Chương 6: Là anh đồng cảm hay là anh thích em H+
Kathy Trần
06/09/2023
Cô thấy cũng đỡ đau hơn còn có chút dễ chịu như có một dòng điện chạy vụt qua người cô . Thấy cô không phản ứng gì anh tiếp tục công việc của mình liếm rồi mút nhẹ nhàng chậm rãi thưởng thức mùi vị thơm ngon ngọt ngào. Rồi anh lại nhanh hơn mạnh hơn khiến cô cảm thấy cả người tê dại vô cùng khích thích.
" Chỗ này của em ngọt lắm."
" Hả ngọt sao?"
Trong đầu cô nghĩ chắc dạo này ăn nhiều trái cây nên chỗ đó mới có vị ngọt.Anh tiếp tục điên cuồng hết liếm rồi mút như con thú dữ nhịn đói lâu ngày nay mới được ăn. Anh không cần chờ nữa cởi chiếc quần cuối cùng ra hiện ra con mạnh thú to lớn bất ra cô có chút sợ hãi trong đầu nghĩ.
" Chết rồi sao nó to quá zậy...."
Cô đang nghĩ bây giờ hối hận còn kịp không nhưng muộn rồi . Anh bắt đầu đưa thằng nhỏ dễ thương của mình lại chỗ ẩm ướt đó của cô cạ lên cạ xuống vài cái rồi đút vào. Nhưng mà của cô khít quá của anh lại to quá khiến thằng nhỏ gặp khó khăn.
Nhưng chuyện cũng tới bước này rồi anh không chịu nổi nữa đâm thẳng vào rồi nhìn cô với con mắt luyến tiếc. Cô cảm thấy phía dưới hơi nóng nóng có cái gì đó chảy ra. À thì ra thằng nhỏ không chịu được kích thích mà ra mất rồi, cô bất giác không nhịn được cười không ngờ thân hình to lớn mà cái đó lại yếu thế .
" Haha anh ra rồi hả hahaha."
Anh có chút xấu hổ ngồi dậy một góc mặt cúi xuống xị mặt ra.
" Thôi đi rửa đi dơ quá cũng làm ăn gì được nữa đâu."
Anh đơ người bên tai còn vừa nghe tiếng cả bầu trời tan vỡ. Anh đâu có nghĩ còn chưa kịp vào thì thằng nhỏ đã xìu mất chứ. Cô vào vệ sinh sạch sẽ mặc đồ vào rồi đi ra thấy anh vẫn ngồi đó.
" Em xong rồi anh vô rửa đi . Hazzz có gì đâu ba cái chuyện này á không phải bản thân mình có thể quyết định được đâu đừng có buồn."
Trong lòng anh ấm ức lắm nhưng biết làm sao đây xấu hổ chết đi được. Anh cũng lũi thủi đi vào vệ sinh sạch sẽ rồi đi ra , lúc này cô đã nằm chuẩn bị ngủ rồi. Anh cứ thế trần trụi tiến đến nằm cạnh cô .
" Lại đây."
" Làm gì"
" Ôm anh "
Cô cũng không chần chừ dù sao có người ôm ngủ cũng tốt cô xích lại vòng tay qua ôm anh gối đầu lên tay anh trong lòng hai người bây giờ có chút rung động. Hai người cũng không ngủ được anh kể cô nghe về câu chuyện gia đình anh.
"Ba mẹ anh ly hôn từ khi anh còn bé lâu lắm rồi không có một bữa cơm gia đình đủ đầy. Nhiều lúc anh ước có một bữa cơm gia đình thôi cũng khó nữa"
Anh vừa nói vừa rơi nước mắt . Còn cô gia đình đầy đủ nhưng lại thiếu đi nhiều tình thương cả hai người lúc này như hai con người thiếu thốn tình thương gặp nhau vô cùng đồng cảm.
Nghỉ lại thì cô cũng có chút cảm tình với anh nhưng hiện tại cô luôn cảm thấy bản thân mình không nên yêu đương vẫn tốt hơn. Cô cũng không kiêng dè kể cho anh nghe về câu chuyện của mình.
" Lúc nhỏ em cũng là đứa trẻ vô tư hồn nhiên vui vẻ. Mặc dù từ nhỏ em đều bị bạn bè xa lánh chỉ vì nhà nghèo da em lúc đó cũng đen còn béo nữa. Lúc nào đi học cũng bị bạn bè bắt nạt đánh đập xỉa xói nhưng về nhà cũng không dám nói với ai."
Anh lúc này có chút chạnh lòng nhìn cô tiếp tục lắng nghe câu chuyện của cô.
" Gia đình em từ nhỏ đã không được hòa thuận ba em đánh đập mẹ em suốt từ lúc mẹ em mang bầu em tới bây giờ . Hồi đó cũng sợ lắm nhưng vì còn nhỏ chưa hiểu được nhiều ,những lúc như vậy em chỉ trốn đi một góc . Trên mặt mẹ em bây giờ toàn là sẹo có lớn có nhỏ đầu mẹ cũng bị ba đánh mà khiến mẹ bây giờ không được bình thường ."
" Tới lúc em lớn lên học cấp 2 bị bạn bè ép nhảy lầu tự tử, cũng may em không nhảy nhưng cô giáo nói mẹ rồi về mẹ nói ba. Ba về đánh em hỏi sao m ngu như vậy thậm chí cái thằng đánh em ba biết còn ra xin lỗi người ta , ba không tin em không làm gì mà người ta vẫn đánh."
" Đến năm cấp 3 em lên thị trấn ở trọ bị cô giáo chủ nhiệm mách đi chơi khuya leo rào vô ba biết lôi về đánh . Người em lúc đó từ trên xuống dưới bầm tím mấy ngày sau mới đi học lại được. Nhưng em có làm đâu nhưng nói ba không tin còn đánh nhiều hơn. Đến lần thứ 3 lại bị đánh vì lỡ ngủ quên bỏ một buổi học nhưng hôm đó em bị bệnh mà. Ba lại lôi em về đánh lần này em ức quá cãi lại ba cộng thêm đang bệnh lần đó phải đi cấp cứu."
" Lớn lên đi học đại học lại xảy ra đủ thứ chuyện . Bị người ta lừa tình rồi lừa tiền bây giờ chênh vênh sức khỏe cũng vì đó mà đi xuống."
Anh nghe đến đây không kiềm được sót thương lại ôm chặt cô hơn trong đầu anh lúc này chỉ nghĩ phải yêu thương bảo vệ cô thật tốt. Thực ra sau những ngày nói chuyện rồi lại gặp cô anh nhận ra mình đã thích cô rồi. Lúc này anh nói anh thương cô nhưng cô lại nghĩ chỉ là anh thương hại cô thôi .
" Em nghĩ là anh chỉ thương hại em thôi đồng cảm với em thôi đúng không."
Anh hỏi cô như thế cô cũng không biết phải trả lời sao , cô gật đầu. Anh suy nghĩ một lúc rồi cũng gật đầu.
" Em nghĩ vậy cũng đúng, mà thôi ngủ thôi sắp sáng tới nơi rồi."
Anh ôm cô vào lòng , cô cũng ôm anh hai người suy nghĩ thật lâu rồi chìm sâu vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp của nhau.
" Chỗ này của em ngọt lắm."
" Hả ngọt sao?"
Trong đầu cô nghĩ chắc dạo này ăn nhiều trái cây nên chỗ đó mới có vị ngọt.Anh tiếp tục điên cuồng hết liếm rồi mút như con thú dữ nhịn đói lâu ngày nay mới được ăn. Anh không cần chờ nữa cởi chiếc quần cuối cùng ra hiện ra con mạnh thú to lớn bất ra cô có chút sợ hãi trong đầu nghĩ.
" Chết rồi sao nó to quá zậy...."
Cô đang nghĩ bây giờ hối hận còn kịp không nhưng muộn rồi . Anh bắt đầu đưa thằng nhỏ dễ thương của mình lại chỗ ẩm ướt đó của cô cạ lên cạ xuống vài cái rồi đút vào. Nhưng mà của cô khít quá của anh lại to quá khiến thằng nhỏ gặp khó khăn.
Nhưng chuyện cũng tới bước này rồi anh không chịu nổi nữa đâm thẳng vào rồi nhìn cô với con mắt luyến tiếc. Cô cảm thấy phía dưới hơi nóng nóng có cái gì đó chảy ra. À thì ra thằng nhỏ không chịu được kích thích mà ra mất rồi, cô bất giác không nhịn được cười không ngờ thân hình to lớn mà cái đó lại yếu thế .
" Haha anh ra rồi hả hahaha."
Anh có chút xấu hổ ngồi dậy một góc mặt cúi xuống xị mặt ra.
" Thôi đi rửa đi dơ quá cũng làm ăn gì được nữa đâu."
Anh đơ người bên tai còn vừa nghe tiếng cả bầu trời tan vỡ. Anh đâu có nghĩ còn chưa kịp vào thì thằng nhỏ đã xìu mất chứ. Cô vào vệ sinh sạch sẽ mặc đồ vào rồi đi ra thấy anh vẫn ngồi đó.
" Em xong rồi anh vô rửa đi . Hazzz có gì đâu ba cái chuyện này á không phải bản thân mình có thể quyết định được đâu đừng có buồn."
Trong lòng anh ấm ức lắm nhưng biết làm sao đây xấu hổ chết đi được. Anh cũng lũi thủi đi vào vệ sinh sạch sẽ rồi đi ra , lúc này cô đã nằm chuẩn bị ngủ rồi. Anh cứ thế trần trụi tiến đến nằm cạnh cô .
" Lại đây."
" Làm gì"
" Ôm anh "
Cô cũng không chần chừ dù sao có người ôm ngủ cũng tốt cô xích lại vòng tay qua ôm anh gối đầu lên tay anh trong lòng hai người bây giờ có chút rung động. Hai người cũng không ngủ được anh kể cô nghe về câu chuyện gia đình anh.
"Ba mẹ anh ly hôn từ khi anh còn bé lâu lắm rồi không có một bữa cơm gia đình đủ đầy. Nhiều lúc anh ước có một bữa cơm gia đình thôi cũng khó nữa"
Anh vừa nói vừa rơi nước mắt . Còn cô gia đình đầy đủ nhưng lại thiếu đi nhiều tình thương cả hai người lúc này như hai con người thiếu thốn tình thương gặp nhau vô cùng đồng cảm.
Nghỉ lại thì cô cũng có chút cảm tình với anh nhưng hiện tại cô luôn cảm thấy bản thân mình không nên yêu đương vẫn tốt hơn. Cô cũng không kiêng dè kể cho anh nghe về câu chuyện của mình.
" Lúc nhỏ em cũng là đứa trẻ vô tư hồn nhiên vui vẻ. Mặc dù từ nhỏ em đều bị bạn bè xa lánh chỉ vì nhà nghèo da em lúc đó cũng đen còn béo nữa. Lúc nào đi học cũng bị bạn bè bắt nạt đánh đập xỉa xói nhưng về nhà cũng không dám nói với ai."
Anh lúc này có chút chạnh lòng nhìn cô tiếp tục lắng nghe câu chuyện của cô.
" Gia đình em từ nhỏ đã không được hòa thuận ba em đánh đập mẹ em suốt từ lúc mẹ em mang bầu em tới bây giờ . Hồi đó cũng sợ lắm nhưng vì còn nhỏ chưa hiểu được nhiều ,những lúc như vậy em chỉ trốn đi một góc . Trên mặt mẹ em bây giờ toàn là sẹo có lớn có nhỏ đầu mẹ cũng bị ba đánh mà khiến mẹ bây giờ không được bình thường ."
" Tới lúc em lớn lên học cấp 2 bị bạn bè ép nhảy lầu tự tử, cũng may em không nhảy nhưng cô giáo nói mẹ rồi về mẹ nói ba. Ba về đánh em hỏi sao m ngu như vậy thậm chí cái thằng đánh em ba biết còn ra xin lỗi người ta , ba không tin em không làm gì mà người ta vẫn đánh."
" Đến năm cấp 3 em lên thị trấn ở trọ bị cô giáo chủ nhiệm mách đi chơi khuya leo rào vô ba biết lôi về đánh . Người em lúc đó từ trên xuống dưới bầm tím mấy ngày sau mới đi học lại được. Nhưng em có làm đâu nhưng nói ba không tin còn đánh nhiều hơn. Đến lần thứ 3 lại bị đánh vì lỡ ngủ quên bỏ một buổi học nhưng hôm đó em bị bệnh mà. Ba lại lôi em về đánh lần này em ức quá cãi lại ba cộng thêm đang bệnh lần đó phải đi cấp cứu."
" Lớn lên đi học đại học lại xảy ra đủ thứ chuyện . Bị người ta lừa tình rồi lừa tiền bây giờ chênh vênh sức khỏe cũng vì đó mà đi xuống."
Anh nghe đến đây không kiềm được sót thương lại ôm chặt cô hơn trong đầu anh lúc này chỉ nghĩ phải yêu thương bảo vệ cô thật tốt. Thực ra sau những ngày nói chuyện rồi lại gặp cô anh nhận ra mình đã thích cô rồi. Lúc này anh nói anh thương cô nhưng cô lại nghĩ chỉ là anh thương hại cô thôi .
" Em nghĩ là anh chỉ thương hại em thôi đồng cảm với em thôi đúng không."
Anh hỏi cô như thế cô cũng không biết phải trả lời sao , cô gật đầu. Anh suy nghĩ một lúc rồi cũng gật đầu.
" Em nghĩ vậy cũng đúng, mà thôi ngủ thôi sắp sáng tới nơi rồi."
Anh ôm cô vào lòng , cô cũng ôm anh hai người suy nghĩ thật lâu rồi chìm sâu vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp của nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.