Quyển 8 - Chương 96: Chuyện tốt hay là chuyện xấu?
Yêu Dạ
10/12/2014
Bên trong thân thể của hắn không sao. Kinh mạch xương cốt huyết quản linh hồn những thứ này cũng không có vấn đề gì. Nơi xảy ra vấn đề chính là huyệt đạo!
Trước khi hắn mê man, huyệt đạo không sao. Hắn cũng không biết mình đã hôn mê bao nhiêu ngày. Sau khi hắn tỉnh lại tất cả huyệt đạo biến dạng. Huyệt đạo ban đầu đã biến thành hình bầu dục, hơn nữa không chỉ biến dạng, còn nhỏ đi...
Không sai!
Chính là nhỏ đi. Cho nên Tiêu Lãng mới có thể khiếp sợ như vậy!
Hắn muốn cô đọng đan điền nhỏ, chính là muốn dùng trăm phương ngàn kế khiến huyệt đạo lớn lên, như vậy mới có thể chứa được nhiều năng lượng hơn. Năng lượng nhiều mới có thể phóng thích uy lực càng cường đại hơn. Hiện tại huyệt đạo không chỉ không lớn lên còn nhỏ đi. Chuyện này tính là gì?
Tiêu Lãng không biết tại sao lại phát sinh dị biến như vậy. Dị biến này là tốt hay là xấu? Nhưng tâm thần hắn có chút không yên. Bởi vì thân thể con người rất huyền diệu. Trừ phi thời điểm hài đồng trưởng thành, sau khi trưởng thành cơ bản sẽ không diễn ra dị biến. Cho dù lần trước hắn luyện hóa nguyên đan của hoang thú Toan Nghê, cũng chỉ khiến thân thể trở nên mạnh mẽ mà thôi.
Lại dò xét mấy lần, Tiêu Lãng phát hiện ngoại trừ hơn một ngàn huyệt đạo xảy ra một chút biến hóa ra, còn lại không có bất cứ vấn đề gì. Hắn ngừng quan sát bên trong thân thể, buồn bực mở mắt ra. Hắn suy nghĩ mãi mà không ra.
Ngay lúc hắn đang trầm ngâm suy nghĩ bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn:
- Chiến Ma ở đây, cút!
Sát khí lạnh lẽo truyền khắp nơi, khiến mọi người gần đó đều cảm giác khó thở. Tiêu Lãng vội vàng mở cấm chế gian phòng bay vụt ra ngoài, đồng thời thần thức đảo qua xung quanh. Quả nhiên hắn tra xét được bên trái có mấy chục chiếc phi vân bàn lao đến, bên trong có một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ. Rõ ràng đó là Thiên Tôn.
Vèo!
Trong gian phòng, các Thần Tổ còn lại cũng bay vút ra ngoài. Độc Long cũng đi ra. Tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt khẩn trương. Dù sao nếu như lại khai chiến, khó tránh khỏi dẫm vào vết xe đổ lần trước. Có lẽ Thiên Tôn Hiên Viên không sao, nhưng một khi bọn họ tách ra vậy rất khó nói.
- Ồ? Thì ra là đại nhân Chiến Ma. Tại hạ là Hồ Vương, nhất thời không biết, xin thứ tội thứ tội.
Một giọng nói vang dội truyền đến. Sau đó trong một phi vân bàn có một lão già bay ra, quay về phía bên này chắp tay nói. Không chờ đáp lời, hắn đã bay vào trong phi vân bàn xoay người rời đi.
- Lợi hại.
Tiêu Lãng dựng thẳng một ngón tay cái lên, vuốt đuôi nịnh bợ. Ở nơi này, Thiên Tôn Hiên Viên dùng rất được. Hắn cười ha ha khoát tay nói:
- Được, các ngươi đi đi. Chỉ có vài chuyện như vậy đã khiến các ngươi sợ hãi... Tiêu Lãng lưu lại!
Mọi người liếc mắt nhìn nhau đều nở nụ cười. Tất cả lại trở về trong gian phòng. Thiên Tôn Hiên Viên nhìn Tiêu Lãng một chút, rất hài lòng gật đầu nói:
- Không tồi, không tồi. Năng lượng tiến hóa thành Tử Phủ! Chỉ có điều cảm ngộ thiên đạo cũng phải đuổi kịp. Năng lượng kỳ thực đều dễ tu luyện, chỉ cần có tử thánh thạch, căn cơ vững chắc một chút, vận khí tốt một chút bình thường đều có thể nâng cao. Nhưng nếu cảm ngộ thiên đạo theo không kịp cho dù ngươi tu luyện năng lượng tới biển sao, cũng không đủ để nâng sức chiến đấu lên...
Tiêu Lãng gật đầu, nhưng vẻ mặt trầm trọng nói:
- Thiên Tôn, đại nhân điều tra huyệt đạo của ta một chút đi. Sau khi năng lượng chuyển hóa thành Tử Phủ, huyệt đạo đã xảy ra biến dị! Ta bây giờ còn đang buồn bực...
- Ừm?
Thiên Tôn Hiên Viên biến sắc trịnh trọng tới gần, vội vàng sử dụng thần thức tra xét. Cuối cùng hắn vẫn hỏi dò Tiêu Lãng về chuyện đã xảy ra. Tiêu Lãng thật ra cũng không có gì phải che giấu. Chỉ có điều hắn không nói về bức vẽ cảm ngộ trong đại đạo thụ. Không phải hắn không tin Thiên Tôn Hiên Viên. Chủ yếu bởi vì hắn cũng không dám xác định việc này. Hơn nữa mỗi người đều thích giữ một chút bí mật không phải sao?
Thiên Tôn Hiên Viên trầm ngâm, lại dò xét mấy lần, cuối cùng đứng lên nói:
- Đi, đi tới phòng luyện công xem tình hình thế nào!
Tiêu Lãng thành thật đi theo vào phòng luyện công. Hiên Viên Thiên Tâm cũng theo vào, vẻ mặt hiếu kỳ. Thiên Tôn Hiên Viên khoát tay nói:
- Ngươi phát ra công kích mạnh nhất, ta sẽ sử dụng thần thức cẩn thận điều tra một chút!
Tiêu Lãng hồ nghi mở trừng hai mắt nói:
- Công kích mạnh nhất? Vòng bảo hộ này có thể trụ vững sao?
Thiên Tôn Hiên Viên vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Phát ra đi. Vòng bảo hộ này có thể chịu được một đòn của bất kỳ võ giả Thần Tổ trung kỳ nào. Cho dù năng lượng của ngươi biến đổi về chất, lực công kích có thể miễn cưỡng đạt được Thần Tổ cũng đã rất khủng bố. Cứ phát ra công kích mạnh nhất của ngươi đi.
- Ừm!
Tiêu Lãng gật đầu. Đầu tiên hắn phóng ra một chút Tình Tuyệt, một chữ tình lao ra bỗng nhiên đập mạnh xuống. Trong phòng luyện công đều có cấm chế. Tình Tuyệt đập xuống một cái, cấm chế lập tức dao động kịch liệt, toả ra ánh sáng chói mắt.
- Đây chính là công kích mạnh nhất sao?
Thiên Tôn Hiên Viên trừng mắt nhìn. Uy lực công kích này nhiều nhất chỉ là mức độ của Thần Quân hậu kỳ đi...
- Không phải!
Tiêu Lãng thành thật nói. Đây là thiên đạo công kích. Hắn cảm ngộ thiên đạo cũng không phải quá sâu, uy lực tất nhiên có hạn. Hắn do dự một chút, vẫn phóng ra một Thiên Cơ Bàn Nhược Chưởng. Đây là công kích thuần năng lượng, chỉ có điều biên độ sóng gấp khoảng bốn, năm lần.
Vù!
Một chưởng ấn nho nhỏ bảy màu xuất hiện. Không gian có chút chấn động, tản ra từng sóng lớn chấn động đi khắp nơi.
Ầm!
Bàn Nhược Chưởng bỗng nhiên bắn ra, ầm ầm đập vào phía trên cấm chế. Lần này uy lực rất lớn, toàn bộ phòng luyện công đều rung chuyển. Hào quang cấm chế chói mắt đến cực điểm, khiến Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm đều không mở mắt ra được.
Hiên Viên Thiên Tâm gật đầu:
- Còn tạm được, biên độ sóng tăng gấp năm lần, miễn cưỡng có thể đạt được lực lượng công kích Thần Tổ! Đáng tiếc chúng ta không tìm hiểu được. Còn nữa không?
- Có!
Tiêu Lãng cắn răng gật đầu nói. Kỳ thực hắn cảm giác uy lực mạnh nhất không phải là Thiên Cơ Bàn Nhược Chưởng, cũng không phải là Liệt Thần Thủ phóng thích Kỳ Lân Huyễn Ảnh Trảo, mà là Toan Nghê Sát. Bởi vì Liệt Thần Thủ được tăng cường theo sự cường đại của thân thể hắn. Nhưng Toan Nghê Sát cường đại lại căn cứ vào mức độ cường đại của linh hồn và năng lượng. Giờ phút này năng lượng của hắn đạt được sự biến đổi về chất, nói vậy uy lực của Toan Nghê Sát cũng tăng lên rất nhiều.
Trong mắt của hắn lóe lên hắc quang, phóng thích Toan Nghê Sát. Kết quả sau khi hắc quang vừa xuất hiện, Thiên Tôn Hiên Viên bỗng nhiên biến sắc, quát lớn:
- Thiên Minh, phóng thích vòng bảo hộ!
Ầm!
Cấm chế trong phòng luyện công bỗng nhiên nổ tung. Toàn bộ phi vân bàn đều hóa thành bột mịn. Mà Hiên Viên Thiên Minh đứng ở vị trí gần nhất trong phòng luyện công vừa phóng thích vòng bảo hộ, hắc quang vừa ra lập tức bị đánh bay...
Vèo!
Phi vân bàn nổ tung, tất cả võ giả bị đánh thức, còn tưởng rằng có người công kích. Mọi người phóng thích vòng bảo hộ, vận chuyển năng lượng, sát khí trong mắt hừng hực, đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng không nhìn thấy một kẻ địch nào.
Hiên Viên Thiên Tâm há hốc miệng, đến một hồi sau mới nói ra hai chữ:
- Biến thái!
- Tính sai, tính sai rồi!
Thiên Tôn Hiên Viên lại lấy ra một phi vân bàn, bảo mọi người đi vào. Hắn lắc đầu than nhẹ vài tiếng. Sau khi mọi người biết được chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt bọn họ nhìn Tiêu Lãng giống như nhìn quái vật...
- Đi đi!
Thiên Tôn Hiên Viên khoát tay bảo mọi người. Chờ sau khi mọi người tản đi, trên mặt hắn mới lộ vẻ ngưng trọng nói với Tiêu Lãng:
- Huyệt đạo này của ngươi thực sự có dị biến, trước mắt mà nói là việc tốt! Thời điểm năng lượng bên trong thân thể ngươi vận chuyển ra ngoài đã được tăng cường lên gấp đôi! Nói cách khác... năng lượng bên trong thân thể ngươi còn không bằng một Thần Tổ sơ kỳ, nhưng có thể phát ra công kích năng lượng của võ giả Thần Tổ trung kỳ. Lại thêm thần thông thiên phú của hoang thú Toan Nghê rất biến thái, cũng tạo cho uy lực công kích Toan Nghê Sát của ngươi miễn cưỡng có thể đạt được Thần Tổ trung kỳ! Đương nhiên đây chỉ là trên lí luận. Trên thực tế tổng hợp lực chiến đấu của ngươi nhiều nhất cũng chỉ là Thần Quân đỉnh phong! Ngươi một mình trực tiếp đối kháng với Thần Tổ sơ kỳ, người khác cẩn thận, ngươi cơ bản chỉ có một con đường chết.
Hiên Viên Thiên Tâm nhìn nhau, trừng mắt nhìn nói:
- Tiêu Lãng, năm nay ngươi mới ba mươi đúng không?
Tiêu Lãng lắc đầu nhưng không nói tiếp về chuyện này, trái lại ngưng trọng quay về phía Thiên Tôn Hiên Viên nói:
- Sau khi huyệt đạo này biến dị sẽ không xuất hiện vấn đề lớn gì chứ?
Thiên Tôn Hiên Viên trầm tư rất lâu, mới lên tiếng:
- Không biết! Ngươi đã đi tới con đường cô đọng đan điền nhỏ này, huyệt đạo biến dị ngươi cũng chỉ có thể tiếp tục. Hoặc là ngươi trở thành một cường giả tuyệt thế, hoặc là ngươi hoàn toàn bị phế bỏ...
- Ai!
Tiêu Lãng có chút nặng nề chuẩn bị trở về phòng. Thiên Tôn Hiên Viên lại mở miệng nói:
- Đừng trở về, sẽ lập tức đến tinh vực Hình Thiên. Ta dẫn ngươi đi gặp Tinh quân Hình Thiên người đứng đầu biển sao Hỗn Loạn. Hắn đã từng là phế thể. Để hắn xem thể chất này của ngươi một chút, cho vài đề nghị đi.
Trước khi hắn mê man, huyệt đạo không sao. Hắn cũng không biết mình đã hôn mê bao nhiêu ngày. Sau khi hắn tỉnh lại tất cả huyệt đạo biến dạng. Huyệt đạo ban đầu đã biến thành hình bầu dục, hơn nữa không chỉ biến dạng, còn nhỏ đi...
Không sai!
Chính là nhỏ đi. Cho nên Tiêu Lãng mới có thể khiếp sợ như vậy!
Hắn muốn cô đọng đan điền nhỏ, chính là muốn dùng trăm phương ngàn kế khiến huyệt đạo lớn lên, như vậy mới có thể chứa được nhiều năng lượng hơn. Năng lượng nhiều mới có thể phóng thích uy lực càng cường đại hơn. Hiện tại huyệt đạo không chỉ không lớn lên còn nhỏ đi. Chuyện này tính là gì?
Tiêu Lãng không biết tại sao lại phát sinh dị biến như vậy. Dị biến này là tốt hay là xấu? Nhưng tâm thần hắn có chút không yên. Bởi vì thân thể con người rất huyền diệu. Trừ phi thời điểm hài đồng trưởng thành, sau khi trưởng thành cơ bản sẽ không diễn ra dị biến. Cho dù lần trước hắn luyện hóa nguyên đan của hoang thú Toan Nghê, cũng chỉ khiến thân thể trở nên mạnh mẽ mà thôi.
Lại dò xét mấy lần, Tiêu Lãng phát hiện ngoại trừ hơn một ngàn huyệt đạo xảy ra một chút biến hóa ra, còn lại không có bất cứ vấn đề gì. Hắn ngừng quan sát bên trong thân thể, buồn bực mở mắt ra. Hắn suy nghĩ mãi mà không ra.
Ngay lúc hắn đang trầm ngâm suy nghĩ bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn:
- Chiến Ma ở đây, cút!
Sát khí lạnh lẽo truyền khắp nơi, khiến mọi người gần đó đều cảm giác khó thở. Tiêu Lãng vội vàng mở cấm chế gian phòng bay vụt ra ngoài, đồng thời thần thức đảo qua xung quanh. Quả nhiên hắn tra xét được bên trái có mấy chục chiếc phi vân bàn lao đến, bên trong có một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ. Rõ ràng đó là Thiên Tôn.
Vèo!
Trong gian phòng, các Thần Tổ còn lại cũng bay vút ra ngoài. Độc Long cũng đi ra. Tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt khẩn trương. Dù sao nếu như lại khai chiến, khó tránh khỏi dẫm vào vết xe đổ lần trước. Có lẽ Thiên Tôn Hiên Viên không sao, nhưng một khi bọn họ tách ra vậy rất khó nói.
- Ồ? Thì ra là đại nhân Chiến Ma. Tại hạ là Hồ Vương, nhất thời không biết, xin thứ tội thứ tội.
Một giọng nói vang dội truyền đến. Sau đó trong một phi vân bàn có một lão già bay ra, quay về phía bên này chắp tay nói. Không chờ đáp lời, hắn đã bay vào trong phi vân bàn xoay người rời đi.
- Lợi hại.
Tiêu Lãng dựng thẳng một ngón tay cái lên, vuốt đuôi nịnh bợ. Ở nơi này, Thiên Tôn Hiên Viên dùng rất được. Hắn cười ha ha khoát tay nói:
- Được, các ngươi đi đi. Chỉ có vài chuyện như vậy đã khiến các ngươi sợ hãi... Tiêu Lãng lưu lại!
Mọi người liếc mắt nhìn nhau đều nở nụ cười. Tất cả lại trở về trong gian phòng. Thiên Tôn Hiên Viên nhìn Tiêu Lãng một chút, rất hài lòng gật đầu nói:
- Không tồi, không tồi. Năng lượng tiến hóa thành Tử Phủ! Chỉ có điều cảm ngộ thiên đạo cũng phải đuổi kịp. Năng lượng kỳ thực đều dễ tu luyện, chỉ cần có tử thánh thạch, căn cơ vững chắc một chút, vận khí tốt một chút bình thường đều có thể nâng cao. Nhưng nếu cảm ngộ thiên đạo theo không kịp cho dù ngươi tu luyện năng lượng tới biển sao, cũng không đủ để nâng sức chiến đấu lên...
Tiêu Lãng gật đầu, nhưng vẻ mặt trầm trọng nói:
- Thiên Tôn, đại nhân điều tra huyệt đạo của ta một chút đi. Sau khi năng lượng chuyển hóa thành Tử Phủ, huyệt đạo đã xảy ra biến dị! Ta bây giờ còn đang buồn bực...
- Ừm?
Thiên Tôn Hiên Viên biến sắc trịnh trọng tới gần, vội vàng sử dụng thần thức tra xét. Cuối cùng hắn vẫn hỏi dò Tiêu Lãng về chuyện đã xảy ra. Tiêu Lãng thật ra cũng không có gì phải che giấu. Chỉ có điều hắn không nói về bức vẽ cảm ngộ trong đại đạo thụ. Không phải hắn không tin Thiên Tôn Hiên Viên. Chủ yếu bởi vì hắn cũng không dám xác định việc này. Hơn nữa mỗi người đều thích giữ một chút bí mật không phải sao?
Thiên Tôn Hiên Viên trầm ngâm, lại dò xét mấy lần, cuối cùng đứng lên nói:
- Đi, đi tới phòng luyện công xem tình hình thế nào!
Tiêu Lãng thành thật đi theo vào phòng luyện công. Hiên Viên Thiên Tâm cũng theo vào, vẻ mặt hiếu kỳ. Thiên Tôn Hiên Viên khoát tay nói:
- Ngươi phát ra công kích mạnh nhất, ta sẽ sử dụng thần thức cẩn thận điều tra một chút!
Tiêu Lãng hồ nghi mở trừng hai mắt nói:
- Công kích mạnh nhất? Vòng bảo hộ này có thể trụ vững sao?
Thiên Tôn Hiên Viên vừa bực mình vừa buồn cười nói:
- Phát ra đi. Vòng bảo hộ này có thể chịu được một đòn của bất kỳ võ giả Thần Tổ trung kỳ nào. Cho dù năng lượng của ngươi biến đổi về chất, lực công kích có thể miễn cưỡng đạt được Thần Tổ cũng đã rất khủng bố. Cứ phát ra công kích mạnh nhất của ngươi đi.
- Ừm!
Tiêu Lãng gật đầu. Đầu tiên hắn phóng ra một chút Tình Tuyệt, một chữ tình lao ra bỗng nhiên đập mạnh xuống. Trong phòng luyện công đều có cấm chế. Tình Tuyệt đập xuống một cái, cấm chế lập tức dao động kịch liệt, toả ra ánh sáng chói mắt.
- Đây chính là công kích mạnh nhất sao?
Thiên Tôn Hiên Viên trừng mắt nhìn. Uy lực công kích này nhiều nhất chỉ là mức độ của Thần Quân hậu kỳ đi...
- Không phải!
Tiêu Lãng thành thật nói. Đây là thiên đạo công kích. Hắn cảm ngộ thiên đạo cũng không phải quá sâu, uy lực tất nhiên có hạn. Hắn do dự một chút, vẫn phóng ra một Thiên Cơ Bàn Nhược Chưởng. Đây là công kích thuần năng lượng, chỉ có điều biên độ sóng gấp khoảng bốn, năm lần.
Vù!
Một chưởng ấn nho nhỏ bảy màu xuất hiện. Không gian có chút chấn động, tản ra từng sóng lớn chấn động đi khắp nơi.
Ầm!
Bàn Nhược Chưởng bỗng nhiên bắn ra, ầm ầm đập vào phía trên cấm chế. Lần này uy lực rất lớn, toàn bộ phòng luyện công đều rung chuyển. Hào quang cấm chế chói mắt đến cực điểm, khiến Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm đều không mở mắt ra được.
Hiên Viên Thiên Tâm gật đầu:
- Còn tạm được, biên độ sóng tăng gấp năm lần, miễn cưỡng có thể đạt được lực lượng công kích Thần Tổ! Đáng tiếc chúng ta không tìm hiểu được. Còn nữa không?
- Có!
Tiêu Lãng cắn răng gật đầu nói. Kỳ thực hắn cảm giác uy lực mạnh nhất không phải là Thiên Cơ Bàn Nhược Chưởng, cũng không phải là Liệt Thần Thủ phóng thích Kỳ Lân Huyễn Ảnh Trảo, mà là Toan Nghê Sát. Bởi vì Liệt Thần Thủ được tăng cường theo sự cường đại của thân thể hắn. Nhưng Toan Nghê Sát cường đại lại căn cứ vào mức độ cường đại của linh hồn và năng lượng. Giờ phút này năng lượng của hắn đạt được sự biến đổi về chất, nói vậy uy lực của Toan Nghê Sát cũng tăng lên rất nhiều.
Trong mắt của hắn lóe lên hắc quang, phóng thích Toan Nghê Sát. Kết quả sau khi hắc quang vừa xuất hiện, Thiên Tôn Hiên Viên bỗng nhiên biến sắc, quát lớn:
- Thiên Minh, phóng thích vòng bảo hộ!
Ầm!
Cấm chế trong phòng luyện công bỗng nhiên nổ tung. Toàn bộ phi vân bàn đều hóa thành bột mịn. Mà Hiên Viên Thiên Minh đứng ở vị trí gần nhất trong phòng luyện công vừa phóng thích vòng bảo hộ, hắc quang vừa ra lập tức bị đánh bay...
Vèo!
Phi vân bàn nổ tung, tất cả võ giả bị đánh thức, còn tưởng rằng có người công kích. Mọi người phóng thích vòng bảo hộ, vận chuyển năng lượng, sát khí trong mắt hừng hực, đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng không nhìn thấy một kẻ địch nào.
Hiên Viên Thiên Tâm há hốc miệng, đến một hồi sau mới nói ra hai chữ:
- Biến thái!
- Tính sai, tính sai rồi!
Thiên Tôn Hiên Viên lại lấy ra một phi vân bàn, bảo mọi người đi vào. Hắn lắc đầu than nhẹ vài tiếng. Sau khi mọi người biết được chuyện gì đã xảy ra, ánh mắt bọn họ nhìn Tiêu Lãng giống như nhìn quái vật...
- Đi đi!
Thiên Tôn Hiên Viên khoát tay bảo mọi người. Chờ sau khi mọi người tản đi, trên mặt hắn mới lộ vẻ ngưng trọng nói với Tiêu Lãng:
- Huyệt đạo này của ngươi thực sự có dị biến, trước mắt mà nói là việc tốt! Thời điểm năng lượng bên trong thân thể ngươi vận chuyển ra ngoài đã được tăng cường lên gấp đôi! Nói cách khác... năng lượng bên trong thân thể ngươi còn không bằng một Thần Tổ sơ kỳ, nhưng có thể phát ra công kích năng lượng của võ giả Thần Tổ trung kỳ. Lại thêm thần thông thiên phú của hoang thú Toan Nghê rất biến thái, cũng tạo cho uy lực công kích Toan Nghê Sát của ngươi miễn cưỡng có thể đạt được Thần Tổ trung kỳ! Đương nhiên đây chỉ là trên lí luận. Trên thực tế tổng hợp lực chiến đấu của ngươi nhiều nhất cũng chỉ là Thần Quân đỉnh phong! Ngươi một mình trực tiếp đối kháng với Thần Tổ sơ kỳ, người khác cẩn thận, ngươi cơ bản chỉ có một con đường chết.
Hiên Viên Thiên Tâm nhìn nhau, trừng mắt nhìn nói:
- Tiêu Lãng, năm nay ngươi mới ba mươi đúng không?
Tiêu Lãng lắc đầu nhưng không nói tiếp về chuyện này, trái lại ngưng trọng quay về phía Thiên Tôn Hiên Viên nói:
- Sau khi huyệt đạo này biến dị sẽ không xuất hiện vấn đề lớn gì chứ?
Thiên Tôn Hiên Viên trầm tư rất lâu, mới lên tiếng:
- Không biết! Ngươi đã đi tới con đường cô đọng đan điền nhỏ này, huyệt đạo biến dị ngươi cũng chỉ có thể tiếp tục. Hoặc là ngươi trở thành một cường giả tuyệt thế, hoặc là ngươi hoàn toàn bị phế bỏ...
- Ai!
Tiêu Lãng có chút nặng nề chuẩn bị trở về phòng. Thiên Tôn Hiên Viên lại mở miệng nói:
- Đừng trở về, sẽ lập tức đến tinh vực Hình Thiên. Ta dẫn ngươi đi gặp Tinh quân Hình Thiên người đứng đầu biển sao Hỗn Loạn. Hắn đã từng là phế thể. Để hắn xem thể chất này của ngươi một chút, cho vài đề nghị đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.