Chương 14:
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
17/07/2024
Mà cô vừa vặn nhìn thấy đồ anh đặt ở bên ghế lái, quần áo của trẻ sơ sinh và đồ dùng hàng ngày.
Vậy là anh đã làm ba? Hoặc là, sắp làm ba?
Muốn hỏi nhưng không thể hỏi ra miệng, cuối cùng cô cũng chỉ cười áy náy với anh, mượn cớ cần để đồ vào cốp xe để tránh khỏi tầm mắt của anh.
Đứng ở sau cốp xe một lúc lâu, cuối cùng anh cũng lái xe đi, cô bất lực dựa vào xe cười khổ.
Cô không biết mình mất mác cái gì, biết rất rõ ràng anh kết hôn rồi, sinh con cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, thế nhưng vẫn cảm thấy không chịu nổi.
Do chi phí cao của các công ty quan hệ công chúng chuyên nghiệp, nhiều công ty đã thành lập bộ phận quan hệ công chúng của riêng họ và không còn ủy thác cho các công ty quan hệ công chúng để tư vấn và lập kế hoạch nữa.
Biết được thì ra khoa học kỹ thuật cũng có bộ phận quan hệ công chúng, chỉ là so với công ty đứng đầu trong nghề như Lam Hải vẫn còn có chênh lệch rất rõ ràng, cho nên hai năm nay hai bên đã hình thành quan hệ hợp tác lâu dài.
Hôm nay sản phẩm mới sắp được phân phát tới, tần suất Vệ Ngưng Nhiên đến Tri Hành cũng càng ngày càng cao.
Tuyên truyền phải phối hợp với ngành sản xuất sản phẩm, cô và Chử Hoàng là tổng thanh tra sản phẩm khó tránh khỏi việc phải chạm mặt nhau, cũng may sau khi tiếp xúc nhiều mấy lần cô cuối cùng cũng có thể ung dung đối mặt anh hơn.
Sau khi kết thúc họp báo giới thiệu sản phẩm xong, Tri Hành tổ chức tiệc ăn mừng, trừ nhân viên công ty, còn mời đủ các bên hợp tác, tất nhiên Vệ Ngưng Nhiên cũng nằm trong số đó.
Doãn Giai Nhân có chuyện không có tới được, Vệ Ngưng Nhiên cùng hai giám đốc khác của Lam Hải được sắp xếp ngồi cùng mấy nhân viên cấp cao của Tri Hành, thật may vì không ngồi chung một bàn với Chử Hoàng.
Tửu lượng của cô không kém, nhưng bình thường làm việc cũng không cần phải dựa vào việc biết uống rượu, với thân phận là phụ nữ luôn có thể để cho cô chiếm được ưu thế trong các buổi tụ họp, chỉ cần tư chất không quá thấp, cũng sẽ không quá đáng mà đi ép rượu con gái.
Chử Hoàng không giống thế, anh là người đàn ông, lại mới nhậm chức tổng giám đốc, có người mời rượu cũng không thể nào từ chối được, cho nên đến cuối cùng, Vệ Ngưng Nhiên cách đó một cái bàn cũng có thể thấy anh uống đến đỏ mặt.
Ở trong trí nhớ của cô, người đàn ông này là không thể uống rượu quá nhiều, lúc lớp cũ ở trường cấp ba thỉnh thoảng tụ họp, cô cũng có thể ung dung uống mấy chai bia, mà anh nhiều nhất một chai liền đỏ mặt.
Vậy là anh đã làm ba? Hoặc là, sắp làm ba?
Muốn hỏi nhưng không thể hỏi ra miệng, cuối cùng cô cũng chỉ cười áy náy với anh, mượn cớ cần để đồ vào cốp xe để tránh khỏi tầm mắt của anh.
Đứng ở sau cốp xe một lúc lâu, cuối cùng anh cũng lái xe đi, cô bất lực dựa vào xe cười khổ.
Cô không biết mình mất mác cái gì, biết rất rõ ràng anh kết hôn rồi, sinh con cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, thế nhưng vẫn cảm thấy không chịu nổi.
Do chi phí cao của các công ty quan hệ công chúng chuyên nghiệp, nhiều công ty đã thành lập bộ phận quan hệ công chúng của riêng họ và không còn ủy thác cho các công ty quan hệ công chúng để tư vấn và lập kế hoạch nữa.
Biết được thì ra khoa học kỹ thuật cũng có bộ phận quan hệ công chúng, chỉ là so với công ty đứng đầu trong nghề như Lam Hải vẫn còn có chênh lệch rất rõ ràng, cho nên hai năm nay hai bên đã hình thành quan hệ hợp tác lâu dài.
Hôm nay sản phẩm mới sắp được phân phát tới, tần suất Vệ Ngưng Nhiên đến Tri Hành cũng càng ngày càng cao.
Tuyên truyền phải phối hợp với ngành sản xuất sản phẩm, cô và Chử Hoàng là tổng thanh tra sản phẩm khó tránh khỏi việc phải chạm mặt nhau, cũng may sau khi tiếp xúc nhiều mấy lần cô cuối cùng cũng có thể ung dung đối mặt anh hơn.
Sau khi kết thúc họp báo giới thiệu sản phẩm xong, Tri Hành tổ chức tiệc ăn mừng, trừ nhân viên công ty, còn mời đủ các bên hợp tác, tất nhiên Vệ Ngưng Nhiên cũng nằm trong số đó.
Doãn Giai Nhân có chuyện không có tới được, Vệ Ngưng Nhiên cùng hai giám đốc khác của Lam Hải được sắp xếp ngồi cùng mấy nhân viên cấp cao của Tri Hành, thật may vì không ngồi chung một bàn với Chử Hoàng.
Tửu lượng của cô không kém, nhưng bình thường làm việc cũng không cần phải dựa vào việc biết uống rượu, với thân phận là phụ nữ luôn có thể để cho cô chiếm được ưu thế trong các buổi tụ họp, chỉ cần tư chất không quá thấp, cũng sẽ không quá đáng mà đi ép rượu con gái.
Chử Hoàng không giống thế, anh là người đàn ông, lại mới nhậm chức tổng giám đốc, có người mời rượu cũng không thể nào từ chối được, cho nên đến cuối cùng, Vệ Ngưng Nhiên cách đó một cái bàn cũng có thể thấy anh uống đến đỏ mặt.
Ở trong trí nhớ của cô, người đàn ông này là không thể uống rượu quá nhiều, lúc lớp cũ ở trường cấp ba thỉnh thoảng tụ họp, cô cũng có thể ung dung uống mấy chai bia, mà anh nhiều nhất một chai liền đỏ mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.