Yêu Em Suốt Kiếp

Chương 9: Gọi bé là Cu Tủn đi! Haha

BooMew

20/08/2019

Sáng hôm sau, Vân Liêm dậy đầu tiên, đi xem bé nhỏ xong sang xem bé lớn. Diệu ngủ đến quên trời quên đất và quên luôn đói. Tận gần chín giờ mới dậy.

Bé con vốn đang nằm im bỗng nhiên oa oa khóc lên, Vân Liêm vội buông tờ báo cáo trong tay, vội sang ôm bé lên dỗ. Thấy nhanh nhẹn vậy chứ không phải lo lắng bé mà là lo lắng Diệu thức cơ. Bé con được ôm oa oa vài tiếng rồi nín, Vân Liêm cho bé bú, rồi thay tả cho bé.

Thấy Vân Liêm rành vậy chứ thật ra từ lúc lờ mờ sáng Mẹ Trác đã tận tình chỉ đấy. Thay tả xong bé con nằm nhìn Ba bé cái rồi ngủ tiếp. Trẻ con đúng là chả làm gì ăn xong ngủ, à không ăn xong khóc khóc rồi ngủ cơ .

Dỗ xong đứa nhỏ, thì nghe được đứa lớn kêu.

" Chồng " Diệu dụi dụi mắt kêu, tuy không phải lần đầu kêu Chồng nhưng hôm nay là Diệu chủ động kêu, đều đó làm cho Vân Liêm vui mừng đến mở cờ bụng .

Vân Liêm sang hỏi Diệu sao thế? Đau sao ?

Diệu gật đầu cái nói : " Hơi hơi đau, nhưng ... " Nói nữa chừng nhìn Vân Liêm không nói nữa, cô ngại.

Vân Liêm nhíu nhíu mày hỏi : " Vợ làm sao ? " .

Diệu nói nhỏ nhất có thể : " Mắc tiểu " cô đỏ bừng mặt, dù nói nhỏ cách mấy Vân Liêm cũng nghe thấy.

" Để Anh lấy bô cho vợ " định đi lấy thì tay bị nắm lại, Diệu khẩn trương lắc đầu kịch liệt.

Thầm nghĩ : " mình đã 20 tuổi rồi đâu phải con nít đâu mà dùng ... " Cô nhìn Vân Liêm rồi nói :

" Không cần, em tự đi vào toilet được" cô định bước xuống thì chưa chạm được đất đã có người ôm cô lên.

" Thôi, đi đụng thương đau, để anh đưa em vô " vừa nói dứt câu bước vào toilet.



" Anh...anh còn đứng đây làm gì đi ra ngoài đi, em...em tự làm được " Cô vốn định kéo quần xuống, lại thấy Vân Liêm đứng yên bất động không rời.

" Anh canh em chứ gì nữa !? " Vân Liêm nói xong cười cười nói tiếp " Cũng đâu phải chưa nhìn thấy đâu mà vợ ngại, haha " đã thế còn không quên ghẹo cô. Làm cô đỏ bừng mặt.

Đuổi hoài không đi cô chỉ đành giải quyết trước mặt anh, xong xuôi anh giúp cô kéo quần, không khỏi thấy được vết mổ hôm qua của cô. Trong mắt anh hiện lên tia đau lòng vô đối.

Phải biết là trong tám tháng ở chung, Anh không dám hay cũng không muốn cô đụng bất cứ việc gì, bây giờ nhìn vết rạch dưới bụng kia không khỏi thầm thề cả đời này sẽ đối với cô thật tốt. Sẽ không bao giờ để cô khóc vì đau lòng.

Giải quyết nổi buồn xong, Vân Liêm ôm cô ra ngoài.

Trên bàn vốn trống trơn, bây giờ trải đầy món ăn bổ cho cô, toàn bộ nhưng món này nào là bổ sức cô cả bổ luôn sữa. Bầu vú cô hiện tại trướng đến phát đau, cả vết mỗ cũng rất đau nữa nên khi ăn, toàn bộ đều là Vân Liêm lo.

Ăn xong nghĩ ngơi tới trưa thì bên Ngoại vô ( ba mẹ Diệu nha ), tay người nào cũng bưng đồ, nào là bưng hoa quả, nào là canh hầm chưng đến vài giờ mới xong, rồi còn quần áo baby nữa. Hai bên Ba Mẹ Trác và Ba Mẹ Diệu không ngừng khen nhau rồi khen luôn cháu trai. Nói chuyện vô cùng vui vẻ, Diệu thì dựa lưng vào lòng ngực người đàn ông mà cô quyết định ở tới già là Vân Liêm, thi thoảng cũng xen vô vài ba câu góp vui. Bổng lại nghe tiếng Mẹ Diệu hỏi :

" Hai đứa đã đặt tên cho cháu trai chưa ? "

Hai ông bà Trác cũng phụ hoạ đúng đúng.

Vân Liêm chỉ nhìn Diệu, như muốn Diệu đặt. Diệu suy nghĩ thật lâu bổng lên tiếng:

" Gọi bé là Cu Tủn đi ! Haha " nói xong cái Diệu cười ngây ngô. Còn đám người trong phòng vốn đang náo nhiệt cũng đã im lặng. Còn Vân Liêm bên cạnh Diệu nghe xong cũng run run khoé miệng.

" Được, như vợ muốn " vốn cả đám đang trầm mặc thì lại nghe Vân Liêm nói.



Diệu vốn nói chơi, lại nghe Vân Liêm bảo được, không khỏi vội vàng nói : " Nói giỡn thôi, ai đâu lại kêu con trai mình là Cu Tủn chứ, lỡ như nó ... " Không cần nói hết câu trong đầu ai cũng biết là gì.

" Thôi cứ như vậy nha, tên trong giấy tờ thì Anh đặt còn tên gọi ở nhà em đặt được không ? " Cô chớp chớp mắt nhìn Vân Liêm.

Vân Liêm vội nói : " Được " thì lại nghe Diệu nói : " Gọi bé là An An đi, An Lành , An Nhàn cả cuộc đời " .

Vân Liêm nhìn Cô hôn cái miệng chúm chím của cô cái nói : " Được" dừng một chút lại nghe anh nói : " Tên khai sinh là Trác Diệu Quân đi, Quân của Quân Vương, Quân Tử " .

Cả nhà vội hô : " Tốt Tốt tên rất hay "

Thế là từ giờ trở về sao gọi bé là An An đôi lúc gọi luôn hai tên là An Quân, bé con cười đến sáng lạn giống như rất thích cái tên Ba Mẹ mình đặt vậy.

Hơn một tuần nằm viện thế là rốt cuộc đã được về, đoàn xe tới bệnh viện đoán rất tấp nạp toàn xe xịn không dừng nguyên dãy bên ngoài bệnh viện, đoàn người đi qua đi lại không khỏi hâm mộ người được đón.

Từ hôm sanh đến giờ cô chỉ mới được chạm đất đi khoản 2 mét thôi, chứ toàn bộ muốn đi đâu đều được Vân Liêm ôm, hôm nay cũng không ngoại lệ, cô vốn muốn tự tay ôm An An kìa nhưng Vân Liêm lại đưa bé cho Bà Nội bé, còn Anh ôm cô lên xe.

Đoàn người ra khỏi bệnh viện, không khỏi gây chú ý rất nhiều người, họ cũng không quên chụp hình, quay video up lên mạng xã hội .

" HÀO MÔN SINH CON, ĐOÀN XE ĐẾN ĐÓN TOÀN LÀ SIÊU XE " tệp đính kèm video video hình ảnh x hình ảnh x hình ảnh .

" Gương mặt của cô gái sanh tiểu thiếu gia của tập đoàn Trác Thị " tệp đính kèm hình ảnh x hình ảnh.

. . . . . .

Có quá nhiều người đăng lên đầy đủ ảnh chụp nhưng ảnh nào cũng đẹp không thể nói là hôm đó toàn bộ WeChat, Facebook và IG đều tràn ngập ảnh cô và Vân Liêm hôm đó cũng đứng đầu bảng tìm kiếm trong ngày ...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Em Suốt Kiếp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook