Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Chương 2: Nội Y Tình Thú
Đồ Huyền
21/02/2024
Phòng của Quý Sâm là phòng mà An Thư Yểu đã ngủ qua đêm vào năm ngoái.
Không sai, cô và bạn trai yêu nhau hai năm, không chỉ chưa từng quan hệ mà còn phân giường ngủ ngay dưới một mái nhà.
Ngay từ đầu An Thư Yểu có hơi thẹn thùng với hành vi thân mật kiểu này nên luôn vô thức trốn tránh.
Không ngờ Dương Chiếu lại trông có vẻ rất hiểu cô, quan tâm cô, tôn trọng ý kiến của cô, sau đó hai người ngủ riêng hai giường.
Bây giờ nghĩ lại, Dương Chiếu đâu có hiểu cô, hoàn toàn là do ở bên ngoài ăn sướng rồi, trong nhà có ăn hay không cũng không quan trọng.
Thậm chí còn có thể là do thể lực của anh ta không cho phép anh vụng trộm ở bên ngoài xong, về nhà làm thêm một lần nữa.
Cho dù thế nào, bây giờ An Thư Yểu đều quy kết mọi hành vi không hợp lý trước đây của anh ta đều là do ngoại tình, sau đó nghĩ kỹ lại thì lại cảm thấy vô cùng hợp lý.
An Thư Yểu ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong phòng, tức giận đến mức hai tay đã siết chặt thành nắm đấm rồi.
"Uống không?" Một lon bia đặt trước mặt cô, trên miệng Quý Sâm ngậm điếu thuốc, trên tay còn cầm theo một bao bia, rủ mắt nhìn cô.
"Tối hôm qua vừa mua đấy, đúng lúc còn chưa uống." Anh nói.
Trên người Quý Sâm có một khí chất đặc biệt không hài hòa, nhìn có vẻ cà lơ phất phơ không đứng đắn, thậm chí có chút vô lại nhưng lưng lại thẳng tắp, còn có một số thói quen của anh, từ đó có thể nhìn ra anh không hề tự do giống như vẻ bề ngoài.
An Thư Yểu nhìn chằm chằm lon bia trước mặt trong chốc lát, cuối cùng nhận lấy.
Trong hoàn cảnh bình thường, An Thư Yểu sẽ không uống bia ở bên ngoài, cho dù là liên hoan ở công ty, chỉ uống một số lon nhất định, tuyệt đối sẽ không để bản thân rơi vào tình trạng say khướt.
Bởi vì tửu lượng của cô không tốt, sau khi say rượu thì cô cũng không biết mình sẽ hành động thế nào, có thể sẽ rất khó coi, hơn nữa có khi cô còn không thể khống chế được hành vi cử chỉ của bản thân.
Nhưng rõ ràng bây giờ không phải là trong hoàn cảnh bình thường.
Bạn trai cô ngoại tình, có khi đôi tay thường xuyên ôm cô, xoa xoa mái tóc của cô ấy chỉ vừa ra vào nơi thầm kín của cô gái khác, chỉ cần nghĩ đến thôi An Thư Yểu cũng cảm thấy buồn nôn.
Tức giận khui một lon bia ra, An Thư Uyển rất đột nhiên ngẩng đầu lên uống một hơi hết lon.
Quý Sâm qua nhà bếp tìm đồ nhắm, sau khi trở lại phòng mình thì nhìn thấy khắp nơi đều là những vỏ lon bia rỗng, An Thư Yểu thì ngồi dưới đất khóc, trong tay còn đang cầm lon bia.
Quý Sâm: ...
"Cô uống nhanh như vậy làm gì?" Quý Sâm nhìn lon bia duy nhất còn sót lại, cạn lời không biết nên nói gì.
Uống quá nhiều bia thì sẽ bị nấc cụt, An Thư Yểu vừa rơi nước mắt vừa nói: "Không phải anh... anh cho tôi uống sao?"
Quý Sâm vò đầu, ngồi bệt xuống đất, cầm lấy lon bia cuối cùng, ngửa đầu nhấp một ngụm.
"Tôi muốn uống từ từ với cô, ai mà ngờ được vậy mà mới nháy mắt một cái cô đã xử lý luôn ba lon rồi."
Anh chống cằm, có chút bất lực nhìn An Thư Yểu: "Khó vượt qua như thế à?"
Rất rõ ràng, cồn trong người An Thư Yểu nhiều hơn anh rất nhiều, không tự chủ được mà to giọng.
"Đương nhiên là đau lòng rồi! Tôi đang đau lòng muốn chết đây! Huhuhuhu."
Cô kéo cổ áo của mình xuống, để lộ ra bờ vai của mình, bên trong là bộ nội y sexy màu đen ôm lấy khuôn ngực cân đối tinh tế, nhanh chóng xuất hiện ngay trước mắt của Quý Sâm.
"Nhìn này! Lúc đầu tôi nghĩ sẽ làm chuyện đó với anh ta, còn mặc cái này tới, huhuhuhu… chưa kể bộ quần áo này còn hơn hai trăm, lãng phí hết rồi!"
Nhất thời Quý Sâm cũng không biết rốt cuộc là cô khóc vì bạn trai ngoại tình hay khóc vì hơn hai trăm nhân dân tệ của mình đã trôi theo dòng nước nữa.
Bộ ngực trắng nõn xinh đẹp được bao bọc bên ngoài bởi bộ nội y màu đen gợi cảm cứ thế đung đưa trước mắt anh, Quý Sâm bất lực đưa tay sửa lại quần áo của cô: "Được rồi, biết cô bỏ ra hơn hai tram rồi, mau mặc vào đi, đừng để lộ ra nữa."
An Thư Yểu khóc đến mệt lả người, trơ mắt nhìn Quý Sâm, nói: "Không để lộ ra thì làm sao anh thấy được?"
Quý Sâm: ?
"Tôi cũng không nói là tôi muốn nhìn."
An Thư Yểu không biết dây thần kinh nào trong đầu mình bị nối sai nữa, đột nhiên đứng dậy đẩy Quý Sâm xuống giường, cúi người đè lên.
"Anh... anh thật sự không nhìn sao? Cái này tốn hơn hai tram lận đó, không nhìn thì lỗ lắm đấy." An Thư Yểu đưa tay cởi bỏ quần áo của mình, vốn dĩ dưới áo khoác chỉ mặc đúng một cái áo lông, rất nhanh đã cởi sạch, trên người chỉ còn lại đúng bộ nội y tình thú màu đen.
"Tôi mặc trông rất đẹp đó, anh thật sự là không nhìn sao?" An Thư Yểu hỏi cho tới cùng, đôi mắt thanh thuần đỏ hoe nhuốm màu dục vọng, ở trên thân của người đàn ông lại cực kỳ giống như yêu tinh hút dương khí con người.
Vốn dĩ Quý Sâm muốn đẩy tay của cô ra lại đột nhiên dừng lại, anh cảm thấy hình như cái đó của mình cứng lên rồi.
Không sai, cô và bạn trai yêu nhau hai năm, không chỉ chưa từng quan hệ mà còn phân giường ngủ ngay dưới một mái nhà.
Ngay từ đầu An Thư Yểu có hơi thẹn thùng với hành vi thân mật kiểu này nên luôn vô thức trốn tránh.
Không ngờ Dương Chiếu lại trông có vẻ rất hiểu cô, quan tâm cô, tôn trọng ý kiến của cô, sau đó hai người ngủ riêng hai giường.
Bây giờ nghĩ lại, Dương Chiếu đâu có hiểu cô, hoàn toàn là do ở bên ngoài ăn sướng rồi, trong nhà có ăn hay không cũng không quan trọng.
Thậm chí còn có thể là do thể lực của anh ta không cho phép anh vụng trộm ở bên ngoài xong, về nhà làm thêm một lần nữa.
Cho dù thế nào, bây giờ An Thư Yểu đều quy kết mọi hành vi không hợp lý trước đây của anh ta đều là do ngoại tình, sau đó nghĩ kỹ lại thì lại cảm thấy vô cùng hợp lý.
An Thư Yểu ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong phòng, tức giận đến mức hai tay đã siết chặt thành nắm đấm rồi.
"Uống không?" Một lon bia đặt trước mặt cô, trên miệng Quý Sâm ngậm điếu thuốc, trên tay còn cầm theo một bao bia, rủ mắt nhìn cô.
"Tối hôm qua vừa mua đấy, đúng lúc còn chưa uống." Anh nói.
Trên người Quý Sâm có một khí chất đặc biệt không hài hòa, nhìn có vẻ cà lơ phất phơ không đứng đắn, thậm chí có chút vô lại nhưng lưng lại thẳng tắp, còn có một số thói quen của anh, từ đó có thể nhìn ra anh không hề tự do giống như vẻ bề ngoài.
An Thư Yểu nhìn chằm chằm lon bia trước mặt trong chốc lát, cuối cùng nhận lấy.
Trong hoàn cảnh bình thường, An Thư Yểu sẽ không uống bia ở bên ngoài, cho dù là liên hoan ở công ty, chỉ uống một số lon nhất định, tuyệt đối sẽ không để bản thân rơi vào tình trạng say khướt.
Bởi vì tửu lượng của cô không tốt, sau khi say rượu thì cô cũng không biết mình sẽ hành động thế nào, có thể sẽ rất khó coi, hơn nữa có khi cô còn không thể khống chế được hành vi cử chỉ của bản thân.
Nhưng rõ ràng bây giờ không phải là trong hoàn cảnh bình thường.
Bạn trai cô ngoại tình, có khi đôi tay thường xuyên ôm cô, xoa xoa mái tóc của cô ấy chỉ vừa ra vào nơi thầm kín của cô gái khác, chỉ cần nghĩ đến thôi An Thư Yểu cũng cảm thấy buồn nôn.
Tức giận khui một lon bia ra, An Thư Uyển rất đột nhiên ngẩng đầu lên uống một hơi hết lon.
Quý Sâm qua nhà bếp tìm đồ nhắm, sau khi trở lại phòng mình thì nhìn thấy khắp nơi đều là những vỏ lon bia rỗng, An Thư Yểu thì ngồi dưới đất khóc, trong tay còn đang cầm lon bia.
Quý Sâm: ...
"Cô uống nhanh như vậy làm gì?" Quý Sâm nhìn lon bia duy nhất còn sót lại, cạn lời không biết nên nói gì.
Uống quá nhiều bia thì sẽ bị nấc cụt, An Thư Yểu vừa rơi nước mắt vừa nói: "Không phải anh... anh cho tôi uống sao?"
Quý Sâm vò đầu, ngồi bệt xuống đất, cầm lấy lon bia cuối cùng, ngửa đầu nhấp một ngụm.
"Tôi muốn uống từ từ với cô, ai mà ngờ được vậy mà mới nháy mắt một cái cô đã xử lý luôn ba lon rồi."
Anh chống cằm, có chút bất lực nhìn An Thư Yểu: "Khó vượt qua như thế à?"
Rất rõ ràng, cồn trong người An Thư Yểu nhiều hơn anh rất nhiều, không tự chủ được mà to giọng.
"Đương nhiên là đau lòng rồi! Tôi đang đau lòng muốn chết đây! Huhuhuhu."
Cô kéo cổ áo của mình xuống, để lộ ra bờ vai của mình, bên trong là bộ nội y sexy màu đen ôm lấy khuôn ngực cân đối tinh tế, nhanh chóng xuất hiện ngay trước mắt của Quý Sâm.
"Nhìn này! Lúc đầu tôi nghĩ sẽ làm chuyện đó với anh ta, còn mặc cái này tới, huhuhuhu… chưa kể bộ quần áo này còn hơn hai trăm, lãng phí hết rồi!"
Nhất thời Quý Sâm cũng không biết rốt cuộc là cô khóc vì bạn trai ngoại tình hay khóc vì hơn hai trăm nhân dân tệ của mình đã trôi theo dòng nước nữa.
Bộ ngực trắng nõn xinh đẹp được bao bọc bên ngoài bởi bộ nội y màu đen gợi cảm cứ thế đung đưa trước mắt anh, Quý Sâm bất lực đưa tay sửa lại quần áo của cô: "Được rồi, biết cô bỏ ra hơn hai tram rồi, mau mặc vào đi, đừng để lộ ra nữa."
An Thư Yểu khóc đến mệt lả người, trơ mắt nhìn Quý Sâm, nói: "Không để lộ ra thì làm sao anh thấy được?"
Quý Sâm: ?
"Tôi cũng không nói là tôi muốn nhìn."
An Thư Yểu không biết dây thần kinh nào trong đầu mình bị nối sai nữa, đột nhiên đứng dậy đẩy Quý Sâm xuống giường, cúi người đè lên.
"Anh... anh thật sự không nhìn sao? Cái này tốn hơn hai tram lận đó, không nhìn thì lỗ lắm đấy." An Thư Yểu đưa tay cởi bỏ quần áo của mình, vốn dĩ dưới áo khoác chỉ mặc đúng một cái áo lông, rất nhanh đã cởi sạch, trên người chỉ còn lại đúng bộ nội y tình thú màu đen.
"Tôi mặc trông rất đẹp đó, anh thật sự là không nhìn sao?" An Thư Yểu hỏi cho tới cùng, đôi mắt thanh thuần đỏ hoe nhuốm màu dục vọng, ở trên thân của người đàn ông lại cực kỳ giống như yêu tinh hút dương khí con người.
Vốn dĩ Quý Sâm muốn đẩy tay của cô ra lại đột nhiên dừng lại, anh cảm thấy hình như cái đó của mình cứng lên rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.