Chương 24: Cuối Tuần Cùng Nhau Đi Khu Vui Chơi
Phạm Đào
20/10/2023
Sau khi nói chuyện xong thì cô cũng ra về .Ngày hôm nay cô không muốn đi đâu cả chỉ muốn đi về nhà nằm ngủ mà thôi .
"Quá mệt " thật sự cô rất là mệt . Một mình cô lang thang trên con đường nhỏ chỉ biết đi và đi .Không biết được rằng sau khi con đường tương lai sẽ như thế nào .
" Cạch " mở cửa bước vào thì thấy mẹ cô đang chuẩn bị bữa tốI .Nhà có hai người nên ăn uống cũng vô cùng đơn giản chỉ hai món là có thể dùng được rồi .
Thấy tiếng mở cửa mẹ cô biết ngay là con gái mình mà nên liền lên tiếng trước mà không cần ngước lên nhìn .
" Vào rửa tay đi rồi ra ăn cơm " Bội An gật gật đầu sau đó đem cặp sách bỏ vào phòng,sau đo liền đi rửa tay ..
Kéo ghế ngồi xuống nhìn thức ăn trên bàn vô cùng đạm bạc ,sau đó dùng muỗng múc thức ăn mời mẹ ăn trước sau đó cô mới dám ăn.
Lúc này bà mới ngước lên nhìn con gái mình ,vùng cỗ hình như là đang bị phỏng thì phải " con ,Bội An con bị phỏng sao ,cổ của con đỏ hết rồi ". .
Cô lúc này có chút bối rối nhưng đành phải nói dối mẹ mình ,cô sợ bà ấy phải lo lắng thêm nữa " mẹ con không sao chỉ là bất cẩn làm đổ nước thôi ".
Bà ấy nhìn cô một hồi lâu sau đó cũng nghe theo lời của con gái nói ,rồi hai người tiếp tục ăn cơm" con ăn nhiều vào " .
" Dạ ,con cám ơn ạ " .
Sau khi ăn cơm xong thì cô cũng phụ mẹ mình rửa bát rồi sau đó cũng vào phòng học bài .Chỉ còn mấy tuần cuối thôi nên đa số mọi người ai nấy điều chạy nước rút để theo kịp tiến độ
Có những hôm cô học bài cho đến 1 giờ sáng rồi ngủ gục trên bàn luôn.Sáng tỉnh dậy thì mới biết là bản thân mình đã ngủ quên .
Hôm nay là cuối tuần cô tranh thủ ở nhà phụ mẹ làm việc nhà còn thời gian còn lại sẽ là học bài tiếp tục.Người khác có thời gian chơi nhưng cô thì không việc học cô vẫn chọn ưu tiên hàng đầu.
__________
" Ting ...ting ...ting ....Cậu có ở nhà không chúng ta đi khu vui chơi đi " là tin nhắn của Tường Vi gửi đến. Nhưng đến 30 phút sau thì cô mới trả lời..
" Mình không đi đâu phải ở nhà học bài " Bội An vừa nằm vừa ôm sách mà gối đầu .
" Đi đi mà hôm nay là cuối tuần đấy " sau một hồi nài nỉ qua lại thì cô cũng chịu đi. Địa điểm đi chơi là khu vui chơi nên cô chọn một bộ trang phục phù hợp là một bộ váy tay dài đi cùng giày búp bê trông vô cùng đơn giản và thanh lịch.
Tường Vi và mọi người đã chờ cô hơn 30 phút đồng hồ .Tuấn Thần thì không muốn đi nhưng không hiểu sao phút cuối nghe có Bội An đi cùng nên anh cũng chấp nhận.
Và một điều nữa là cuộc đời của anh chưa bao giờ phải đứng đợi người khác quá 10 phút vậy mà ngày hôm nay anh phải đợi Bội An hơn nửa giờ đồng hồ .
" Tới rồi ,tới rồi kìa " Trần Đăng trấn an thằng bạn của mình xong quay qua cười một cái .
" Xin lỗi phải đợi cho mọi người phải chờ lâu " cô vừa nói vừa thở gấp vì quá là mệt khi phải đi bộ một khoảng đường rất xa .....
" Uống nước đi ,vị dâu yêu thích của cậu " Tường Vi đưa ly nước cho cô sau đó cô cũng không ngại mà nhận lấy rồi uống một hơi cho đã cơn khát của mình .
Hôm nay là cuối tuần nên khu vui chơi ở đây khá đông,mọi người chen chúc lẫn nhau để tìm lối đi .Lúc nãy cô cũng chen lắm mới vào được đây .
Với lại Bội An thuộc tiếp người cổ hũ chỉ đi học rồi về nhà không giao du với một ai cả.Suốt 3 năm qua cô chỉ có nói chuyện với Tường Vi thôi. Vậy mới nói vòng bạn bè của cô gái này cực kì hạn hẹp đạt mức độ âm luôn rồi .
Khu vui chơi này hình như cô chỉ đến có vài lần thôi .Dường như mấy trò chơi này cô không quan tâm cho lắm ,lúc trước chỉ theo cùng cô bạn để góp vui mà thôi .Cũng may là cô còn nhớ đường nếu không chắc có thể sẽ bị lạc như một đứa trẻ lên ba .
"Quá mệt " thật sự cô rất là mệt . Một mình cô lang thang trên con đường nhỏ chỉ biết đi và đi .Không biết được rằng sau khi con đường tương lai sẽ như thế nào .
" Cạch " mở cửa bước vào thì thấy mẹ cô đang chuẩn bị bữa tốI .Nhà có hai người nên ăn uống cũng vô cùng đơn giản chỉ hai món là có thể dùng được rồi .
Thấy tiếng mở cửa mẹ cô biết ngay là con gái mình mà nên liền lên tiếng trước mà không cần ngước lên nhìn .
" Vào rửa tay đi rồi ra ăn cơm " Bội An gật gật đầu sau đó đem cặp sách bỏ vào phòng,sau đo liền đi rửa tay ..
Kéo ghế ngồi xuống nhìn thức ăn trên bàn vô cùng đạm bạc ,sau đó dùng muỗng múc thức ăn mời mẹ ăn trước sau đó cô mới dám ăn.
Lúc này bà mới ngước lên nhìn con gái mình ,vùng cỗ hình như là đang bị phỏng thì phải " con ,Bội An con bị phỏng sao ,cổ của con đỏ hết rồi ". .
Cô lúc này có chút bối rối nhưng đành phải nói dối mẹ mình ,cô sợ bà ấy phải lo lắng thêm nữa " mẹ con không sao chỉ là bất cẩn làm đổ nước thôi ".
Bà ấy nhìn cô một hồi lâu sau đó cũng nghe theo lời của con gái nói ,rồi hai người tiếp tục ăn cơm" con ăn nhiều vào " .
" Dạ ,con cám ơn ạ " .
Sau khi ăn cơm xong thì cô cũng phụ mẹ mình rửa bát rồi sau đó cũng vào phòng học bài .Chỉ còn mấy tuần cuối thôi nên đa số mọi người ai nấy điều chạy nước rút để theo kịp tiến độ
Có những hôm cô học bài cho đến 1 giờ sáng rồi ngủ gục trên bàn luôn.Sáng tỉnh dậy thì mới biết là bản thân mình đã ngủ quên .
Hôm nay là cuối tuần cô tranh thủ ở nhà phụ mẹ làm việc nhà còn thời gian còn lại sẽ là học bài tiếp tục.Người khác có thời gian chơi nhưng cô thì không việc học cô vẫn chọn ưu tiên hàng đầu.
__________
" Ting ...ting ...ting ....Cậu có ở nhà không chúng ta đi khu vui chơi đi " là tin nhắn của Tường Vi gửi đến. Nhưng đến 30 phút sau thì cô mới trả lời..
" Mình không đi đâu phải ở nhà học bài " Bội An vừa nằm vừa ôm sách mà gối đầu .
" Đi đi mà hôm nay là cuối tuần đấy " sau một hồi nài nỉ qua lại thì cô cũng chịu đi. Địa điểm đi chơi là khu vui chơi nên cô chọn một bộ trang phục phù hợp là một bộ váy tay dài đi cùng giày búp bê trông vô cùng đơn giản và thanh lịch.
Tường Vi và mọi người đã chờ cô hơn 30 phút đồng hồ .Tuấn Thần thì không muốn đi nhưng không hiểu sao phút cuối nghe có Bội An đi cùng nên anh cũng chấp nhận.
Và một điều nữa là cuộc đời của anh chưa bao giờ phải đứng đợi người khác quá 10 phút vậy mà ngày hôm nay anh phải đợi Bội An hơn nửa giờ đồng hồ .
" Tới rồi ,tới rồi kìa " Trần Đăng trấn an thằng bạn của mình xong quay qua cười một cái .
" Xin lỗi phải đợi cho mọi người phải chờ lâu " cô vừa nói vừa thở gấp vì quá là mệt khi phải đi bộ một khoảng đường rất xa .....
" Uống nước đi ,vị dâu yêu thích của cậu " Tường Vi đưa ly nước cho cô sau đó cô cũng không ngại mà nhận lấy rồi uống một hơi cho đã cơn khát của mình .
Hôm nay là cuối tuần nên khu vui chơi ở đây khá đông,mọi người chen chúc lẫn nhau để tìm lối đi .Lúc nãy cô cũng chen lắm mới vào được đây .
Với lại Bội An thuộc tiếp người cổ hũ chỉ đi học rồi về nhà không giao du với một ai cả.Suốt 3 năm qua cô chỉ có nói chuyện với Tường Vi thôi. Vậy mới nói vòng bạn bè của cô gái này cực kì hạn hẹp đạt mức độ âm luôn rồi .
Khu vui chơi này hình như cô chỉ đến có vài lần thôi .Dường như mấy trò chơi này cô không quan tâm cho lắm ,lúc trước chỉ theo cùng cô bạn để góp vui mà thôi .Cũng may là cô còn nhớ đường nếu không chắc có thể sẽ bị lạc như một đứa trẻ lên ba .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.