Chương 19: Tu thành chánh quả
Lúa mạch lên men
07/07/2024
Ngọc Anh ngẩng đầu lên, đôi mắt thoáng vẻ bất ngờ. Trên tay cô vẫn còn cầm chiếc bình tưới nước, những giọt nước long lanh lăn dài trên những cánh hoa hồng nhung mịn. Thấy người đến, cô nở một nụ cười rạng rỡ và tiến đến gần.
“Anh Huy Dũng, đến tìm Hoàng Nam sao?” cô hỏi.
“Anh có việc cần bàn với cậu ấy” Nguyễn Huy Dũng đáp, giọng nói trầm ấm và điềm đạm.
Nguyễn Huy Dũng là một người đàn ông trầm tính, thích sự tối giản. Điều này thể hiện rõ trong phong cách ăn mặc của anh. Anh diện một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, quần tây đen và đôi giày da đen bóng loáng. Mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng, tôn lên những đường nét góc cạnh trên khuôn mặt anh.
“Anh vào đi, Hoàng Nam đang ở phòng làm việc” Ngọc Anh nói, sau đó dẫn Nguyễn Huy Dũng vào trong biệt thự.
Ngôi biệt thự được thiết kế theo phong cách hiện đại, với những đường nét tinh tế và nội thất sang trọng. Nguyễn Huy Dũng đi theo sau Ngọc Anh qua phòng khách rộng lớn, nơi đây treo đầy bức tranh trừu tượng trên tường tạo nên một không gian ấm cúng và tinh tế.
Ngọc Anh pha cho anh một tách cà phê sau đó liền tinh ý bước ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho hai người họ.
“Hoàng Nam, chuyện lần này em biết người làm chứ?”
Nguyễn Huy Dũng hớp một ngụm cà phê, mùi vị không tệ. Ngọc Anh thời gian này quả thật có chút tiến bộ.
Hoàng Nam ngả người lên ghế, tay xoay xoay chiếc bút phiên bản giới hạn. Anh không nói gì mà trầm tư một lúc lâu.
“Chuyện này do Khắc Hưng và Nguyễn Minh Tuấn làm ra, sắp tới đợt thanh trừ nội bộ. Nguyễn Minh Tuấn muốn tiễn em đi, chắc là muốn lên thay thế chức bộ trưởng này.”
“Chuyện này sao lại dính đến Khắc Hưng, em có thù oán gì với anh ta sao?”
Nguyễn Minh Tuấn hãm hại Hoàng Nam là chuyện có thể hiểu được, nhưng Khắc Hưng, anh ta có lợi ích gì?
“Anh ta có hiểu lầm với nhà họ Đặng bọn em.”
Hoàng Nam từng chứng kiến cảnh Khắc Hưng và mẹ chật vật trước cổng lớn nhà họ Đặng, lúc đấy bọn họ quả thật rất đáng thương.
“Em có dự tính gì tiếp?”
“Anh hãy tiếp tục giúp em điều tra việc làm ăn trái phép của Khắc Hưng, còn về Nguyễn Minh Tuấn em sẽ tự mình giải quyết.”
Nguyễn Minh Tuấn là kẻ tham lợi ích, chỉ cần anh cho anh ta điều kiện tốt ông ta sẽ không từ chối.
“Được. Đúng rồi Hoàng Nam, em và Ngọc Anh có phải là đã có tiến triển rồi không?”
Từ khi bước vào biệt thự anh đã chú ý đến cử chỉ thân mật của cả hai, anh có thể nhận ra bọn họ không giống như trước. Ánh mắt của Hoàng Nam khi nhìn Ngọc Anh không hề che giấu sự yêu chiều. Chẳng giống như trước kia, đến cả quan tâm cũng phải tìm một cái cớ.
Hoàng Nam cúi đầu khẽ cười, nụ cười này cũng đủ khiến Nguyễn Huy Dũng hiểu ra mọi chuyện.
“Thành công ôm người đẹp rồi?” Nguyễn Huy Dũng nhướng mày, giọng nói phấn khích.
“Đúng vậy, bọn em đang yêu nhau.” Hoàng Nam xác nhận., không giấu được nụ cười mãn nguyện.
Cuối cùng hai người họ cũng tu thành chánh quả. Huy Dũng thầm nghĩ.
Những năm này tình cảm của Hoàng Nam đối với Ngọc Anh, anh là người chứng kiến nên rõ nhất. Một đoạn thời gian anh còn thấy Hoàng Nam chìm đắm trong men rượu vì Ngọc Anh phải lòng một cậu trai cùng khóa. Lúc đấy anh vẫn luôn cổ vũ Hoàng Nam bày tỏ tình cảm. Người trong cuộc luôn không sáng suốt nên cứ chần chờ mãi đến bây giờ.
“Vậy thì tốt rồi, sau này anh cũng không cần phải an ủi kẻ thất tình nữa.” Nguyễn Huy Dũng cười lớn.
“Ai thất tình vậy?” Ngọc Anh nở nụ cười bước vào, trên tay mang theo một ít điểm tâm.
“Anh đang nói một kẻ ngốc thôi.” Huy Dũng trêu chọc.
Nguyễn Huy Dũng bị ánh nhìn đe dọa làm cho ngừng lại trò đùa, anh khẽ lắc đầu. Ngồi một lúc lâu thì Nguyễn Huy Dũng rời đi, Ngọc Anh ra sức giữ khách nhưng công việc bận rộn, hơn nữa anh cũng không tin tưởng tài năng nấu nướng của Ngọc Anh nên nhanh chóng tìm cớ chuồng mất.
Trong căn bếp ấm cúng, Hoàng Nam đích thân xắn tay áo, tỉ mỉ chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn để bồi bổ cho người yêu. Khoảng thời gian ở bệnh viện, Ngọc Anh phải vất vả nhiều, thân hình vốn đã nhỏ nhắn nay lại càng gầy guộc hơn. Mỗi lần nhìn thấy cô như vậy, trái tim anh lại nhói lên một nỗi đau nhức nhối, thậm chí còn khó chịu hơn những vết thương trên cơ thể anh.
Anh cẩn thận lựa chọn những nguyên liệu tươi ngon nhất, từng lát thịt được thái mỏng, từng cọng rau được rửa sạch và cắt tỉa gọn gàng. Đôi bàn tay anh thoăn thoắt xào nấu, hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp căn bếp, đánh thức mọi giác quan của Ngọc Anh.
Anh tỉ mỉ chuẩn bị món súp gà hầm nhân sâm, ninh nhừ trong nhiều giờ. Món cá hấp sốt tương được anh chế biến công phu, từng miếng cá mềm mại, thấm đẫm hương vị đậm đà. Anh còn làm thêm món tôm xào thập cẩm, với đủ loại rau củ tươi ngon, như vậy sẽ khiến cô cảm thấy rau củ dễ ăn hơn. Khi mọi món ăn đã hoàn thành, Hoàng Nam bày biện chúng lên bàn một cách đẹp mắt. Anh thắp nến, tạo nên một không gian ấm áp và lãng mạn.
“Ngọc Anh, ăn nhiều một chút.”
Ngọc Anh nhìn bàn ăn thịnh soạn trước mặt, cảm động suýt rơi nước mắt. Anh chẳng lẽ quên mất người cần được chăm sóc là bản thân sao? Những món Hoàng Nam nấu rất nhanh bị Ngọc Anh ăn sạch sẽ. Bọn họ giống như một đôi vợ chồng son, vui vẻ hưởng thụ thế giới riêng của hai người.
“Anh Huy Dũng, đến tìm Hoàng Nam sao?” cô hỏi.
“Anh có việc cần bàn với cậu ấy” Nguyễn Huy Dũng đáp, giọng nói trầm ấm và điềm đạm.
Nguyễn Huy Dũng là một người đàn ông trầm tính, thích sự tối giản. Điều này thể hiện rõ trong phong cách ăn mặc của anh. Anh diện một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, quần tây đen và đôi giày da đen bóng loáng. Mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng, tôn lên những đường nét góc cạnh trên khuôn mặt anh.
“Anh vào đi, Hoàng Nam đang ở phòng làm việc” Ngọc Anh nói, sau đó dẫn Nguyễn Huy Dũng vào trong biệt thự.
Ngôi biệt thự được thiết kế theo phong cách hiện đại, với những đường nét tinh tế và nội thất sang trọng. Nguyễn Huy Dũng đi theo sau Ngọc Anh qua phòng khách rộng lớn, nơi đây treo đầy bức tranh trừu tượng trên tường tạo nên một không gian ấm cúng và tinh tế.
Ngọc Anh pha cho anh một tách cà phê sau đó liền tinh ý bước ra ngoài, để lại không gian riêng tư cho hai người họ.
“Hoàng Nam, chuyện lần này em biết người làm chứ?”
Nguyễn Huy Dũng hớp một ngụm cà phê, mùi vị không tệ. Ngọc Anh thời gian này quả thật có chút tiến bộ.
Hoàng Nam ngả người lên ghế, tay xoay xoay chiếc bút phiên bản giới hạn. Anh không nói gì mà trầm tư một lúc lâu.
“Chuyện này do Khắc Hưng và Nguyễn Minh Tuấn làm ra, sắp tới đợt thanh trừ nội bộ. Nguyễn Minh Tuấn muốn tiễn em đi, chắc là muốn lên thay thế chức bộ trưởng này.”
“Chuyện này sao lại dính đến Khắc Hưng, em có thù oán gì với anh ta sao?”
Nguyễn Minh Tuấn hãm hại Hoàng Nam là chuyện có thể hiểu được, nhưng Khắc Hưng, anh ta có lợi ích gì?
“Anh ta có hiểu lầm với nhà họ Đặng bọn em.”
Hoàng Nam từng chứng kiến cảnh Khắc Hưng và mẹ chật vật trước cổng lớn nhà họ Đặng, lúc đấy bọn họ quả thật rất đáng thương.
“Em có dự tính gì tiếp?”
“Anh hãy tiếp tục giúp em điều tra việc làm ăn trái phép của Khắc Hưng, còn về Nguyễn Minh Tuấn em sẽ tự mình giải quyết.”
Nguyễn Minh Tuấn là kẻ tham lợi ích, chỉ cần anh cho anh ta điều kiện tốt ông ta sẽ không từ chối.
“Được. Đúng rồi Hoàng Nam, em và Ngọc Anh có phải là đã có tiến triển rồi không?”
Từ khi bước vào biệt thự anh đã chú ý đến cử chỉ thân mật của cả hai, anh có thể nhận ra bọn họ không giống như trước. Ánh mắt của Hoàng Nam khi nhìn Ngọc Anh không hề che giấu sự yêu chiều. Chẳng giống như trước kia, đến cả quan tâm cũng phải tìm một cái cớ.
Hoàng Nam cúi đầu khẽ cười, nụ cười này cũng đủ khiến Nguyễn Huy Dũng hiểu ra mọi chuyện.
“Thành công ôm người đẹp rồi?” Nguyễn Huy Dũng nhướng mày, giọng nói phấn khích.
“Đúng vậy, bọn em đang yêu nhau.” Hoàng Nam xác nhận., không giấu được nụ cười mãn nguyện.
Cuối cùng hai người họ cũng tu thành chánh quả. Huy Dũng thầm nghĩ.
Những năm này tình cảm của Hoàng Nam đối với Ngọc Anh, anh là người chứng kiến nên rõ nhất. Một đoạn thời gian anh còn thấy Hoàng Nam chìm đắm trong men rượu vì Ngọc Anh phải lòng một cậu trai cùng khóa. Lúc đấy anh vẫn luôn cổ vũ Hoàng Nam bày tỏ tình cảm. Người trong cuộc luôn không sáng suốt nên cứ chần chờ mãi đến bây giờ.
“Vậy thì tốt rồi, sau này anh cũng không cần phải an ủi kẻ thất tình nữa.” Nguyễn Huy Dũng cười lớn.
“Ai thất tình vậy?” Ngọc Anh nở nụ cười bước vào, trên tay mang theo một ít điểm tâm.
“Anh đang nói một kẻ ngốc thôi.” Huy Dũng trêu chọc.
Nguyễn Huy Dũng bị ánh nhìn đe dọa làm cho ngừng lại trò đùa, anh khẽ lắc đầu. Ngồi một lúc lâu thì Nguyễn Huy Dũng rời đi, Ngọc Anh ra sức giữ khách nhưng công việc bận rộn, hơn nữa anh cũng không tin tưởng tài năng nấu nướng của Ngọc Anh nên nhanh chóng tìm cớ chuồng mất.
Trong căn bếp ấm cúng, Hoàng Nam đích thân xắn tay áo, tỉ mỉ chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn để bồi bổ cho người yêu. Khoảng thời gian ở bệnh viện, Ngọc Anh phải vất vả nhiều, thân hình vốn đã nhỏ nhắn nay lại càng gầy guộc hơn. Mỗi lần nhìn thấy cô như vậy, trái tim anh lại nhói lên một nỗi đau nhức nhối, thậm chí còn khó chịu hơn những vết thương trên cơ thể anh.
Anh cẩn thận lựa chọn những nguyên liệu tươi ngon nhất, từng lát thịt được thái mỏng, từng cọng rau được rửa sạch và cắt tỉa gọn gàng. Đôi bàn tay anh thoăn thoắt xào nấu, hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp căn bếp, đánh thức mọi giác quan của Ngọc Anh.
Anh tỉ mỉ chuẩn bị món súp gà hầm nhân sâm, ninh nhừ trong nhiều giờ. Món cá hấp sốt tương được anh chế biến công phu, từng miếng cá mềm mại, thấm đẫm hương vị đậm đà. Anh còn làm thêm món tôm xào thập cẩm, với đủ loại rau củ tươi ngon, như vậy sẽ khiến cô cảm thấy rau củ dễ ăn hơn. Khi mọi món ăn đã hoàn thành, Hoàng Nam bày biện chúng lên bàn một cách đẹp mắt. Anh thắp nến, tạo nên một không gian ấm áp và lãng mạn.
“Ngọc Anh, ăn nhiều một chút.”
Ngọc Anh nhìn bàn ăn thịnh soạn trước mặt, cảm động suýt rơi nước mắt. Anh chẳng lẽ quên mất người cần được chăm sóc là bản thân sao? Những món Hoàng Nam nấu rất nhanh bị Ngọc Anh ăn sạch sẽ. Bọn họ giống như một đôi vợ chồng son, vui vẻ hưởng thụ thế giới riêng của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.