Chương 493: Vũ hóa phi tiên?
Minh Nguyệt
03/09/2013
Người thanh niên mà gã chắc chắn đời này khó bước vào hàng ngũ tu luyện
giả dựa vào một bản Hóa Yêu quyết nhập môn từng bước một đi đến ngày
nay, lần lượt đánh vỡ quy tắc, sáng tạo kỳ tích.
- Âu Dương, ta biết ngươi chắc chắn thành công!
Lăng Túc bay trên trời, mặc dù gã rất cố gắng nhưng có lúc không phải ngươi cố sức thì thành công được. Lăng Túc thiếu chút may mắn, cho nên nhiều năm như vậy gã chỉ mới bước vào pháp thân.
Lý Vĩ hiện tại đã là Trận Đồ Sư đỉnh pháp thân, cái tên đen nhẻm này chính chắn hơn trước nhiều, đã không phải là Lý Vĩ xưa kia trong dã trư lầm bị Âu Dương giết hết năm người bị hù dọa đến nói chuyện lắp bắp.
Hiện tại dù Lý Vĩ không sánh bằng Đại Đế huy hoàng nhưng trong toàn Chân Linh Giới coi như có chút tiếng tăm.
Lý Vĩ nhìn Âu Dương, người huynh đệ bí ẩn xuất hiện trong thôn gần núi, mỗi ngày cứ la hét cái gì đặc quyền xuyên qua khiến người nghe không hiểu lại có được thành tựu như vậy, gã rất vui mừng.
Từ lần đầu tiên ở dã trư lâm Âu Dương rút tên giết năm người thì Lý Vĩ đã vững tin rằng hắn không phải một người bình thường, tương lai hắn chắc chắn sẽ là người thành công. Vậy nên Âu Dương có thành tựu như ngày hôm nay, không bị giật mình nhất chính là Lý Vĩ.
Âu Dương cất đi Hóa Yêu quyết, mặc dù hắn không còn cần dùng nó nữa nhưng hắn biết thứ này tồn tại với hắn là một phần tín niệm, niềm tin khiến hắn vĩnh viễn không ngã xuống.
Bạch Hủ Minh cùng Lỗ Tu đi tới bên cạnh Âu Dương, hai người liếc nhau, có một số việc người khác không biết nhưng họ thì rất rõ ràng.
Hôm nay Âu Dương bùng phát uy thế đáng sợ, nhưng mặc kệ có quang huy cỡ nào thì chỉ có năm mươi năm, khiến người khó thể vui vẻ.
Bạch Hủ Minh đi tới trước mắt Âu Dương, khẽ hỏi:
- Định đi sao?
- Ừm!
Âu Dương nhìn sư phụ mình, trong lòng có chút lưu luyến. Lần này đi đường viễn cổ, không biết có thể xông ra một mảnh thế giới, đánh vỡ tất cả quy tắc không, không ai biết. Có lẽ lần ly biệt này cả đời hắn không thể quay về Vạn Tiên sơn.
Bạch Hủ Minh nhẹ vỗ vai Âu Dương, nói:
- Đi đi, hãy nhớ bất cứ lúc nào Vạn Tiên sơn đều là nhà của ngươi, dù xảy ra chuyện gì, về Vạn Tiên sơn là về nhà.
Có thể nói Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương từng chút một trưởng thành, từ ban đầu vào Chân Linh Giới chỉ có cửu giai Yêu Cung Thủ một đường trở thành khơi dòng khai sáng Yêu Cung Thủ, bản thân có ý chí tam phương, vương giả cấp bá chủ. Âu Dương chỉ dùng vài chục năm, bản thân hắn là một kỳ tích, hôm nay hắn định sáng tạo một kỳ tích lớn hơn nữa.
- Sư phụ, lần này ta rời đi, có lẽ...
Âu Dương ngẫm nghĩ, cười nói:
- Có lẽ ta sẽ vũ hóa phi tiên!
Nói xong câu đó Âu Dương siết chặt nắm tay, vốn hắn định nói có lẽ sẽ không về được, nhưng cuối cùng hắn đổi thành câu này.
Bạch Hủ Minh nắm hai bàn tay siết chặt của Âu Dương, nói:
- Ta tin tưởng! Từ ban đầu người đi đến Âm Vân phong thì ta tin rằng cả đời người chú định bất phàm. Ta có thể chứng kiến ngươi trưởng thành, lòng vô cùng hân hoan. Ta cũng tin rằng, tiếp theo ngươi chắc chắn có thể sáng tạo kỳ tích!
Lúc này không ai giúp được Âu Dương, mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính hắn.
- Đa tạ sư phụ!
Âu Dương nói xong câu đó liếc trên bầu trời có vô số đệ tử Vạn Tiên sơn, bên trong có rất nhiều bằng hữu, huynh đệ của hắn. Âu Dương không muốn khiến họ lo lắng, hắn không định nói cho họ có lẽ hắn chỉ còn lại tuổi thọ năm mươi năm cuối cùng.
"Chờ ta! Không có gì có thể ngăn cản bước chân của ta!"
Âu Dương hét thầm một câu xong xoay người hóa thành tia chớp đen lao hướng phương đông.
Tia chớp đen xẹt qua không trung. Bạch Hủ Minh nhìn đồ đệ Âu Dương rời đi, kiềm không được người run bần bật.
Tứ Phương chiến kỳ ở trong mắt nhiều người là đại biểu chí cao vô thượng, nhưng hôm nay Âu Dương bị Tứ Phương chiến kỳ buộc đi trên đường viễn cổ. Bạch Hủ Minh nghĩ tới một số truyền thuyết viễn cổ, nhẹ lắc đầu, lão biết lần này từ biệt có lẽ thật sẽ thành vĩnh biệt.
Lỗ Tu nhìn trên bầu trời các trưởng lão Vạn Tiên sơn ra vẻ khó hiểu, phải lên tiếng giải thích:
- Đều đi đi! Âu Dương trưởng lão chỉ là đi ra ngoài giải quyết chút chuyện ân oán.
Âu Dương chỉ còn lại sinh mệnh năm mươi năm, hoặc là đánh mở bí mật viễn cổ vũ hóa phi tiên, hoặc là chết không có chỗ chôn. Lỗ Tu cảm thấy nếu truyền ra chuyện này chắc chắn sẽ khiến cả Vạn Tiên sơn, thậm chí là Chân Linh Giới đại loạn.
Vạn Tiên sơn có thiên hạ đệ nhất như thế nào ai mà không biết, đó là huy hoàng một mình Âu Dương tạo nên, nếu biết hắn còn sống có năm mươi năm thì sao Chân Linh Giới không lộn xộn.
Lỗ Tu nhìn Dạ Thiên, ngập ngừng hỏi:
- Dạ Chi Đại Đế, xin hỏi...
Trong toàn Vạn Tiên sơn nếu nói có người ngoài thì người đó chính là Dạ Thiên.
Dạ Thiên mỉm cười nói:
- Tông chủ khách sáo, từ ngày sư phụ truyền xuống Hóa Yêu quyết thì Âu Dương chính là sư phụ của ta. Vạn Tiên sơn là nhà của sư phụ thì cũng là nhà của ta.
Y đã ngán sinh hoạt giết chóc vô thường, ở Âm Vân phong hai mươi năm khiến Dạ Thiên hiểu rất nhiều, rất nhiều điều, y biết nên lựa chọn ở lại.
- Ồ...
Nghe Dạ Thiên nói vậy, Lỗ Tu, Bạch Hủ Minh liếc nhau rồi cùng cười. Có được một đỉnh Đại Đế đương nhiên vui rồi, hơn nữa đỉnh Đại Đế này trong trăm năm có cơ hội trùng kích ý chí.
Nếu Vạn Tiên sơn có được ba cường giả ý chí, vậy năm chữ thiên hạ đệ nhất tông mới chân chính thuộc về Vạn Tiên sơn chứ không phải ai khác.
Nửa tháng sau, trong Lâm Hải thành, một người đàn ông mặc y phục màu xám nhàn nhã đi trên đường lớn, xung quanh tiếng ồn ào náo nhiệt dường như không liên quan đến y. Y cười tủm tỉm đi dạo.
Âu Dương đi đến Lâm Hải thành đã cỡ mười ngày, cách Xuyên Vân thuyền còn khoảng hai, ba ngày thời gian. Lúc này trong Lâm Hải thành tụ tập nhiều Tu Phục Sư. Năm mươi năm một lần bts Tu Phục Sư phong hội là việc lớn tại Chân Linh Giới, mỗi đến lúc này là Lâm Hải thành sé náo nhiệt lạ lùng.
Bên cạnh Thiên Nhai Hải các, trong một tửu lâu có tên gọi Phỉ Thúy Lâu lúc này đã chật ních người. Chỗ này tụ tập thật nhiều Tu Phục Sư, chẳng qua những Tu Phục Sư kém xa Tu Phục Sư cường đại trong Thiên Nhai Hải các.
Một Tu Phục Đại Sư nữ tính có vẻ nhiều chuyện mở miệng nói:
- Ta nghe nói Thần Tiễn Âu Dương và Đạm Thai Minh của Đạm Thai gia có ước hẹn năm mươi năm, các ngươi nói lần này Thần Tiễn có xuất hiện hay không?
Một đệ tử mặc trang phục Cửu Huyền tông nói:
- Thần Tiễn Âu Dương năm mươi năm không xuất hiện, đồn là nửa tháng trước hắn lộ mặt ở Vạn Tiên sơn, hình như sắp vũ hóa phi tiên.
- Bốn mươi năm trước Thần Tiễn đã có được ý chí tứ phương, chắc trong trăm năm Thần Tiễn sẽ vũ hóa phi tiên, đây chính là người thứ nhất ở Chân Linh Giới từ viễn cổ đến giờ vũ hóa phi tiên.
Các loại bàn tán đều vòng quanh Bách Tôn đảo phong hội và Âu Dương có xuất hiện không. Âu Dương đội mặt nạ thần mộc, thu lại hơi thở của mình.
- Âu Dương, ta biết ngươi chắc chắn thành công!
Lăng Túc bay trên trời, mặc dù gã rất cố gắng nhưng có lúc không phải ngươi cố sức thì thành công được. Lăng Túc thiếu chút may mắn, cho nên nhiều năm như vậy gã chỉ mới bước vào pháp thân.
Lý Vĩ hiện tại đã là Trận Đồ Sư đỉnh pháp thân, cái tên đen nhẻm này chính chắn hơn trước nhiều, đã không phải là Lý Vĩ xưa kia trong dã trư lầm bị Âu Dương giết hết năm người bị hù dọa đến nói chuyện lắp bắp.
Hiện tại dù Lý Vĩ không sánh bằng Đại Đế huy hoàng nhưng trong toàn Chân Linh Giới coi như có chút tiếng tăm.
Lý Vĩ nhìn Âu Dương, người huynh đệ bí ẩn xuất hiện trong thôn gần núi, mỗi ngày cứ la hét cái gì đặc quyền xuyên qua khiến người nghe không hiểu lại có được thành tựu như vậy, gã rất vui mừng.
Từ lần đầu tiên ở dã trư lâm Âu Dương rút tên giết năm người thì Lý Vĩ đã vững tin rằng hắn không phải một người bình thường, tương lai hắn chắc chắn sẽ là người thành công. Vậy nên Âu Dương có thành tựu như ngày hôm nay, không bị giật mình nhất chính là Lý Vĩ.
Âu Dương cất đi Hóa Yêu quyết, mặc dù hắn không còn cần dùng nó nữa nhưng hắn biết thứ này tồn tại với hắn là một phần tín niệm, niềm tin khiến hắn vĩnh viễn không ngã xuống.
Bạch Hủ Minh cùng Lỗ Tu đi tới bên cạnh Âu Dương, hai người liếc nhau, có một số việc người khác không biết nhưng họ thì rất rõ ràng.
Hôm nay Âu Dương bùng phát uy thế đáng sợ, nhưng mặc kệ có quang huy cỡ nào thì chỉ có năm mươi năm, khiến người khó thể vui vẻ.
Bạch Hủ Minh đi tới trước mắt Âu Dương, khẽ hỏi:
- Định đi sao?
- Ừm!
Âu Dương nhìn sư phụ mình, trong lòng có chút lưu luyến. Lần này đi đường viễn cổ, không biết có thể xông ra một mảnh thế giới, đánh vỡ tất cả quy tắc không, không ai biết. Có lẽ lần ly biệt này cả đời hắn không thể quay về Vạn Tiên sơn.
Bạch Hủ Minh nhẹ vỗ vai Âu Dương, nói:
- Đi đi, hãy nhớ bất cứ lúc nào Vạn Tiên sơn đều là nhà của ngươi, dù xảy ra chuyện gì, về Vạn Tiên sơn là về nhà.
Có thể nói Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương từng chút một trưởng thành, từ ban đầu vào Chân Linh Giới chỉ có cửu giai Yêu Cung Thủ một đường trở thành khơi dòng khai sáng Yêu Cung Thủ, bản thân có ý chí tam phương, vương giả cấp bá chủ. Âu Dương chỉ dùng vài chục năm, bản thân hắn là một kỳ tích, hôm nay hắn định sáng tạo một kỳ tích lớn hơn nữa.
- Sư phụ, lần này ta rời đi, có lẽ...
Âu Dương ngẫm nghĩ, cười nói:
- Có lẽ ta sẽ vũ hóa phi tiên!
Nói xong câu đó Âu Dương siết chặt nắm tay, vốn hắn định nói có lẽ sẽ không về được, nhưng cuối cùng hắn đổi thành câu này.
Bạch Hủ Minh nắm hai bàn tay siết chặt của Âu Dương, nói:
- Ta tin tưởng! Từ ban đầu người đi đến Âm Vân phong thì ta tin rằng cả đời người chú định bất phàm. Ta có thể chứng kiến ngươi trưởng thành, lòng vô cùng hân hoan. Ta cũng tin rằng, tiếp theo ngươi chắc chắn có thể sáng tạo kỳ tích!
Lúc này không ai giúp được Âu Dương, mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính hắn.
- Đa tạ sư phụ!
Âu Dương nói xong câu đó liếc trên bầu trời có vô số đệ tử Vạn Tiên sơn, bên trong có rất nhiều bằng hữu, huynh đệ của hắn. Âu Dương không muốn khiến họ lo lắng, hắn không định nói cho họ có lẽ hắn chỉ còn lại tuổi thọ năm mươi năm cuối cùng.
"Chờ ta! Không có gì có thể ngăn cản bước chân của ta!"
Âu Dương hét thầm một câu xong xoay người hóa thành tia chớp đen lao hướng phương đông.
Tia chớp đen xẹt qua không trung. Bạch Hủ Minh nhìn đồ đệ Âu Dương rời đi, kiềm không được người run bần bật.
Tứ Phương chiến kỳ ở trong mắt nhiều người là đại biểu chí cao vô thượng, nhưng hôm nay Âu Dương bị Tứ Phương chiến kỳ buộc đi trên đường viễn cổ. Bạch Hủ Minh nghĩ tới một số truyền thuyết viễn cổ, nhẹ lắc đầu, lão biết lần này từ biệt có lẽ thật sẽ thành vĩnh biệt.
Lỗ Tu nhìn trên bầu trời các trưởng lão Vạn Tiên sơn ra vẻ khó hiểu, phải lên tiếng giải thích:
- Đều đi đi! Âu Dương trưởng lão chỉ là đi ra ngoài giải quyết chút chuyện ân oán.
Âu Dương chỉ còn lại sinh mệnh năm mươi năm, hoặc là đánh mở bí mật viễn cổ vũ hóa phi tiên, hoặc là chết không có chỗ chôn. Lỗ Tu cảm thấy nếu truyền ra chuyện này chắc chắn sẽ khiến cả Vạn Tiên sơn, thậm chí là Chân Linh Giới đại loạn.
Vạn Tiên sơn có thiên hạ đệ nhất như thế nào ai mà không biết, đó là huy hoàng một mình Âu Dương tạo nên, nếu biết hắn còn sống có năm mươi năm thì sao Chân Linh Giới không lộn xộn.
Lỗ Tu nhìn Dạ Thiên, ngập ngừng hỏi:
- Dạ Chi Đại Đế, xin hỏi...
Trong toàn Vạn Tiên sơn nếu nói có người ngoài thì người đó chính là Dạ Thiên.
Dạ Thiên mỉm cười nói:
- Tông chủ khách sáo, từ ngày sư phụ truyền xuống Hóa Yêu quyết thì Âu Dương chính là sư phụ của ta. Vạn Tiên sơn là nhà của sư phụ thì cũng là nhà của ta.
Y đã ngán sinh hoạt giết chóc vô thường, ở Âm Vân phong hai mươi năm khiến Dạ Thiên hiểu rất nhiều, rất nhiều điều, y biết nên lựa chọn ở lại.
- Ồ...
Nghe Dạ Thiên nói vậy, Lỗ Tu, Bạch Hủ Minh liếc nhau rồi cùng cười. Có được một đỉnh Đại Đế đương nhiên vui rồi, hơn nữa đỉnh Đại Đế này trong trăm năm có cơ hội trùng kích ý chí.
Nếu Vạn Tiên sơn có được ba cường giả ý chí, vậy năm chữ thiên hạ đệ nhất tông mới chân chính thuộc về Vạn Tiên sơn chứ không phải ai khác.
Nửa tháng sau, trong Lâm Hải thành, một người đàn ông mặc y phục màu xám nhàn nhã đi trên đường lớn, xung quanh tiếng ồn ào náo nhiệt dường như không liên quan đến y. Y cười tủm tỉm đi dạo.
Âu Dương đi đến Lâm Hải thành đã cỡ mười ngày, cách Xuyên Vân thuyền còn khoảng hai, ba ngày thời gian. Lúc này trong Lâm Hải thành tụ tập nhiều Tu Phục Sư. Năm mươi năm một lần bts Tu Phục Sư phong hội là việc lớn tại Chân Linh Giới, mỗi đến lúc này là Lâm Hải thành sé náo nhiệt lạ lùng.
Bên cạnh Thiên Nhai Hải các, trong một tửu lâu có tên gọi Phỉ Thúy Lâu lúc này đã chật ních người. Chỗ này tụ tập thật nhiều Tu Phục Sư, chẳng qua những Tu Phục Sư kém xa Tu Phục Sư cường đại trong Thiên Nhai Hải các.
Một Tu Phục Đại Sư nữ tính có vẻ nhiều chuyện mở miệng nói:
- Ta nghe nói Thần Tiễn Âu Dương và Đạm Thai Minh của Đạm Thai gia có ước hẹn năm mươi năm, các ngươi nói lần này Thần Tiễn có xuất hiện hay không?
Một đệ tử mặc trang phục Cửu Huyền tông nói:
- Thần Tiễn Âu Dương năm mươi năm không xuất hiện, đồn là nửa tháng trước hắn lộ mặt ở Vạn Tiên sơn, hình như sắp vũ hóa phi tiên.
- Bốn mươi năm trước Thần Tiễn đã có được ý chí tứ phương, chắc trong trăm năm Thần Tiễn sẽ vũ hóa phi tiên, đây chính là người thứ nhất ở Chân Linh Giới từ viễn cổ đến giờ vũ hóa phi tiên.
Các loại bàn tán đều vòng quanh Bách Tôn đảo phong hội và Âu Dương có xuất hiện không. Âu Dương đội mặt nạ thần mộc, thu lại hơi thở của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.