Chương 25: Nhất Thời Có Chút Rung Động
Phạm Đào
20/10/2023
Sau đó bọn họ liền kéo nhau vào khu vui chơi mà mua vé , để tham gia môn đầu tiên .
Mấy trò chơi này có vẻ hợp cho Trần Đăng và Tường Vi hơn.Lúc đầu cô cũng không vui vẻ gì mấy nhưng cuối cùng đã hoà nhập không khí vui vẻ với mọi người xung quanh.
" Lúc nãy cậu bắn súng tuyệt thật" Trần Đăng được Tường Vi hết lời khen ngợi nên tâm tình rất vui vẻ .Sau đó hai người họ còn chạy ,đùa giỡn khắp nơi.
Tạ Nhất lúc nãy đang đi chơi thì đột nhiên nhà có việc đột xuất nên phải về sớm .Nên bọn họ bây giờ chỉ còn 4 người thôi.
Hai người kia đang giỡn ở phía trước còn Tuấn Thần và Bội An thì đi ở phía sau nhưng cũng không có nói câu gì trông rất vô vị .
Sau đó hai người dừng lại chỗ gắp thú bông ,đa số con gái sẽ vô cùng thích trò này và cô cũng không ngoại lệ.Ở nhà trên giường ngủ cô cũng có một con như thế này đây .
Thấy cô đứng nhìn vào đó mãi anh liền biết là cô gái này hình như đang muốn chơi thì phải.
"Lại đây chơi thôi " anh ngoắc cô đi lại sau đó bước lại quầy mua thẻ rồi bắt đầu chơi.
Tuấn Thần đúng thật không hổ danh là nam thần mà ngoài học giỏi đẹp trai , chơi thể thao tốt mà mấy thể thao này anh cũng giỏi nữa ,đúng thật là một người hoàn hảo mà .
Sau hơn 3 phút anh gắp được rất nhiều nhưng sau đó chỉ chọn 1 con đẹp nhất đưa cho cô còn số còn lại thì anh trả lại cho ông chủ.
Bội An lúc này mới há hốc mồm mà không tin vào những gì mà mình thấy.Cậu ấy vậy mà lại gắp thú bông cho mình .Đó là một chú gấu màu hồng dễ thương mà còn vừa tay với cô nữa .
Nãy giờ chỉ lo ngắm thôi mà không để ý đến người con trai kia đã đi cách xa cô rồi thì phải.Sau khi định hình lại bản thân xong thì cô mới nhanh chân chạy theo.
" Đợi ,đợi tôi ".
Một nhóm bốn người bây giờ cảm thấy có chút đói nên ghé sang quầy thức ăn đằng kia AFC.
Thấy Tuấn Thần ngồi đó nên cô có chút e dè đành rủ cô bạn của mình đi gọi món thay cho cả nhóm " hai người muốn ăn gì " Bội An đứng dậy hỏi
" Tùy hai cô quyết định " Trần Đăng nói xong thì cũng nhìn qua chỗ Tuấn Thần thì anh cũng" gật gật đầu " ý kiến kiểu giống như bạn của mình .
Trần Đăng lúc nãy chạy giỡn khắp nơi một phần cũng là muốn tạo không gian riêng cho hai người.Nhưng không biết với sự lạnh lẽo như cụt nước đá này không biết có chọc tức người ta không nữa nói chi là chuyện đi chơi vui vẻ bên người đẹp .
" Hai người lúc nãy đi chơi riêng có nói chuyện hay nắm tay gì không " ánh mắt Trần Đăng hiện lên có chút trêu trọc đối phương
" Không có " một câu trả lời vô cùng nhạt nhẽo phát ra khiến cho Trần Đăng lập tức tắt điện ngay tại chỗ .
Cậu ta giận đến mức muốn chửi cậu ta một cái ,cơ hội như vậy mà không chịu nắm bắt " tôi nói nè người như Bội An có rất nhiều người thích đấy ,lần trước có người tỏ tình mà người ta không chịu đấy .Cậu mà không nắm bắt coi chừng sẽ bỏ lỡ đấy ,tại tôi thấy bình như cô ấy cũng thích cậu thì phải" .
Cậu ta nói một tràng dài như cái sớ táo quân vậy khiến cho anh bất giác lại ngây người .Sau đó liền cầm chú gấu bông màu hồng lên mà sờ sờ sau đó lại bật cười.
Anh không hiểu cảm giác này là gì nhưng nó lại đáng yêu như cô gái ở đằng kia vậy .Có chút nhẹ nhàng,ngốc nghếch khiến cho người khác muốn bảo vệ .
Tình như trong đã mặt ngoài còn e , nhưng sau đó anh liền lập tức phủ nhận với Trần Đăng " tôi và cô ấy không có hì cậu đừng nghĩ nhiều" .
Lần đầu tiên cậu ta thấy thằng bạn của mình có chút e thẹn như vậy .Có lẻ nào cậu ta đã động tình rồi chăng . Nhưng anh cũng không muốn chọc ghẹo nữa nên đành ậm ừ cho qua mọi chuyện .
" Được, được cậu không thích thì thôi.Đến khi mà Bội An đến bên người khác thì cậu đừng có tiếc nha " cậu ta vừa nói vừa thăm dò ánh mắt của đối phương.
" Ừ ,nếu được như vậy thì càng tốt tôi khỏi bị phiền phức" anh vừa đáp lại vừa dán mắt vào màn hình điện thoại của mình mà không quan tâm đến đối phương.
Mấy trò chơi này có vẻ hợp cho Trần Đăng và Tường Vi hơn.Lúc đầu cô cũng không vui vẻ gì mấy nhưng cuối cùng đã hoà nhập không khí vui vẻ với mọi người xung quanh.
" Lúc nãy cậu bắn súng tuyệt thật" Trần Đăng được Tường Vi hết lời khen ngợi nên tâm tình rất vui vẻ .Sau đó hai người họ còn chạy ,đùa giỡn khắp nơi.
Tạ Nhất lúc nãy đang đi chơi thì đột nhiên nhà có việc đột xuất nên phải về sớm .Nên bọn họ bây giờ chỉ còn 4 người thôi.
Hai người kia đang giỡn ở phía trước còn Tuấn Thần và Bội An thì đi ở phía sau nhưng cũng không có nói câu gì trông rất vô vị .
Sau đó hai người dừng lại chỗ gắp thú bông ,đa số con gái sẽ vô cùng thích trò này và cô cũng không ngoại lệ.Ở nhà trên giường ngủ cô cũng có một con như thế này đây .
Thấy cô đứng nhìn vào đó mãi anh liền biết là cô gái này hình như đang muốn chơi thì phải.
"Lại đây chơi thôi " anh ngoắc cô đi lại sau đó bước lại quầy mua thẻ rồi bắt đầu chơi.
Tuấn Thần đúng thật không hổ danh là nam thần mà ngoài học giỏi đẹp trai , chơi thể thao tốt mà mấy thể thao này anh cũng giỏi nữa ,đúng thật là một người hoàn hảo mà .
Sau hơn 3 phút anh gắp được rất nhiều nhưng sau đó chỉ chọn 1 con đẹp nhất đưa cho cô còn số còn lại thì anh trả lại cho ông chủ.
Bội An lúc này mới há hốc mồm mà không tin vào những gì mà mình thấy.Cậu ấy vậy mà lại gắp thú bông cho mình .Đó là một chú gấu màu hồng dễ thương mà còn vừa tay với cô nữa .
Nãy giờ chỉ lo ngắm thôi mà không để ý đến người con trai kia đã đi cách xa cô rồi thì phải.Sau khi định hình lại bản thân xong thì cô mới nhanh chân chạy theo.
" Đợi ,đợi tôi ".
Một nhóm bốn người bây giờ cảm thấy có chút đói nên ghé sang quầy thức ăn đằng kia AFC.
Thấy Tuấn Thần ngồi đó nên cô có chút e dè đành rủ cô bạn của mình đi gọi món thay cho cả nhóm " hai người muốn ăn gì " Bội An đứng dậy hỏi
" Tùy hai cô quyết định " Trần Đăng nói xong thì cũng nhìn qua chỗ Tuấn Thần thì anh cũng" gật gật đầu " ý kiến kiểu giống như bạn của mình .
Trần Đăng lúc nãy chạy giỡn khắp nơi một phần cũng là muốn tạo không gian riêng cho hai người.Nhưng không biết với sự lạnh lẽo như cụt nước đá này không biết có chọc tức người ta không nữa nói chi là chuyện đi chơi vui vẻ bên người đẹp .
" Hai người lúc nãy đi chơi riêng có nói chuyện hay nắm tay gì không " ánh mắt Trần Đăng hiện lên có chút trêu trọc đối phương
" Không có " một câu trả lời vô cùng nhạt nhẽo phát ra khiến cho Trần Đăng lập tức tắt điện ngay tại chỗ .
Cậu ta giận đến mức muốn chửi cậu ta một cái ,cơ hội như vậy mà không chịu nắm bắt " tôi nói nè người như Bội An có rất nhiều người thích đấy ,lần trước có người tỏ tình mà người ta không chịu đấy .Cậu mà không nắm bắt coi chừng sẽ bỏ lỡ đấy ,tại tôi thấy bình như cô ấy cũng thích cậu thì phải" .
Cậu ta nói một tràng dài như cái sớ táo quân vậy khiến cho anh bất giác lại ngây người .Sau đó liền cầm chú gấu bông màu hồng lên mà sờ sờ sau đó lại bật cười.
Anh không hiểu cảm giác này là gì nhưng nó lại đáng yêu như cô gái ở đằng kia vậy .Có chút nhẹ nhàng,ngốc nghếch khiến cho người khác muốn bảo vệ .
Tình như trong đã mặt ngoài còn e , nhưng sau đó anh liền lập tức phủ nhận với Trần Đăng " tôi và cô ấy không có hì cậu đừng nghĩ nhiều" .
Lần đầu tiên cậu ta thấy thằng bạn của mình có chút e thẹn như vậy .Có lẻ nào cậu ta đã động tình rồi chăng . Nhưng anh cũng không muốn chọc ghẹo nữa nên đành ậm ừ cho qua mọi chuyện .
" Được, được cậu không thích thì thôi.Đến khi mà Bội An đến bên người khác thì cậu đừng có tiếc nha " cậu ta vừa nói vừa thăm dò ánh mắt của đối phương.
" Ừ ,nếu được như vậy thì càng tốt tôi khỏi bị phiền phức" anh vừa đáp lại vừa dán mắt vào màn hình điện thoại của mình mà không quan tâm đến đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.