Quyển 8 - Chương 124: Lấy thế đè người
Yêu Dạ
10/12/2014
Vèo!
Truyền tống trận không ngừng truyền tống. Sắc mặt Tiêu Lãng trở nên trầm lặng, ánh mắt xoay chuyển. Sau khi truyền tống đến một thành trì, hắn lập tức truyền âm cho Hiên Viên Thiên Tâm nói:
- Đại ca Thiên Tâm, nếu không...các ngươi lui đi trước? Chúng ta dẫn người trở lại Thiên Châu?
Hiên Viên Thiên Tâm khinh thường một phen, cũng không thèm truyền âm trực tiếp mắng:
- Tiểu tử ngươi nói chó má gì vậy? Đừng dông dài nữa, theo ta đi đến Tu La thành!
- Cái gì?
Tiêu Lãng cho rằng mình đã nghe lầm. Đi Tu La Thành? Đây là muốn tự chui đầu vào lưới sao? Hiên Viên Thiên Tâm giải thích:
- Ta đã truyền tin cho phụ thân về chuyện ở nơi này. Phụ thân nói tất cả mọi người đi Tu La Thành. Chuyện Tiểu Vũ phục sinh đã đến thời điểm quan trọng, phụ thân không thể rời khỏi đó. Chỉ cần đi tới Tu La thành, phụ thân có thể bảo vệ chúng ta. Thám tử vừa nãy truyền tin cho ta, người Ma Thiên gia đã đuổi theo phía sau. Tổng cộng có hơn trăm Thần Tổ.
- Hơn trăm Thần Tổ!
Tiêu Lãng giật giật mũi, chỉ có thể đi theo Hiên Viên Thiên Tâm truyền tống về phía bắc. Kết quả đi đến nửa đường, thời điểm tới Vũ Nguyên Phủ mới vừa đi ra khỏi truyền tống trận, một truyền tống trận bên cạnh đã sáng lên. Mấy chục cường giả xuất hiện, người đi trước hết lại là Hoàn Nhan Tuyệt Sát.
- Tiêu Lãng, tiểu tử ngươi thật sự không tử tế. tình cảnh náo nhiệt như vậy lại không gọi thúc thúc? Trong lòng ngươi còn có thúc thúc này hay không?
Hoàn Nhan Tuyệt Sát từ phía xa đã dùng giọng điệu trách cứ hỏi. Trong lòng Tiêu Lãng lại cảm thấy ấm áp. Hắn có chút ngượng ngùng nói:
- Thúc thúc Hoàn Nhan, ta làm vậy không phải vì sợ liên lụy thúc thúc sao?
- Phí lời!
Hoàn Nhan Tuyệt Sát bay đến, vỗ một cái lên đầu Tiêu Lãng nói:
- Cái mạng này của ta là do ngươi cứu. Cho dù ta trả lại cho ngươi có gì không phải. Còn nói cái gì liên lụy với không liên lụy? Không phải là một Thiên Ma tộc thôi sao? Ma Đằng tính là nhân vật gì? Tu gia thật sự sẽ ra mặt vì hắn sao?
Hoàn Nhan Tuyệt Sát nói có chút giữ lại, chỉ có điều ý tứ rất rõ ràng. Chỉ cần Tu gia không ra mặt, Hoàn Nhan gia sẽ ra lực tới cùng. Nếu như Tu gia đứng ra, Hoàn Nhan gia sẽ không ra tay, nhưng Hoàn Nhan Tuyệt Sát hắn sẽ xuất thủ! Lời này đủ phân lượng. Dù sao sau lưng Tu gia có Tu La, người số một tại Hủy Diệt Chi Địa.
Ánh mắt Tiêu Lãng nhìn về phía Hiên Viên Thiên Tâm, ý tứ nhiều người như vậy, nếu không trực tiếp xử lý Thiên Ma tộc?
Hiên Viên Thiên Tâm trầm ngâm một chút, lắc đầu nói:
- Vân nên đi Tu La Thành đi. Nếu như phụ thân có thể mời được người hòa giải, tốt nhất vẫn là đừng khai chiến. Như vậy cả hai bên sẽ đều tổn thất. Hơn nữa đến lúc đó đại nhân Thần Chí Cao cũng sẽ trách tội, ít nhất cũng là không để ý đại cục.
Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng gật đầu nói:
- Đúng, có thể hòa giải một chút thì tốt nhất là hòa giải. Thật ra các ngươi cũng đã nhận được mặt mũi, bồi thường chút tử thánh thạch cũng không có gì đáng để ý...
Mọi người lại khởi hành, Hoàn Nhan Tuyệt Sát không yên lòng, dẫn người một đường đi theo, tiếp tục truyền tống tới Tu La Thành.
...
- Bọn họ lại đi về phía bắc? Lẽ nào muốn đi tới Tu La Thành? Hừ! Tiếp tục đuổi theo cho ta. Lần này cho dù Chiến Ma cũng không bảo vệ được Tiêu Lãng!
Tất cả mọi người lại truyền tống. Đám người Tu Ngư Nhi xuất phát sau dĩ nhiên chậm hơn rất nhiều. Tu Ngư Nhi bảo người đưa Ma Đằng về Thiên Ma Thành, sau đó tiếp tục dẫn theo hơn một trăm người Ma gia một đường truyền tống rời đi. Nàng không giết chết được Tiêu Lãng, khó nhịn được cơn giận trong lòng.
Một ngày sau, đám người Tiêu Lãng tới Xích Long Lĩnh, chỉ cách Tu La thành hai sơn lĩnh. Mọi người liên tục truyền tống không ngừng, có chút đầu váng mắt hoa. Đặc biệt là Tiểu Đao và Ma Thanh Thanh, đã mệt mỏi không thể tả.
Tiêu Lãng dừng lại nghỉ ngơi một lát, cắn răng nói:
- Đi!
Hiên Viên Thiên Tâm lại không động, trái lại trên mặt đầy cay đắng nhìn Hoàn Nhan Tuyệt Sát nói:
- Người Tu gia đã xuất động. Tuyệt Sát huynh, tốt nhất huynh không nên ra mặt! Bằng không lão tổ tông nhà huynh sẽ tức giận. Vvị trí gia chủ của huynh cũng sẽ ngồi không vững.
- Người của Tu gia? Tu Ngư Nhi lại được người Tu gia coi trọng như vậy sao?
Sắc mặt Hoàn Nhan Tuyệt Sát trở nên âm trầm, con ngươi xoay chuyển một cái, quay về phía trưởng lão Long Hổ khoát tay áo chặn lại, nói:
- Các ngươi lùi lại đến bên kia đi.
Tiêu Lãng cũng gật đầu, sắc mặt ngưng trọng. Chuyện lần này hắn vốn chuẩn bị một mình chịu trách nhiệm. Hiện tại lại kinh động tới người của Tu gia, tất nhiên không thể khiến Hoàn Nhan gia bị liên lụy. Hắn mở miệng nói:
- Thúc thúc Hoàn Nhan, thúc cũng qua đi. Yên tâm đi, ta hẳn sẽ không chết được.
Trưởng lão Long Hổ dẫn người đi sang một bên. Hiên Viên gia có quan hệ với Thần Chí Cao Tu La, nhưng nhà bọn họ không có. Dường như thành chủ Xích Long Thành cũng nhận được tin tức, lại không hề lộ diện. Mọi người ở trên quảng trường chờ đợi.
Vù!
Cũng không lâu lắm, truyền tống trận sáng lên. Chỉ có ba cường giả đi ra. Tất cả đều là Thần Tổ đỉnh phong. Một người trong số đó bề ngoài xem ra ước chừng đã lớn tuổi, mặc cẩm bào màu xanh lục, khí thế bất phàm.,
- Đại nhân Tu Duyên!
Hiên Viên Thiên Tâm và Hoàn Nhan Tuyệt Sát đều cười khổ hành lễ với người vừa đến nói. Hiên Viên Thiên Tâm cố ý truyền âm cho Tiêu Lãng:
- Chờ lát nữa nói chuyện khách khí một chút. Đây là đời thứ ba của Tu gia, là con cháu nòng cốt.
Ánh mắt đại nhân Tu Duyên lướt qua trên người Hiên Viên Thiên Tâm và Hoàn Nhan Tu Sát, lãnh đạm gật đầu, ánh mắt dừng ở trên mặt Tiêu Lãng, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi rất giỏi? Ngay cả cháu rể ta ngươi cũng dám động?
- Người tới không thiện!
Hiên Viên Thiên Tâm và Hoàn Nhan Tuyệt Sát liếc mắt nhìn nhau, lập tức nhìn Hiên Viên Thiên Cương ở phía sau bảo hắn lén lút truyền tin.
Xem ra Tu Duyên muốn ra mặt thay cho Tu Ngư Nhi? Nếu như thật ra mặt, hắn và Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng không dám động. Ai dám động thủ với tôn tử của Thần Chí Cao Tu La?
Sắc mặt Tiêu Lãng trầm ngâm, cảm nhận được uy áp cường đại của đại nhân Tu Duyên này. Hắn thở ra một hơi, mới chắp tay hành lễ nói:
- Đại nhân, tại hạ cũng là vạn phần bất đắc dĩ. Chuyện xảy ra ngài có thể đi điều tra một chút. Nếu như không phải công tử Ma Đằng quá đáng, ta cũng sẽ không cứng rắn động thủ!
Tu Duyên nở nụ cười lạnh lùng, giọng nói tăng thêm một phần:
- Ồ? Vậy ý của ngươi là nói ta đang cố tình gây sự, lấy thế đè người?
Trong lòng Tiêu Lãng thầm mắng, da mặt người này thật dày, rõ rằng lấy thế đè người còn quang minh chính đại hỏi?
Nhưng ngoài mặt hắn chỉ có thể cung kính nói:
- Tại hạ không dám!
Lúc này Tu Duyên mới thản nhiên gật đầu, nói:
- Cụ thể chuyện thế nào, chờ Ngư Nhi đến rồi nói sau! Bản thân ta luôn công chính, tuyệt đối không oan uổng một người tốt. Cũng tuyệt đối không... buông tha một người xấu!
Buông tha mẹ ngươi...
Vô số người đều muốn mắng to. Tên Tu Duyên này rõ rằng là muốn Tiêu Lãng chết!
Chờ Tu Ngư Nhi đến, người Hoàn Nhan gia không dám động, hắn ép người Hiên Viên gia, đây không phải là khiến mấy người Tiêu Lãng và hơn một trăm Thần Tổ đối nghịch sao?
Mặc dù như thế, Hiên Viên Thiên Tâm vẫn không dám nói lời nào. Tu Duyên là tôn tử ruột thịt của Thần Chí Cao Tu La. Cho dù ngươi bị hắn đánh cũng uổng công, vẫn không dám đánh trả...
Mọi người cũng chỉ có thể cầu khẩn Thiên Tôn Hiên Viên nhanh đến. Chỉ có hắn đến mới có thể trấn áp được Tu Duyên này. Dù sao năm đó hắn cũng đi theo Thần Chí Cao tu luyện đồng thời lang bạt ở biển sao Hỗn Loạn.
Rốt cuộc, thành chủ Xích Long Thành đi ra. Chỉ có điều Thiên Tôn Xích Long Lĩnh không hề lộ diện. Hiển nhiên hắn không muốn dính líu vào chuyện này. Mà thành chủ Thần Tổ đỉnh phong này lại lấy lòng Tu Duyên một cách trắng trợn, hoàn toàn không để ý tới đám người Tiêu Lãng.
Thời gian trôi qua từng chút một. Sau gần nửa canh giờ, một truyền tống trận sáng lên. Thiên Tôn Hiên Viên không tới. Là Tu Ngư Nhi và người của Thiên Ma tộc đến.
- Tiểu thúc, tiểu thúc phải làm chủ giúp Ngư Nhi!
Tu Ngư Nhi vừa truyền tống lại đây, lập tức khóc lớn chạy vội đến. Mà trong nháy mắt người của Thiên Ma tộc đã bao vây xung quanh đám người Tiêu Lãng Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Tuyệt Sát...
Truyền tống trận không ngừng truyền tống. Sắc mặt Tiêu Lãng trở nên trầm lặng, ánh mắt xoay chuyển. Sau khi truyền tống đến một thành trì, hắn lập tức truyền âm cho Hiên Viên Thiên Tâm nói:
- Đại ca Thiên Tâm, nếu không...các ngươi lui đi trước? Chúng ta dẫn người trở lại Thiên Châu?
Hiên Viên Thiên Tâm khinh thường một phen, cũng không thèm truyền âm trực tiếp mắng:
- Tiểu tử ngươi nói chó má gì vậy? Đừng dông dài nữa, theo ta đi đến Tu La thành!
- Cái gì?
Tiêu Lãng cho rằng mình đã nghe lầm. Đi Tu La Thành? Đây là muốn tự chui đầu vào lưới sao? Hiên Viên Thiên Tâm giải thích:
- Ta đã truyền tin cho phụ thân về chuyện ở nơi này. Phụ thân nói tất cả mọi người đi Tu La Thành. Chuyện Tiểu Vũ phục sinh đã đến thời điểm quan trọng, phụ thân không thể rời khỏi đó. Chỉ cần đi tới Tu La thành, phụ thân có thể bảo vệ chúng ta. Thám tử vừa nãy truyền tin cho ta, người Ma Thiên gia đã đuổi theo phía sau. Tổng cộng có hơn trăm Thần Tổ.
- Hơn trăm Thần Tổ!
Tiêu Lãng giật giật mũi, chỉ có thể đi theo Hiên Viên Thiên Tâm truyền tống về phía bắc. Kết quả đi đến nửa đường, thời điểm tới Vũ Nguyên Phủ mới vừa đi ra khỏi truyền tống trận, một truyền tống trận bên cạnh đã sáng lên. Mấy chục cường giả xuất hiện, người đi trước hết lại là Hoàn Nhan Tuyệt Sát.
- Tiêu Lãng, tiểu tử ngươi thật sự không tử tế. tình cảnh náo nhiệt như vậy lại không gọi thúc thúc? Trong lòng ngươi còn có thúc thúc này hay không?
Hoàn Nhan Tuyệt Sát từ phía xa đã dùng giọng điệu trách cứ hỏi. Trong lòng Tiêu Lãng lại cảm thấy ấm áp. Hắn có chút ngượng ngùng nói:
- Thúc thúc Hoàn Nhan, ta làm vậy không phải vì sợ liên lụy thúc thúc sao?
- Phí lời!
Hoàn Nhan Tuyệt Sát bay đến, vỗ một cái lên đầu Tiêu Lãng nói:
- Cái mạng này của ta là do ngươi cứu. Cho dù ta trả lại cho ngươi có gì không phải. Còn nói cái gì liên lụy với không liên lụy? Không phải là một Thiên Ma tộc thôi sao? Ma Đằng tính là nhân vật gì? Tu gia thật sự sẽ ra mặt vì hắn sao?
Hoàn Nhan Tuyệt Sát nói có chút giữ lại, chỉ có điều ý tứ rất rõ ràng. Chỉ cần Tu gia không ra mặt, Hoàn Nhan gia sẽ ra lực tới cùng. Nếu như Tu gia đứng ra, Hoàn Nhan gia sẽ không ra tay, nhưng Hoàn Nhan Tuyệt Sát hắn sẽ xuất thủ! Lời này đủ phân lượng. Dù sao sau lưng Tu gia có Tu La, người số một tại Hủy Diệt Chi Địa.
Ánh mắt Tiêu Lãng nhìn về phía Hiên Viên Thiên Tâm, ý tứ nhiều người như vậy, nếu không trực tiếp xử lý Thiên Ma tộc?
Hiên Viên Thiên Tâm trầm ngâm một chút, lắc đầu nói:
- Vân nên đi Tu La Thành đi. Nếu như phụ thân có thể mời được người hòa giải, tốt nhất vẫn là đừng khai chiến. Như vậy cả hai bên sẽ đều tổn thất. Hơn nữa đến lúc đó đại nhân Thần Chí Cao cũng sẽ trách tội, ít nhất cũng là không để ý đại cục.
Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng gật đầu nói:
- Đúng, có thể hòa giải một chút thì tốt nhất là hòa giải. Thật ra các ngươi cũng đã nhận được mặt mũi, bồi thường chút tử thánh thạch cũng không có gì đáng để ý...
Mọi người lại khởi hành, Hoàn Nhan Tuyệt Sát không yên lòng, dẫn người một đường đi theo, tiếp tục truyền tống tới Tu La Thành.
...
- Bọn họ lại đi về phía bắc? Lẽ nào muốn đi tới Tu La Thành? Hừ! Tiếp tục đuổi theo cho ta. Lần này cho dù Chiến Ma cũng không bảo vệ được Tiêu Lãng!
Tất cả mọi người lại truyền tống. Đám người Tu Ngư Nhi xuất phát sau dĩ nhiên chậm hơn rất nhiều. Tu Ngư Nhi bảo người đưa Ma Đằng về Thiên Ma Thành, sau đó tiếp tục dẫn theo hơn một trăm người Ma gia một đường truyền tống rời đi. Nàng không giết chết được Tiêu Lãng, khó nhịn được cơn giận trong lòng.
Một ngày sau, đám người Tiêu Lãng tới Xích Long Lĩnh, chỉ cách Tu La thành hai sơn lĩnh. Mọi người liên tục truyền tống không ngừng, có chút đầu váng mắt hoa. Đặc biệt là Tiểu Đao và Ma Thanh Thanh, đã mệt mỏi không thể tả.
Tiêu Lãng dừng lại nghỉ ngơi một lát, cắn răng nói:
- Đi!
Hiên Viên Thiên Tâm lại không động, trái lại trên mặt đầy cay đắng nhìn Hoàn Nhan Tuyệt Sát nói:
- Người Tu gia đã xuất động. Tuyệt Sát huynh, tốt nhất huynh không nên ra mặt! Bằng không lão tổ tông nhà huynh sẽ tức giận. Vvị trí gia chủ của huynh cũng sẽ ngồi không vững.
- Người của Tu gia? Tu Ngư Nhi lại được người Tu gia coi trọng như vậy sao?
Sắc mặt Hoàn Nhan Tuyệt Sát trở nên âm trầm, con ngươi xoay chuyển một cái, quay về phía trưởng lão Long Hổ khoát tay áo chặn lại, nói:
- Các ngươi lùi lại đến bên kia đi.
Tiêu Lãng cũng gật đầu, sắc mặt ngưng trọng. Chuyện lần này hắn vốn chuẩn bị một mình chịu trách nhiệm. Hiện tại lại kinh động tới người của Tu gia, tất nhiên không thể khiến Hoàn Nhan gia bị liên lụy. Hắn mở miệng nói:
- Thúc thúc Hoàn Nhan, thúc cũng qua đi. Yên tâm đi, ta hẳn sẽ không chết được.
Trưởng lão Long Hổ dẫn người đi sang một bên. Hiên Viên gia có quan hệ với Thần Chí Cao Tu La, nhưng nhà bọn họ không có. Dường như thành chủ Xích Long Thành cũng nhận được tin tức, lại không hề lộ diện. Mọi người ở trên quảng trường chờ đợi.
Vù!
Cũng không lâu lắm, truyền tống trận sáng lên. Chỉ có ba cường giả đi ra. Tất cả đều là Thần Tổ đỉnh phong. Một người trong số đó bề ngoài xem ra ước chừng đã lớn tuổi, mặc cẩm bào màu xanh lục, khí thế bất phàm.,
- Đại nhân Tu Duyên!
Hiên Viên Thiên Tâm và Hoàn Nhan Tuyệt Sát đều cười khổ hành lễ với người vừa đến nói. Hiên Viên Thiên Tâm cố ý truyền âm cho Tiêu Lãng:
- Chờ lát nữa nói chuyện khách khí một chút. Đây là đời thứ ba của Tu gia, là con cháu nòng cốt.
Ánh mắt đại nhân Tu Duyên lướt qua trên người Hiên Viên Thiên Tâm và Hoàn Nhan Tu Sát, lãnh đạm gật đầu, ánh mắt dừng ở trên mặt Tiêu Lãng, lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi rất giỏi? Ngay cả cháu rể ta ngươi cũng dám động?
- Người tới không thiện!
Hiên Viên Thiên Tâm và Hoàn Nhan Tuyệt Sát liếc mắt nhìn nhau, lập tức nhìn Hiên Viên Thiên Cương ở phía sau bảo hắn lén lút truyền tin.
Xem ra Tu Duyên muốn ra mặt thay cho Tu Ngư Nhi? Nếu như thật ra mặt, hắn và Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng không dám động. Ai dám động thủ với tôn tử của Thần Chí Cao Tu La?
Sắc mặt Tiêu Lãng trầm ngâm, cảm nhận được uy áp cường đại của đại nhân Tu Duyên này. Hắn thở ra một hơi, mới chắp tay hành lễ nói:
- Đại nhân, tại hạ cũng là vạn phần bất đắc dĩ. Chuyện xảy ra ngài có thể đi điều tra một chút. Nếu như không phải công tử Ma Đằng quá đáng, ta cũng sẽ không cứng rắn động thủ!
Tu Duyên nở nụ cười lạnh lùng, giọng nói tăng thêm một phần:
- Ồ? Vậy ý của ngươi là nói ta đang cố tình gây sự, lấy thế đè người?
Trong lòng Tiêu Lãng thầm mắng, da mặt người này thật dày, rõ rằng lấy thế đè người còn quang minh chính đại hỏi?
Nhưng ngoài mặt hắn chỉ có thể cung kính nói:
- Tại hạ không dám!
Lúc này Tu Duyên mới thản nhiên gật đầu, nói:
- Cụ thể chuyện thế nào, chờ Ngư Nhi đến rồi nói sau! Bản thân ta luôn công chính, tuyệt đối không oan uổng một người tốt. Cũng tuyệt đối không... buông tha một người xấu!
Buông tha mẹ ngươi...
Vô số người đều muốn mắng to. Tên Tu Duyên này rõ rằng là muốn Tiêu Lãng chết!
Chờ Tu Ngư Nhi đến, người Hoàn Nhan gia không dám động, hắn ép người Hiên Viên gia, đây không phải là khiến mấy người Tiêu Lãng và hơn một trăm Thần Tổ đối nghịch sao?
Mặc dù như thế, Hiên Viên Thiên Tâm vẫn không dám nói lời nào. Tu Duyên là tôn tử ruột thịt của Thần Chí Cao Tu La. Cho dù ngươi bị hắn đánh cũng uổng công, vẫn không dám đánh trả...
Mọi người cũng chỉ có thể cầu khẩn Thiên Tôn Hiên Viên nhanh đến. Chỉ có hắn đến mới có thể trấn áp được Tu Duyên này. Dù sao năm đó hắn cũng đi theo Thần Chí Cao tu luyện đồng thời lang bạt ở biển sao Hỗn Loạn.
Rốt cuộc, thành chủ Xích Long Thành đi ra. Chỉ có điều Thiên Tôn Xích Long Lĩnh không hề lộ diện. Hiển nhiên hắn không muốn dính líu vào chuyện này. Mà thành chủ Thần Tổ đỉnh phong này lại lấy lòng Tu Duyên một cách trắng trợn, hoàn toàn không để ý tới đám người Tiêu Lãng.
Thời gian trôi qua từng chút một. Sau gần nửa canh giờ, một truyền tống trận sáng lên. Thiên Tôn Hiên Viên không tới. Là Tu Ngư Nhi và người của Thiên Ma tộc đến.
- Tiểu thúc, tiểu thúc phải làm chủ giúp Ngư Nhi!
Tu Ngư Nhi vừa truyền tống lại đây, lập tức khóc lớn chạy vội đến. Mà trong nháy mắt người của Thiên Ma tộc đã bao vây xung quanh đám người Tiêu Lãng Hiên Viên Thiên Tâm, Hoàn Nhan Tuyệt Sát...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.