Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Chương 3: Phía Dưới Của Anh Cộm Lên Làm Tôi Khó Chịu
Đồ Huyền
21/02/2024
Quý Sâm đã lớn như vậy, có sự quyến rũ nào mà chưa gặp đâu chứ. Nhưng đây đúng thật là lần đầu tiên có phụ nữ cởi quần áo đè trên người anh.
Sự tự chủ mạnh mẽ khiến anh đỡ lấy vai của cô, lắc mạnh hai lần: "Cô uống nhiều quá rồi à? Mau tỉnh lại đi."
An Thư Yểu bị anh lắc mạnh như vậy khiến cho dạ dày dâng trào, suýt nữa nôn ra.
"Đừng... Đừng lắc..."
Cô mê man mờ mịt nói: "Không thể làm bẩn được, hơn... hơn hai trăm đấy..."
Quý Sâm: ...
Vậy điều cô quan tâm nhất chính là bộ nội y tình thú hơn hai trăm của mình thôi sao?
Quý Sâm hơi bất lực ngồi dậy khỏi giường, tuy trông anh khá gầy gò nhưng thực tế lúc cởi quần áo ra thì cơ bắp cuồn cuộn, về sức mạnh thì tất nhiên một người phụ nữ đang say rượu như cô không thể sánh bằng được rồi.
Bàn tay của An Thư Yểu cứ châm lửa khắp người anh, bây giờ chỉ có thể cầm chặt hai tay cô ra sau lưng thì mới có thể khiến cô không thể làm bậy nữa mà thôi.
Nhưng không ngờ rằng vừa làm vậy thì người phụ nữ lại uất ức nói.
"Anh... anh bắt nạt tôi..."
An Thư Yểu bắt đầu rưng rưng rơi nước mắt, lên án người đàn ông hung bạo không có chút ga lăng lịch lãm nào.
"Nếu tôi không làm vậy thì cô có thể ngoan ngoãn ở yên một chỗ mà đợi à?" Quý Sâm hỏi.
Dù đang say nhưng An Thư Yểu vẫn thông minh lựa chọn không trả lời vấn đề này.
Quý Sâm bất lực thở dài, lúc đầu anh thực sự chỉ muốn người phụ nữ này uống chút bia với mình, nghe cô càu nhàu phát tiết cũng được, chờ đến khi Dương Chiếu trở về là có thể hóng drama rồi.
Ai ngờ tửu lượng của cô lại tệ như vậy, mới uống có vài lon bia vào bụng thôi mà đã bắt đầu phát điên rồi.
Người khác say đến phát điên thì chỉ có một khóc hai nháo ba treo cổ tự tử, cô phát điên lại là cởi quần áo ra, xin người khác nhìn bộ nội y tình thú mà cô ấy mua với giá hai trăm tệ, còn nói một cách hoa mỹ là anh không nhìn tôi sẽ lỗ mất.
May mà không phải uống rượu ở ngoài phòng khách, chứ nếu không Dương Chiếu đột nhiên trở về lúc tan tầm, nhìn thấy bạn gái mình mặc nội y gợi cảm ngồi trên người anh em tốt của mình, không biết anh ta có chết ngay tại chỗ luôn không nữa.
An Thư Yểu khóc một hồi, thấy người đàn ông không để ý tới mình, khóc cũng mệt rồi nên đành im lặng.
Quý Sâm nghĩ bây giờ cô sẽ yên lặng hơn, vừa định buông tay cô ra, người phụ nữ ngồi trong ngực anh đã uốn éo cái mông bắt đầu đụng chạm cái đó của anh.
"Phía dưới của anh... Có cái gì đó cộm cộm làm tôi khó chịu lắm ấy..."
An Thư Yểu không ngoan ngoãn mà uốn éo cái mông, đôi mắt cụp xuống như muốn nhìn rõ sau lưng cô là cái gì.
"Ngay... ngay trong quần anh, anh cởi ra, cho tôi xem thử là cái gì đi." An Thư Yểu lẩm bẩm nói.
"Shh..."
Quý Sâm hít vào một ngụm khí lạnh, côn thịt bị cô cọ đến mức lên, cứng đến mức sắp nổ tung luôn rồi.
Ngồi trong lòng mà vẫn không loạn là phẩm chất tốt của quân tử, Quý Sâm trái lo phải nghĩ, hình như cho đến bây giờ bản thân anh cũng không phải là quân tử gì cả.
Tuy trước kia anh không có hứng thú với phương diện tình dục đều, ngay cả khi sáng sớm cứng lên cũng chờ cho nó hết một cách tự nhiên, số lần thủ dâm thì lại càng ít. Không có chút cảm xúc gì về phương diện này khiến anh còn cảm thấy mình có vấn đề.
Bây giờ xem ra, anh tuyệt đối không có vấn đề gì.
Phía dưới An Thư Yểu vẫn còn mặc quần nhưng dường như nhiệt độ của côn thịt truyền đến cơ thể cô qua lớp vải, dọc theo tiểu huyệt đã thiêu đốt dục vọng toàn thân cô.
"Phía... phía dưới của tôi khó chịu." Cổ tay An Thư Yểu bị trói sau lưng không thể động đậy, chỉ có thể lắc mông cọ lấy côn thịt làm dịu đi sự trống trải của tiểu huyệt.
Hầu kết của Quý Sâm cứ nhấp nhô lên xuống, lạc giọng hỏi: "Tại sao lại khó chịu như vậy?"
"Phía dưới của anh cộm lên làm cho tôi khó chịu, nhưng chà chà lại dễ chịu..." An Thư Yểu nhỏ giọng rên rỉ một tiếng, trên mặt ửng hồng, không biết là do say rượu hay là do dục vọng.
Quý Sâm bị tiếng rên rỉ của cô làm cho côn thịt cứng lên, côn thịt cứ cứng lên ở trước tiểu huyệt của cô, có làm thế nào cũng không thể xuống được.
Bây giờ anh có hai lựa chọn: Một là vào nhà vệ sinh tự giải quyết, hai là ngủ với bạn gái của anh em.
Quý Sâm chỉ có một chút lương tri để anh thầm mặc niệm ở trong lòng câu nói sắc tức là không, không tức là sắc, nhưng cuối cùng anh vẫn trở thành kẻ háo sắc.
Được rồi, anh em là cái quái gì.
Cứ làm đã rồi tính.
Sự tự chủ mạnh mẽ khiến anh đỡ lấy vai của cô, lắc mạnh hai lần: "Cô uống nhiều quá rồi à? Mau tỉnh lại đi."
An Thư Yểu bị anh lắc mạnh như vậy khiến cho dạ dày dâng trào, suýt nữa nôn ra.
"Đừng... Đừng lắc..."
Cô mê man mờ mịt nói: "Không thể làm bẩn được, hơn... hơn hai trăm đấy..."
Quý Sâm: ...
Vậy điều cô quan tâm nhất chính là bộ nội y tình thú hơn hai trăm của mình thôi sao?
Quý Sâm hơi bất lực ngồi dậy khỏi giường, tuy trông anh khá gầy gò nhưng thực tế lúc cởi quần áo ra thì cơ bắp cuồn cuộn, về sức mạnh thì tất nhiên một người phụ nữ đang say rượu như cô không thể sánh bằng được rồi.
Bàn tay của An Thư Yểu cứ châm lửa khắp người anh, bây giờ chỉ có thể cầm chặt hai tay cô ra sau lưng thì mới có thể khiến cô không thể làm bậy nữa mà thôi.
Nhưng không ngờ rằng vừa làm vậy thì người phụ nữ lại uất ức nói.
"Anh... anh bắt nạt tôi..."
An Thư Yểu bắt đầu rưng rưng rơi nước mắt, lên án người đàn ông hung bạo không có chút ga lăng lịch lãm nào.
"Nếu tôi không làm vậy thì cô có thể ngoan ngoãn ở yên một chỗ mà đợi à?" Quý Sâm hỏi.
Dù đang say nhưng An Thư Yểu vẫn thông minh lựa chọn không trả lời vấn đề này.
Quý Sâm bất lực thở dài, lúc đầu anh thực sự chỉ muốn người phụ nữ này uống chút bia với mình, nghe cô càu nhàu phát tiết cũng được, chờ đến khi Dương Chiếu trở về là có thể hóng drama rồi.
Ai ngờ tửu lượng của cô lại tệ như vậy, mới uống có vài lon bia vào bụng thôi mà đã bắt đầu phát điên rồi.
Người khác say đến phát điên thì chỉ có một khóc hai nháo ba treo cổ tự tử, cô phát điên lại là cởi quần áo ra, xin người khác nhìn bộ nội y tình thú mà cô ấy mua với giá hai trăm tệ, còn nói một cách hoa mỹ là anh không nhìn tôi sẽ lỗ mất.
May mà không phải uống rượu ở ngoài phòng khách, chứ nếu không Dương Chiếu đột nhiên trở về lúc tan tầm, nhìn thấy bạn gái mình mặc nội y gợi cảm ngồi trên người anh em tốt của mình, không biết anh ta có chết ngay tại chỗ luôn không nữa.
An Thư Yểu khóc một hồi, thấy người đàn ông không để ý tới mình, khóc cũng mệt rồi nên đành im lặng.
Quý Sâm nghĩ bây giờ cô sẽ yên lặng hơn, vừa định buông tay cô ra, người phụ nữ ngồi trong ngực anh đã uốn éo cái mông bắt đầu đụng chạm cái đó của anh.
"Phía dưới của anh... Có cái gì đó cộm cộm làm tôi khó chịu lắm ấy..."
An Thư Yểu không ngoan ngoãn mà uốn éo cái mông, đôi mắt cụp xuống như muốn nhìn rõ sau lưng cô là cái gì.
"Ngay... ngay trong quần anh, anh cởi ra, cho tôi xem thử là cái gì đi." An Thư Yểu lẩm bẩm nói.
"Shh..."
Quý Sâm hít vào một ngụm khí lạnh, côn thịt bị cô cọ đến mức lên, cứng đến mức sắp nổ tung luôn rồi.
Ngồi trong lòng mà vẫn không loạn là phẩm chất tốt của quân tử, Quý Sâm trái lo phải nghĩ, hình như cho đến bây giờ bản thân anh cũng không phải là quân tử gì cả.
Tuy trước kia anh không có hứng thú với phương diện tình dục đều, ngay cả khi sáng sớm cứng lên cũng chờ cho nó hết một cách tự nhiên, số lần thủ dâm thì lại càng ít. Không có chút cảm xúc gì về phương diện này khiến anh còn cảm thấy mình có vấn đề.
Bây giờ xem ra, anh tuyệt đối không có vấn đề gì.
Phía dưới An Thư Yểu vẫn còn mặc quần nhưng dường như nhiệt độ của côn thịt truyền đến cơ thể cô qua lớp vải, dọc theo tiểu huyệt đã thiêu đốt dục vọng toàn thân cô.
"Phía... phía dưới của tôi khó chịu." Cổ tay An Thư Yểu bị trói sau lưng không thể động đậy, chỉ có thể lắc mông cọ lấy côn thịt làm dịu đi sự trống trải của tiểu huyệt.
Hầu kết của Quý Sâm cứ nhấp nhô lên xuống, lạc giọng hỏi: "Tại sao lại khó chịu như vậy?"
"Phía dưới của anh cộm lên làm cho tôi khó chịu, nhưng chà chà lại dễ chịu..." An Thư Yểu nhỏ giọng rên rỉ một tiếng, trên mặt ửng hồng, không biết là do say rượu hay là do dục vọng.
Quý Sâm bị tiếng rên rỉ của cô làm cho côn thịt cứng lên, côn thịt cứ cứng lên ở trước tiểu huyệt của cô, có làm thế nào cũng không thể xuống được.
Bây giờ anh có hai lựa chọn: Một là vào nhà vệ sinh tự giải quyết, hai là ngủ với bạn gái của anh em.
Quý Sâm chỉ có một chút lương tri để anh thầm mặc niệm ở trong lòng câu nói sắc tức là không, không tức là sắc, nhưng cuối cùng anh vẫn trở thành kẻ háo sắc.
Được rồi, anh em là cái quái gì.
Cứ làm đã rồi tính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.