Chương 424: Nguy hiểm sớm tối
Minh Nguyệt
28/08/2013
Ánh mắt của Âu Dương đủ nhìn thấu tất cả, côn đường đi thông Chân Linh
Giới đối với người khác chỉ có thể dụng sức mạnh, đối với hắn đơn giản
như cầm chìa khóa mở cửa nhà, rất đơn giản.
Ánh sáng tím chảy xuôi, nguyên Thiên Hà tiểu thế giới cảm giác đến lực lượng dao động chỉ khi từ Chân Linh Giới mở ra mới có. Vô số người chạy hướng huy hoàng vương thành, nhưng họ chạy nhanh cỡ nào cũng vô dụng, bởi vì sau khi Âu Dương bước qua cửa tiếp dẫn màu tím thì cánh cửa từ từ đóng lại. Thiên Hà tiểu thế giới từ nay trở về trật tự vốn có của nó, chẳng qua một cái tên bị người trong tiểu thế giới này ghi nhớ, đó là Âu Dương.
Lại đi vào tiếp dẫn thông đạo, lần này Thần Sư Âu Dương hoàn toàn không bị bất cứ ánh sáng tiếp dẫn nào trói buộc. Âu Dương chắp hai tay sau lưng, mắt nhìn trời sao vô tận. Mỗi một tinh cầu thật ra là một tiểu thế giới, trước kia hắn chỉ có thể suy đoán, nhưng bây giờ có được Thần Sư Chi Nhãn, Âu Dương chính mắt trông thấy.
- Đây là thế giới liền cùng một chỗ, những tiểu tinh cầu chính là tiểu thế giới, phương xa tâm điểm to khổng lồ chính là Chân Linh Giới.
Âu Dương nhìn phía xa ánh sáng trắng chiếu rọi, trước kia mỗi lần ánh sáng trắng xuất hiện hắn biết nhiều người sẽ bị trói buộc, bởi vì đó là biểu hiện họ xuyên không.
- Một năm, tự hỏi không biết Chân Linh Giới có biến đổi gì không?
Ánh sáng tím chợt lóe, Âu Dương vèo một tiếng xuất hiện trong Tiếp dẫn thành. Âu Dương từng đến đây, lúc đó chỗ này khắp nơi đông đúc người náo nhiệt, nhưng giờ khi lại tới, Tiếp Dẫn thành giống như một tòa tử thành, không tồn tại bất cứ ai.
Âu Dương đứng trong không khí nhìn phương xa, truyền tống ngọc phù trên người hắn sớm mất đi hiệu lực, bây giờ muốn trở về Chân Linh Giới phải bay về từng chút một.
Vạn Tiên sơn.
Hộ sơn đại trận đã bị công phá, Đạm Thai Kha phân hóa vô số cái bóng lan tràn khắp Vạn Tiên sơn. Lúc này trên Vạn Tiên sơn sấm chớp mây đen bủa giăng không ngừng oanh kích, nhưng lần này Đạm Thai Kha không thèm né tránh tia chớp, mặc kệ tia chớp đen đánh vào người gã. Tuy nhiên, tia chớp đen của Bạch Hủ Minh không thể làm gã bị thương.
Đạm Thai Kha có ý chí vĩnh sinh trong người, trừ phi là chiêu số như Kiếm Tại Ngã Tâm, là tia chớp giống thế này thì gã lập tức hồi phục ngay.
Đạm Thai Kha cười đắc ý nói:
- Ha ha ha ha! Chiến Đế Bạch Hủ Minh đã yếu đến mức này sao?
Bạch Hủ Minh đứng trên Thông Thiên phong thì sắc mặt kỳ khó xem. Bạch Hủ Minh đoán được hai cường giả cùng ra, nhưng lão không ngờ nó đến nhanh như vậy.
Bạch Hủ Minh nhìn thiên cung lão tổ, Khúc Hướng Tiền bềnh bồng trên Thông Linh Hải, há mồm mắng:
- Khúc Hướng Tiền, ngươi coi như là một tông sư, thế mà cùng tiểu nhân Đạm Thai Kha hợp tác, ngươi còn có tôn nghiêm của cường giả không!
- Hừ hừ, đúng là linh sơn thánh địa, nhưng từ hôm nay linh sơn thánh địa này sẽ thuộc về thiên cung chúng ta!
Khúc Hướng Tiền giơ hai tay lên, nguyên Thông Linh Hải bị gã kéo ra.
Thông Linh Hải to lớn lúc này biến thành một con thủy long, thủy long xoay quanh uốn lượn thẳng lên trời. Thủy long đi qua đâu là vô số giọt nước rơi xuống, từng ngọn núi cao bị thủy long đụng vỡ nát. Thủy long xoay quanh Vạn Tiên sơn một vong, hàng trăm linh sơn bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Khúc Hướng Tiền chỉ vào Thông Thiên phong, thủy long gầm rống kinh thiên xông tới Thông Thiên phong! Khúc Hướng Tiền quá ác độc, gã định một chiêu nổ nát Thông Thiên phong, muốn triệt để hủy căn cơ của Vạn Tiên sơn!
Bạch Hủ Minh hét to:
- A!
Quanh người Bạch Hủ Minh thật nhiều liệt diễm màu đen bốc cháy.
- Đừng!
Trông thấy Bạch Hủ Minh đốt cháy liệt diễm đen thì Lỗ Tu vẻ mặt tuyệt vọng, gã biết sư huynh đang làm cái gì! Đây là đốt cháy linh hồn, thật sự đốt linh hồn.
Khúc Hướng Tiền và Đạm Thai Kha thấy Bạch Hủ Minh làm động tác đó thì cùng hét lên:
- Bạch Hủ Minh, ngươi điên rồi!
Bọn chúng không ngờ Bạch Hủ Minh sẽ đốt cháy linh hồn, cường giả tới đẳng cấp như họ nếu linh hồn đốt cháy sẽ không chết, nhưng muốn hồi phục lại linh hồn thì cần ít nhất trăm năm mới được.
- Kiếm- Tại- Ngã- Tâm!
Cự kiếm màu đen lại xuất hiện, cự kiếm giống như nộ hải uy long, một kiếm chém vỡ thủy long trên trời, xông thẳng hướng Khúc Hướng Tiền.
Âu Dương không ngừng bay hướng Vạn Tiên sơn. Không biết tại sao, trong lòng Âu Dương cứ có cảm giác bất an.
Từ khi Âu Dương bước vào Thần Sư thì luôn có thể biết trước một vài thứ, giống như lần này hắn bỗng quay về Vạn Tiên sơn. Nếu như không bước vào Thần Sư thì có lẽ Âu Dương sẽ lựa chọn ở lại Thiên Hà tiểu thế giới, chờ Đa La chậm rãi phồn vinh lên. Nhưng từ giây phút Âu Dương bước vào Thần Sư thì trong lòng có loại cảm giác hắn nhất định phải nhanh chóng quay về Chân Linh Giới, quay về Vạn Tiên sơn.
- Không...Không lẽ Vạn Tiên sơn xảy ra chuyện gì?
Âu Dương phát hiện bất an trong lòng ngày càng mãnh liệt, nó đã thăng hoa lên đến phập phồng lo sợ.
- Chỗ này cách Vạn Tiên sơn còn bốn, năm ngày đi đường, không thể chờ nữa!
Âu Dương nghĩ, dốc hết sức bay nhanh hướng Vạn Tiên sơn.
Cự kiếm đen chém vỡ thủy long, xông thẳng tới Khúc Hướng Tiền. Đạm Thai Kha lóe người đi tới trước Khúc Hướng Tiền.
Đạm Thai Kha nói với Khúc Hướng Tiền:
- Khúc huynh, chúng ta hợp sức ngăn cản một kích này đi! Chỉ cần đỡ qua một kích này thì trong trăm năm Bạch Hủ Minh đừng mơ đánh đấm gì nữa, Vạn Tiên sơn dễ dàng bị đẩy ngã!
- Liều!
Khúc Hướng Tiền và Đạm Thai Kha nghênh đón cự kiếm đen, hai người hợp sức đẩy ý chí viễn cổ của mình. Ý chí bất khuất của Khúc Hướng Tiền phối hợp ý chí vĩnh sinh của Đạm Thai Kha, hai loại ý chí ngăn cản một kiếm hùng hồn của Bạch Hủ Minh.
*Ầm!*
Tiếng nổ điếc tai vang vọng trăm dặm Vạn Tiên sơn. Cự kiếm đen đánh vào hai lợi ý chí biến thành mảnh vụn, nhưng một kích kia khiến hai ý chí viễn cổ của Khúc Hướng Tiền, Đạm Thai Kha bị đả kích lớn.
Hai người hộc máu, đạp sụp một ngọn núi, chôn xuống lòng đất.
- Giết bọn chúng!
Bạch Hủ Minh nói xong câu đó bùm một tiếng quỳ trên mặt đất. Một kích cuối cùng này là Bạch Hủ Minh đốt hết tất cả lực lượng, có thể nói trong trăm năm lão chỉ có thể làm một người thường.
- Trảm!!!
Lỗ Tu và đám Đại Đế Vạn Tiên sơn như phát điên bay hướng hố to bị Khúc Hướng Tiền, Đạm Thai Kha đập thủng. Các Đại Đế liên hợp phát ra một kích san bằng cả ngọn núi. Nhưng ngọn núi bị hủy thì có hai luồng sáng chịu dựng nguy hiểm bị các Đại Đế tổn thương định xông ra Vạn Tiên sơn.
- Bà nội nó!
Một tiếng trong trẻo vang lên, một cục gạch màu xanh chợt vọt lên trời đón gió biến thành to cỡ ngọn núi Thông Thiên phong từ trên trời đập xuống hai người.
Đó là cục gạch Tiểu Nhạc, đây mới là bộ mặt thật của gạch xanh.
- Linh San! Tiêu diệt hắn cho ta!
Lỗ Tu miệng phun ra Vạn Sơn Ấn. Vạn Sơn Ấn hóa thành thực thể Linh San, lúc này coi như nàng có không muốn chiến đấu vì Vạn Tiên sơn cỡ nào cũng nhất định phải ra tay.
*Ầm!*
Núi cao ấn hai người từ trên trời xé xuống, kiếm khí sắc bén xông tới, một kiếm khí đánh Khúc Hướng Tiền, Đạm Thai Kha té xuống đất lăn vài vòng.
Ánh sáng tím chảy xuôi, nguyên Thiên Hà tiểu thế giới cảm giác đến lực lượng dao động chỉ khi từ Chân Linh Giới mở ra mới có. Vô số người chạy hướng huy hoàng vương thành, nhưng họ chạy nhanh cỡ nào cũng vô dụng, bởi vì sau khi Âu Dương bước qua cửa tiếp dẫn màu tím thì cánh cửa từ từ đóng lại. Thiên Hà tiểu thế giới từ nay trở về trật tự vốn có của nó, chẳng qua một cái tên bị người trong tiểu thế giới này ghi nhớ, đó là Âu Dương.
Lại đi vào tiếp dẫn thông đạo, lần này Thần Sư Âu Dương hoàn toàn không bị bất cứ ánh sáng tiếp dẫn nào trói buộc. Âu Dương chắp hai tay sau lưng, mắt nhìn trời sao vô tận. Mỗi một tinh cầu thật ra là một tiểu thế giới, trước kia hắn chỉ có thể suy đoán, nhưng bây giờ có được Thần Sư Chi Nhãn, Âu Dương chính mắt trông thấy.
- Đây là thế giới liền cùng một chỗ, những tiểu tinh cầu chính là tiểu thế giới, phương xa tâm điểm to khổng lồ chính là Chân Linh Giới.
Âu Dương nhìn phía xa ánh sáng trắng chiếu rọi, trước kia mỗi lần ánh sáng trắng xuất hiện hắn biết nhiều người sẽ bị trói buộc, bởi vì đó là biểu hiện họ xuyên không.
- Một năm, tự hỏi không biết Chân Linh Giới có biến đổi gì không?
Ánh sáng tím chợt lóe, Âu Dương vèo một tiếng xuất hiện trong Tiếp dẫn thành. Âu Dương từng đến đây, lúc đó chỗ này khắp nơi đông đúc người náo nhiệt, nhưng giờ khi lại tới, Tiếp Dẫn thành giống như một tòa tử thành, không tồn tại bất cứ ai.
Âu Dương đứng trong không khí nhìn phương xa, truyền tống ngọc phù trên người hắn sớm mất đi hiệu lực, bây giờ muốn trở về Chân Linh Giới phải bay về từng chút một.
Vạn Tiên sơn.
Hộ sơn đại trận đã bị công phá, Đạm Thai Kha phân hóa vô số cái bóng lan tràn khắp Vạn Tiên sơn. Lúc này trên Vạn Tiên sơn sấm chớp mây đen bủa giăng không ngừng oanh kích, nhưng lần này Đạm Thai Kha không thèm né tránh tia chớp, mặc kệ tia chớp đen đánh vào người gã. Tuy nhiên, tia chớp đen của Bạch Hủ Minh không thể làm gã bị thương.
Đạm Thai Kha có ý chí vĩnh sinh trong người, trừ phi là chiêu số như Kiếm Tại Ngã Tâm, là tia chớp giống thế này thì gã lập tức hồi phục ngay.
Đạm Thai Kha cười đắc ý nói:
- Ha ha ha ha! Chiến Đế Bạch Hủ Minh đã yếu đến mức này sao?
Bạch Hủ Minh đứng trên Thông Thiên phong thì sắc mặt kỳ khó xem. Bạch Hủ Minh đoán được hai cường giả cùng ra, nhưng lão không ngờ nó đến nhanh như vậy.
Bạch Hủ Minh nhìn thiên cung lão tổ, Khúc Hướng Tiền bềnh bồng trên Thông Linh Hải, há mồm mắng:
- Khúc Hướng Tiền, ngươi coi như là một tông sư, thế mà cùng tiểu nhân Đạm Thai Kha hợp tác, ngươi còn có tôn nghiêm của cường giả không!
- Hừ hừ, đúng là linh sơn thánh địa, nhưng từ hôm nay linh sơn thánh địa này sẽ thuộc về thiên cung chúng ta!
Khúc Hướng Tiền giơ hai tay lên, nguyên Thông Linh Hải bị gã kéo ra.
Thông Linh Hải to lớn lúc này biến thành một con thủy long, thủy long xoay quanh uốn lượn thẳng lên trời. Thủy long đi qua đâu là vô số giọt nước rơi xuống, từng ngọn núi cao bị thủy long đụng vỡ nát. Thủy long xoay quanh Vạn Tiên sơn một vong, hàng trăm linh sơn bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Khúc Hướng Tiền chỉ vào Thông Thiên phong, thủy long gầm rống kinh thiên xông tới Thông Thiên phong! Khúc Hướng Tiền quá ác độc, gã định một chiêu nổ nát Thông Thiên phong, muốn triệt để hủy căn cơ của Vạn Tiên sơn!
Bạch Hủ Minh hét to:
- A!
Quanh người Bạch Hủ Minh thật nhiều liệt diễm màu đen bốc cháy.
- Đừng!
Trông thấy Bạch Hủ Minh đốt cháy liệt diễm đen thì Lỗ Tu vẻ mặt tuyệt vọng, gã biết sư huynh đang làm cái gì! Đây là đốt cháy linh hồn, thật sự đốt linh hồn.
Khúc Hướng Tiền và Đạm Thai Kha thấy Bạch Hủ Minh làm động tác đó thì cùng hét lên:
- Bạch Hủ Minh, ngươi điên rồi!
Bọn chúng không ngờ Bạch Hủ Minh sẽ đốt cháy linh hồn, cường giả tới đẳng cấp như họ nếu linh hồn đốt cháy sẽ không chết, nhưng muốn hồi phục lại linh hồn thì cần ít nhất trăm năm mới được.
- Kiếm- Tại- Ngã- Tâm!
Cự kiếm màu đen lại xuất hiện, cự kiếm giống như nộ hải uy long, một kiếm chém vỡ thủy long trên trời, xông thẳng hướng Khúc Hướng Tiền.
Âu Dương không ngừng bay hướng Vạn Tiên sơn. Không biết tại sao, trong lòng Âu Dương cứ có cảm giác bất an.
Từ khi Âu Dương bước vào Thần Sư thì luôn có thể biết trước một vài thứ, giống như lần này hắn bỗng quay về Vạn Tiên sơn. Nếu như không bước vào Thần Sư thì có lẽ Âu Dương sẽ lựa chọn ở lại Thiên Hà tiểu thế giới, chờ Đa La chậm rãi phồn vinh lên. Nhưng từ giây phút Âu Dương bước vào Thần Sư thì trong lòng có loại cảm giác hắn nhất định phải nhanh chóng quay về Chân Linh Giới, quay về Vạn Tiên sơn.
- Không...Không lẽ Vạn Tiên sơn xảy ra chuyện gì?
Âu Dương phát hiện bất an trong lòng ngày càng mãnh liệt, nó đã thăng hoa lên đến phập phồng lo sợ.
- Chỗ này cách Vạn Tiên sơn còn bốn, năm ngày đi đường, không thể chờ nữa!
Âu Dương nghĩ, dốc hết sức bay nhanh hướng Vạn Tiên sơn.
Cự kiếm đen chém vỡ thủy long, xông thẳng tới Khúc Hướng Tiền. Đạm Thai Kha lóe người đi tới trước Khúc Hướng Tiền.
Đạm Thai Kha nói với Khúc Hướng Tiền:
- Khúc huynh, chúng ta hợp sức ngăn cản một kích này đi! Chỉ cần đỡ qua một kích này thì trong trăm năm Bạch Hủ Minh đừng mơ đánh đấm gì nữa, Vạn Tiên sơn dễ dàng bị đẩy ngã!
- Liều!
Khúc Hướng Tiền và Đạm Thai Kha nghênh đón cự kiếm đen, hai người hợp sức đẩy ý chí viễn cổ của mình. Ý chí bất khuất của Khúc Hướng Tiền phối hợp ý chí vĩnh sinh của Đạm Thai Kha, hai loại ý chí ngăn cản một kiếm hùng hồn của Bạch Hủ Minh.
*Ầm!*
Tiếng nổ điếc tai vang vọng trăm dặm Vạn Tiên sơn. Cự kiếm đen đánh vào hai lợi ý chí biến thành mảnh vụn, nhưng một kích kia khiến hai ý chí viễn cổ của Khúc Hướng Tiền, Đạm Thai Kha bị đả kích lớn.
Hai người hộc máu, đạp sụp một ngọn núi, chôn xuống lòng đất.
- Giết bọn chúng!
Bạch Hủ Minh nói xong câu đó bùm một tiếng quỳ trên mặt đất. Một kích cuối cùng này là Bạch Hủ Minh đốt hết tất cả lực lượng, có thể nói trong trăm năm lão chỉ có thể làm một người thường.
- Trảm!!!
Lỗ Tu và đám Đại Đế Vạn Tiên sơn như phát điên bay hướng hố to bị Khúc Hướng Tiền, Đạm Thai Kha đập thủng. Các Đại Đế liên hợp phát ra một kích san bằng cả ngọn núi. Nhưng ngọn núi bị hủy thì có hai luồng sáng chịu dựng nguy hiểm bị các Đại Đế tổn thương định xông ra Vạn Tiên sơn.
- Bà nội nó!
Một tiếng trong trẻo vang lên, một cục gạch màu xanh chợt vọt lên trời đón gió biến thành to cỡ ngọn núi Thông Thiên phong từ trên trời đập xuống hai người.
Đó là cục gạch Tiểu Nhạc, đây mới là bộ mặt thật của gạch xanh.
- Linh San! Tiêu diệt hắn cho ta!
Lỗ Tu miệng phun ra Vạn Sơn Ấn. Vạn Sơn Ấn hóa thành thực thể Linh San, lúc này coi như nàng có không muốn chiến đấu vì Vạn Tiên sơn cỡ nào cũng nhất định phải ra tay.
*Ầm!*
Núi cao ấn hai người từ trên trời xé xuống, kiếm khí sắc bén xông tới, một kiếm khí đánh Khúc Hướng Tiền, Đạm Thai Kha té xuống đất lăn vài vòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.