Chương 11: Tình Địch Xuất Hiện (2)
BooMew
20/08/2019
#BooMew
Hạ Tử Phi không thể nào bình tĩnh được, trong đầu cô biết bao nhiêu thắc mắc cứ hiện về.
Đúng, đúng. Nhất định Vân Liêm còn giận chuyện năm xưa nên mới lạnh nhạt với mình, chắc chắn là như vậy. Anh ấy còn nhớ nhất định là còn tình cảm với mình. Chỉ cần mình cố gắng trước mặt anh ấy thì nhất định vị trí nhà phu nhân Trác Thị sẽ là của mình.
Bên đây Vân Liêm bị Hạ Tử Phi bám lấy không buông, còn bên kia Diệu và LyDa hai người trò chuyện đến vui vẻ.
Hôm nay vì quá nhàm chán. Diệu gọi LyDa qua trò chuyện, nhưng không nghĩ tới LyDa rũ ra ngoài nên cả hai cùng dẫn theo An An đi. Chủ yếu cũng không đi đâu xa mà là đi sang nhà hàng trước kia cô làm ngồi chơi.
Nhân viên nhà hàng ai thấy cô đều vui vẻ chào hỏi, tuy bây giờ thân phận cô khác nhưng họ cũng không ngại. Một là Diệu chưa bao giờ coi thường ai, hai là cô luôn đối xử công bằng nên dù bây giờ có là bà Trác hay là Diệu thì mọi người vẫn thích.
Đến gần trưa, Vân Liêm gọi điện thoại qua Diệu.
" Alo,Vân Liêm à ? " Diệu giật mình, thầm nghĩ chắc chắn Vân Liêm đã biết chuyện cô đi ra ngoài.
" Em đang ở đâu đấy ? " Vân Liêm mất kiên nhẫn hỏi, phải biết là lúc nảy anh gọi vô số cố định máy bàn nhà không ai nghe, anh đã rất lo mới nhớ có số điện thoại di động cô mới gọi liền.
" Ơ ... " Diệu giật mình vì Vân Liêm nổi giận " Em đang ở nhà hàng trước kia làm việc đây, y y a a ..." Đang nói chuyện bổng An An cũng yy aa như nói với ba nó " con cũng ở đây" làm cho Diệu không khỏi mĩm cười, còn bên kia Vân Liêm biết được địa điểm lại nghe giọng con trai mình nên nhẹ nhõm phần nào.
" Alo anh có ở đấy không ? " Diệu không nghe Vân Liêm trả lời nên hỏi.
" Đây, lát anh qua đón hai mẹ con về, em đợi.... " Vân Liêm chưa dứt câu, Diệu đã nghe được bên cạnh anh giọng gái, cô cau mày.
" Ồ thì ra đi làm, có luôn gái nhĩ ? " Diệu nói xong cúp không đợi anh trả lời.
" Đâu.... Tút tút tút " Vân Liêm bị cúp ngang máy cau mày mắng " Chết tiệt " .
Nhưng vừa mắng xong lại cười, Diệu ghen chứng tỏ Diệu có yêu anh. Tuy hai đứa đã có con với nhau nhưng phải nói là hai đứa đến với nhau vì đứa nhỏ, tuy anh có để ý Diệu từ đầu đến bây giờ là yêu nhưng anh đến quá muộn nên anh không tin tưởng bản thân có thể chinh phục Diệu. Bây giờ Diệu ghen tuông không thể không nói anh thích Diệu ghen như vậy.
Hạ Tử Phi từ nảy tới giờ vẫn ngồi lì trong phòng Vân Liêm đuổi ra sao cũng không đi, tuy không nghe được đoạn đối thoại nhưng biểu cảm của Vân Liêm làm cô không khỏi giật mình. Cô chưa từng thấy Vân Liêm cười dù là cười mĩm hôm nay vô tình thấy, khiến tim cô cứ đập liên hồi.
Vân Liêm ra ngoài cô đi theo.
" Vân Liêm " Hạ Tử Phi làm vẻ mặt đáng thương, lúc trước Vân Liêm không bao giờ chịu được khi cô làm vẻ mặt này.
Vân Liêm cau mày hỏi : " Cô còn có chuyện gì nữa ! " Anh thật sự rất khó chịu, vốn nể mặt ba mẹ Hạ Tử Phi anh mới không thẳng thừng đuổi cô, nhìn cô cứ bám theo vậy chỉ khiến anh khinh bỉ.
Hạ Tử Phi vốn đang vẻ mặt đáng thương nhìn Vân Liêm, nhưng cô nhìn thấy rõ người đàn ông trước mặt cô khinh bỉ ghét bỉ cô, nếu là lúc trước cô sẽ bỏ đi ngay, nhưng bây giờ không phải là lúc sỉ diện. Chỉ cần nắm được trái tim Vân Liêm cô tin sao này cô còn nhiều cơ hội trả lại sự nhục nhã hôm nay.
" Anh không định đưa em đi ăn sao ? " . Cô biết nhưng còn cố hỏi.
" Thư ký Kim " . Vân Liêm không thể không tức giận.
Thư ký Kim đổ mồ hôi lạnh, một người là ông chủ, một người là cô Hạ, cô Hạ dù sau cũng là con của ông Hạ, anh làm sao dám làm gì quá phận. Suy nghĩ hồi lâu thì nghe theo sếp sẽ có thịt ăn. Đúng đúng.
" Cô Hạ mời " . Anh chìa tay ra mời Hạ Tử Phi.
Hạ Tử Phi nhìn cũng không nhìn mà leo lên xe của Vân Liêm ngồi.
" Anh đi đâu người ta theo đó á ! " Nói xong ngồi ghế sau nhắm mắt vờ như không nghe thư ký Kim kêu.
Thư ký Kim bối rối hô tiếng " Sếp ... " Không nói tiếp.
Vân Liêm cau mày, đóng cửa xe vốn đang mở chuẩn bị vào lại. Đi lên phía trước lấy xe của hắn Roll Royce chạy đi.
Hạ Tử Phi đang rất đắc ý, mở mắt thì chả thấy một bóng người nào. Cô tức giận đi ra khỏi xe, tới trước mặt thư ký Kim chửi .
" Anh đắc ý lắm chứ gì? Anh yên tâm đến khi tôi là vợ anh Vân Liêm, là bà chủ của Trác Thị tôi nhất định đuổi việc anh đầu tiên, hứ chỉ là tên làm công ăn lương bày đặc làm chảnh, anh hơn tôi chắc? Chỉ là một con chó đi theo sao Vân Liêm thôi ..." Hạ Tử Phi mắng xối xả như phun nước vậy, tựa như muốn đem mọi nhục nhã hôm nay xả đi hết.
Mắng xong cô đùng đùng đi vì lúc nảy có người nhắn tin báo cô Vân Liêm đang ở nhà hàng của anh Trần Hưng nên cô gấp rút đi.
Thư ký Kim bị mắng đến mồ hôi lã chã tuôn, anh không bận tâm Hạ Tử Phi chửi vì đối với anh, mấy loại phụ nữ theo ông chủ anh này vô số và cũng vô cùng thiểu năng, có nói cũng không được gì hay ho.
Hạ Tử Phi không thể nào bình tĩnh được, trong đầu cô biết bao nhiêu thắc mắc cứ hiện về.
Đúng, đúng. Nhất định Vân Liêm còn giận chuyện năm xưa nên mới lạnh nhạt với mình, chắc chắn là như vậy. Anh ấy còn nhớ nhất định là còn tình cảm với mình. Chỉ cần mình cố gắng trước mặt anh ấy thì nhất định vị trí nhà phu nhân Trác Thị sẽ là của mình.
Bên đây Vân Liêm bị Hạ Tử Phi bám lấy không buông, còn bên kia Diệu và LyDa hai người trò chuyện đến vui vẻ.
Hôm nay vì quá nhàm chán. Diệu gọi LyDa qua trò chuyện, nhưng không nghĩ tới LyDa rũ ra ngoài nên cả hai cùng dẫn theo An An đi. Chủ yếu cũng không đi đâu xa mà là đi sang nhà hàng trước kia cô làm ngồi chơi.
Nhân viên nhà hàng ai thấy cô đều vui vẻ chào hỏi, tuy bây giờ thân phận cô khác nhưng họ cũng không ngại. Một là Diệu chưa bao giờ coi thường ai, hai là cô luôn đối xử công bằng nên dù bây giờ có là bà Trác hay là Diệu thì mọi người vẫn thích.
Đến gần trưa, Vân Liêm gọi điện thoại qua Diệu.
" Alo,Vân Liêm à ? " Diệu giật mình, thầm nghĩ chắc chắn Vân Liêm đã biết chuyện cô đi ra ngoài.
" Em đang ở đâu đấy ? " Vân Liêm mất kiên nhẫn hỏi, phải biết là lúc nảy anh gọi vô số cố định máy bàn nhà không ai nghe, anh đã rất lo mới nhớ có số điện thoại di động cô mới gọi liền.
" Ơ ... " Diệu giật mình vì Vân Liêm nổi giận " Em đang ở nhà hàng trước kia làm việc đây, y y a a ..." Đang nói chuyện bổng An An cũng yy aa như nói với ba nó " con cũng ở đây" làm cho Diệu không khỏi mĩm cười, còn bên kia Vân Liêm biết được địa điểm lại nghe giọng con trai mình nên nhẹ nhõm phần nào.
" Alo anh có ở đấy không ? " Diệu không nghe Vân Liêm trả lời nên hỏi.
" Đây, lát anh qua đón hai mẹ con về, em đợi.... " Vân Liêm chưa dứt câu, Diệu đã nghe được bên cạnh anh giọng gái, cô cau mày.
" Ồ thì ra đi làm, có luôn gái nhĩ ? " Diệu nói xong cúp không đợi anh trả lời.
" Đâu.... Tút tút tút " Vân Liêm bị cúp ngang máy cau mày mắng " Chết tiệt " .
Nhưng vừa mắng xong lại cười, Diệu ghen chứng tỏ Diệu có yêu anh. Tuy hai đứa đã có con với nhau nhưng phải nói là hai đứa đến với nhau vì đứa nhỏ, tuy anh có để ý Diệu từ đầu đến bây giờ là yêu nhưng anh đến quá muộn nên anh không tin tưởng bản thân có thể chinh phục Diệu. Bây giờ Diệu ghen tuông không thể không nói anh thích Diệu ghen như vậy.
Hạ Tử Phi từ nảy tới giờ vẫn ngồi lì trong phòng Vân Liêm đuổi ra sao cũng không đi, tuy không nghe được đoạn đối thoại nhưng biểu cảm của Vân Liêm làm cô không khỏi giật mình. Cô chưa từng thấy Vân Liêm cười dù là cười mĩm hôm nay vô tình thấy, khiến tim cô cứ đập liên hồi.
Vân Liêm ra ngoài cô đi theo.
" Vân Liêm " Hạ Tử Phi làm vẻ mặt đáng thương, lúc trước Vân Liêm không bao giờ chịu được khi cô làm vẻ mặt này.
Vân Liêm cau mày hỏi : " Cô còn có chuyện gì nữa ! " Anh thật sự rất khó chịu, vốn nể mặt ba mẹ Hạ Tử Phi anh mới không thẳng thừng đuổi cô, nhìn cô cứ bám theo vậy chỉ khiến anh khinh bỉ.
Hạ Tử Phi vốn đang vẻ mặt đáng thương nhìn Vân Liêm, nhưng cô nhìn thấy rõ người đàn ông trước mặt cô khinh bỉ ghét bỉ cô, nếu là lúc trước cô sẽ bỏ đi ngay, nhưng bây giờ không phải là lúc sỉ diện. Chỉ cần nắm được trái tim Vân Liêm cô tin sao này cô còn nhiều cơ hội trả lại sự nhục nhã hôm nay.
" Anh không định đưa em đi ăn sao ? " . Cô biết nhưng còn cố hỏi.
" Thư ký Kim " . Vân Liêm không thể không tức giận.
Thư ký Kim đổ mồ hôi lạnh, một người là ông chủ, một người là cô Hạ, cô Hạ dù sau cũng là con của ông Hạ, anh làm sao dám làm gì quá phận. Suy nghĩ hồi lâu thì nghe theo sếp sẽ có thịt ăn. Đúng đúng.
" Cô Hạ mời " . Anh chìa tay ra mời Hạ Tử Phi.
Hạ Tử Phi nhìn cũng không nhìn mà leo lên xe của Vân Liêm ngồi.
" Anh đi đâu người ta theo đó á ! " Nói xong ngồi ghế sau nhắm mắt vờ như không nghe thư ký Kim kêu.
Thư ký Kim bối rối hô tiếng " Sếp ... " Không nói tiếp.
Vân Liêm cau mày, đóng cửa xe vốn đang mở chuẩn bị vào lại. Đi lên phía trước lấy xe của hắn Roll Royce chạy đi.
Hạ Tử Phi đang rất đắc ý, mở mắt thì chả thấy một bóng người nào. Cô tức giận đi ra khỏi xe, tới trước mặt thư ký Kim chửi .
" Anh đắc ý lắm chứ gì? Anh yên tâm đến khi tôi là vợ anh Vân Liêm, là bà chủ của Trác Thị tôi nhất định đuổi việc anh đầu tiên, hứ chỉ là tên làm công ăn lương bày đặc làm chảnh, anh hơn tôi chắc? Chỉ là một con chó đi theo sao Vân Liêm thôi ..." Hạ Tử Phi mắng xối xả như phun nước vậy, tựa như muốn đem mọi nhục nhã hôm nay xả đi hết.
Mắng xong cô đùng đùng đi vì lúc nảy có người nhắn tin báo cô Vân Liêm đang ở nhà hàng của anh Trần Hưng nên cô gấp rút đi.
Thư ký Kim bị mắng đến mồ hôi lã chã tuôn, anh không bận tâm Hạ Tử Phi chửi vì đối với anh, mấy loại phụ nữ theo ông chủ anh này vô số và cũng vô cùng thiểu năng, có nói cũng không được gì hay ho.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.