Chương 10
Song Nghi
02/02/2018
Việc tuyên truyền
quảng bá hình ảnh thường là của phòng marketing, nhưng do đây là bộ sưu
tập đầu năm, phòng kế hoạch và phòng marketing phải liên kết với nhau
cùng thực hiện, tạo quy mô lớn một chút để khởi đầu một năm tốt đẹp.
Tôi thức cả đêm để làm bản kế hoạch chi tiết, sáng hôm sau khi vừa thấy tôi, Hoàng Thiên Vũ đã đơ ra một lúc, mãi sau mới nói:
“Cô lại nhớ dì cô à?”
“Hả? À…” Quả thật tôi hoàn thành công việc xong cũng ra khỏi phòng làm bữa sáng cho hắn luôn, không kịp chỉnh trang lại.
Hắn vừa ăn vừa đọc báo, chẳng buồn để ý tới tôi đang gục xuống bàn, tôi chưa từng phải làm việc trí óc với công suất lớn thế này, trước đây dù có thức khuya ôn thi thì muộn nhất 1h sáng tôi đã chui vào chăn bay tới thiên đường của giấc mơ rồi.
Hoàng Thiên Vũ có thói quen đi làm sớm, nên tôi cũng không cần lo việc bị đuổi việc vì suốt ngày muộn giờ làm, do tôi luôn phải đợi hắn đi tôi mới có thể ra khỏi nhà.
Các đồng nghiệp khi nhìn thấy tôi tới công ty ai cũng trố mắt nhìn. Chẳng phải chỉ là mắt gấu trúc thôi hay sao? Dạo này quá bận nên tôi chưa mua được đồ trang điểm thôi mà.
“Ngọc Linh, em… để mặt mộc tới công ty hả?” Trưởng phòng cũng không nén nổi ngạc nhiên, từ trước đến giờ chưa có ai mặt mộc tới công ty hay sao?
“Vâng, dạo này em hơi bận nên… à đúng rồi trưởng phòng, anh xem bản kế hoạch này giúp em.”
Dùng máy in nhà anh ta quả thật rất nguy hiểm, tôi đành phải dùng máy in công ty.
“Em định mời Joon và Lily? Em chắc là em mời được họ chứ?”
“Không chỉ riêng em mà còn có bên marketing cùng làm nên tỉ lệ thành công sẽ cao hơn.”
“Làm sao em biết tỉ lệ thành công sẽ cao hơn? Chỉ dựa vào giác quan của em?”
“Trưởng phòng, dù gì anh cũng đã giao kế hoạch này cho em rồi, có thể tin tưởng em luôn vụ này được không?”
Trưởng phòng do dự một lát rồi cũng đặt bút xuống kí. Tôi lập tức cầm bản kế hoạch tới xin chữ kí bên marketing. Tất nhiên, đôi mắt của tôi là thứ bọn họ chú ý đầu tiên.
Một cô gái trạc tuổi tôi lập tức lôi tôi vào một góc, lấy tuýp kem che khuyết điểm thoa lên vùng dưới mắt giúp tôi, giọng trách móc:
“Ôi, bạn làm vậy là gây sự chú ý lắm đó biết không? Cả công ty đều đã biết bạn là bạn gái của Chủ tịch rồi, phòng kế hoạch lại chỉ có mỗi bạn là nữ, có khó gì để nhận ra cơ chứ. Hôm nay bạn còn mang vẻ mặt này đến đây, mọi người sẽ nói bạn tỏ vẻ chăm chỉ đó.”
“Cảm ơn bạn. Thật sự là tôi do quá bận nên chưa thể mua đồ...”
“Thời đại công nghệ rồi, người ta bán hàng online cho ai mua cơ chứ. Chủ tịch không dẫn bạn đi mua đồ sao?”
“Anh ấy rất bận.”
“Cũng phải ha.” Cô bạn đó trầm ngâm một lát rồi nói “Bạn là Hàn Ngọc Linh nhỉ? Tôi là Thu Nguyệt, bạn mang tới cho chị trưởng phòng marketing kí rồi tôi và bạn cùng lên lấy chữ kí của tổng giám đốc, ôi, tôi được phân công làm vụ này dù kế hoạch là gì tôi còn chưa biết cơ.”
“Được.”
Chị trưởng phòng marketing xem qua cũng không hỏi gì nhiều, thậm chí còn nói tôi quá mạo hiểm khi lại muốn mời Joon và Lily quay video quảng cáo lần này.
“Joon dã kí hợp đồng làm gương mặt đại diện của chúng ta nên chị không mấy lo lắng. Nhưng Lily, em có biết cô ta khó tính đến mức nào không? Cậy mình là sao hạng A nên chẳng coi người khác ra gì.”
“Chị cứ giao cho em và Thu Nguyệt, bọn em sẽ làm tốt nhất có thể.”
Mang danh bạn gái đại boss quả thật làm gì cũng thuận lợi, còn ai nói gì đằng sau tôi việc gì phải quan tâm chứ?
Hơn nữa, Lily là cô bạn cùng bàn cấp 3 của tôi, Chi và tôi tuy thân nhưng lại không cùng một lớp. Lily khi đó cứ gặp Chi là hai người lại chành chọe nhau tóe lửa tóe khói, tôi ở giữa đến giờ chưa bị điếc quả là may mắn.
“Đây là số điện thoại quản lí của Lily, thuyết phục quản lí thì dễ, nhưng Lily thì tôi không dám chắc.” Thu Nguyệt đưa thông tin sơ lược cho tôi. “Việc hẹn với Joon tôi sẽ đảm nhận, không phải lấy hết việc dễ đâu, nhưng Joon có tính thích gây khó dễ cho người mới, cho nên bạn…”
“Được, không thành vấn đề.”
Nguyệt như định hỏi tôi tự tin đó từ đâu mà có, nhưng lại thôi, tôi cũng chẳng buồn quan tâm. Đúng vậy, đâu có ai tốt với ai mà không có mục đích, mục đích của cô nàng này chính là muốn thông qua tôi kiếm chút tiếng tăm với đại boss Hoàng Thiên Vũ khó tính số một thiên hạ đây mà.
Tôi về vị trí của mình gọi điện theo số máy vừa được cung cấp, người quản lí họ Đào ban đầu nghe giọng khá hờ hững nhưng vừa nghe tôi nhắc đến Diamonds là lập tức đổi sang giọng hớn hở như bắt được vàng.
“Được, được, cái khó là phải thuyết phục Lily, tôi sẽ cố thuyết phục cô ấy.”
“Nửa tiếng nữa anh gọi cho cô ấy có được không?” Tôi muốn xin trước chút thời gian để báo cho Lily một tiếng.
“Giờ tôi đang bận, có lẽ phải một giờ nữa mới có thể liên hệ với Lily, quý công ty gấp lắm sao?”
“Vậy một giờ nữa anh liên hệ nhé.”
“Được, chào cô Hàn.”
Dù thân nhưng tôi với Lily lại không thể liên lạc tán gẫu thường xuyên vì chúng tôi đều bận, nhưng mỗi khi Lily đổi số đều nhắn tin đến cho tôi, để tôi biết số mới của cô ấy.
“Liễu Ngân Lam, mình còn tưởng sẽ phải nghe giọng trợ lí của cậu vì cậu đang phải quay cơ.”
Vì không muốn mọi người để ý nên tôi đã tìm một chỗ vắng người trong công ty để gọi riêng cho ngôi sao nổi tiếng. Con bé này quả thật rất có năng khiếu, tốt nghiệp cấp 3 không hề học qua học viện nào mà chỉ trong 4 năm đã lên được sao hạng A khiến bao nghệ sĩ khác đố kị, tiếng đồn diễn viên kênh kiệu lan truyền ngày một rộng nhưng vẫn có số lượng người hâm mộ đông đảo nằm trong top đầu.
“Hàn Ngọc Linh, bà đừng có gọi tôi bằng cái tên đó có được không? Tôi bây giờ đã là Lily rồi, là Lily rồi, tôi phải nhắc lại cho bà bao nhiêu lần bà mới nhớ được đây.”
“Được rồi được rồi, dạo này có hợp đồng gì không?”
“Không có, vừa quay xong vài ngày, nghỉ xả hơi đã.”
“Tôi vừa được vào làm ở Diamonds, là thế này, kế hoạch quảng bá bộ sưu tập đầu tiên của năm do tôi đảm nhận…”
“Woaa… giỏi vậy!”
“Ý tưởng cũng là tôi nghĩ ra, là quay video ngắn về tình yêu tuổi học trò, muốn mời bà và Joon tham gia.”
“Bà đã nhờ thì tôi đành phải đồng ý thôi, hahaha…”
Chúng tôi trao đổi với nhau về cuộc sống dạo này. Nhắc đến dì, nước mắt tôi lại trào ra, Lily im lặng, như thể muốn để tôi thoải mái khóc cho đã vậy.
“Này cô…”
Một giọng nam ở đằng sau vang lên, kèm theo đó là bàn tay anh ta vỗ vỗ vào vai tôi…
Tôi thức cả đêm để làm bản kế hoạch chi tiết, sáng hôm sau khi vừa thấy tôi, Hoàng Thiên Vũ đã đơ ra một lúc, mãi sau mới nói:
“Cô lại nhớ dì cô à?”
“Hả? À…” Quả thật tôi hoàn thành công việc xong cũng ra khỏi phòng làm bữa sáng cho hắn luôn, không kịp chỉnh trang lại.
Hắn vừa ăn vừa đọc báo, chẳng buồn để ý tới tôi đang gục xuống bàn, tôi chưa từng phải làm việc trí óc với công suất lớn thế này, trước đây dù có thức khuya ôn thi thì muộn nhất 1h sáng tôi đã chui vào chăn bay tới thiên đường của giấc mơ rồi.
Hoàng Thiên Vũ có thói quen đi làm sớm, nên tôi cũng không cần lo việc bị đuổi việc vì suốt ngày muộn giờ làm, do tôi luôn phải đợi hắn đi tôi mới có thể ra khỏi nhà.
Các đồng nghiệp khi nhìn thấy tôi tới công ty ai cũng trố mắt nhìn. Chẳng phải chỉ là mắt gấu trúc thôi hay sao? Dạo này quá bận nên tôi chưa mua được đồ trang điểm thôi mà.
“Ngọc Linh, em… để mặt mộc tới công ty hả?” Trưởng phòng cũng không nén nổi ngạc nhiên, từ trước đến giờ chưa có ai mặt mộc tới công ty hay sao?
“Vâng, dạo này em hơi bận nên… à đúng rồi trưởng phòng, anh xem bản kế hoạch này giúp em.”
Dùng máy in nhà anh ta quả thật rất nguy hiểm, tôi đành phải dùng máy in công ty.
“Em định mời Joon và Lily? Em chắc là em mời được họ chứ?”
“Không chỉ riêng em mà còn có bên marketing cùng làm nên tỉ lệ thành công sẽ cao hơn.”
“Làm sao em biết tỉ lệ thành công sẽ cao hơn? Chỉ dựa vào giác quan của em?”
“Trưởng phòng, dù gì anh cũng đã giao kế hoạch này cho em rồi, có thể tin tưởng em luôn vụ này được không?”
Trưởng phòng do dự một lát rồi cũng đặt bút xuống kí. Tôi lập tức cầm bản kế hoạch tới xin chữ kí bên marketing. Tất nhiên, đôi mắt của tôi là thứ bọn họ chú ý đầu tiên.
Một cô gái trạc tuổi tôi lập tức lôi tôi vào một góc, lấy tuýp kem che khuyết điểm thoa lên vùng dưới mắt giúp tôi, giọng trách móc:
“Ôi, bạn làm vậy là gây sự chú ý lắm đó biết không? Cả công ty đều đã biết bạn là bạn gái của Chủ tịch rồi, phòng kế hoạch lại chỉ có mỗi bạn là nữ, có khó gì để nhận ra cơ chứ. Hôm nay bạn còn mang vẻ mặt này đến đây, mọi người sẽ nói bạn tỏ vẻ chăm chỉ đó.”
“Cảm ơn bạn. Thật sự là tôi do quá bận nên chưa thể mua đồ...”
“Thời đại công nghệ rồi, người ta bán hàng online cho ai mua cơ chứ. Chủ tịch không dẫn bạn đi mua đồ sao?”
“Anh ấy rất bận.”
“Cũng phải ha.” Cô bạn đó trầm ngâm một lát rồi nói “Bạn là Hàn Ngọc Linh nhỉ? Tôi là Thu Nguyệt, bạn mang tới cho chị trưởng phòng marketing kí rồi tôi và bạn cùng lên lấy chữ kí của tổng giám đốc, ôi, tôi được phân công làm vụ này dù kế hoạch là gì tôi còn chưa biết cơ.”
“Được.”
Chị trưởng phòng marketing xem qua cũng không hỏi gì nhiều, thậm chí còn nói tôi quá mạo hiểm khi lại muốn mời Joon và Lily quay video quảng cáo lần này.
“Joon dã kí hợp đồng làm gương mặt đại diện của chúng ta nên chị không mấy lo lắng. Nhưng Lily, em có biết cô ta khó tính đến mức nào không? Cậy mình là sao hạng A nên chẳng coi người khác ra gì.”
“Chị cứ giao cho em và Thu Nguyệt, bọn em sẽ làm tốt nhất có thể.”
Mang danh bạn gái đại boss quả thật làm gì cũng thuận lợi, còn ai nói gì đằng sau tôi việc gì phải quan tâm chứ?
Hơn nữa, Lily là cô bạn cùng bàn cấp 3 của tôi, Chi và tôi tuy thân nhưng lại không cùng một lớp. Lily khi đó cứ gặp Chi là hai người lại chành chọe nhau tóe lửa tóe khói, tôi ở giữa đến giờ chưa bị điếc quả là may mắn.
“Đây là số điện thoại quản lí của Lily, thuyết phục quản lí thì dễ, nhưng Lily thì tôi không dám chắc.” Thu Nguyệt đưa thông tin sơ lược cho tôi. “Việc hẹn với Joon tôi sẽ đảm nhận, không phải lấy hết việc dễ đâu, nhưng Joon có tính thích gây khó dễ cho người mới, cho nên bạn…”
“Được, không thành vấn đề.”
Nguyệt như định hỏi tôi tự tin đó từ đâu mà có, nhưng lại thôi, tôi cũng chẳng buồn quan tâm. Đúng vậy, đâu có ai tốt với ai mà không có mục đích, mục đích của cô nàng này chính là muốn thông qua tôi kiếm chút tiếng tăm với đại boss Hoàng Thiên Vũ khó tính số một thiên hạ đây mà.
Tôi về vị trí của mình gọi điện theo số máy vừa được cung cấp, người quản lí họ Đào ban đầu nghe giọng khá hờ hững nhưng vừa nghe tôi nhắc đến Diamonds là lập tức đổi sang giọng hớn hở như bắt được vàng.
“Được, được, cái khó là phải thuyết phục Lily, tôi sẽ cố thuyết phục cô ấy.”
“Nửa tiếng nữa anh gọi cho cô ấy có được không?” Tôi muốn xin trước chút thời gian để báo cho Lily một tiếng.
“Giờ tôi đang bận, có lẽ phải một giờ nữa mới có thể liên hệ với Lily, quý công ty gấp lắm sao?”
“Vậy một giờ nữa anh liên hệ nhé.”
“Được, chào cô Hàn.”
Dù thân nhưng tôi với Lily lại không thể liên lạc tán gẫu thường xuyên vì chúng tôi đều bận, nhưng mỗi khi Lily đổi số đều nhắn tin đến cho tôi, để tôi biết số mới của cô ấy.
“Liễu Ngân Lam, mình còn tưởng sẽ phải nghe giọng trợ lí của cậu vì cậu đang phải quay cơ.”
Vì không muốn mọi người để ý nên tôi đã tìm một chỗ vắng người trong công ty để gọi riêng cho ngôi sao nổi tiếng. Con bé này quả thật rất có năng khiếu, tốt nghiệp cấp 3 không hề học qua học viện nào mà chỉ trong 4 năm đã lên được sao hạng A khiến bao nghệ sĩ khác đố kị, tiếng đồn diễn viên kênh kiệu lan truyền ngày một rộng nhưng vẫn có số lượng người hâm mộ đông đảo nằm trong top đầu.
“Hàn Ngọc Linh, bà đừng có gọi tôi bằng cái tên đó có được không? Tôi bây giờ đã là Lily rồi, là Lily rồi, tôi phải nhắc lại cho bà bao nhiêu lần bà mới nhớ được đây.”
“Được rồi được rồi, dạo này có hợp đồng gì không?”
“Không có, vừa quay xong vài ngày, nghỉ xả hơi đã.”
“Tôi vừa được vào làm ở Diamonds, là thế này, kế hoạch quảng bá bộ sưu tập đầu tiên của năm do tôi đảm nhận…”
“Woaa… giỏi vậy!”
“Ý tưởng cũng là tôi nghĩ ra, là quay video ngắn về tình yêu tuổi học trò, muốn mời bà và Joon tham gia.”
“Bà đã nhờ thì tôi đành phải đồng ý thôi, hahaha…”
Chúng tôi trao đổi với nhau về cuộc sống dạo này. Nhắc đến dì, nước mắt tôi lại trào ra, Lily im lặng, như thể muốn để tôi thoải mái khóc cho đã vậy.
“Này cô…”
Một giọng nam ở đằng sau vang lên, kèm theo đó là bàn tay anh ta vỗ vỗ vào vai tôi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.