Chương 6: Tỷ Muội Đến Thăm
Tưởng Mục Đồng
09/11/2023
Kỷ Thanh Thần cuối cùng cũng hiểu ra, hai vị tỷ tỷ này tới để tẩy não nàng. Trước khi lão thái thái đi đã giao Kỷ Thanh Thần cho đại thái thái chăm sóc, nhưng bà ta lại dẫn hai nữ nhi của mình lên núi thắp hương nên lúc này mới xảy ra chuyện.
Bây giờ lão thái thái sắp quay về, đại thái thái sợ bị trách cứ nên bảo hai nữ nhi của mình đến thăm nàng. Kỷ Thanh Thần còn nhỏ, hai tỷ tỷ kẻ xướng người họa đổ hết vụ việc lên đầu Vệ di nương, hơn nữa Kỷ Thanh Thần vốn đã căm ghét nàng ta nên trong tiềm thức sẽ đinh ninh là do Vệ di nương làm ra.
Đáng tiếc bọn họ không ngờ tới, Kỷ Thanh Thần đã không còn là tiểu cô nương ngang ngược bốc đồng như xưa nữa. Tất nhiên sẽ không trách tội ai chỉ vì mấy câu đầu độc của họ.
“Thất cô nương, Lục cô nương tới.” Nào ngờ vừa dứt lời liền nghe nha hoàn tiến vào bẩm báo.
Trên mặt hai tỷ muội Kỷ Bảo Nhân lộ vẻ ngượng ngập nhưng cũng không quay đầu lại. Chỉ có mỗi Kỷ Thanh Thần nhìn ra cửa, trông thấy một tiểu thư mặc áo váy vàng nhạt thêu hoa văn con bướm, mở rèm bước vào, hơi ngẩng đầu lên, để lộ gương mặt nhỏ nhắn thanh tú. Dù chỉ mới sáu, bảy tuổi nhưng đã có tố chất của một mỹ nhân.
Kỷ Thanh Thần thầm khen trong lòng, Kỷ gia không chỉ phú quý mà dung mạo các tiểu thư trong nhà cũng thuộc loại siêu đẳng hạng nhất.
Kỷ Bảo Phù còn mang theo bánh ngọt hoa hồng mà nàng thích nhất, Kỷ Thanh Thần bảo nha hoàn bên cạnh nhận lấy, nói: “Lục tỷ tỷ khách khí quá, còn mang đồ ăn tới thăm muội.”
Nàng mới nói xong, sắc mặt Kỷ Bảo Vân liền trở nên khó coi, nàng ấy vội tới lại chẳng mang theo bất cứ thứ gì.
Kỷ Bảo Phù ôn nhu cười nói: “Thất muội muội, nếu muội thích ăn thì ngày mai tỷ lại mang đến cho muội.”
“Lục muội, muội đến đúng lúc lắm, chúng ta đang nói chuyện ngày đó Thất muội rơi xuống nước, muội ở nhà chắc là biết rõ hơn chúng ta.”
Nét mặt Kỷ Bảo Phù cứng đờ, có chút xấu hổ nói: “Tam tỷ, hôm ấy muội cũng không gặp Thất muội, cho nên không biết rốt cuộc tại sao Thất muội lại rơi xuống nước.”
“Muội không gặp sao? Nhưng sao có người nói nhìn thấy nha hoàn bên người di nương của muội xuất hiện ở hoa viên?” Kỷ Bảo Vân hừ một tiếng, giọng nói trở nên gay gắt.
Kỷ Bảo Phù đã đến tuổi đi học, sao mà không biết lời này có ẩn ý gì. Câu nói của Kỷ Bảo Vân ám chỉ chính di nương của nàng ấy đã mưu hại Thất muội muội, đây là chuyện lớn liên quan đến tính mạng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Bảo Phù lập tức trở nên tái nhợt.
Song, Kỷ Bảo Nhân nghe thấy tỷ tỷ nhà mình nói vậy cũng trở nên nóng nảy, việc này đều do mẫu thân âm thầm điều tra, vốn định đợi tổ mẫu trở về mới bẩm báo, sao tam tỷ lại nói ra vào lúc này?
Bên này giằng co ngươi tới ta lui, thật quá náo nhiệt.
Còn bản thân đương sự lại cực kỳ nhàn rỗi, chỉ lặng lẽ nhìn bọn họ.
Có điều Kỷ Thanh Thần nhìn biểu cảm chắc nịch của Kỷ Bảo Vân với khuôn mặt trắng bệch của Kỷ Bảo Phù, đáy lòng có hơi kinh ngạc.
Chẳng lẽ chuyện Thất tiểu thư Kỷ gia rơi xuống nước đúng là có ẩn tình gì đó không muốn ai biết thật sao?
Thất tiểu thư trong phủ rơi xuống nước, tuy đã được cứu sống nhưng chủ tử xảy ra chuyện lớn như vậy, người bị trách phạt là nha hoàn đi theo hầu hạ bên cạnh. Huống chi đây lại còn liên quan đến đại thái thái, tất cả nô bộc trong phủ đều không dám xem thường.
Từ lúc Hàn Thị biết được Kỷ Thanh Thần rơi xuống nước, bà ta liền phái người vào kinh báo tin. May thay phủ Chân Định cũng gần kinh thành nên đoán ngày mai tổ mẫu sẽ về đến.
Lão thái thái đến kinh thành để giải quyết chuyện của đại tiểu thư, cho nên nhị lão gia Kỷ Diên Sinh đã đặc biệt xin phép, đích thân hộ tống lão thái thái và đại tiểu thư vào kinh. Chính vì vậy ở nhị phòng không có ai trông nom Kỷ Thanh Thần, để cho nàng tung hoành ngang dọc ở trong phủ.
Hàn Thị biết chắc mình sẽ bị quở trách khi lão thái thái trở về. Vì vậy bà ta tức khắc phái người cẩn thận đi kiểm tra nha hoàn hầu hạ bên người Kỷ Thanh Thần cũng như nha hoàn trông coi hoa viên.
Nhưng mà năm đó phủ Kỷ gia là do Hoàng Thượng ban cho, không những rộng lớn mà còn có cả hoa viên.
Hàn Thị cử người tra hỏi một vòng, bấy giờ mới nhận được tin tức thì ra lúc đó nha hoàn của Vệ di nương đã từng vào hoa viên.
Sau khi nghe bà tử bẩm báo, trong lòng Hàn Thị chấn động, lập tức đích thân đi thẩm vấn tiểu nha đầu canh giữ hoa viên.
Chỉ là một tiểu nha đầu bảy tám tuổi, không lanh lợi lắm nên chỉ được giao việc quét dọn vườn tược. Hàn Thị hỏi đi hỏi lại mấy lần, cuối cùng cũng xác nhận đúng là Đan Chu bên người Vệ di nương.
Ấy mà trong lúc bà ta nói chuyện với Tiền ma ma lại bị Kỷ Bảo Vân nghe được, vì vậy lúc này các tỷ muội mới nói bóng nói gió lẫn nhau.
Có điều tính của Kỷ Bảo Phù trước giờ không thích gây gổ, nàng ấy là nữ nhi thân sinh của Vệ di nương nên cũng học theo tính cách của nàng ta, gặp chuyện gì thì rơi nước mắt đã rồi nói.
Tính tình như vậy thật khiến người ta đánh không được mà mắng cũng không xong…
Bây giờ lão thái thái sắp quay về, đại thái thái sợ bị trách cứ nên bảo hai nữ nhi của mình đến thăm nàng. Kỷ Thanh Thần còn nhỏ, hai tỷ tỷ kẻ xướng người họa đổ hết vụ việc lên đầu Vệ di nương, hơn nữa Kỷ Thanh Thần vốn đã căm ghét nàng ta nên trong tiềm thức sẽ đinh ninh là do Vệ di nương làm ra.
Đáng tiếc bọn họ không ngờ tới, Kỷ Thanh Thần đã không còn là tiểu cô nương ngang ngược bốc đồng như xưa nữa. Tất nhiên sẽ không trách tội ai chỉ vì mấy câu đầu độc của họ.
“Thất cô nương, Lục cô nương tới.” Nào ngờ vừa dứt lời liền nghe nha hoàn tiến vào bẩm báo.
Trên mặt hai tỷ muội Kỷ Bảo Nhân lộ vẻ ngượng ngập nhưng cũng không quay đầu lại. Chỉ có mỗi Kỷ Thanh Thần nhìn ra cửa, trông thấy một tiểu thư mặc áo váy vàng nhạt thêu hoa văn con bướm, mở rèm bước vào, hơi ngẩng đầu lên, để lộ gương mặt nhỏ nhắn thanh tú. Dù chỉ mới sáu, bảy tuổi nhưng đã có tố chất của một mỹ nhân.
Kỷ Thanh Thần thầm khen trong lòng, Kỷ gia không chỉ phú quý mà dung mạo các tiểu thư trong nhà cũng thuộc loại siêu đẳng hạng nhất.
Kỷ Bảo Phù còn mang theo bánh ngọt hoa hồng mà nàng thích nhất, Kỷ Thanh Thần bảo nha hoàn bên cạnh nhận lấy, nói: “Lục tỷ tỷ khách khí quá, còn mang đồ ăn tới thăm muội.”
Nàng mới nói xong, sắc mặt Kỷ Bảo Vân liền trở nên khó coi, nàng ấy vội tới lại chẳng mang theo bất cứ thứ gì.
Kỷ Bảo Phù ôn nhu cười nói: “Thất muội muội, nếu muội thích ăn thì ngày mai tỷ lại mang đến cho muội.”
“Lục muội, muội đến đúng lúc lắm, chúng ta đang nói chuyện ngày đó Thất muội rơi xuống nước, muội ở nhà chắc là biết rõ hơn chúng ta.”
Nét mặt Kỷ Bảo Phù cứng đờ, có chút xấu hổ nói: “Tam tỷ, hôm ấy muội cũng không gặp Thất muội, cho nên không biết rốt cuộc tại sao Thất muội lại rơi xuống nước.”
“Muội không gặp sao? Nhưng sao có người nói nhìn thấy nha hoàn bên người di nương của muội xuất hiện ở hoa viên?” Kỷ Bảo Vân hừ một tiếng, giọng nói trở nên gay gắt.
Kỷ Bảo Phù đã đến tuổi đi học, sao mà không biết lời này có ẩn ý gì. Câu nói của Kỷ Bảo Vân ám chỉ chính di nương của nàng ấy đã mưu hại Thất muội muội, đây là chuyện lớn liên quan đến tính mạng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Bảo Phù lập tức trở nên tái nhợt.
Song, Kỷ Bảo Nhân nghe thấy tỷ tỷ nhà mình nói vậy cũng trở nên nóng nảy, việc này đều do mẫu thân âm thầm điều tra, vốn định đợi tổ mẫu trở về mới bẩm báo, sao tam tỷ lại nói ra vào lúc này?
Bên này giằng co ngươi tới ta lui, thật quá náo nhiệt.
Còn bản thân đương sự lại cực kỳ nhàn rỗi, chỉ lặng lẽ nhìn bọn họ.
Có điều Kỷ Thanh Thần nhìn biểu cảm chắc nịch của Kỷ Bảo Vân với khuôn mặt trắng bệch của Kỷ Bảo Phù, đáy lòng có hơi kinh ngạc.
Chẳng lẽ chuyện Thất tiểu thư Kỷ gia rơi xuống nước đúng là có ẩn tình gì đó không muốn ai biết thật sao?
Thất tiểu thư trong phủ rơi xuống nước, tuy đã được cứu sống nhưng chủ tử xảy ra chuyện lớn như vậy, người bị trách phạt là nha hoàn đi theo hầu hạ bên cạnh. Huống chi đây lại còn liên quan đến đại thái thái, tất cả nô bộc trong phủ đều không dám xem thường.
Từ lúc Hàn Thị biết được Kỷ Thanh Thần rơi xuống nước, bà ta liền phái người vào kinh báo tin. May thay phủ Chân Định cũng gần kinh thành nên đoán ngày mai tổ mẫu sẽ về đến.
Lão thái thái đến kinh thành để giải quyết chuyện của đại tiểu thư, cho nên nhị lão gia Kỷ Diên Sinh đã đặc biệt xin phép, đích thân hộ tống lão thái thái và đại tiểu thư vào kinh. Chính vì vậy ở nhị phòng không có ai trông nom Kỷ Thanh Thần, để cho nàng tung hoành ngang dọc ở trong phủ.
Hàn Thị biết chắc mình sẽ bị quở trách khi lão thái thái trở về. Vì vậy bà ta tức khắc phái người cẩn thận đi kiểm tra nha hoàn hầu hạ bên người Kỷ Thanh Thần cũng như nha hoàn trông coi hoa viên.
Nhưng mà năm đó phủ Kỷ gia là do Hoàng Thượng ban cho, không những rộng lớn mà còn có cả hoa viên.
Hàn Thị cử người tra hỏi một vòng, bấy giờ mới nhận được tin tức thì ra lúc đó nha hoàn của Vệ di nương đã từng vào hoa viên.
Sau khi nghe bà tử bẩm báo, trong lòng Hàn Thị chấn động, lập tức đích thân đi thẩm vấn tiểu nha đầu canh giữ hoa viên.
Chỉ là một tiểu nha đầu bảy tám tuổi, không lanh lợi lắm nên chỉ được giao việc quét dọn vườn tược. Hàn Thị hỏi đi hỏi lại mấy lần, cuối cùng cũng xác nhận đúng là Đan Chu bên người Vệ di nương.
Ấy mà trong lúc bà ta nói chuyện với Tiền ma ma lại bị Kỷ Bảo Vân nghe được, vì vậy lúc này các tỷ muội mới nói bóng nói gió lẫn nhau.
Có điều tính của Kỷ Bảo Phù trước giờ không thích gây gổ, nàng ấy là nữ nhi thân sinh của Vệ di nương nên cũng học theo tính cách của nàng ta, gặp chuyện gì thì rơi nước mắt đã rồi nói.
Tính tình như vậy thật khiến người ta đánh không được mà mắng cũng không xong…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.