn cái cảnh tượng đấy vẫn có những cặp đôi đang hôn nhau thậm chí còn hôn nhau rất say đắm nữa. Càng nhìn hắn lại càng muốn nhanh nhanh để thoát khỏi đây nghĩ là làm hắn sải bước những bước chân thật to và nhanh nếu ai nhìn thấy hắn lúc này thì sẽ nghĩ hắn đang chạy chứ không phải đi bộ nữa
Thoát khỏi công viên ấy hắn lại trở lại bình thường đi những bước đi thật trậm hai tay đút túi quần ung dung đi. Hắn đi qua một con hẻm nhỏ hơi tối nhưng vẫn có thể nhìn rõ bên trong qua ánh điện mờ ảo ở phía ngoài chiếu vào. Lúc hắn vừa đi qua đấy một bước thì tự dưng nghe thấy tiếng khóc của một người con gái. Thấy vậy hắn liền lùi lại một bước để xem thì nhình thấy 3 chàng trai và một cô gái đang khóc thét lẹt lên.
Không cần xem xét tình hình hắn đã biết ngay là ba thằng kia có ý định chọc con gái nhà lành. Hắn cười khẩy một cái rồi bước đi không thèm quan tâm đến nữa dù gì thì đâu phải truyện của hắn. Khi đi được mấy bước thì hắn nghe thấy tiếng khóc của cô gái này ngày càng lớn hơn càng nghe thấy tiếng khóc này hắn lại nhớ tới mẹ hắn nhớ những giọt nước mắt của mẹ hắn khi mỗi lần ông ta đem gái về nhà
Hắn đau sót khi nghe thấy tiếng khóc ấy hắn định bước đi thật nhanh để thoát khỏi tiếng khóc ấy nhưng mà không hiểu tại sao chân lại không thể nào nhấc lên nổi. Hắn suy nghĩ có lên cứu cô gái này không nhỉ nghĩ đến như vậy hắn liền chạy lại chỗ cô gái ấy khóc
Khi hắn bước vào thì nhìn thấy ba thằng đang cố chọc ghẹo cô gái ấy. Cô gái ấy không làm gì chỉ biết ngồi thụp xuống và khóc lên thật to. Hắn xông vào chỗ đấy và nói :
- Cút _ một giọng nói đầy uy quyền phát ra
Mấy tiên kia nghe thấy đều quay lại cười thật to có một tên trong đấy lên tiếng :
- Chú em nói gì đấy nói thật anh đang bận không có thời gian rảnh trêu đùa với chú em đâu. Phiền chú em biến ra chỗ khác cái _ tên kia vừa nói vừa cười giọng điệu như muốn trêu hắn
Hắn không nói gì quay ra đấm một phát cái tên vừa nói kia làm hắn ngã xuống dưới đất. Hai tên kia thấy bạn bị đánh cũng xông vào đánh hắn. Hắn thấy hai tên kia xông vào liền ra một trưởng là hai tên kia ngã nhào xuống đất nằm nhăn nhó. Tên bị đánh đầu tiên đứng dậy và kéo hai thằng bạn của mình chạy mất dép.
Khi mấy tên kia chạy thì hắn chạy lại chỗ cô gái đang ngồi co ro ở góc tường và khóc lấc lên. Hắn cúi xuông đỡ cô gái ấy dậy và hỏi :
- Cô có bị làm sao không ????????
Cô gái ngẩng mặt lên và nói :
- Cảm ơn anh tôi không sao
Khi cô ngẩng mặt lên hắn giật mình không ngờ lại là nó. Nó cũng giật mình đơ ra không ngờ lại là hắn người con trai đã làm trái tim nó lỡ một nhịp khi mới gặp lần đầu tiên ( không phải lần đâu tiên đâu nhầm rồi ). Còn hắn thấy nó đơ ra nhìn mình thì cười nhẹ một cái rồi quay ra hỏi nó :
- Cô àk cô có làm sao không vậy ?????
Hắn lên tiếng làm nó giật mình thoát khỏi cái nhìn của mình về phía người con trai kia.
- Tôi không sao cảm ơn anh
- Không có gì đâu!!!!!! Mà cô đi đâu mà vào buổi tối thế này ?
-Àk! Ở nhà chán quá muốn đi dạo một lúc cho mát ý mà.
- Thế à thế tôi có thể đi cùng cô không????
- Được nếu anh muốn
- Ừ hì
Hai người đi cùng nhau không ai nói với ai câu gì. Thấy không khí im ắng quá nó đành phải nên tiếng
- Ờ truyện vừa nãy cậu giúp tôi tôi phải làm thế nào để trả ơn cậu bây giờ ????
- Trả ơn á không cần đâu
- Sao lại thế tôi nợ ơn cậu mà. Nợ mà không trả thì tôi cảm thấy áy náy lắm. Cậu cứ nói đi nếu tôi có thể
Thấy nó nói thế hắn suy nghĩ việc gì có thể để cho nó làm rồi trả ơn hắn bây giờ. Đang suy nghĩ đột nhiên hắn nhớ ra 1 việc rằng hắn chưa biết gì về nó cả tên, tuổi, số điện thoại......... nên hắn niền quay ra hỏi
- Cô tên gì?????
- Tôi tên Vy Anh. Nguyễn Hoàng Vy Anh
- Tên hay rất hay
- Cảm ơn nhiều người cũng nói như vậy. Còn anh anh tên gì????
- Tôi tên Nam. Trần Hoàng Nam
- Tên của anh cũng hay đó
Hắn nghe thấy nó nói thế chỉ cười nhẹ không nói gì cả hai tay đút túi quần và nghênh ngang đi. Còn nó khi đi bên cạnh hắn tim nó đập rất mạnh và nhanh hơn bình thường, nó không hiểu tại sao nó tim nó lại đập nhanh như vậy nó nghĩ chả nhẽ nó lại bị bệnh tim hay sao????? Trời ạ phải đi khám mới được.
Đi được một lúc hắn quay lại hỏi nó :
- Nè cô cô nhìn tôi không thấy quen sao ???
- Quen á có hình như tôi với anh tường gặp nhau ở quán trà sữa gần trường thì phải. Hình như đó là lần đầu tiên tôi gặp anh ??
- Ừ nhưng đó không phải lần đầu tiên cô gặp tôi
- Không phải á. Tôi nhớ tôi chưa gặp anh bao giờ ngoài lần gặp ở quán trà sữa thôi mà
- Thật là cô không nhớ hay là nhớ rồi nhưng không muốn nói ?
- Thật mà tôi không nhớ anh thật mà tôi việc gì phải dấu anh chứ
- Thật là không nhớ ??
- Thật . Thế tôi sẽ làm cho cô nhớ ra
Nói là làm hắn ép sát nó vào tường rồi đặt môi hắn vào môi của nó. Còn nó thì đứng bất động trước hành động của hắn hai mắt mở to hết cỡ nhìn hắn đang hôn mình. Khi hắn hôn nó nó cảm thấy nàn môi này thật ngọt ngào mềm mịn và thật là thơm nữa nhưng sao nàn môi này nụ hôn này lại quen đến vậy nó nghĩ \\\" từ trước đến giờ nó đã hôn ai bao giờ đâu không phải cái lần đi ăn trộm nhãn đúng rồi nhưng khoan chả lẽ lại là hắn chính người này đã cướp đi nụ hôn đầu của nó bây giờ lạ cướp đi nụ hôn thứ hai của nó không được không được\\\" nghĩ đến đây nó liền dẫy giụa muốn thoát nhưng không thể nào thoát được tại vì hắn quá khỏe nên nó đành phải mặc hắn cho hăn làm gì thì làm
Còn hắn lúc đầu hắn chỉ nghĩ mình sẽ trêu nó chỉ hôn nó một cái thật nhẹ như chỉ chạm qua thôi nhưng khi chạm vào nàn môi mềm mịn ngọt ngào của nó thì hắn lại không thể dứt ra được. Hắn muốn tiến vào bên trong miệng của nó thám thính như thế nào nghĩ là làm hăn liền đưa lưỡi của mình qua thám thính trong miệng của nó hắn đi hết ngóc ngách này đến ngóc ngách kia không chừa một chỗ nào.
khi nó thấy hắn tự dưng đưa lưỡi của hắn vào bên trong miệng của nó thì nó muốn đẩy ra nhưng thật tâm trong lòng của nó thật sự không muốn đẩy hắn ra . Vậy nên nó cứ để mặc cho hắn làm gì được thì làm. Hắn đang hôn thì tự dưng thấy nó thở gắp nên hắn liền bỏ nó ra dù có hơi tiếc nuối một tý. Khi hắn bỏ nó ra hắn cũng hơi lúng túng một tý tại vì đây là lần đầu tiên hắn hôn một cô gái mà. Hắn thấy nó cứ cúi gằm mặt xuống thở thấy hơi lo lo nên hắn liền hỏi :
- Cô có sao không? Bây giờ cô đã nhớ tôi là ai rồi chứ ???
Nó thấy hắn hỏi thế chỉ \\\" gật gật \\\" không nói gì mặt vẫn cúi gằm xuống đất không giám ngẩng đầu lên để tre giấu khuôn mặt tròn làn da trằng xinh xinh đang đỏ như trái cà chua chín lên vì ngượng của nó. Hắn thấy mãi nó không ngẩng mặt lên thì lấy tay của mình nhâng chiếc cằm nhỏ xinh xinh của nó nên. Khi nâng chiếc cằm nhỉ xinh của nó lên thì hắn thấy mặt của nó đỏ như trái cà chua chìn nhìn trông thật dễ thương và buồn cười. Nhìn khuôn mặt của nó như vậy hắn chỉ muốn ôm nó vào lòng của mình tự nhiên nhận ra suy nghĩ lung tung của mình thì hắn chỉ cười nhẹ nhẹ đến lỗi người đứng bên cạnh của mình cũng không nhìn thấy.
CÒn nó thấy hắn cứ nhìn mình như vậy mặt đã đỏ bây giờ còn đỏ hơn thế là nó đảy tay hắn ra và chạy về. Thấy hành động của nó như vậy hắn cũng muốn đuổi theo nhưng lại nghĩ chắc là do nó ngại nên lại thôi thế là hắn quay bước đi trên môi nở một nụ cười nụ cười này không phải nụ cười nửa miệng hắn thường dùng nữa mà là nụ cười thật tươi nụ cười mà hắn đã không sử dụng từ lâu rất lâu rồi.
Nó chạy được một đoạn thì thấy mình đã đứng trước cánh cổng to của nhà mình. Nó đứng ở mgoafi một lúc thở hổn ha hổn hển rồi mới mở cổng bước vào nhà. Khi vào trong nhà nó thấy mẹ nó và bố nào đang ngồi xem phim thất nó vào nhà bố nó hỏi:
- Con gái vừa đi đâu về thế????
- Dạ con đi dạo quanh đây thôi bố ạ. Bố mẹ đang xem phim gì thế??? _ nó hỏi bố mẹ rồi ngồi xuống chiếc ghế cạnh bố mẹ cùng xem phim
- Vy Anh con làm sao mà mặt đỏ thế kia?????? _ Bà Lan hỏi nó
- Dạ ! Mặt con đỏ á ?? Chắc là do vườ con chạy về nhà nóng và mệt lên mặt đỏ lên thôi à _ Nó giật mình khi nghe thấy mẹ nó hỏi thế và nó đành phải nói dối mẹ nó thôi chứ nó không giám nói ra chuyện vừa rồi đâu.
- Ừ thôi con lên phòng tắm rửa thay quần áo đi rồi đi ngủ muộn rồi
- Dạ vâng con xin phép bố mẹ con lên phòng ạ
- Ừ lên đi con
- Vâng ạ
Nó lên đến phòng và soi mình vào chiếc gương nó giật mình khi thấy mặt nó đỏ bừng nên như một trái cà chua chín vậy, Rồi nó nhìn đến đôi môi của mình đôi môi vẫn còn hơi xưng xưng nếu không nhìn rõ thì không có thể nhận ra được. Đưa tay sờ lên đôi môi đó và nó bất giác mỉm cười không hiểu nó cười vì lí do gì bị người không quen hôn mà không phải 1 lần mà hai lần sao nó lại không nhớ ra hắn nhỉ đến khi hắn hôn nó rồi nó mới nhớ ra. hì hì buồn cười thật đến lúc người ta hôn mình mình mới nhớ đúng là đầu óc bã đậu thật nghĩ đến đây nó tự lấy tay đánh vào đầu mình một cái rồi đi tắm
Còn hắn trên đường đi về nhà hắn cứ cười mãi không thôi khi nhớ đến khuôn mặt đỏ như gấc của nó. Về đến nhà hắn vẫn không thôi nghĩ đến khuôn mặt dễ thương ấy và hắn đọt nhiên nhớ đến truyện gì đo và cầm điện thoại trên tay và gọi điện cho một người
-Alo đại ca có việc gì không??
- Cậu điều tra cho tôi người có thê là Nguyễn Hoàng Vy Anh hộ tôi
- Dạ vâng còn việc gì không anh???
- Không còn đâu
Nói xong hắn cúp máy và vất điện thoại lên giường và lấy quần áo đi tắm.
Hắn nhìn lên đồng hồ bây giờ đã là 7h tối và hắn liền bước ra khỏi nhà. Đi ra đến ngoài thì hắn đang phân vân không biết nên đi xe gì xe máy, ôtô, hay là đi bộ hắn đứng suy nghĩ một lúc và hắn liền quyết định đi bộ cho tản dạo cho mát và tâm trạng được thảnh thơi một tí.
Đi được một lúc thì hắn đã đứng trước một quán phở nhưng khi đến đấy hắn lại không thấy đói nữa. Thế là hắn liền đi qua quán phở đó quyết định đi dạo ở trong công viên gần đó. Khi hắn đi vào công viên nhìn quanh toàn những cặp tình nhân đang ôm ấp nhau ở trên ghế hay trên xe máy và thậm chí họ còn ngồi ngay dưới đất
Hắn nhìn thấy những cảnh như này thì chỉ cười khẩy khinh bỉ. Hắn khinh bỉ những cặp tình nhân này hắn ghét hắn ghét tình yêu trên cuộc đời này. Tình yêu là cái thá gì chứ yêu nhau rồi cưới nhau để làm gì rối lại rời bỏ nhau theo một tình yêu khác rồi để đứa con của cái tình yêu ấy phải đau khổ????????
Hắn vừa bước vừa suy nghĩ mắt nhìn vào khoảng không gian vô định không có điểm dừng. Hắn dừng bước ở trước một cái ghế dài không có ai ngồi ở hắn định bước tiếp nhưng thấy chân mình cũng hơi tê tê tại vì đã đi bộ một quãng đừng không phải là ngắn mà cũng không phải là dài.
Hắn ngồi lên ghế hai tay vắt vẻo trên thành ghế và hắn ngồi suy nghĩ mình ngồi đây làm gì. Mà tự dưng đi đến đây làm gì và rồi phải nhìn thấy cái cảnh mà hắn ghét nhất. Cái cảnh mà hắn đã thề hắn không bao giờ làm như vậy. Nhìn cái cảnh đấy mà hắn lại nhớ tới cảnh bố hắn ngồi ôm ấp hai cô gái khác mà không phải là mẹ hắn.
Bố mẹ hắn ở với nhau mà hắn chưa bao giờ hắn thấy ông ấy ôm mẹ hắn ở trước mặt hắn lần nào. Ông ấy dẫn người đàn bà khác về nhà ngồi ôm ấp người đàn bà ấy trước mặt mẹ mà mẹ hắn không làm gì chỉ biết chạy vào trong phòng hắn mà khóc. Bà âm thầm chịu đựng những cảnh này. Hắn nhìn mẹ mình như vậy hắn rất đau lòng và hắn chỉ muốn ra đập tan người đàn bà kia ra và bố mình. Hắn hận bố hắn rất hận ông ấy ông ấy đã làm cho mẹ hắn khóc rất nhiều làm cho hắn phải nhìn mẹ khóc nhưng không biết phải làm gì.
Hắn không thể nào chịu đựng được cuộc sống như thế này không thể nào ngày ngày nhìn ông ấy ôm ấp người đàn bà khác. Nên hắn quyết định ra ở riêng không ở chung với bố hắn nữa và hắn muốn mẹ hắn đi cùng nhưng mẹ hắn nhất định không chịu nên hắn ra ở một mình.
Ngồi suy nghĩ miên man tự nhiên 1 tiếng \\\" rầm \\\" nhỏ làm hắn giật mình thoái khỏi những duy nghĩ ấy. Đưa tay lên xem đồng hồ đã 8h30 hắn nghĩ hắn lên đi về. Hắn nhìn ra xung quanh vẫn cái cảnh tượng đấy vẫn có những cặp đôi đang hôn nhau thậm chí còn hôn nhau rất say đắm nữa. Càng nhìn hắn lại càng muốn nhanh nhanh để thoát khỏi đây nghĩ là làm hắn sải bước những bước chân thật to và nhanh nếu ai nhìn thấy hắn lúc này thì sẽ nghĩ hắn đang chạy chứ không phải đi bộ nữa
Thoát khỏi công viên ấy hắn lại trở lại bình thường đi những bước đi thật trậm hai tay đút túi quần ung dung đi. Hắn đi qua một con hẻm nhỏ hơi tối nhưng vẫn có thể nhìn rõ bên trong qua ánh điện mờ ảo ở phía ngoài chiếu vào. Lúc hắn vừa đi qua đấy một bước thì tự dưng nghe thấy tiếng khóc của một người con gái. Thấy vậy hắn liền lùi lại một bước để xem thì nhình thấy 3 chàng trai và một cô gái đang khóc thét lẹt lên.
Không cần xem xét tình hình hắn đã biết ngay là ba thằng kia có ý định chọc con gái nhà lành. Hắn cười khẩy một cái rồi bước đi không thèm quan tâm đến nữa dù gì thì đâu phải truyện của hắn. Khi đi được mấy bước thì hắn nghe thấy tiếng khóc của cô gái này ngày càng lớn hơn càng nghe thấy tiếng khóc này hắn lại nhớ tới mẹ hắn nhớ những giọt nước mắt của mẹ hắn khi mỗi lần ông ta đem gái về nhà
Hắn đau sót khi nghe thấy tiếng khóc ấy hắn định bước đi thật nhanh để thoát khỏi tiếng khóc ấy nhưng mà không hiểu tại sao chân lại không thể nào nhấc lên nổi. Hắn suy nghĩ có lên cứu cô gái này không nhỉ nghĩ đến như vậy hắn liền chạy lại chỗ cô gái ấy khóc
Khi hắn bước vào thì nhìn thấy ba thằng đang cố chọc ghẹo cô gái ấy. Cô gái ấy không làm gì chỉ biết ngồi thụp xuống và khóc lên thật to. Hắn xông vào chỗ đấy và nói :
- Cút _ một giọng nói đầy uy quyền phát ra
Mấy tiên kia nghe thấy đều quay lại cười thật to có một tên trong đấy lên tiếng :
- Chú em nói gì đấy nói thật anh đang bận không có thời gian rảnh trêu đùa với chú em đâu. Phiền chú em biến ra chỗ khác cái _ tên kia vừa nói vừa cười giọng điệu như muốn trêu hắn
Hắn không nói gì quay ra đấm một phát cái tên vừa nói kia làm hắn ngã xuống dưới đất. Hai tên kia thấy bạn bị đánh cũng xông vào đánh hắn. Hắn thấy hai tên kia xông vào liền ra một trưởng là hai tên kia ngã nhào xuống đất nằm nhăn nhó. Tên bị đánh đầu tiên đứng dậy và kéo hai thằng bạn của mình chạy mất dép.
Khi mấy tên kia chạy thì hắn chạy lại chỗ cô gái đang ngồi co ro ở góc tường và khóc lấc lên. Hắn cúi xuông đỡ cô gái ấy dậy và hỏi :
- Cô có bị làm sao không ????????
Cô gái ngẩng mặt lên và nói :
- Cảm ơn anh tôi không sao
Khi cô ngẩng mặt lên hắn giật mình không ngờ lại là nó. Nó cũng giật mình đơ ra không ngờ lại là hắn người con trai đã làm trái tim nó lỡ một nhịp khi mới gặp lần đầu tiên ( không phải lần đâu tiên đâu nhầm rồi ). Còn hắn thấy nó đơ ra nhìn mình thì cười nhẹ một cái rồi quay ra hỏi nó :
- Cô àk cô có làm sao không vậy ?????
Hắn lên tiếng làm nó giật mình thoát khỏi cái nhìn của mình về phía người con trai kia.
- Tôi không sao cảm ơn anh
- Không có gì đâu!!!!!! Mà cô đi đâu mà vào buổi tối thế này ?
-Àk! Ở nhà chán quá muốn đi dạo một lúc cho mát ý mà.
- Thế à thế tôi có thể đi cùng cô không????
- Được nếu anh muốn
- Ừ hì
Hai người đi cùng nhau không ai nói với ai câu gì. Thấy không khí im ắng quá nó đành phải nên tiếng
- Ờ truyện vừa nãy cậu giúp tôi tôi phải làm thế nào để trả ơn cậu bây giờ ????
- Trả ơn á không cần đâu
- Sao lại thế tôi nợ ơn cậu mà. Nợ mà không trả thì tôi cảm thấy áy náy lắm. Cậu cứ nói đi nếu tôi có thể
Thấy nó nói thế hắn suy nghĩ việc gì có thể để cho nó làm rồi trả ơn hắn bây giờ. Đang suy nghĩ đột nhiên hắn nhớ ra 1 việc rằng hắn chưa biết gì về nó cả tên, tuổi, số điện thoại......... nên hắn niền quay ra hỏi
- Cô tên gì?????
- Tôi tên Vy Anh. Nguyễn Hoàng Vy Anh
- Tên hay rất hay
- Cảm ơn nhiều người cũng nói như vậy. Còn anh anh tên gì????
- Tôi tên Nam. Trần Hoàng Nam
- Tên của anh cũng hay đó
Hắn nghe thấy nó nói thế chỉ cười nhẹ không nói gì cả hai tay đút túi quần và nghênh ngang đi. Còn nó khi đi bên cạnh hắn tim nó đập rất mạnh và nhanh hơn bình thường, nó không hiểu tại sao nó tim nó lại đập nhanh như vậy nó nghĩ chả nhẽ nó lại bị bệnh tim hay sao????? Trời ạ phải đi khám mới được.
Đi được một lúc hắn quay lại hỏi nó :
- Nè cô cô nhìn tôi không thấy quen sao ???
- Quen á có hình như tôi với anh tường gặp nhau ở quán trà sữa gần trường thì phải. Hình như đó là lần đầu tiên tôi gặp anh ??
- Ừ nhưng đó không phải lần đầu tiên cô gặp tôi
- Không phải á. Tôi nhớ tôi chưa gặp anh bao giờ ngoài lần gặp ở quán trà sữa thôi mà
- Thật là cô không nhớ hay là nhớ rồi nhưng không muốn nói ?
- Thật mà tôi không nhớ anh thật mà tôi việc gì phải dấu anh chứ
- Thật là không nhớ ??
- Thật . Thế tôi sẽ làm cho cô nhớ ra
Nói là làm hắn ép sát nó vào tường rồi đặt môi hắn vào môi của nó. Còn nó thì đứng bất động trước hành động của hắn hai mắt mở to hết cỡ nhìn hắn đang hôn mình. Khi hắn hôn nó nó cảm thấy nàn môi này thật ngọt ngào mềm mịn và thật là thơm nữa nhưng sao nàn môi này nụ hôn này lại quen đến vậy nó nghĩ \\\" từ trước đến giờ nó đã hôn ai bao giờ đâu không phải cái lần đi ăn trộm nhãn đúng rồi nhưng khoan chả lẽ lại là hắn chính người này đã cướp đi nụ hôn đầu của nó bây giờ lạ cướp đi nụ hôn thứ hai của nó không được không được\\\" nghĩ đến đây nó liền dẫy giụa muốn thoát nhưng không thể nào thoát được tại vì hắn quá khỏe nên nó đành phải mặc hắn cho hăn làm gì thì làm
Còn hắn lúc đầu hắn chỉ nghĩ mình sẽ trêu nó chỉ hôn nó một cái thật nhẹ như chỉ chạm qua thôi nhưng khi chạm vào nàn môi mềm mịn ngọt ngào của nó thì hắn lại không thể dứt ra được. Hắn muốn tiến vào bên trong miệng của nó thám thính như thế nào nghĩ là làm hăn liền đưa lưỡi của mình qua thám thính trong miệng của nó hắn đi hết ngóc ngách này đến ngóc ngách kia không chừa một chỗ nào.
khi nó thấy hắn tự dưng đưa lưỡi của hắn vào bên trong miệng của nó thì nó muốn đẩy ra nhưng thật tâm trong lòng của nó thật sự không muốn đẩy hắn ra . Vậy nên nó cứ để mặc cho hắn làm gì được thì làm. Hắn đang hôn thì tự dưng thấy nó thở gắp nên hắn liền bỏ nó ra dù có hơi tiếc nuối một tý. Khi hắn bỏ nó ra hắn cũng hơi lúng túng một tý tại vì đây là lần đầu tiên hắn hôn một cô gái mà. Hắn thấy nó cứ cúi gằm mặt xuống thở thấy hơi lo lo nên hắn liền hỏi :
- Cô có sao không? Bây giờ cô đã nhớ tôi là ai rồi chứ ???
Nó thấy hắn hỏi thế chỉ \\\" gật gật \\\" không nói gì mặt vẫn cúi gằm xuống đất không giám ngẩng đầu lên để tre giấu khuôn mặt tròn làn da trằng xinh xinh đang đỏ như trái cà chua chín lên vì ngượng của nó. Hắn thấy mãi nó không ngẩng mặt lên thì lấy tay của mình nhâng chiếc cằm nhỏ xinh xinh của nó nên. Khi nâng chiếc cằm nhỉ xinh của nó lên thì hắn thấy mặt của nó đỏ như trái cà chua chìn nhìn trông thật dễ thương và buồn cười. Nhìn khuôn mặt của nó như vậy hắn chỉ muốn ôm nó vào lòng của mình tự nhiên nhận ra suy nghĩ lung tung của mình thì hắn chỉ cười nhẹ nhẹ đến lỗi người đứng bên cạnh của mình cũng không nhìn thấy.
CÒn nó thấy hắn cứ nhìn mình như vậy mặt đã đỏ bây giờ còn đỏ hơn thế là nó đảy tay hắn ra và chạy về. Thấy hành động của nó như vậy hắn cũng muốn đuổi theo nhưng lại nghĩ chắc là do nó ngại nên lại thôi thế là hắn quay bước đi trên môi nở một nụ cười nụ cười này không phải nụ cười nửa miệng hắn thường dùng nữa mà là nụ cười thật tươi nụ cười mà hắn đã không sử dụng từ lâu rất lâu rồi.
Nó chạy được một đoạn thì thấy mình đã đứng trước cánh cổng to của nhà mình. Nó đứng ở mgoafi một lúc thở hổn ha hổn hển rồi mới mở cổng bước vào nhà. Khi vào trong nhà nó thấy mẹ nó và bố nào đang ngồi xem phim thất nó vào nhà bố nó hỏi:
- Con gái vừa đi đâu về thế????
- Dạ con đi dạo quanh đây thôi bố ạ. Bố mẹ đang xem phim gì thế??? _ nó hỏi bố mẹ rồi ngồi xuống chiếc ghế cạnh bố mẹ cùng xem phim
- Vy Anh con làm sao mà mặt đỏ thế kia?????? _ Bà Lan hỏi nó
- Dạ ! Mặt con đỏ á ?? Chắc là do vườ con chạy về nhà nóng và mệt lên mặt đỏ lên thôi à _ Nó giật mình khi nghe thấy mẹ nó hỏi thế và nó đành phải nói dối mẹ nó thôi chứ nó không giám nói ra chuyện vừa rồi đâu.
- Ừ thôi con lên phòng tắm rửa thay quần áo đi rồi đi ngủ muộn rồi
- Dạ vâng con xin phép bố mẹ con lên phòng ạ
- Ừ lên đi con
- Vâng ạ
Nó lên đến phòng và soi mình vào chiếc gương nó giật mình khi thấy mặt nó đỏ bừng nên như một trái cà chua chín vậy, Rồi nó nhìn đến đôi môi của mình đôi môi vẫn còn hơi xưng xưng nếu không nhìn rõ thì không có thể nhận ra được. Đưa tay sờ lên đôi môi đó và nó bất giác mỉm cười không hiểu nó cười vì lí do gì bị người không quen hôn mà không phải 1 lần mà hai lần sao nó lại không nhớ ra hắn nhỉ đến khi hắn hôn nó rồi nó mới nhớ ra. hì hì buồn cười thật đến lúc người ta hôn mình mình mới nhớ đúng là đầu óc bã đậu thật nghĩ đến đây nó tự lấy tay đánh vào đầu mình một cái rồi đi tắm
Còn hắn trên đường đi về nhà hắn cứ cười mãi không thôi khi nhớ đến khuôn mặt đỏ như gấc của nó. Về đến nhà hắn vẫn không thôi nghĩ đến khuôn mặt dễ thương ấy và hắn đọt nhiên nhớ đến truyện gì đo và cầm điện thoại trên tay và gọi điện cho một người
-Alo đại ca có việc gì không??
- Cậu điều tra cho tôi người có thê là Nguyễn Hoàng Vy Anh hộ tôi
- Dạ vâng còn việc gì không anh???
- Không còn đâu
Nói xong hắn cúp máy và vất điện thoại lên giường và lấy quần áo đi tắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.