Chương 10
LeeHannie
12/03/2018
Bộ phận quảng bá PR lo cho mấy nhóc lắm, mấy anh chị đứng ngồi không yên
Không phục phó tổng thì không phục thôi. Sợ là sợ phu nhân phạt cả lũ trẻ thì khổ thân
************
Hoàng Yến Như ngồi thưởng trà trên ghế nhàn nhạt ní chuyện với con trai con gái
-Lãnh, mẹ không thích xen vào cuộc sống của anh, mẹ cũng chưa từng cấm cản gì quá đáng với anh. Anh không coi mẹ ra gì hả? Mẹ để anh tự do không theo thể thống luôn đúng không?
-Con không có.
-Không nói đến chuyện công ty. Về gia đình đi, mẹ hỏi con. Em gái con có lỗi gì?
-Chi nó…
-Chuyện công ty. Con quyền gì đuổi người đại diện của Thương hiệu? Chẳng phải bộ phận đó của em con sao?
-Nhưng cô ta…
-Nói đúng sự thật nên con mất mặt hả? Nóng quá mất khôn, Lãnh con bao nhiêu tuổi rồi? Tự suy nghĩ đi. Tương lai của con là phát triển công ty chứ không phải phá hủy nó. Tình cảm và công việc không được trộn vào nhau. Điều hành 1 công ty không khó. Khó ở chỗ thu phục lòng người
Nụ cười của người phụ nữ ấy vẫn nhàn nhạt nhưng đã uy hiếp đến cả tinh thần thép của phó tổng lạnh lùng
-Con nên nhớ bộ phận của Chi không do con quản lý. Xin lỗi em gái con ngay bây giờ. Và xin lỗi Võ Phương Anh ngay cho mẹ. Không biết thể thống gì hết
-….
-Còn cô. Hãy biết thân phận của mình. Làm một thư ký thì ra dáng một thư ký. Cái gì cũng có chừng mực của nó thôi. Tôi không nói gì không có nghĩa là tôi không biết.
Liên hú hồn
Hoàng Yến Như bà muốn cản chân tôi?
Tôi sẽ không để như vậy.
Phương Anh tao chịu bao nhiêu ủy khuất hôm nay. Mày sẽ phải trả gấp trăm lần
-Cô còn đứng trừng mắt với tôi? Cô Nguyễn! Cô bất mãn gì sao?
-Mẹ đừng làm khó cô ấy. Con sai con chịu
Lãnh vội vàng cản lời mẹ
Mẹ anh là tốt, tuy là người ít nói, trầm tính bề ngoài vô cùng không quan tâm, cảm giác như chả có gì đáng để bà chú ý ngoại trừ ông chồng bảnh bao đào hoa
Nhưng không
Bà là người phụ nữ thích thể hiện tình cảm, suy nghĩ của mình bằng hành động , mẹ yêu ghét rõ ràng. Với Liên bà chính là không chấp nhận được nhưng anh tin ngày nào đó mẹ sẽ hiểu được những lời gièm pha ngoài kia chỉ là giả tạo
Liên là người tốt! Đáng để yêu
-Con nhộn cái gì? Con sai con phải xin lỗi là đúng. Nhân viên của công ty sai chẳng lẽ mẹ lại không có quyền phạt?
-Mẹ!
-Trừ 2 tháng lương, viết bản tường trình nộp cho ban kỷ luật của công ty. Còn để chuyện này xảy ra 1 lần nữa tôi sẽ MỜI cô ra khỏi công ty
-Dạ , vâng thưa phu nhân
Liên cúi đầu lé tránh ánh mắt của phu nhân chủ tịch
Tớ đã choáng váng trước phong cách của người phụ nữ ấy
Thật tài giỏi
-Tất cả ra ngoài. Phương Anh ở lại, tôi muốn nói chuyện với cháu.
Lãnh nhìn tôi căm ghét
Phải thôi. Cứ ghét đi. Ghét càng nhiều anh sẽ phải nhớ tôi càng nhiều. Tôi thề sẽ khiến anh điên cuồng yêu tôi để trả thù cho em trai đáng thương của tôi
-Cháu ngồi đi…
Phu nhân mỉm cười dịu dàng
-Chẵc không nhớ cô nhỉ?
-Dạ…phu nhân
-Gọi là cô Như được rồi.
-Dạ
-Lớn lên rồi. Xinh đẹp quá. Fanky thật sự hạnh phúc khi có đứa con gái như con
-Cô….
-Rất lâu rồi. Người giúp đỡ cô vào đam mê là Fanky. Chúng ta là bạn. Fanky nhờ cô chăm sóc cháu
-Bạn ạ?
Kiểu không tin nổi ấy. Người phụ nữ đó quen ba tôi cơ á? Ba là nhân vật nhỏ nhoi thôi mà??? Why?????
-Phải. Là bạn. Cháu đang có tính toán gì à? Muốn sử lý đẹp 1 người không khó. Nhưng đừng để mình bị thương. Cô không biết tại sao cháu làm thế với cô Liên kia. Nhưng hãy cẩn thận cô ta có cả 1 thế lực sau lưng
-Cô Như… Cháu..
-Không cần giải thích. Cháu cứ làm theo lý trí. Cứ điên cuồng thôi thanh xuân được mấy lần?
Như cười
Con gái Fanky nhưng mang tính cách quất cường của Y tá Lan. Mong sao con bé sẽ tốt hơn.
Vũng bùn hận thù. Rút ra cũng khó
Chỉ mong nó đủ tỉnh táo mà thôi
######$$$$$$$$#######
Lãnh đập phá mọi thứ trong phòng
Liên thì thút thít không thôi
-Anh à. Đừng như vậy nữa. Tại em … Huhu
-Là cô ta gây chuyện em sao phải nhận lỗi làm gì?
Lãnh gắt lên
Cục tức này anh nuốt không trôi. Cả vốn lẫn lời anh sẽ trả cô ta cả thể luôn
Được lắm Lucy!
Từ bé đến giờ có khi nào tôi tha cho ai?
Cô cứ chờ xem
Không phục phó tổng thì không phục thôi. Sợ là sợ phu nhân phạt cả lũ trẻ thì khổ thân
************
Hoàng Yến Như ngồi thưởng trà trên ghế nhàn nhạt ní chuyện với con trai con gái
-Lãnh, mẹ không thích xen vào cuộc sống của anh, mẹ cũng chưa từng cấm cản gì quá đáng với anh. Anh không coi mẹ ra gì hả? Mẹ để anh tự do không theo thể thống luôn đúng không?
-Con không có.
-Không nói đến chuyện công ty. Về gia đình đi, mẹ hỏi con. Em gái con có lỗi gì?
-Chi nó…
-Chuyện công ty. Con quyền gì đuổi người đại diện của Thương hiệu? Chẳng phải bộ phận đó của em con sao?
-Nhưng cô ta…
-Nói đúng sự thật nên con mất mặt hả? Nóng quá mất khôn, Lãnh con bao nhiêu tuổi rồi? Tự suy nghĩ đi. Tương lai của con là phát triển công ty chứ không phải phá hủy nó. Tình cảm và công việc không được trộn vào nhau. Điều hành 1 công ty không khó. Khó ở chỗ thu phục lòng người
Nụ cười của người phụ nữ ấy vẫn nhàn nhạt nhưng đã uy hiếp đến cả tinh thần thép của phó tổng lạnh lùng
-Con nên nhớ bộ phận của Chi không do con quản lý. Xin lỗi em gái con ngay bây giờ. Và xin lỗi Võ Phương Anh ngay cho mẹ. Không biết thể thống gì hết
-….
-Còn cô. Hãy biết thân phận của mình. Làm một thư ký thì ra dáng một thư ký. Cái gì cũng có chừng mực của nó thôi. Tôi không nói gì không có nghĩa là tôi không biết.
Liên hú hồn
Hoàng Yến Như bà muốn cản chân tôi?
Tôi sẽ không để như vậy.
Phương Anh tao chịu bao nhiêu ủy khuất hôm nay. Mày sẽ phải trả gấp trăm lần
-Cô còn đứng trừng mắt với tôi? Cô Nguyễn! Cô bất mãn gì sao?
-Mẹ đừng làm khó cô ấy. Con sai con chịu
Lãnh vội vàng cản lời mẹ
Mẹ anh là tốt, tuy là người ít nói, trầm tính bề ngoài vô cùng không quan tâm, cảm giác như chả có gì đáng để bà chú ý ngoại trừ ông chồng bảnh bao đào hoa
Nhưng không
Bà là người phụ nữ thích thể hiện tình cảm, suy nghĩ của mình bằng hành động , mẹ yêu ghét rõ ràng. Với Liên bà chính là không chấp nhận được nhưng anh tin ngày nào đó mẹ sẽ hiểu được những lời gièm pha ngoài kia chỉ là giả tạo
Liên là người tốt! Đáng để yêu
-Con nhộn cái gì? Con sai con phải xin lỗi là đúng. Nhân viên của công ty sai chẳng lẽ mẹ lại không có quyền phạt?
-Mẹ!
-Trừ 2 tháng lương, viết bản tường trình nộp cho ban kỷ luật của công ty. Còn để chuyện này xảy ra 1 lần nữa tôi sẽ MỜI cô ra khỏi công ty
-Dạ , vâng thưa phu nhân
Liên cúi đầu lé tránh ánh mắt của phu nhân chủ tịch
Tớ đã choáng váng trước phong cách của người phụ nữ ấy
Thật tài giỏi
-Tất cả ra ngoài. Phương Anh ở lại, tôi muốn nói chuyện với cháu.
Lãnh nhìn tôi căm ghét
Phải thôi. Cứ ghét đi. Ghét càng nhiều anh sẽ phải nhớ tôi càng nhiều. Tôi thề sẽ khiến anh điên cuồng yêu tôi để trả thù cho em trai đáng thương của tôi
-Cháu ngồi đi…
Phu nhân mỉm cười dịu dàng
-Chẵc không nhớ cô nhỉ?
-Dạ…phu nhân
-Gọi là cô Như được rồi.
-Dạ
-Lớn lên rồi. Xinh đẹp quá. Fanky thật sự hạnh phúc khi có đứa con gái như con
-Cô….
-Rất lâu rồi. Người giúp đỡ cô vào đam mê là Fanky. Chúng ta là bạn. Fanky nhờ cô chăm sóc cháu
-Bạn ạ?
Kiểu không tin nổi ấy. Người phụ nữ đó quen ba tôi cơ á? Ba là nhân vật nhỏ nhoi thôi mà??? Why?????
-Phải. Là bạn. Cháu đang có tính toán gì à? Muốn sử lý đẹp 1 người không khó. Nhưng đừng để mình bị thương. Cô không biết tại sao cháu làm thế với cô Liên kia. Nhưng hãy cẩn thận cô ta có cả 1 thế lực sau lưng
-Cô Như… Cháu..
-Không cần giải thích. Cháu cứ làm theo lý trí. Cứ điên cuồng thôi thanh xuân được mấy lần?
Như cười
Con gái Fanky nhưng mang tính cách quất cường của Y tá Lan. Mong sao con bé sẽ tốt hơn.
Vũng bùn hận thù. Rút ra cũng khó
Chỉ mong nó đủ tỉnh táo mà thôi
######$$$$$$$$#######
Lãnh đập phá mọi thứ trong phòng
Liên thì thút thít không thôi
-Anh à. Đừng như vậy nữa. Tại em … Huhu
-Là cô ta gây chuyện em sao phải nhận lỗi làm gì?
Lãnh gắt lên
Cục tức này anh nuốt không trôi. Cả vốn lẫn lời anh sẽ trả cô ta cả thể luôn
Được lắm Lucy!
Từ bé đến giờ có khi nào tôi tha cho ai?
Cô cứ chờ xem
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.