Quyển 7 - Chương 29: Man Thần chiến phủ.
Yêu Dạ
10/12/2014
Trong tay Diệt Thiên xuất hiện một thanh chiến đao. Diệt Nhân cũng cầm trường thương, đó chắc chắn là thần binh Đại Đế. Diệt Thiên, Diệt Nhân một trái một phải xông hướng Mộc Tiểu Đao.
Diệt Thiên giơ cao chiến đao, một đao mang hình tròn xuất hiện. Đao mang xoay tròn, một chai thành hai, hai chia làm bốn, hóa thành đao mang tròn đầy trời tản ra bốn phương tám hướng rồi tụ tập hướng Mộc Tiểu Đao. Mỗi luồng đao mang có thể xé rách không gian thành sóng gợn lăn tăn, uy lực kinh người, rõ ràng Diệt Thiên đã dùng công kích thiên đạo.
Lần trước tại Ma Đế phủ, Diệt Thiên bị mấy người Tiêu Lãng tập kích, mới đụng độ đã trọng thương, không cách nào phát ra công kích. Hôm nay xem uy lực của công kích này, Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế gật gù, quả nhiên Đại Đế không phải thổi phồng.
Công kích của Diệt Nhân đơn giản hơn rất nhiều, trường thương trong tay nhanh chóng xoay tròn, người cũng xoay theo, nhân thương hợp nhất hóa thành tàn ảnh đâm hướng Mộc Tiểu Đao. Đầu thương đi qua đâu là không gian mơ hồ phát ra tiếng rít làm người ta rợn tóc gáy, lòng người rét lạnh.
Nếu nói mới rồi Diệt Địa sai lầm khinh địch, bây giờ Diệt Thiên, Diệt Nhân dốc hết sức, công kích khủng bố làm các Chí Tôn Thiên Đế run sợ. Các Chí Tôn Thiên Đế tưởng tượng nếu Diệt Nhân, Diệt Thiên công kích bọn họ thì có thể tránh thoát được không? Kết quả là không.
Mộc Tiểu Đao động, gã ngửa đầu rống to, người nổi cơ bắp. Mộc Tiểu Đao từ cao hơn hai thước biến thành ba thước, cao cỡ bằng Man Thần.
Tóc, râu đen bay phần phật, Mộc Tiểu Đao trợn to mắt, Man Thần chiến phủ nhanh chóng vung lên tựa như một hỗn thế ma vương. Theo Man Thần chiến phủ múa may, không gian xung quanh chấn động tầng tầng, trông mơ hồ, lấy ánh mắt của mọi người mà không thấy được chân thân của Mộc Tiểu Đao.
Người xung quanh thầm giật mình, không hiểu tại sao Mộc Tiểu Đao có thần thông khủng bố như vậy. Cuối cùng mọi người nghĩ không ra, quy công cho Man Thần chiến phủ mà Man Thần từng sử dụng.
Vù vù vù vù vù!
Đao mang tròn của Diệt Thiên từ bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất gào thét bay ra. Cực kỳ quái dị là những đao mang xông hướng không gian mơ hồ gần Mộc Tiểu Đao thì chỉ nghe một chuỗi tiếng trầm đục, sau đó biến mất không còn dấu vết.
- Thu!
Trường thương của Diệt Nhân theo sát phía sau đâm vào không gian mơ hồ Mộc Tiểu Đao ở. Sau đó Diệt Nhân hộc máu bay ra, thần binh Đại Đế trường thương bay ra khỏi tay cắm phập xuống đất, đuôi thương rung rung phát ra tiếng vù vù.
Toàn trường tĩnh lặng. Mộc Tiểu Đao ngừng múa, đứng sừng sững giữa không trung. Trong đôi mắt dưới chiến khải màu tím tràn ngập kiêu ngạo, tựa như chiến thần vô địch.
- Sao có thể như vậy?
Mọi người ngẩn ngơ. Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương há hốc mồm kinh ngạc.
Mộc Tiểu Đao là Thần Khải chiến sĩ vạn năm khó gặp, được Man Thần bồi dưỡng, có lẽ học được thần thông phòng ngự đặc biệt của Man tộc, mọi người có thể hiểu. Nhưng một thằng nnhãi ranh hai năm trước là võ giả Nhân Hoàng cảnh, trong vòng hai năm đã có thể ngay mặt đỡ hai Đại Đế hợp sức?
Không có lý nào, giải thích không thông!
Đừng nói là Man Thần bồi dưỡng, cho dù có truyền thừa từ Đại Thần viễn cổ thì thực lực không thể tiến bộ nhanh như vậy được.
Diệt Thiên ngơ ngác, nhưng gã nhanh chóng phản ứng lại, giật mình nhìn rìu chiến trong tay Mộc Tiểu Đao.
Diệt Thiên kinh kêu:
- Đây tuyệt đối không phải là thần binh Đại Đế, cũng không là thần binh Bán Thần. Đây... Đây là thần binh Đại Thần?
Vân Tử Sam mang về một thanh Phàm Tâm Diệt Thần kiếm, Diệt Thiên từng thấy nó một lần. Man Thần chiến phủ có khí thế gần với Phàm Tâm Diệt Thần kiếm, quan trọng nhất là nếu không phải vấn đề rìu chiến thì không thể giải thích cục diện hôm nay.
Khóe môi Mộc Tiểu Đao cong lên nụ cười, vuốt ve Man Thần chiến phủ.
Mộc Tiểu Đao lạnh nhạt nói:
- Hừ! Coi như ngươi biết hàng!
Ồn ào!
Toàn trường xôn xao. Man Thần chiến phủ trong tay Mộc Tiểu Đao thật sự là thần binh Đại Thần? Nhưng... Tại sao lúc trước Man Thần sử dụng Man Thần chiến phủ không có uy lực lớn như vậy? Nếu Man Thần chiến phủ là thần binh Đại Thần thì vì sao Man Thần không dùng mà ban cho Mộc Tiểu Đao?
Diệt Thiên không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì Mộc Tiểu Đao đã xông hướng bên này. Mộc Tiểu Đao có lực phòng ngự khủng khiếp lại có lực công kích của thần binh Đại Thần Man Thần chiến phủ, lại còn không gian giam cầm quái dị. Thực lực tổng hợp của Mộc Tiểu Đao tuyệt đối mạnh hơn Diệt Thiên một bậc, trong lòng gã không nắm chắc. Diệt Thiên chưa lành vết thương, Diệt Nhân, Diệt Địa bị thương, nếu chiến đấu tiếp thì sẽ xảy ra nhiều biến số.
Nhưng... Diệt Thiên không thể lùi!
Nếu không thì sĩ khí giảm sút, truyền ra sẽ ảnh hưởng uy danh của Diệt Hồn Điện. Diệt Thiên chỉ có thể vội báo tin cho Diệt Hồn, kêu gọi Diệt Địa, Diệt Nhân cùng công kích Mộc Tiểu Đao, ra lệnh những Chí Tôn Thiên Đế tấn công, ít nhất giết chết những võ giả Man tộc này rồi tính sau.
Diệt Thiên ra lệnh, đại hỗn chiến bắt đầu !
Ba Đại Đế vây công Mộc Tiểu Đao, số còn lại giết võ giả Man tộc. Mộc Tiểu Đao có phòng ngự cường, công kích sắc bén nhưng gã có một nhược điểm trí mạng là yếu tốc độ.
Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân nhanh chóng phát hiện ra điều này, bắt đầu du đấu chứ không cứng đối cứng với Mộc Tiểu Đao. Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân công kích từ xa bám chân Mộc Tiểu Đao là đủ rồi. Sau này Diệt Thiên khiến Diệt Địa, Diệt Nhân công kích võ giả Man tộc, một mình gã bám chân Mộc Tiểu Đao.
Mộc Tiểu Đao không ngốc.
Mộc Tiểu Đao phát hiện không đuổi kịp Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân thì không thèm đánh nữa mà xông hướng đám người Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế ở bên dưới. Bên dưới hỗn loạn, gà bay chó sủa. Đám người Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế làm sao dám đấu với Mộc Tiểu Đao? Diệt Địa, Diệt Nhân còn bị thương nữa là, bị thần binh Đại Thần chém một nhát thì có mà thành nhiều mảnh.
Thế là xuất hiện một hình ảnh rất hài, Mộc Tiểu Đao như mãnh hổ xông vào đại quân. Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân liên tục đuổi theo, tập kích Mộc Tiểu Đao. Mộc Tiểu Đao quay lại nghênh chiến thì Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân vội vã bỏ chạy. Mộc Tiểu Đao xông hướng Thiên Đế đằng trước, một búa chém xuống chắc chắn sẽ có một Thiên Đế thành thịt vụn.
Đương nhiên!
Dù Mộc Tiểu Đao có dũng mãnh đến đây thì cũng chịu bó tay. Võ giả Man tộc có lực phòng ngự mạnh nhưng không thể che lấp được phe địch người đông thế mạnh công kích mạnh mẽ. Phe Man tộc có hàng đống võ giả chết đi, bên Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân cũng tổn thương trầm trọng. Tuy nhiên, một bên có trăm vạn người, bên kia chỉ có mười vạn người, có nhiều người đã bị thương từ trước, kết cục không cần nói cũng biết.
Nửa canh giờ sau, một tiếng thở dài nặng nề vang lên:
- Hỡi con dân Man tộc, hãy lui ra đi!
Hai bên ngừng chiến nhìn chằm chằm lão nhân từ trên núi chậm rãi bay xuống.
Rốt cuộc Man Thần đi ra.
Man Thần vẫn chưa ngưng tụ ra một chân, nhưng sắc mặt đỡ hơn Thanh Mộc Thạch nhiều. Ánh mắt lão nhìn phía xa, không thèm nhìn mọi người mà chỉ ngắm chân trời phương tây.
Man Thần khẽ thở dài:
- Diệt Hồn, ra đi. Nếu ngươi có thể giết Hồng Môn tôn giả, sơn chủ Phổ Đà sơn thì không thể thiếu lão phu. Giết lão phu là ngươi có thể đạt thành chí nguyện to lớn thống nhất thiên hạ rồi.
Ồn ào!
Lại vang tiếng xôn xao. Tuy nhiều ngươi mồ hồ đoán ra Hồng Môn tôn giả, sơn chủ Phổ Đà sơn bị Diệt Hồn xử lý nhưng chuyện này bị Man Thần nói ra trước mặt mọi người làm bọn họ tinh thần chấn động.
Chợt vang tiếng cười dài chấn phá chân trời:
- Ha ha ha ha ha ha!
Hai bóng người xé gió bay đến, thanh âm còn văng vẳng phía xa mà người đã đến dưới Man Thần sơn. Mọi người nhìn sơ, tập thể kinh ngạc. Man Thần nheo mắt lại.
Bởi vì sau lưng Diệt Hồn có một người khác, một người tóc bạc mắt trắng, diện mạo yêu dị.
Vọng Nguyệt các chủ.
Diệt Thiên giơ cao chiến đao, một đao mang hình tròn xuất hiện. Đao mang xoay tròn, một chai thành hai, hai chia làm bốn, hóa thành đao mang tròn đầy trời tản ra bốn phương tám hướng rồi tụ tập hướng Mộc Tiểu Đao. Mỗi luồng đao mang có thể xé rách không gian thành sóng gợn lăn tăn, uy lực kinh người, rõ ràng Diệt Thiên đã dùng công kích thiên đạo.
Lần trước tại Ma Đế phủ, Diệt Thiên bị mấy người Tiêu Lãng tập kích, mới đụng độ đã trọng thương, không cách nào phát ra công kích. Hôm nay xem uy lực của công kích này, Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế gật gù, quả nhiên Đại Đế không phải thổi phồng.
Công kích của Diệt Nhân đơn giản hơn rất nhiều, trường thương trong tay nhanh chóng xoay tròn, người cũng xoay theo, nhân thương hợp nhất hóa thành tàn ảnh đâm hướng Mộc Tiểu Đao. Đầu thương đi qua đâu là không gian mơ hồ phát ra tiếng rít làm người ta rợn tóc gáy, lòng người rét lạnh.
Nếu nói mới rồi Diệt Địa sai lầm khinh địch, bây giờ Diệt Thiên, Diệt Nhân dốc hết sức, công kích khủng bố làm các Chí Tôn Thiên Đế run sợ. Các Chí Tôn Thiên Đế tưởng tượng nếu Diệt Nhân, Diệt Thiên công kích bọn họ thì có thể tránh thoát được không? Kết quả là không.
Mộc Tiểu Đao động, gã ngửa đầu rống to, người nổi cơ bắp. Mộc Tiểu Đao từ cao hơn hai thước biến thành ba thước, cao cỡ bằng Man Thần.
Tóc, râu đen bay phần phật, Mộc Tiểu Đao trợn to mắt, Man Thần chiến phủ nhanh chóng vung lên tựa như một hỗn thế ma vương. Theo Man Thần chiến phủ múa may, không gian xung quanh chấn động tầng tầng, trông mơ hồ, lấy ánh mắt của mọi người mà không thấy được chân thân của Mộc Tiểu Đao.
Người xung quanh thầm giật mình, không hiểu tại sao Mộc Tiểu Đao có thần thông khủng bố như vậy. Cuối cùng mọi người nghĩ không ra, quy công cho Man Thần chiến phủ mà Man Thần từng sử dụng.
Vù vù vù vù vù!
Đao mang tròn của Diệt Thiên từ bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất gào thét bay ra. Cực kỳ quái dị là những đao mang xông hướng không gian mơ hồ gần Mộc Tiểu Đao thì chỉ nghe một chuỗi tiếng trầm đục, sau đó biến mất không còn dấu vết.
- Thu!
Trường thương của Diệt Nhân theo sát phía sau đâm vào không gian mơ hồ Mộc Tiểu Đao ở. Sau đó Diệt Nhân hộc máu bay ra, thần binh Đại Đế trường thương bay ra khỏi tay cắm phập xuống đất, đuôi thương rung rung phát ra tiếng vù vù.
Toàn trường tĩnh lặng. Mộc Tiểu Đao ngừng múa, đứng sừng sững giữa không trung. Trong đôi mắt dưới chiến khải màu tím tràn ngập kiêu ngạo, tựa như chiến thần vô địch.
- Sao có thể như vậy?
Mọi người ngẩn ngơ. Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương há hốc mồm kinh ngạc.
Mộc Tiểu Đao là Thần Khải chiến sĩ vạn năm khó gặp, được Man Thần bồi dưỡng, có lẽ học được thần thông phòng ngự đặc biệt của Man tộc, mọi người có thể hiểu. Nhưng một thằng nnhãi ranh hai năm trước là võ giả Nhân Hoàng cảnh, trong vòng hai năm đã có thể ngay mặt đỡ hai Đại Đế hợp sức?
Không có lý nào, giải thích không thông!
Đừng nói là Man Thần bồi dưỡng, cho dù có truyền thừa từ Đại Thần viễn cổ thì thực lực không thể tiến bộ nhanh như vậy được.
Diệt Thiên ngơ ngác, nhưng gã nhanh chóng phản ứng lại, giật mình nhìn rìu chiến trong tay Mộc Tiểu Đao.
Diệt Thiên kinh kêu:
- Đây tuyệt đối không phải là thần binh Đại Đế, cũng không là thần binh Bán Thần. Đây... Đây là thần binh Đại Thần?
Vân Tử Sam mang về một thanh Phàm Tâm Diệt Thần kiếm, Diệt Thiên từng thấy nó một lần. Man Thần chiến phủ có khí thế gần với Phàm Tâm Diệt Thần kiếm, quan trọng nhất là nếu không phải vấn đề rìu chiến thì không thể giải thích cục diện hôm nay.
Khóe môi Mộc Tiểu Đao cong lên nụ cười, vuốt ve Man Thần chiến phủ.
Mộc Tiểu Đao lạnh nhạt nói:
- Hừ! Coi như ngươi biết hàng!
Ồn ào!
Toàn trường xôn xao. Man Thần chiến phủ trong tay Mộc Tiểu Đao thật sự là thần binh Đại Thần? Nhưng... Tại sao lúc trước Man Thần sử dụng Man Thần chiến phủ không có uy lực lớn như vậy? Nếu Man Thần chiến phủ là thần binh Đại Thần thì vì sao Man Thần không dùng mà ban cho Mộc Tiểu Đao?
Diệt Thiên không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì Mộc Tiểu Đao đã xông hướng bên này. Mộc Tiểu Đao có lực phòng ngự khủng khiếp lại có lực công kích của thần binh Đại Thần Man Thần chiến phủ, lại còn không gian giam cầm quái dị. Thực lực tổng hợp của Mộc Tiểu Đao tuyệt đối mạnh hơn Diệt Thiên một bậc, trong lòng gã không nắm chắc. Diệt Thiên chưa lành vết thương, Diệt Nhân, Diệt Địa bị thương, nếu chiến đấu tiếp thì sẽ xảy ra nhiều biến số.
Nhưng... Diệt Thiên không thể lùi!
Nếu không thì sĩ khí giảm sút, truyền ra sẽ ảnh hưởng uy danh của Diệt Hồn Điện. Diệt Thiên chỉ có thể vội báo tin cho Diệt Hồn, kêu gọi Diệt Địa, Diệt Nhân cùng công kích Mộc Tiểu Đao, ra lệnh những Chí Tôn Thiên Đế tấn công, ít nhất giết chết những võ giả Man tộc này rồi tính sau.
Diệt Thiên ra lệnh, đại hỗn chiến bắt đầu !
Ba Đại Đế vây công Mộc Tiểu Đao, số còn lại giết võ giả Man tộc. Mộc Tiểu Đao có phòng ngự cường, công kích sắc bén nhưng gã có một nhược điểm trí mạng là yếu tốc độ.
Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân nhanh chóng phát hiện ra điều này, bắt đầu du đấu chứ không cứng đối cứng với Mộc Tiểu Đao. Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân công kích từ xa bám chân Mộc Tiểu Đao là đủ rồi. Sau này Diệt Thiên khiến Diệt Địa, Diệt Nhân công kích võ giả Man tộc, một mình gã bám chân Mộc Tiểu Đao.
Mộc Tiểu Đao không ngốc.
Mộc Tiểu Đao phát hiện không đuổi kịp Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân thì không thèm đánh nữa mà xông hướng đám người Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế ở bên dưới. Bên dưới hỗn loạn, gà bay chó sủa. Đám người Ma Đế, Lãnh Đế, Lăng Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế làm sao dám đấu với Mộc Tiểu Đao? Diệt Địa, Diệt Nhân còn bị thương nữa là, bị thần binh Đại Thần chém một nhát thì có mà thành nhiều mảnh.
Thế là xuất hiện một hình ảnh rất hài, Mộc Tiểu Đao như mãnh hổ xông vào đại quân. Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân liên tục đuổi theo, tập kích Mộc Tiểu Đao. Mộc Tiểu Đao quay lại nghênh chiến thì Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân vội vã bỏ chạy. Mộc Tiểu Đao xông hướng Thiên Đế đằng trước, một búa chém xuống chắc chắn sẽ có một Thiên Đế thành thịt vụn.
Đương nhiên!
Dù Mộc Tiểu Đao có dũng mãnh đến đây thì cũng chịu bó tay. Võ giả Man tộc có lực phòng ngự mạnh nhưng không thể che lấp được phe địch người đông thế mạnh công kích mạnh mẽ. Phe Man tộc có hàng đống võ giả chết đi, bên Diệt Thiên, Diệt Địa, Diệt Nhân cũng tổn thương trầm trọng. Tuy nhiên, một bên có trăm vạn người, bên kia chỉ có mười vạn người, có nhiều người đã bị thương từ trước, kết cục không cần nói cũng biết.
Nửa canh giờ sau, một tiếng thở dài nặng nề vang lên:
- Hỡi con dân Man tộc, hãy lui ra đi!
Hai bên ngừng chiến nhìn chằm chằm lão nhân từ trên núi chậm rãi bay xuống.
Rốt cuộc Man Thần đi ra.
Man Thần vẫn chưa ngưng tụ ra một chân, nhưng sắc mặt đỡ hơn Thanh Mộc Thạch nhiều. Ánh mắt lão nhìn phía xa, không thèm nhìn mọi người mà chỉ ngắm chân trời phương tây.
Man Thần khẽ thở dài:
- Diệt Hồn, ra đi. Nếu ngươi có thể giết Hồng Môn tôn giả, sơn chủ Phổ Đà sơn thì không thể thiếu lão phu. Giết lão phu là ngươi có thể đạt thành chí nguyện to lớn thống nhất thiên hạ rồi.
Ồn ào!
Lại vang tiếng xôn xao. Tuy nhiều ngươi mồ hồ đoán ra Hồng Môn tôn giả, sơn chủ Phổ Đà sơn bị Diệt Hồn xử lý nhưng chuyện này bị Man Thần nói ra trước mặt mọi người làm bọn họ tinh thần chấn động.
Chợt vang tiếng cười dài chấn phá chân trời:
- Ha ha ha ha ha ha!
Hai bóng người xé gió bay đến, thanh âm còn văng vẳng phía xa mà người đã đến dưới Man Thần sơn. Mọi người nhìn sơ, tập thể kinh ngạc. Man Thần nheo mắt lại.
Bởi vì sau lưng Diệt Hồn có một người khác, một người tóc bạc mắt trắng, diện mạo yêu dị.
Vọng Nguyệt các chủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.