Quyển 4 - Chương 61: Thất phu vô tội
Yêu Dạ
06/12/2014
- Trước tiên truyền huyền thạch vào. Đừng sợ tiêu hao huyền thạch Huyền phẩm. Ta còn có hơn một ngàn viên. Phải nhanh chóng thoát khỏi sáu con chó theo đuôi kia đã!
Phá Hài hưng phấn rống to một tiếng, khiến Tiêu Lãng đang hồi tưởng giật mình tỉnh lại
Tiêu Lãng không nghĩ nhiều nữa, lập tức toàn lực truyền năng lượng huyền thạch vào chiến xa. Chờ truyền hết huyền thạch trong tay vào xong xuôi lại tiếp nhận huyền thạch trong tay Phá Hài truyền vào tiếp. Sau khi truyền vào hơn mười viên huyền thạch, năng lượng bên trong chiến xa rốt cuộc mới bão hòa. Tiêu Lãng bắt đầu toàn lực khống chế chiến xa bay về phía nam.
Mấy cường giả Nhân Hoàng phía sau lại trợn tròn mắt!
Trong mấy cường giả Nhân Hoàng này, mạnh nhất chỉ có Nhân Hoàng thất trọng. Tốc độ của hắn so với chiến xa của Tiêu Lãng thực sự kém xa. Chỉ mấy lần chớp mắt, chiến xa phía trước đã biến mất.
- Chuyện này... Chẳng lẽ là chiến xa chí tôn của phủ chủ Âu Dương phủ?
Mấy người liếc mắt nhìn nhau. Tốc độ nhanh như vậy chỉ có thể là chiến xa chí tôn. Mấy người cực kỳ ảo não. Sớm biết như vậy, đã cho một người đi truy sát Tiêu Lãng. Như vậy thiếu tộc trưởng của bọn họ cũng sẽ không xảy ra chuyện. Giờ phút này này, chiến xa chí tôn kia hẳn đã là của Trầm gia.
Sáu người không biết phải làm thế nào. Đuổi thì không đuổi kịp còn có thể đuổi sai hướng. Nếu không đuổi, bọn họ quay về gặp lão tộc trưởng Trầm gia, sợ là sẽ bị lão tộc trưởng nổi giận đập một chưởng chết...
Cuối cùng sáu người lựa chọn tiếp tục bay về phía trước, giống như sáu con ruồi không đầu, tùy tiện bay loạn.
Sau một canh giờ nữa, một bóng người nhanh chóng bay tới. Đó là lão già mặc hoa bào màu đen, có bộ râu bạc trắng dài tới ngực rất bắt mắt. Tốc độ của người này cực kỳ nhanh. Vừa nãy còn cách xa ngàn dặm. Chỉ trong mấy lần chớp mắt đã đuổi kịp sáu người. Khi hắn còn ở cách ngàn dặm, khí tức cường đại kia, hàn ý lạnh lẽo âm trầm ý kia đã khiến trong lòng sáu người run lên.
- Tham kiến tộc trưởng!
Sáu người lập tức dừng lại ở giữa không trung quỳ một gối xuống, sắc mặt có chút không tự nhiên. Thậm chí có hai người nói chuyện còn có chút run rẩy.
Tộc trưởng Trầm gia mặc dù có chút già nua, nhưng sắc mặt vẫn rất hồng hào, trong mắt lộ tinh quang sáng lòa. Trong lúc giơ tay giơ chân có một khí tức bá chủ.
Mắt hắn lạnh lùng quét qua. Sáu người cũng không dám cùng ngẩng đầu lên. Hắn nhìn thấy vậy lập tức nổi giận, quát lớn:
- Con trai ta đâu?
Sáu người liếc mắt nhìn nhau, toàn thân run rẩy. Cuối cùng một người nơm nớp lo sợ mở miệng nói:
- Bẩm tộc trường, trong ba người kia một người có chiến xa chí tôn. Chúng… chúng ta không đuổi kịp...
Vù!
Giữa không trung đột ngột xuất hiện một bàn tay lớn, ầm ầm đập xuống sáu người, một chưởng khiến sáu người bị đập lún vào trong lòng đất. Mặt đất gần đó chấn động, núi đá lắc lư. Hung thú dã thú xung quanh chạy trốn. Mặt đất xuất hiện một hố hình bàn tay sâu không thấy đáy. Sáu người bị đập lún vào trong lòng đất, sống chết không rõ.
- Mọi người lập tức tản ra, đi xung quanh tìm kiếm. Cho dù bọn họ trốn lên trời xuống lòng đất cũng phải tìm ra hắn cho lão phu!
Lão già lấy ra một khối ngọc phù truyền tin, tức giận rống lớn một tiếng, thân thể hóa thành một lưu quang, bay về phía nam Âu Dương phủ.
Tin tức rất nhanh được truyền ra. Tất cả cường giả Trầm gia, các cường giả đại gia tộc đến trợ giúp, cùng cường giả với Âu Dương gia lập tức quay trở lại, truyền tống tới tiểu thành, tản ra tìm kiếm ở khu vực xung quanh tiểu thành.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, mấy vạn thành thị phía nam Âu Dương phủ lập tức giống như sôi lên sùng sục. Trầm gia cũng không cần ra lệnh treo giải thưởng, tự có vô số gia tộc lớn nhỏ hỗ trợ đuổi bắt tìm kiếm. Còn có vô số võ giả xung quanh đó chạy tới.
Khắp núi đồi phía nam Âu Dương phủ đều là võ giả đang lùng bắt. Ít nhất phải có tới mấy trăm vạn người. Lần này thực sự là thiên la địa võng.
Nhiều người tìm kiếm như vậy, rất nhanh bọn họ đã phát hiện ra đám người Tiêu Lãng.
Tuy nhiên tốc độ thuyền Thiên Cơ của Tiêu Lãng quá nhanh. Chờ tới khi tộc trưởng Trầm gia truyền tống đuổi tới, chiến xa Thiên Cơ lại biến mất không thấy tung tích.
Tin tức cũng không được che giấu. Chuyện chiếc thuyền Thiên Cơ của Tiêu Lãng rất nhanh được người ta chứng thực là chiến xa chí tôn. Dù sao tốc độ thuyền Thiên Cơ nhanh như vậy, ngay cả cường giả Thiên Đế cũng mất dấu, trên thế giới này cũng chỉ có mười chiếc.
Toàn bộ Âu Dương phủ đều xôn xao. Lần này không cần lão tộc trưởng Trầm gia mở miệng, các cường giả đại gia tộc đều dốc toàn lực. Ngay cả Âu Dương gia cũng tăng thêm nhân thủ.
Chiến xa chí tôn chính là đồ tốt! Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội!
Người không có thực lực có trọng bảo, kết cục cuối cùng thông thường sẽ không tốt đẹp gì. Tiêu Lãng và Phá Hài chỉ lo chạy thoát thân không nghĩ nhiều như vậy. Nhưng kết quả lại khiến toàn bộ Âu Dương phủ bạo động.
...
- Tiểu tử kia lại có được một chiếc chiến xa chí tôn?
Trong Liễu Yên Các, đôi mắt đẹp của Yên phu nhân chuyển động. Trong tay nàng đang cầm một con thú nhỏ toàn thân trắng như tuyết, trạng thái ung dung hào hoa phú quý, xinh đẹp không gì tả nổi.
Thiên Đế đã đón Âu Dương Ấu Trĩ về đang cung kính đứng ở sau lưng nàng. Hắn gật đầu nói:
- Vâng, đã xác định là chiến xa chí tôn!
Lông mi Yên phu nhân thoáng run lên, một tay khẽ vuốt bộ lông của con thú nhỏ. Lông mày nàng đột nhiên nhíu lại, gầm thét nói:
- Không đúng. Năm đó này những chiến xa chí tôn này đều ở trong tay của mấy vị đại đế, được để vào trong phần mộ. Tiểu tử này có thể nhận được chiến xa chí tôn, lẽ nào hắn đã tiến vào phần mộ của một đại đế?
Thiên Đế nghi ngờ không thôi nói:
- Không thể nào đâu? Phần mộ của Đại đế, đừng nói tới chút thực lực như của hắn, cho dù ta đi vào cũng chắc chắn phải chết. Hắn làm sao có khả năng lấy được bảo vật ở bên trong, vẫn còn sống sót đi ra ngoài được? Nếu không... Ta lập tức đi bắt hắn về?
- Không cần!
Yên phu nhân lắc đầu nói:
- Toàn bộ Âu Dương phủ đều bạo động. Tiểu tử này còn có thể trốn đi đâu được? Ngươi truyền lời, nói cho Trầm Đăng Hạ biết, đừng giết Tiêu Lãng. Hai người khác có thể tùy ý. Nếu như bắt được Tiêu Lãng mang tới đây cho ta. Ta muốn hỏi xem hắn lấy được chiến xa chí tôn này ở đâu. Nói không chừng có thể tìm ra một bảo địa.
Cường giả Thiên Đế trầm mặc gật đầu đang chuẩn bị rời đi, Yên phu nhân lại đột nhiên nhớ tới điều gì, khoát tay áo hỏi:
- Theo tin tức mới nhất hiện nay, bọn họ chạy trốn tới đâu?
Thiên Đế trầm ngâm một chút, nói:
- Nửa canh giờ trước, ở cách Hỏa Vũ Thành ngàn dặm có người phát hiện ra hành tung của chiếc chiến xa chí tôn kia!
- Hỏa Vũ Thành? Nguy rồi!
Yên phu nhân nhảy dựng lên một cái, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Nếu tiếp tục đi về phía nam chính là vực sâu tử vong. Tiểu tử này kiêu căng khó thuần như vậy, tuyệt đối sẽ không cam tâm để bị bắt. Nói không chừng hắn sẽ tiến vào vực sâu tử vong!
- Chuyện này...
Sắc mặt cường giả Thiên Đế cũng trầm xuống. Phá Hài, Phá Thục có chết hay không cũng không sao. Nhưng Âu Dương Ấu Trĩ để ý tới Tiêu Lãng như vậy. Việc này lại huyên náo lớn như vậy, nếu như sau này để nàng biết được, sợ là sẽ lại muốn rời nhà đi ra ngoài.
Vực sâu tử vong đừng nói là ở Âu Dương phủ, cho dù là ở Thiên Châu cũng rất nổi tiếng. Bởi vì nơi đó là một trong thập đại cấm địa sinh mệnh, vị trí phần mộ của Kiếm Ảnh Đại Đế thời thượng cổ. Trước đây có rất nhiều người đi vào truy tìm bảo vật, kết quả lại không có người nào có thể đi ra, bao gồm cả một... Thiên Đế Chí Tôn!
- Đi!
Thân thể Yên phu nhân lóe lên, phóng ra ngoài. Cường giả Thiên Đế cũng lập tức đuổi theo. Hai người trực tiếp truyền tống tới Hỏa Vũ Thành, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía nam.
Kết quả hai người vừa bay ra khỏi thành liền phát hiện có điểm không ổn. Bởi vì có vô số võ giả đều phóng về phía nam. Rất nhiều người trên mặt đầy hưng phấn. Còn có mấy người kêu to:
- Bao vây rồi, bao vây rồi! Mấy kẻ ngu ngốc kia lại bay về phía vực sâu tử vong, bị Trầm đại nhân dẫn người bao vây hoàn toàn. Bọn chúng không còn đường nào để trốn nữa !
Phá Hài hưng phấn rống to một tiếng, khiến Tiêu Lãng đang hồi tưởng giật mình tỉnh lại
Tiêu Lãng không nghĩ nhiều nữa, lập tức toàn lực truyền năng lượng huyền thạch vào chiến xa. Chờ truyền hết huyền thạch trong tay vào xong xuôi lại tiếp nhận huyền thạch trong tay Phá Hài truyền vào tiếp. Sau khi truyền vào hơn mười viên huyền thạch, năng lượng bên trong chiến xa rốt cuộc mới bão hòa. Tiêu Lãng bắt đầu toàn lực khống chế chiến xa bay về phía nam.
Mấy cường giả Nhân Hoàng phía sau lại trợn tròn mắt!
Trong mấy cường giả Nhân Hoàng này, mạnh nhất chỉ có Nhân Hoàng thất trọng. Tốc độ của hắn so với chiến xa của Tiêu Lãng thực sự kém xa. Chỉ mấy lần chớp mắt, chiến xa phía trước đã biến mất.
- Chuyện này... Chẳng lẽ là chiến xa chí tôn của phủ chủ Âu Dương phủ?
Mấy người liếc mắt nhìn nhau. Tốc độ nhanh như vậy chỉ có thể là chiến xa chí tôn. Mấy người cực kỳ ảo não. Sớm biết như vậy, đã cho một người đi truy sát Tiêu Lãng. Như vậy thiếu tộc trưởng của bọn họ cũng sẽ không xảy ra chuyện. Giờ phút này này, chiến xa chí tôn kia hẳn đã là của Trầm gia.
Sáu người không biết phải làm thế nào. Đuổi thì không đuổi kịp còn có thể đuổi sai hướng. Nếu không đuổi, bọn họ quay về gặp lão tộc trưởng Trầm gia, sợ là sẽ bị lão tộc trưởng nổi giận đập một chưởng chết...
Cuối cùng sáu người lựa chọn tiếp tục bay về phía trước, giống như sáu con ruồi không đầu, tùy tiện bay loạn.
Sau một canh giờ nữa, một bóng người nhanh chóng bay tới. Đó là lão già mặc hoa bào màu đen, có bộ râu bạc trắng dài tới ngực rất bắt mắt. Tốc độ của người này cực kỳ nhanh. Vừa nãy còn cách xa ngàn dặm. Chỉ trong mấy lần chớp mắt đã đuổi kịp sáu người. Khi hắn còn ở cách ngàn dặm, khí tức cường đại kia, hàn ý lạnh lẽo âm trầm ý kia đã khiến trong lòng sáu người run lên.
- Tham kiến tộc trưởng!
Sáu người lập tức dừng lại ở giữa không trung quỳ một gối xuống, sắc mặt có chút không tự nhiên. Thậm chí có hai người nói chuyện còn có chút run rẩy.
Tộc trưởng Trầm gia mặc dù có chút già nua, nhưng sắc mặt vẫn rất hồng hào, trong mắt lộ tinh quang sáng lòa. Trong lúc giơ tay giơ chân có một khí tức bá chủ.
Mắt hắn lạnh lùng quét qua. Sáu người cũng không dám cùng ngẩng đầu lên. Hắn nhìn thấy vậy lập tức nổi giận, quát lớn:
- Con trai ta đâu?
Sáu người liếc mắt nhìn nhau, toàn thân run rẩy. Cuối cùng một người nơm nớp lo sợ mở miệng nói:
- Bẩm tộc trường, trong ba người kia một người có chiến xa chí tôn. Chúng… chúng ta không đuổi kịp...
Vù!
Giữa không trung đột ngột xuất hiện một bàn tay lớn, ầm ầm đập xuống sáu người, một chưởng khiến sáu người bị đập lún vào trong lòng đất. Mặt đất gần đó chấn động, núi đá lắc lư. Hung thú dã thú xung quanh chạy trốn. Mặt đất xuất hiện một hố hình bàn tay sâu không thấy đáy. Sáu người bị đập lún vào trong lòng đất, sống chết không rõ.
- Mọi người lập tức tản ra, đi xung quanh tìm kiếm. Cho dù bọn họ trốn lên trời xuống lòng đất cũng phải tìm ra hắn cho lão phu!
Lão già lấy ra một khối ngọc phù truyền tin, tức giận rống lớn một tiếng, thân thể hóa thành một lưu quang, bay về phía nam Âu Dương phủ.
Tin tức rất nhanh được truyền ra. Tất cả cường giả Trầm gia, các cường giả đại gia tộc đến trợ giúp, cùng cường giả với Âu Dương gia lập tức quay trở lại, truyền tống tới tiểu thành, tản ra tìm kiếm ở khu vực xung quanh tiểu thành.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, mấy vạn thành thị phía nam Âu Dương phủ lập tức giống như sôi lên sùng sục. Trầm gia cũng không cần ra lệnh treo giải thưởng, tự có vô số gia tộc lớn nhỏ hỗ trợ đuổi bắt tìm kiếm. Còn có vô số võ giả xung quanh đó chạy tới.
Khắp núi đồi phía nam Âu Dương phủ đều là võ giả đang lùng bắt. Ít nhất phải có tới mấy trăm vạn người. Lần này thực sự là thiên la địa võng.
Nhiều người tìm kiếm như vậy, rất nhanh bọn họ đã phát hiện ra đám người Tiêu Lãng.
Tuy nhiên tốc độ thuyền Thiên Cơ của Tiêu Lãng quá nhanh. Chờ tới khi tộc trưởng Trầm gia truyền tống đuổi tới, chiến xa Thiên Cơ lại biến mất không thấy tung tích.
Tin tức cũng không được che giấu. Chuyện chiếc thuyền Thiên Cơ của Tiêu Lãng rất nhanh được người ta chứng thực là chiến xa chí tôn. Dù sao tốc độ thuyền Thiên Cơ nhanh như vậy, ngay cả cường giả Thiên Đế cũng mất dấu, trên thế giới này cũng chỉ có mười chiếc.
Toàn bộ Âu Dương phủ đều xôn xao. Lần này không cần lão tộc trưởng Trầm gia mở miệng, các cường giả đại gia tộc đều dốc toàn lực. Ngay cả Âu Dương gia cũng tăng thêm nhân thủ.
Chiến xa chí tôn chính là đồ tốt! Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội!
Người không có thực lực có trọng bảo, kết cục cuối cùng thông thường sẽ không tốt đẹp gì. Tiêu Lãng và Phá Hài chỉ lo chạy thoát thân không nghĩ nhiều như vậy. Nhưng kết quả lại khiến toàn bộ Âu Dương phủ bạo động.
...
- Tiểu tử kia lại có được một chiếc chiến xa chí tôn?
Trong Liễu Yên Các, đôi mắt đẹp của Yên phu nhân chuyển động. Trong tay nàng đang cầm một con thú nhỏ toàn thân trắng như tuyết, trạng thái ung dung hào hoa phú quý, xinh đẹp không gì tả nổi.
Thiên Đế đã đón Âu Dương Ấu Trĩ về đang cung kính đứng ở sau lưng nàng. Hắn gật đầu nói:
- Vâng, đã xác định là chiến xa chí tôn!
Lông mi Yên phu nhân thoáng run lên, một tay khẽ vuốt bộ lông của con thú nhỏ. Lông mày nàng đột nhiên nhíu lại, gầm thét nói:
- Không đúng. Năm đó này những chiến xa chí tôn này đều ở trong tay của mấy vị đại đế, được để vào trong phần mộ. Tiểu tử này có thể nhận được chiến xa chí tôn, lẽ nào hắn đã tiến vào phần mộ của một đại đế?
Thiên Đế nghi ngờ không thôi nói:
- Không thể nào đâu? Phần mộ của Đại đế, đừng nói tới chút thực lực như của hắn, cho dù ta đi vào cũng chắc chắn phải chết. Hắn làm sao có khả năng lấy được bảo vật ở bên trong, vẫn còn sống sót đi ra ngoài được? Nếu không... Ta lập tức đi bắt hắn về?
- Không cần!
Yên phu nhân lắc đầu nói:
- Toàn bộ Âu Dương phủ đều bạo động. Tiểu tử này còn có thể trốn đi đâu được? Ngươi truyền lời, nói cho Trầm Đăng Hạ biết, đừng giết Tiêu Lãng. Hai người khác có thể tùy ý. Nếu như bắt được Tiêu Lãng mang tới đây cho ta. Ta muốn hỏi xem hắn lấy được chiến xa chí tôn này ở đâu. Nói không chừng có thể tìm ra một bảo địa.
Cường giả Thiên Đế trầm mặc gật đầu đang chuẩn bị rời đi, Yên phu nhân lại đột nhiên nhớ tới điều gì, khoát tay áo hỏi:
- Theo tin tức mới nhất hiện nay, bọn họ chạy trốn tới đâu?
Thiên Đế trầm ngâm một chút, nói:
- Nửa canh giờ trước, ở cách Hỏa Vũ Thành ngàn dặm có người phát hiện ra hành tung của chiếc chiến xa chí tôn kia!
- Hỏa Vũ Thành? Nguy rồi!
Yên phu nhân nhảy dựng lên một cái, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Nếu tiếp tục đi về phía nam chính là vực sâu tử vong. Tiểu tử này kiêu căng khó thuần như vậy, tuyệt đối sẽ không cam tâm để bị bắt. Nói không chừng hắn sẽ tiến vào vực sâu tử vong!
- Chuyện này...
Sắc mặt cường giả Thiên Đế cũng trầm xuống. Phá Hài, Phá Thục có chết hay không cũng không sao. Nhưng Âu Dương Ấu Trĩ để ý tới Tiêu Lãng như vậy. Việc này lại huyên náo lớn như vậy, nếu như sau này để nàng biết được, sợ là sẽ lại muốn rời nhà đi ra ngoài.
Vực sâu tử vong đừng nói là ở Âu Dương phủ, cho dù là ở Thiên Châu cũng rất nổi tiếng. Bởi vì nơi đó là một trong thập đại cấm địa sinh mệnh, vị trí phần mộ của Kiếm Ảnh Đại Đế thời thượng cổ. Trước đây có rất nhiều người đi vào truy tìm bảo vật, kết quả lại không có người nào có thể đi ra, bao gồm cả một... Thiên Đế Chí Tôn!
- Đi!
Thân thể Yên phu nhân lóe lên, phóng ra ngoài. Cường giả Thiên Đế cũng lập tức đuổi theo. Hai người trực tiếp truyền tống tới Hỏa Vũ Thành, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía nam.
Kết quả hai người vừa bay ra khỏi thành liền phát hiện có điểm không ổn. Bởi vì có vô số võ giả đều phóng về phía nam. Rất nhiều người trên mặt đầy hưng phấn. Còn có mấy người kêu to:
- Bao vây rồi, bao vây rồi! Mấy kẻ ngu ngốc kia lại bay về phía vực sâu tử vong, bị Trầm đại nhân dẫn người bao vây hoàn toàn. Bọn chúng không còn đường nào để trốn nữa !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.