Chương 7: Tên anh là gì vậy?
Kathy Trần
06/09/2023
Anh ôm cô vào lòng , cô cũng ôm anh hai người suy nghĩ thật lâu rồi chìm sâu vào giấc ngủ trong vòng tay ấm áp của nhau.
Ngày hôm sau cô dậy trước anh nhìn thân hình đầy đặn quyến rũ trần trụi còn trắng hơn cả cô , còn có thứ gì đó đang ngóc đầu dậy cô đỏ mặt ngại ngùng nhìn anh đang ngủ say.
Gương mặt này nếu đội tóc giả chắc còn đẹp hơn cả cô . Đang miên man ngắm nhìn khuôn mặt bỗng nhiên anh nhúng nhích, cô giật mình nằm xuống xoay người qua bên kia giả bộ ngủ.
Anh cũng thấy cô nằm bên nhớ lại chuyện tối hôm qua anh có chút không cam tâm . Tiếng chuông báo thức vang lên , là điện thoại của cô , cô mò kiếm điện thoại tắt báo thức đi quay qua thì thấy anh đang nhìn chằm chằm vào cô rồi.
" Em dậy rồi à đói không mình kiếm gì đó ăn đi."
Nhìn trên điện thoại cũng đã 15h rồi nay hai người lại có hẹn đi xem phim đã đặt vé hôm qua rồi. Cô thực ra cũng rất đói.
" Vậy anh rửa mặt mặc quần áo vào đi lát em dẫn ra đây ăn."
Anh cũng nghe cô hai người vệ sinh xong cô dẫn anh ra quán bánh canh cô hay ăn.
" Hay ăn bánh canh nha ở đây ngon lắm em hay ăn ở đây lắm."
" Cũng được em thấy ngon là được , lâu rồi cũng chưa ăn."
Vì quán cũng gần trọ cô đi bộ tầm 3p là đến.
" Sữa hello tao qua nữa nè ."
Cô vui vẻ lại vuốt ve chú chó này , coi bộ nó mê cô lắm nếu không phải nó là con gái cô lại còn tưởng là.... Anh vào cũng tìm lấy chỗ ngồi nhìn cô chơi với Sữa. Chơi đùa một lúc cô tí thì quên mình còn dẫn theo một người.
" Anh đói lắm không , xin lỗi anh em quên mất."
" Không sao anh còn chịu được."
Cô cảm thấy hơi ngượng người ta đã đói vậy mà cô quên .
" Cô ơi cho con hai tô bánh canh mà lấy ít bánh thôi nha cô."
Bỗng nhiên nhìn anh một lúc lâu cô sực nhớ ra mình vẫn chưa hỏi tên anh. Cô nhìn anh trầm ngâm một lúc không biết nên hỏi hay không. Anh thấy cô nhìn mình như vậy cảm thấy hơi ngại.
" Bộ mặt anh dính gì hả ?."
" Không em định hỏi anh tên là gì vậy ?".
Trời đất ơi cô não bị úng nước hay sao mà giờ còn hỏi tên anh bị cô chọc sắp tức chết tới nơi rồi. Thực ra cô từng hỏi anh , anh cũng trả lời cho cô biết rồi vậy mà cô lại quên.
Anh nhìn cô chằm chằm dựa lưng ra sau ghế khoanh tay lại nhìn con bé ở trước mặt.
" Không phải chứ nói chuyện với nhau từ bữa tới giờ mà em không biết anh tên gì á , em giỡn với anh á hả."
Cô hoang mang không biết giải thích sao có thể đầu cô mấy nay nghĩ nhiều quá quên mất thì sao .
" Em không nhớ nữa anh nói lại đi lần này em sẽ nhớ."
Anh thở dài một tiếng quay mặt qua một bên .
" Tức thiệc chứ cái con bé này."
Cô cười gượng một cái , bà chủ cũng đem bánh canh ra rồi.
" Sao vậy?"
Trời đất ơi thật tức chết anh mà cô vậy mà còn hỏi anh. Anh kéo tô bánh canh lại lau muỗng đũa rồi không thèm nhìn cô nữa.
" Em lấy điện thoại ra tự xem đi."
Lúc này cô mới lấy điện thoại ra vào tin nhắn của hai người trợn tròn mắt.
" À anh tên Phan Nhất Minh hả hay Phan Nhật Minh hay Phàn Nhất..."
" Phan Nhất Minh cô nương ơi."
" Tại không có dấu chứ bộ!!."
Cô cúi mặt xuống lèm bèm có chút hối lỗi và nũng nịu. Thế mà bữa giờ cô lại không để ý tên anh chần dần ở đó thế kia.
" Thôi em ăn nhanh đi nè biết vậy là được rồi anh tha lỗi cho em đó."
Vẻ mặt cô tươi lại cười tủm tỉm chứ đứa trẻ vừa mới được cho kẹo .
" Ô kê con dê ."
Hai người ăn một lúc cũng xong. Nhìn tô bánh canh của anh vô cùng sạch sẽ cô hỏi.
" Anh thấy sao ngon không ?."
" Ngon."
" Em nói mà ."
"À ngon mà sao em không ăn hết đi."
" Em ăn không nổi thôi đi về thôi 4h chiều rồi."
Hai người cùng đi về anh luôn đi phía ngoài che chắn cho cô khiến cô cảm thấy vô cùng an toàn.
" Ủa anh không về lấy đồ hả ?".
" Đồ gì ?".
" Thì lát đi xem phim anh không tắm thay đồ hả ?".
" Để anh gọi thằng em mang đồ sang cho anh cũng trễ rồi về không kịp."
Gọi xong cuộc điện thoại anh lại bắt đầu cảm thấy khó chịu, ngay lúc này hai người đang nằm ôm nhau bấm điện thoại. Cô cũng cảm thấy bất thường từ anh ngước mắt lên nhìn anh chằm chằm.
" Azzz chết thật em nhìn anh như vậy làm sao anh chịu nổi."
Anh vứt điện thoại hai người sang một bên cúi đầu xuống hôn cô , lần này cô không cảm thấy ngại ngùng nữa nhưng nói về cảm giác cô vẫn chưa cảm thấy thích anh. Nhưng mà cô đâu biết chỉ mới vậy thôi anh đã mê cô mất rồi.
Anh bắt đầu cởi quần áo của mình rồi đến của cô , anh vẫn tức cái vụ hôm qua anh phải rửa mối nhục này mới được. Lúc này anh đang chần chừ suy nghĩ về cái chuyện hôm qua , câu nói của cô làm anh thức tỉnh.
" Anh sao vậy muốn làm gì thì làm đi."
Cô vậy mà chủ động như vậy anh cũng không ngại ngùng lao đến ôm hôn cô. Tay anh di chuyển xuống hai vùng đồi núi nắn bóp. Anh di chuyện lưỡi xuống cổ tiếp tục trêu đùa trên ngực cô **** *** hai đầu ti khiến nó ***** **** lên vì kích thích.
Ngày hôm sau cô dậy trước anh nhìn thân hình đầy đặn quyến rũ trần trụi còn trắng hơn cả cô , còn có thứ gì đó đang ngóc đầu dậy cô đỏ mặt ngại ngùng nhìn anh đang ngủ say.
Gương mặt này nếu đội tóc giả chắc còn đẹp hơn cả cô . Đang miên man ngắm nhìn khuôn mặt bỗng nhiên anh nhúng nhích, cô giật mình nằm xuống xoay người qua bên kia giả bộ ngủ.
Anh cũng thấy cô nằm bên nhớ lại chuyện tối hôm qua anh có chút không cam tâm . Tiếng chuông báo thức vang lên , là điện thoại của cô , cô mò kiếm điện thoại tắt báo thức đi quay qua thì thấy anh đang nhìn chằm chằm vào cô rồi.
" Em dậy rồi à đói không mình kiếm gì đó ăn đi."
Nhìn trên điện thoại cũng đã 15h rồi nay hai người lại có hẹn đi xem phim đã đặt vé hôm qua rồi. Cô thực ra cũng rất đói.
" Vậy anh rửa mặt mặc quần áo vào đi lát em dẫn ra đây ăn."
Anh cũng nghe cô hai người vệ sinh xong cô dẫn anh ra quán bánh canh cô hay ăn.
" Hay ăn bánh canh nha ở đây ngon lắm em hay ăn ở đây lắm."
" Cũng được em thấy ngon là được , lâu rồi cũng chưa ăn."
Vì quán cũng gần trọ cô đi bộ tầm 3p là đến.
" Sữa hello tao qua nữa nè ."
Cô vui vẻ lại vuốt ve chú chó này , coi bộ nó mê cô lắm nếu không phải nó là con gái cô lại còn tưởng là.... Anh vào cũng tìm lấy chỗ ngồi nhìn cô chơi với Sữa. Chơi đùa một lúc cô tí thì quên mình còn dẫn theo một người.
" Anh đói lắm không , xin lỗi anh em quên mất."
" Không sao anh còn chịu được."
Cô cảm thấy hơi ngượng người ta đã đói vậy mà cô quên .
" Cô ơi cho con hai tô bánh canh mà lấy ít bánh thôi nha cô."
Bỗng nhiên nhìn anh một lúc lâu cô sực nhớ ra mình vẫn chưa hỏi tên anh. Cô nhìn anh trầm ngâm một lúc không biết nên hỏi hay không. Anh thấy cô nhìn mình như vậy cảm thấy hơi ngại.
" Bộ mặt anh dính gì hả ?."
" Không em định hỏi anh tên là gì vậy ?".
Trời đất ơi cô não bị úng nước hay sao mà giờ còn hỏi tên anh bị cô chọc sắp tức chết tới nơi rồi. Thực ra cô từng hỏi anh , anh cũng trả lời cho cô biết rồi vậy mà cô lại quên.
Anh nhìn cô chằm chằm dựa lưng ra sau ghế khoanh tay lại nhìn con bé ở trước mặt.
" Không phải chứ nói chuyện với nhau từ bữa tới giờ mà em không biết anh tên gì á , em giỡn với anh á hả."
Cô hoang mang không biết giải thích sao có thể đầu cô mấy nay nghĩ nhiều quá quên mất thì sao .
" Em không nhớ nữa anh nói lại đi lần này em sẽ nhớ."
Anh thở dài một tiếng quay mặt qua một bên .
" Tức thiệc chứ cái con bé này."
Cô cười gượng một cái , bà chủ cũng đem bánh canh ra rồi.
" Sao vậy?"
Trời đất ơi thật tức chết anh mà cô vậy mà còn hỏi anh. Anh kéo tô bánh canh lại lau muỗng đũa rồi không thèm nhìn cô nữa.
" Em lấy điện thoại ra tự xem đi."
Lúc này cô mới lấy điện thoại ra vào tin nhắn của hai người trợn tròn mắt.
" À anh tên Phan Nhất Minh hả hay Phan Nhật Minh hay Phàn Nhất..."
" Phan Nhất Minh cô nương ơi."
" Tại không có dấu chứ bộ!!."
Cô cúi mặt xuống lèm bèm có chút hối lỗi và nũng nịu. Thế mà bữa giờ cô lại không để ý tên anh chần dần ở đó thế kia.
" Thôi em ăn nhanh đi nè biết vậy là được rồi anh tha lỗi cho em đó."
Vẻ mặt cô tươi lại cười tủm tỉm chứ đứa trẻ vừa mới được cho kẹo .
" Ô kê con dê ."
Hai người ăn một lúc cũng xong. Nhìn tô bánh canh của anh vô cùng sạch sẽ cô hỏi.
" Anh thấy sao ngon không ?."
" Ngon."
" Em nói mà ."
"À ngon mà sao em không ăn hết đi."
" Em ăn không nổi thôi đi về thôi 4h chiều rồi."
Hai người cùng đi về anh luôn đi phía ngoài che chắn cho cô khiến cô cảm thấy vô cùng an toàn.
" Ủa anh không về lấy đồ hả ?".
" Đồ gì ?".
" Thì lát đi xem phim anh không tắm thay đồ hả ?".
" Để anh gọi thằng em mang đồ sang cho anh cũng trễ rồi về không kịp."
Gọi xong cuộc điện thoại anh lại bắt đầu cảm thấy khó chịu, ngay lúc này hai người đang nằm ôm nhau bấm điện thoại. Cô cũng cảm thấy bất thường từ anh ngước mắt lên nhìn anh chằm chằm.
" Azzz chết thật em nhìn anh như vậy làm sao anh chịu nổi."
Anh vứt điện thoại hai người sang một bên cúi đầu xuống hôn cô , lần này cô không cảm thấy ngại ngùng nữa nhưng nói về cảm giác cô vẫn chưa cảm thấy thích anh. Nhưng mà cô đâu biết chỉ mới vậy thôi anh đã mê cô mất rồi.
Anh bắt đầu cởi quần áo của mình rồi đến của cô , anh vẫn tức cái vụ hôm qua anh phải rửa mối nhục này mới được. Lúc này anh đang chần chừ suy nghĩ về cái chuyện hôm qua , câu nói của cô làm anh thức tỉnh.
" Anh sao vậy muốn làm gì thì làm đi."
Cô vậy mà chủ động như vậy anh cũng không ngại ngùng lao đến ôm hôn cô. Tay anh di chuyển xuống hai vùng đồi núi nắn bóp. Anh di chuyện lưỡi xuống cổ tiếp tục trêu đùa trên ngực cô **** *** hai đầu ti khiến nó ***** **** lên vì kích thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.