Yêu Giả Vi Vương

Quyển 2 - Chương 156: Xông xông xông!

Yêu Dạ

06/10/2014

Tiêu Lãng núp dưới lòng đất hơn một tháng, hai vương triều rối loạn hơn một tháng. Vô số cường giả, vô số Trinh sát gần như lật tung hai vương triều nhưng không tìm được người. Khi tất cả cho rằng Tiêu Lãng đã chết hoặc núp ở nơi nào đó thì tiểu thành phái tây nam Huyết Vương triều, Huyết Minh thành phát ra một luồng sáng truyền tấn lên cao.

Bên này chỉ có hai Chiến Vương cảnh, cách thực hiện của bọn họ rất đúng. Năng lực quái dị của Tiêu Lãng làm hai Chiến Vương cảnh không tự tin có thể bắt giữ hoặc giết hắn, bởi vậy bọn họ phát ra cầu viện truyền tấn trước tiên.

Một Chiến Vương cảnh đi theo Truy Hồn Khuyển, nhanh như chớp vọt tới ngọn núi chỗ Tiêu Lãng ở. Chiến Vương cảnh không cầu giết Tiêu Lãng, chỉ cần bám chân hắn là được. Giờ phút này, Tiêu Lãng đang lên núi đưa mắt nhìn phía xa, trông thấy một con chó nhỏ và một Chiến Vương cảnh Huyết Man tử bay nhanh như hỏa tiễn lại đây.

Người Tiêu Lãng run lên, khó tin nhìn một người một thú nhanh như chớp bay hướng mình. Tiêu Lãng không hiểu tại sao hắn mới chui ra khỏi mặt đất liền bị kẻ thù tỏa định vị trí?

Tiêu Lãng không nghĩ ra nhưng nhờ vậy xác định hắn còn ở trong Huyết Vương triều. Tiêu Lãng không chút do dự, tựa như một con chim đại bàng từ trên cao bay xuống, tốc độ nhanh nhất chui vào một ao nước rồi chui xuống sông ngầm.

Tiêu Lãng vừa vào sông ngầm thì như con rồng trắng nhỏ bay lên thượng du. Tiêu Lãng trông thấy Huyền thú loại chó đó, mơ hồ đoán được chút ít. Huyết Man tử có thể mau chóng tìm ra Tiêu Lãng có lẽ là nhờ Huyền thú này.

Thế nên Tiêu Lãng cố gắng ngâm mình trong sông ngầm một lúc để mùi bay mất. Tiêu Lãng nhanh chóng đi cả ngàn thước, thảo đằng thần hồn màu tím rít gào xuất hiện sau lưng Tiêu Lãng, chui xuống dưới đất. Thảo đằng thần hồn màu tím chui xuống gần ngàn thước thì Tiêu Lãng bắt đầu di chuyển sang hướng tây nam.

Lúc này Tiêu Lãng bị người phát hiện thân hình, chắc không lâu sau xung quanh sẽ có rất nhiều cường giả tụ tập, đi hướng Chiến Vương triều thì cường giả càng nhiều như kiến, tuyệt đối là một con đường chết. Tiêu Lãng chỉ có nước đi Võ Vương triều rồi chuyển hướng đến Chiến Vương triều. Tiêu Lãng tiến vào Võ Vương triều chắc cường giả Huyết Vương triều sẽ không thể chạy theo truy sát đi?

Thân thể Tiêu Lãng nhanh chóng đi qua, thông qua thảo đằng thần hồn màu tím không ngừng cảm ức tình huống mặt đất chấn động, lòng cực kỳ căng thẳng.

Vù vù vù vù vù!

Mặt đất phái sau khẽ run khiến Tiêu Lãng chú ý, mắt hắn biến lạnh băng. Có cường giả lần theo đường hầm Tiêu Lãng đi qua.

Chỉ có một người đến, chính là cường giả Chiến Vương cảnh kia, trên vài có con Truy Hồn Khuyển nằm sấp. Hiển nhiên cường giả Chiến Vương cảnh này có thể mau chóng đuổi tìm ra đường hầm toàn nhờ công Truy Hồn Khuyển.

Lòng Tiêu Lãng nóng nảy. Ở dưới đất thì Tiêu Lãng không sợ Chiến Vương cảnh, nhưng có người này bám đuôi, e rằng sẽ liên tục có cường giả đuổi theo, sớm muộn gì hắn sẽ chết.

Một là cắt đuôi cường giả Chiến Vương cảnh, hai là giết gã.

Tiêu Lãng thầm nghĩ, vừa tiếp tục đi tới vừa tìm cơ hội.

Tiêu Lãng phải khống chế thảo đằng thần hồn màu tím tiếp tục đi đến nên cách hủy đường hầm là không được. Tiêu Lãng mà ra tay là tốc độ thảo đằng thần hồn màu tím sẽ chậm vài phần. Giết Chiến Vương cảnh thì càng khó khăn, nếu như tập kích thì có lẽ có thể, ngay mặt giao chiến căn bản không có cơ hội. Không phá Huyền khí chiến giáp của Chiến Vương cảnh thì Tiêu Lãng không giết chết gã được.

Giọng Chiến Vương cảnh vang từ sau lưng Tiêu Lãng:



- Tiêu Lãng, ngươi không trốn thoát được. Có Truy Hồn Khuyển đuổi theo hì ngươi lên trời không đường, dưới đất không cửa, ngoan ngoãn chịu chết đi!

Tiêu Lãng mơ hồ trông thấy một bóng người nhanh như chớp đuổi theo Tiêu Lãng từ mặt đất, đôi mắt lạnh lùng to như mắt trâu nanh tranh đầy sát khí.

Tiêu Lãng thầm nghĩ:

- Truy Hồn Khuyển!

Quả nhiên là con chó đó có vấn đề. Tiêu Lãng trầm ngâm giây lát, mắt chớp lóe. Tiêu Lãng bỗng chuyển hướng, lạichui sâu xuống lòng đất.

Tiêu Lãng ngoái đầu, cười to bảo:

- Đám hai người Huyết Nô và Huyết Tắc đều không dám đuổi theo ta, Chiến Vương cảnh nho nhỏ nhà ngươi không lẽ không sợ chết? Ngươi có gan thì tiếp tục đuổi theo đi!

Quả nhiên Chiến Vương cảnh khựng lại. Hai người Huyết Nô và Huyết Tắc là Chiến Đế cảnh truy sát Tiêu Lãng, cuối cùng tay không trở về. Không lẽ Tiêu Lãng thật sự có thần thông quỷ mị thông thiên sao? Chiến Vương cảnh nghĩ đến Tiêu Lãng ở trong hoàng cung, trước mắt nhiều cường giả giết mấy hoàng tử, công chúa, và một Huyết Hồng Nhật cảnh giới Chiến Vương cảnh. Chiến Vương cảnh này đánh trống rút lui.

Nhưng cường giả Chiến Vương cảnh chỉ ngần ngừ giây lát rồi tiếp tục đuôi theo, gã biết nếu gã rút lui thì Huyết Y sẽ tự tay xé xác gã ra. Dù sao không đánh nhau, Chiến Vương cảnh chỉ cần theo đuôi Tiêu Lãng là được rồi.

Chiến Vương cảnh giảm ba phần tốc độ nhưng đại khái bám theo người Tiêu Lãng được, chờ cường giả phái sau đuổi theo thì gã có thể cùng họ giết hắn.

Tiêu Lãng thấy tốc độ của Chiến Vương cảnh chậm lại thì mừng rỡ, không suy nghĩ nhiều, đổi hướng xuyên phía tây nam.

Nửa ngày sau, cường giả Chiến Vương cảnh phía sau vẫn bám theo xa xa, mắt Tiêu Lãng lạnh băng. Cứ tiếp tục như vậy thì Tiêu Lãng tiêu đời, nhưng hắn không có cách nào. Tiêu Lãng chỉ có thể cắn răng, tiếp tục chạy như điên.

Tiêu Lãng ở dưới lòng đất bị người đuổi theo sát nút. Trong Huyết Vương triều, có vô số cường giả chạy gấp bốc khói. Nơi này là tiểu thành phái tây nam, đi hướng nam chính là Võ Vương triều. Nếu Tiêu Lãng trốn vào Chiến Suất cảnh thì bọn họ không biết làm sao truy sát theo.

Vô số công cụ bay lên trời, nhiều cường giả Chiến Hoàng cảnh hóa thành từng sao bằng dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến bên này. Đại đệ tử của Huyết tông, Huyết Bân dẫn theo mấy chục cường giả Chiến Hoàng cảnh của Huyết tông lòng nóng như lửa đốt rạch phá không gian lao đi.

Bọn họ phải chặn đứng Tiêu Lãng ở biên giới, nếu không thì khi hắn vào Võ Vương triều, nếu bọn họ tiếp tục truy sát sẽ khiến Võ Vương triều hiểu lầm. Nếu cường giả Võ Vương triều hành động thì càng rắc rối hơn.

Lần lượt có vô số cường giả đuổi tới nơi này, cũng có vô số người mang theo Truy Hồn Khuyển truy đuổi hướng đường hầm. Có nhiều người đi biên giới Võ Vương triều, mang theo Truy Hồn Khuyển chui vào lòng đất, ôm cây đợi thỏ.

Nhưng lòng đất rộng như vậy, Tiêu Lãng chui xuống đất sâu đến thế, người chui xuống đất không phát hiện bóng dáng của hắn đâu. Người từ đường hầm ban đầu chạy theo thì không biết Tiêu Lãng đã đi ra xa bao nhiêu vạn dặm, tạm thời khó đuổi kịp.

Lúc nửa đêm Huyết Bân rốt cuộc dẫn người đến, gã đứng trên con rết bay quát với các cường giả Chiến Hoàng cảnh sau lưng:



- Tản ra! Tản ra từ biên giới, Tiêu Lãng không thể nào luôn luôn ở dưới lòng đất. Không khí dưới lòng đất không đủ, chắc chắn một đoạn thời gian Tiêu Lãng sẽ chui lên. Truy Hồn Khuyển tra xét bốn phía, một khi Tiêu Lãng nhô đầu lên lập tức đánh chết!

Vù vù vù vù vù!

Chiến Hoàng cảnh sau lưng Huyết Bân từ trên con rết bay vọt đi bốn phương tám hướng. Mỗi Chiến Hoàng cảnh đều mang theo một con Truy Hồn Khuyển, aláy tốc độ nhanh nhất tuần tra trong phạm vi rộng, người đầy sát khí.

Tiêu Lãng giết hoàng tử, tát mặt Huyết tông, hắn phải chết.

Đến đêm khuya, Tiêu Lãng kiềm không được, nếu không ngoi lên thì hắn sẽ ngộp chết. Nếu Tiêu Lãng xỉu thì sợ là Chiến Vương cảnh từ đằng sau đuổi theo giết.

Quan trọng hơn, Tiêu Lãng cảm giác mặt đất phía sau chấn động dữ dội, hiển nhiên có mấy người đuổi theo.

Tiêu Lãng bất đắc dĩ cắn răng chui lên mặt đất, bất chấp tất cả lao lên trên. Có thảo đằng thần hồn màu đỏ mang theo Tiêu Lãng chui ra mặt đất, hắn hớp từng hơi thở, vừa lấy tốc độ nhanh nhất chạy về hướng tây nam.

- Gâu gâu!

Cách mấy chục dặm có tiếng sủa rõ to vang lên trong màn đêm yên tĩnh.

Tiếp theo một tiếng rống kinh thiên vang lên giữa trời đêm:

- Tiêu Lãng ở đây, mau ngăn hắn lại, đừng để cho hắn trốn vào Võ Vương triều!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một đạn tín hiệu bay lên cao, nở rộ trong bầu trời đêm. Cực kỳ rực rỡ, sáng chói. Chốc lát sau, vô số cường giả bay lên trời, lao hướng bên này, Huyền khí vòng quanh phát ra ánh sáng xanh nhạt như từng sao băng rạch phá không gian, khí thế kinh người. Khắp nơi vang tiếng rít xé gió.

- Bà nội nó, nhiều cường giả Chiến Hoàng cảnh như vậy?

Linh hồn Tiêu Lãng run lên, biết rằng hôm nay chết chắc rồi. Tiêu Lãng cắn răng chạy như điên hướng tây nam, không chui xuống đất nữa. Có nhiều cường giả Chiến Hoàng cảnh như vậy, Tiêu Lãng có chui vào mặt đất thì cũng sẽ chết.

Lúc này Tiêu Lãng chỉ có một loại chấp niệm , xông xông xông!

Xông vào Võ Vương triều, nếu có chết thì Tiêu Lãng sẽ không chết trong Huyết Vương triều!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Giả Vi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook