Chương 74: Hợp tác
Sứa
05/06/2024
Sau khi lên tới phòng cô đóng sầm cửa lại. Cố Dạ Bạch vậy mà lại đưa cô ta về đây. Vốn dĩ cô rất sợ cô ta ở đây sẽ hại đến đứa con trong bụng của mình. Không được, cô không thể ở đây thêm phút giây nào nữa. Phải thực hiện kế hoạch thôi trước khi cô ta ra tay.
Nghĩ là làm cô nhắn tin cho Lục Lệ Thành đề nhờ đến sự giúp đỡ của anh ta. Cả hai người lên kế hoạch trao đổi rồi quyết định tối mai sẽ thực hiện nó.
Tâm trạng cô dần trở lên bất ổn, cô đang lo lắng liệu kế hoạch này có thành công hay không. Bằng mọi giá cô phải trốn thoát khỏi đây. Tránh xa hai kẻ độc ác muốn hãm hại đến đứa con trong bụng cô.
Sáng hôm sau cô vẫn như thường lệ đi xuống dưới nhà. Cố Dạ Bạch đã đi ra ngoài từ sớm. Nghe nói chuyến hàng của anh xảy ra vấn đề gì đó. Vậy cũng tốt thời cơ thích hợp để cô thực hiện kế hoạch. Còn về phía A Ninh cô chỉ cần tránh xa không để cô ta tiếp cận mình là được.
Nhìn thấy A Ninh đang ngồi dưới phòng khách, cô cũng không thèm để tâm đi ngang qua cô ta. A Ninh nhìn thấy cô, khuôn miệng khẽ cười một cách quỳ dị, trong phút chốc lại trở về dáng vẻ ban đầu. Giọng nói dịu dàng có phần u ám của cô ta cất lên:
- Y Vân mới sáng sớm mà cô đã đi ra ngoài rồi sao.
Cô quay người lại nhìn cô ta đang ung dung uống trà ở trên ghế đoạn nói:
- Có liên quan gì đến cô không ?
Cô ta khẽ cười đặt tách trà xuống bàn rồi tiến lại gần phía cô. Triệu Y Vân thấy vậy cũng khẽ lùi lại vài bước. Cô ta nhìn thấy hành động của cô như vậy nụ cười trên miệng càng sâu xa hơn đoạn nói:
- Cô là đang sợ tôi sao ?
Triệu Y Vân biết bị nói trúng tim đen nên cô chỉ nhíu mày mà không nói gì. Cô ta thấy vậy thì mỉm cười nhùn vai rồi nói tiếp:
- Thật ra cô không bị mất trí nhớ đúng chứ.
Trong lòng cô phút chốc hoảng loạn, tại sao cô ta lại biết được chứ. Cô cố gắng lấy lại sự bình tĩnh rồi nhìn cô ta lấp liếm nói:
- Tôi không hiểu cô đang nói gì cả, tôi còn có việc không rảnh ở đây để nói chuyện phiếm với cô.
Dứt lời cô quay người bước đi như sợ một điều gì đó. A Ninh phía sau nói vọng đến:
- Tôi có thể giúp cô chạy thoát khỏi Dạ Bạch.
Đôi chân cô chợt khựng lại, Triệu Y Vân quay lại nhìn cô ta không khỏi nghi ngờ mà nói:
- Lý do gì mà tôi phải tin cô ?
- Dựa vào khuôn mặt của chúng ta.
Triệu Y Vân đang ngồi trên phòng để suy ngẫm chuyện mà A Ninh vừa nói. Kế hoạch của cô ta quả thật có thể giúp cô thoát khỏi đây. Nhưng cô vẫn không hiểu lý do cô ta muốn giúp mình là gì. Chẳng lẽ cô ta đang lên một kế hoạch nào khác để đưa cô vào tròng ư.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng không ra, lại càng làm cho đầu cô nhức mỏi hơn. Không còn cách nào khác cô đành đồng ý với đổi sách của A Ninh đưa ra.
Đứng trước cửa phòng của A Ninh cô đưa tay lên gõ cửa. Trong phòng A Ninh đang ngồi đó để chờ cô. Giọng nói của cô ta phát ra từ bên trong:
- Vào đi, cửa không có khoá.
Triệu Y Vân hít một hơi lạnh rồi đưa tay xoáy tay nắm cửa mở ra. Cánh cửa nhanh chóng bị đóng lại, cô bước đến ngồi đối diện với A Ninh.
- Cô đã suy nghĩ kĩ những điều tôi nói trước đó chưa ?
A Ninh nhìn cô khẽ cười mà nói. Cô lạnh nhạt nhìn cô ta gật đầu trả lời:
- Chỉ cần cô giúp tối thoát khỏi đây là được. Tôi không quan tâm cô đang có tâm tư gì phía sau. Nhưng chỉ cần tôi biết cô đang lừa tôi thì cho dù tôi có thành quỷ cũng trở về kéo cô xuống địa ngục.
Nghe những lời cảnh cáo của cô, A Ninh khẽ phì cười mà nói:
- Cô đừng căng thẳng như vậy, yên tâm tôi sẽ không hại cô. Tôi muốn cô rời xa anh ấy và cô cũng đang có ý định này. Chẳng phải chúng ta đều có mục đích chung rồi sao.
Triệu Y Vân khẽ nhíu mày nhìn cô ta. Nhưng cô không còn cách nào khác đành nghe theo kế hoạch của cô ta. Một khi đã tới đây thì cô đâu còn đường lui. A Ninh đứng dậy đi đến cửa sổ mà nhìn xuống bên dưới nhà.
- Bây giờ ở bên ngoài được bố trí rất nhiều vệ sĩ và cammera. Tối nay tôi sẽ cúp toàn bộ cầu dao trong vòng 3 phút. Khi đó đám vệ sĩ sẽ hoảng hốt mà mất đi phòng bị.
Cô chỉ có 3 phút đề rời khỏi biệt thự và nghĩ cách khéo léo để thoát khỏi những tên vệ sĩ kia. Nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì tôi sẽ giúp cô đáng lạc hướng bọn họ.
Còn về Dạ Bạch sau khi cô trốn thoát tôi sẽ đóng giả thành cô. Cả cô và tôi đều tương đồng với nhau. Giọng nói tôi có thể giả nên anh ấy sẽ không phát hiện. Chỉ cần cô bay ra nước ngoài thành công thì khi đó cho dù Dạ Bạch phát hiện ra tôi đóng giả thành cô thì cũng đã muộn.
Nghe kế hoạch tỉ mỉ từng chi tiết của A Ninh mà cô không khỏi khâm phục. Nếu cô ta đã muốn giúp đỡ thì cô không thể phụ ý tốt của cô ta được. Cô đứng dậy bước đến chỗ cô ta, ánh mắt hiện lên sự thâm sâu miệng khẽ cười mà nói:
- Được tôi với cô hợp tác thành công.
Nghĩ là làm cô nhắn tin cho Lục Lệ Thành đề nhờ đến sự giúp đỡ của anh ta. Cả hai người lên kế hoạch trao đổi rồi quyết định tối mai sẽ thực hiện nó.
Tâm trạng cô dần trở lên bất ổn, cô đang lo lắng liệu kế hoạch này có thành công hay không. Bằng mọi giá cô phải trốn thoát khỏi đây. Tránh xa hai kẻ độc ác muốn hãm hại đến đứa con trong bụng cô.
Sáng hôm sau cô vẫn như thường lệ đi xuống dưới nhà. Cố Dạ Bạch đã đi ra ngoài từ sớm. Nghe nói chuyến hàng của anh xảy ra vấn đề gì đó. Vậy cũng tốt thời cơ thích hợp để cô thực hiện kế hoạch. Còn về phía A Ninh cô chỉ cần tránh xa không để cô ta tiếp cận mình là được.
Nhìn thấy A Ninh đang ngồi dưới phòng khách, cô cũng không thèm để tâm đi ngang qua cô ta. A Ninh nhìn thấy cô, khuôn miệng khẽ cười một cách quỳ dị, trong phút chốc lại trở về dáng vẻ ban đầu. Giọng nói dịu dàng có phần u ám của cô ta cất lên:
- Y Vân mới sáng sớm mà cô đã đi ra ngoài rồi sao.
Cô quay người lại nhìn cô ta đang ung dung uống trà ở trên ghế đoạn nói:
- Có liên quan gì đến cô không ?
Cô ta khẽ cười đặt tách trà xuống bàn rồi tiến lại gần phía cô. Triệu Y Vân thấy vậy cũng khẽ lùi lại vài bước. Cô ta nhìn thấy hành động của cô như vậy nụ cười trên miệng càng sâu xa hơn đoạn nói:
- Cô là đang sợ tôi sao ?
Triệu Y Vân biết bị nói trúng tim đen nên cô chỉ nhíu mày mà không nói gì. Cô ta thấy vậy thì mỉm cười nhùn vai rồi nói tiếp:
- Thật ra cô không bị mất trí nhớ đúng chứ.
Trong lòng cô phút chốc hoảng loạn, tại sao cô ta lại biết được chứ. Cô cố gắng lấy lại sự bình tĩnh rồi nhìn cô ta lấp liếm nói:
- Tôi không hiểu cô đang nói gì cả, tôi còn có việc không rảnh ở đây để nói chuyện phiếm với cô.
Dứt lời cô quay người bước đi như sợ một điều gì đó. A Ninh phía sau nói vọng đến:
- Tôi có thể giúp cô chạy thoát khỏi Dạ Bạch.
Đôi chân cô chợt khựng lại, Triệu Y Vân quay lại nhìn cô ta không khỏi nghi ngờ mà nói:
- Lý do gì mà tôi phải tin cô ?
- Dựa vào khuôn mặt của chúng ta.
Triệu Y Vân đang ngồi trên phòng để suy ngẫm chuyện mà A Ninh vừa nói. Kế hoạch của cô ta quả thật có thể giúp cô thoát khỏi đây. Nhưng cô vẫn không hiểu lý do cô ta muốn giúp mình là gì. Chẳng lẽ cô ta đang lên một kế hoạch nào khác để đưa cô vào tròng ư.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng không ra, lại càng làm cho đầu cô nhức mỏi hơn. Không còn cách nào khác cô đành đồng ý với đổi sách của A Ninh đưa ra.
Đứng trước cửa phòng của A Ninh cô đưa tay lên gõ cửa. Trong phòng A Ninh đang ngồi đó để chờ cô. Giọng nói của cô ta phát ra từ bên trong:
- Vào đi, cửa không có khoá.
Triệu Y Vân hít một hơi lạnh rồi đưa tay xoáy tay nắm cửa mở ra. Cánh cửa nhanh chóng bị đóng lại, cô bước đến ngồi đối diện với A Ninh.
- Cô đã suy nghĩ kĩ những điều tôi nói trước đó chưa ?
A Ninh nhìn cô khẽ cười mà nói. Cô lạnh nhạt nhìn cô ta gật đầu trả lời:
- Chỉ cần cô giúp tối thoát khỏi đây là được. Tôi không quan tâm cô đang có tâm tư gì phía sau. Nhưng chỉ cần tôi biết cô đang lừa tôi thì cho dù tôi có thành quỷ cũng trở về kéo cô xuống địa ngục.
Nghe những lời cảnh cáo của cô, A Ninh khẽ phì cười mà nói:
- Cô đừng căng thẳng như vậy, yên tâm tôi sẽ không hại cô. Tôi muốn cô rời xa anh ấy và cô cũng đang có ý định này. Chẳng phải chúng ta đều có mục đích chung rồi sao.
Triệu Y Vân khẽ nhíu mày nhìn cô ta. Nhưng cô không còn cách nào khác đành nghe theo kế hoạch của cô ta. Một khi đã tới đây thì cô đâu còn đường lui. A Ninh đứng dậy đi đến cửa sổ mà nhìn xuống bên dưới nhà.
- Bây giờ ở bên ngoài được bố trí rất nhiều vệ sĩ và cammera. Tối nay tôi sẽ cúp toàn bộ cầu dao trong vòng 3 phút. Khi đó đám vệ sĩ sẽ hoảng hốt mà mất đi phòng bị.
Cô chỉ có 3 phút đề rời khỏi biệt thự và nghĩ cách khéo léo để thoát khỏi những tên vệ sĩ kia. Nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì tôi sẽ giúp cô đáng lạc hướng bọn họ.
Còn về Dạ Bạch sau khi cô trốn thoát tôi sẽ đóng giả thành cô. Cả cô và tôi đều tương đồng với nhau. Giọng nói tôi có thể giả nên anh ấy sẽ không phát hiện. Chỉ cần cô bay ra nước ngoài thành công thì khi đó cho dù Dạ Bạch phát hiện ra tôi đóng giả thành cô thì cũng đã muộn.
Nghe kế hoạch tỉ mỉ từng chi tiết của A Ninh mà cô không khỏi khâm phục. Nếu cô ta đã muốn giúp đỡ thì cô không thể phụ ý tốt của cô ta được. Cô đứng dậy bước đến chỗ cô ta, ánh mắt hiện lên sự thâm sâu miệng khẽ cười mà nói:
- Được tôi với cô hợp tác thành công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.