Chương 70
BooMew
27/08/2019
Diệu không ngừng thắc mắc là tại sao bản thân
mang thai nhưng hơi bị thoải mái quá, không nôn nghén, không khó ăn, chỉ thi thoảng cảm giác mệt mỏi thôi, ngủ thì nhiều cũng không quá khó
chịu.
Vân Liêm cũng không biết làm sao nói rõ cho Diệu, sau khi hai người đi vào phòng siêu âm.
Kết quả chính xác là Diệu đã mang thai, bé con cũng gần hai tháng, nếu tính từ ngày đó đó đến nay thì chính xác là như tính toán của Vân Liêm, bác sĩ còn nói bé con rất khỏe mạnh.
Khi Diệu hỏi thắc mắc của bản thân cô, Bác sĩ cũng chỉ nói.
" Hiện tại thấy không sao, đợi vào 3 4 tháng gì đấy lại nôn nghén thôi. Trường hợp như cô nhiều người gặp phải lắm. Nhiều người họ thấy bản thân không sau mãi đến tận tháng thứ 3, thứ 4 mới phát hiện mình mang thai vì triệu chứng nôn nghén bắt đầu dày vò. " dừng một chút, Bác sĩ còn nói.
" Nếu như sức khỏe cô tốt, cũng có thể rất ít có triệu chứng nôn nghén. Như vậy thì sẽ không khó chịu rồi. "
Vân Liêm cảm ơn bác sĩ rồi hỏi thêm vài ba câu ra về.
----
Ra khỏi bệnh viện, Diệu vẫn luôn được Vân Liêm dìu, cơ mà Diệu chả vui vẻ gì.
Cô không phải không muốn mang thai, nhưng để một đứa chắc chắn bản thân không mang thai lại thành mang thai cần có thời gian chuẩn bị tâm lý.
Chính là chưa được vài tiếng rầu rĩ suy nghĩ thì Diệu cũng đã hoàn toàn thích nghi với việc bản thân có thêm một cái bảo bảo ở trong bụng.
Cô và Vân Liêm dọc đường về luôn nói chuyện vui cười rất là vui vẻ, hai người bàn bạc đủ thứ cả lên, nào là bé con trong bụng là trai hay gái, nào là làm thế nào để bé con ngoan hơn An An.
Cũng vì mang thai mà dự định kết hôn của Vân Liêm và Diệu cũng dừng lại, không những thế sau khi hai bên Nội Ngoại biết tin Diệu mang thai thì ai cũng vui mừng.
Chính là dù vui vẻ ra sao thì cũng có chỗ không vui, vì Diệu mới mang thai gần 2 tháng, bên Nội Ngoại liền không cho Vân Liêm ngủ cùng Diệu, vì sợ Vân Liêm nửa đêm lén lút vào nên đêm nào trong phòng Diệu đều có thêm một người.
Vân Liêm kịch liệt phản đối, nhưng thất bại. Vân Liêm chỉ ở cùng Diệu buổi sáng còn tối lại phải ôm gối sang phòng con trai ngủ.
Bé An An sau khi biết tin bản thân sắp có thêm một em trai, bé cực kì là thích thú, ngày nào cũng vào phòng Diệu áp sát tai nghe bụng nhỏ của Diệu, lại yy aaa nói chuyện với bé trong bụng.
Vì An An còn nhỏ, nên có cái biết cái không biết, nhiều khi còn muốn vỗ bụng của Diệu, Vân Liêm lúc nào cũng hoảng hốt, vì cứ như vậy hoài nên anh không bao giờ để An An một mình cùng Diệu, còn Diệu thì làm bộ dạng thường thôi.
Cô cũng không quá để ý cho dù An An có thật sự vỗ bụng cô, thì với khí lực của bé cũng không sao cả, nhưng Vân Liêm lại khác, phân tích rành mạch nói là.
' Không được. ' riết rồi cô cũng mặc kệ.
Dù sao An An bị Vân Liêm ôm riết cũng sẽ không nghịch nữa.
---
Cứ thế thời gian trôi qua cũng rất nhanh, trong thời gian này Diệu cứ như là cục vàng cục kim cương vậy, Vân Liêm sau khi đi làm về đều ôm chặt Diệu vào lòng còn không ngừng hôn hôn Diệu, xoa bụng gồ lên của Diệu, còn nói chuyện chung bé con trong bụng.
Bụng Diệu cũng đã sáu tháng, nên bé con cực kì hưng phấn mà đạp bụng cô suốt, và cũng nhờ như vậy, ngày nào cô cũng có thể chiêm ngưỡng vẻ mặt ngốc ngốc của Vân Liêm.
Vân Liêm sau khi xoa xoa ôm ôm lại hôn hôn Diệu xong, thì luôn áp tai vào bụng Diệu chào hỏi bé con, Diệu luôn đẩy đầu Vân Liêm thì anh nói. ' Hai cha con đang giao lưu tình cảm. '
Ừ cũng đúng, mỗi lần giao lưu nói chuyện xong thì Vân Liêm đều bày ra bộ mặt ngốc ngốc khi nói câu gì bị đạp câu đó.
Vì bé con quá hiếu động nên nhiều khi Vân Liêm bị ăn đạp nhiều quá lại lo cho Diệu.
Tuy khí lực của bé con không lớn nhưng cũng đủ để làm Diệu đau.
---
An An cũng đã hơn một tuổi, bé con bắt đầu biết nói, không những thế bé thay đổi tính cách 360 độ. Mới ngày nào còn một cậu bé ngốc ngốc manh manh, giờ đây lại rất trầm, ngoài ở với Diệu, bé con còn nói vài ba câu, cũng như baba bé, bé rất thích áp sát tai mình lên bụng Diệu, thi thoảng bị bé con trong bụng đạp bé lại ngây ngốc cười thật tươi.
---
Thời gian ngày một trôi, bụng Diệu ngày một to hơn, không những thế bé con trong bụng ngày một hiếu động làm Diệu ngủ cũng không yên.
Từ ngày Diệu tròn 4 tháng thì Vân Liêm không còn ngủ một mình hay ngủ cùng con trai nữa mà đường đường chính chính ở lại cùng Diệu.
Dù sau Diệu cũng có thể làm chuyện phòng the, chính là cho dù hiện tại được Vân Liêm cũng không dám động vào cô, hôn hôn ôm ôm lại sờ sờ rồi thôi chứ không có làm gì, và hiện tại ngoài việc ôm ôm sờ sờ ra Vân Liêm còn có một công việc. . .
Vân Liêm cũng không biết làm sao nói rõ cho Diệu, sau khi hai người đi vào phòng siêu âm.
Kết quả chính xác là Diệu đã mang thai, bé con cũng gần hai tháng, nếu tính từ ngày đó đó đến nay thì chính xác là như tính toán của Vân Liêm, bác sĩ còn nói bé con rất khỏe mạnh.
Khi Diệu hỏi thắc mắc của bản thân cô, Bác sĩ cũng chỉ nói.
" Hiện tại thấy không sao, đợi vào 3 4 tháng gì đấy lại nôn nghén thôi. Trường hợp như cô nhiều người gặp phải lắm. Nhiều người họ thấy bản thân không sau mãi đến tận tháng thứ 3, thứ 4 mới phát hiện mình mang thai vì triệu chứng nôn nghén bắt đầu dày vò. " dừng một chút, Bác sĩ còn nói.
" Nếu như sức khỏe cô tốt, cũng có thể rất ít có triệu chứng nôn nghén. Như vậy thì sẽ không khó chịu rồi. "
Vân Liêm cảm ơn bác sĩ rồi hỏi thêm vài ba câu ra về.
----
Ra khỏi bệnh viện, Diệu vẫn luôn được Vân Liêm dìu, cơ mà Diệu chả vui vẻ gì.
Cô không phải không muốn mang thai, nhưng để một đứa chắc chắn bản thân không mang thai lại thành mang thai cần có thời gian chuẩn bị tâm lý.
Chính là chưa được vài tiếng rầu rĩ suy nghĩ thì Diệu cũng đã hoàn toàn thích nghi với việc bản thân có thêm một cái bảo bảo ở trong bụng.
Cô và Vân Liêm dọc đường về luôn nói chuyện vui cười rất là vui vẻ, hai người bàn bạc đủ thứ cả lên, nào là bé con trong bụng là trai hay gái, nào là làm thế nào để bé con ngoan hơn An An.
Cũng vì mang thai mà dự định kết hôn của Vân Liêm và Diệu cũng dừng lại, không những thế sau khi hai bên Nội Ngoại biết tin Diệu mang thai thì ai cũng vui mừng.
Chính là dù vui vẻ ra sao thì cũng có chỗ không vui, vì Diệu mới mang thai gần 2 tháng, bên Nội Ngoại liền không cho Vân Liêm ngủ cùng Diệu, vì sợ Vân Liêm nửa đêm lén lút vào nên đêm nào trong phòng Diệu đều có thêm một người.
Vân Liêm kịch liệt phản đối, nhưng thất bại. Vân Liêm chỉ ở cùng Diệu buổi sáng còn tối lại phải ôm gối sang phòng con trai ngủ.
Bé An An sau khi biết tin bản thân sắp có thêm một em trai, bé cực kì là thích thú, ngày nào cũng vào phòng Diệu áp sát tai nghe bụng nhỏ của Diệu, lại yy aaa nói chuyện với bé trong bụng.
Vì An An còn nhỏ, nên có cái biết cái không biết, nhiều khi còn muốn vỗ bụng của Diệu, Vân Liêm lúc nào cũng hoảng hốt, vì cứ như vậy hoài nên anh không bao giờ để An An một mình cùng Diệu, còn Diệu thì làm bộ dạng thường thôi.
Cô cũng không quá để ý cho dù An An có thật sự vỗ bụng cô, thì với khí lực của bé cũng không sao cả, nhưng Vân Liêm lại khác, phân tích rành mạch nói là.
' Không được. ' riết rồi cô cũng mặc kệ.
Dù sao An An bị Vân Liêm ôm riết cũng sẽ không nghịch nữa.
---
Cứ thế thời gian trôi qua cũng rất nhanh, trong thời gian này Diệu cứ như là cục vàng cục kim cương vậy, Vân Liêm sau khi đi làm về đều ôm chặt Diệu vào lòng còn không ngừng hôn hôn Diệu, xoa bụng gồ lên của Diệu, còn nói chuyện chung bé con trong bụng.
Bụng Diệu cũng đã sáu tháng, nên bé con cực kì hưng phấn mà đạp bụng cô suốt, và cũng nhờ như vậy, ngày nào cô cũng có thể chiêm ngưỡng vẻ mặt ngốc ngốc của Vân Liêm.
Vân Liêm sau khi xoa xoa ôm ôm lại hôn hôn Diệu xong, thì luôn áp tai vào bụng Diệu chào hỏi bé con, Diệu luôn đẩy đầu Vân Liêm thì anh nói. ' Hai cha con đang giao lưu tình cảm. '
Ừ cũng đúng, mỗi lần giao lưu nói chuyện xong thì Vân Liêm đều bày ra bộ mặt ngốc ngốc khi nói câu gì bị đạp câu đó.
Vì bé con quá hiếu động nên nhiều khi Vân Liêm bị ăn đạp nhiều quá lại lo cho Diệu.
Tuy khí lực của bé con không lớn nhưng cũng đủ để làm Diệu đau.
---
An An cũng đã hơn một tuổi, bé con bắt đầu biết nói, không những thế bé thay đổi tính cách 360 độ. Mới ngày nào còn một cậu bé ngốc ngốc manh manh, giờ đây lại rất trầm, ngoài ở với Diệu, bé con còn nói vài ba câu, cũng như baba bé, bé rất thích áp sát tai mình lên bụng Diệu, thi thoảng bị bé con trong bụng đạp bé lại ngây ngốc cười thật tươi.
---
Thời gian ngày một trôi, bụng Diệu ngày một to hơn, không những thế bé con trong bụng ngày một hiếu động làm Diệu ngủ cũng không yên.
Từ ngày Diệu tròn 4 tháng thì Vân Liêm không còn ngủ một mình hay ngủ cùng con trai nữa mà đường đường chính chính ở lại cùng Diệu.
Dù sau Diệu cũng có thể làm chuyện phòng the, chính là cho dù hiện tại được Vân Liêm cũng không dám động vào cô, hôn hôn ôm ôm lại sờ sờ rồi thôi chứ không có làm gì, và hiện tại ngoài việc ôm ôm sờ sờ ra Vân Liêm còn có một công việc. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.