Chương 9
LeeHannie
12/03/2018
Chuyện ầm ĩ đương nhiên xảy ra sau đó
Ai cũng đứng về phía tớ vì tớ là gương mặt đại diện mới, người mới luôn được chú ý mà
Chị ta cũng luống cuống không thôi phân bua này không hết lời nhưng chả ai tin
Phải thôi.
Mắt thấy tai nghe thì tin kiểu gì?
Thư ký đắng kệ thư ký
Nhân viên khinh là việc của nhân viên
Mấy đứa trẻ chạy lại đỡ tôi
Cái Thư còn thừa thế lên tiếng át cáy người ta
-Tưởng bà chị thế nào hóa ra ghen tị cả với nhân viên mới. Nói cho chị biết có ghét tụi tôi thế nào cũng đừng có đụng vào người tụi này . Chị không có đủ tư cách!
-Chị không có. Là cô ta tự ngã. Hơn nữa chị không đẩy cô ta…chị cũng không ghét các em mà
-Đừng có giảo hoạt chúng tôi không mù.
Đại cũng góp vui bằng câu nói chất lượng cao
-Chị …chị… Thật sự thì….chị không….
Liên oan ức, nước mắt như mưa
Đầu gối tím bầm cũng đáng. Nhìn bộ dạng thảm thương của cô ta mà tớ hả hê vô cùng
-Im đi…đồ độc ác
Thư gắt nên
Thái độ máu lửa vô cùng
-Ầm ĩ cái gì? Các người rảnh quá hả?
Lãnh bước tới lên tiếng trấn át
-Mấy đứa đang lộng hành quá rồi đấy. Thư ký của tôi, cô cậu đừng có chỉ trích. Ngoài tôi không có ai có quyền mắng mỏ sỉ nhục cô ấy
Kẻ ngu cũng biết anh ta thiên vị ai.
-Phải. Các cậu không có quyền. Mau xin lỗi
Chi im lặng không lên tiếng bỗng phát ngôn một câu chả biết bên nào là bạn là thù
Liên có chỗ dựa lại càng làm tới
Công nhận nhìn đáng thương thật
-Chi à bọn này
-MAU XIN LỖI
Chi gằn tiếng
Dù ấm ức nhưng mấy đứa vẫn xin lỗi
-Coi như mọi chuyện xong. Giải tán
Lãnh hài lòng nói
-Anh. Chưa xong mà
Chi nhìn Lãnh lạnh lùng
Sự sắc sảo của cô em gái hằn trong mắt ông anh trai
Với Lãnh, em gái anh không chỉ giỏi mà còn rất giống với mẹ
Người phụ nữ quyền lực nhất showbiz
Đối với con bé anh còn có kính nể
-Người của em xin lỗi rồi. Anh cũng nên nói thư ký của mình cúi đầu xin lỗi đi
-Sao cơ?
-Người của em anh cũng không phải anh cũng không thể chịu ủy khuất. Ở đây ai có mắt đều thấy chẳng lẽ anh lại muốn công tư không phân minh?
Chi nói.
Giờ tớ mới hiểu lùi 1 bước để tiến 3 bước là như thế nào
Đúng là gặp phải cao thủ rồi
-Cái gì?
-Lãnh, em không có làm.
Liên hai mắt ngấn lệ nhìn anh, anh biết chứ. Chắc chắn là Liên bị con bé đó hãm hại
-Phải là tôi tự ngã. Mọi người đừng làm to chuyện
Phương Anh cúi đầu nhận phần sai giữa tâm bão
Ai cũng thông cảm cho nó. Phó tổng bảo vệ người yêu công tư bất phân minh
-Chị à, đã là người do em quản lý dù phó tổng đây cũng không có quyền làm hại. Gương mặt đại diện cho công ty không phải để đùa chơi vậy mà vì một thư ký nhỏ nhoi dám làm tổn hại đến lợi ích mà gương mặt đại diện mang lại. Nhịn cái gì thì nhịn làm tổn hại công ty em không cho phép. Còn ai muốn bênh vực kẻ không ra gì, muốn thể hiện thì xin mời ra khỏi công ty nhà họ Vương Bá.
BỐP!
Cánh tay hạ xuống khuôn mặt trắng nõn nà của em gái tê dại
Vương Bá Linh Chi siết chặt tay rồi thả lỏng
-Anh….
-Phó tổng. Anh lấy quyền gì đánh tôi?
-Đuổi việc cô ta ngay cho tôi.
Lãnh chỉ vào Võ Phương Anh ra lệnh. Chung quy chỉ tại cô ta.
Chi ngước lên.
Hay lắm. Vì một con đàn bà không ra gì anh đánh em gái mình. Vương Bá Lãnh anh thực rất anh hùng đấy
BỐP!
Một cái tát nữa vang lên đầy kinh ngạc
Bên má trái rát bỏng
Chỉ thấy nàng tóc vàng ôm lấy cô em gái còn đang chết chân chân nhìn anh
-Cô….
-Phó tổng. Không cần ang đuổi tôi cũng không muốn làm chung với loại người mất nhân tính như anh. Anh thật không có tình người. Con bé nói gì sai? Anh quyền cao chức trọng muốn làm gì thì làm sao? Chuyện đúng hay sai trong lòng anh tự biết anh gạt được chính anh chứ không gạt được lòng người đâu. Anh đánh em ấy có thất xót không? Hai người cùng máu mủ mà anh lỡ xuống tay sao?
-Chị, đủ rồi.
Chi níu tay tớ
Không nói. Không nói tớ sẽ bị công tân mà chết đấy
Cái con người này phải chửi vào mặt hắn
-Em gái anh còn khỏe mạnh anh không bảo vệ nó rồi có ngày anh sẽ hối hận. Giống như tôi bây giờ, nhìn em trai bị người ta đâm xe thành người thực vật cũng không làm gì được….
Liên giật thốt. Mồ hôi đầm đìa
Lỡ con nhóc đó điên mồm nói ra chuyện ấy cô phải làm sao
-Náo loạn đủ chưa? Có biết đây là đâu không?
Một giọng nữa trong trẻo vang lên
Người phụ nữ ấy hơn 40tuổi mặc một bộ quần áo giản dị nhưng không che mất vẻ quyền quý, người ấy vẫn giữ nét đẹp như 25-26 tuổi rất xinh đẹp
Người ấy rất giống Chi… Mái tóc đen nhánh phong thái cao ngạo , phong thái của kẻ đứng đầu
Hoàng Yến Như lạnh lùng quét mắt nhìn
Trong phút chốc cả can-tin yến ắng
Cô dừng lại trên người Liên. Người đàn bà này Liên sợ. Cô đứng nép sau lưng người yêu tránh đi
-Mẹ!
Lãnh hơi cúi đầu
-Anh lo mấy vụ này từ bao giờ thế?
Phía trên là Chi nhé.
Chap này dài ha m.n
Ai cũng đứng về phía tớ vì tớ là gương mặt đại diện mới, người mới luôn được chú ý mà
Chị ta cũng luống cuống không thôi phân bua này không hết lời nhưng chả ai tin
Phải thôi.
Mắt thấy tai nghe thì tin kiểu gì?
Thư ký đắng kệ thư ký
Nhân viên khinh là việc của nhân viên
Mấy đứa trẻ chạy lại đỡ tôi
Cái Thư còn thừa thế lên tiếng át cáy người ta
-Tưởng bà chị thế nào hóa ra ghen tị cả với nhân viên mới. Nói cho chị biết có ghét tụi tôi thế nào cũng đừng có đụng vào người tụi này . Chị không có đủ tư cách!
-Chị không có. Là cô ta tự ngã. Hơn nữa chị không đẩy cô ta…chị cũng không ghét các em mà
-Đừng có giảo hoạt chúng tôi không mù.
Đại cũng góp vui bằng câu nói chất lượng cao
-Chị …chị… Thật sự thì….chị không….
Liên oan ức, nước mắt như mưa
Đầu gối tím bầm cũng đáng. Nhìn bộ dạng thảm thương của cô ta mà tớ hả hê vô cùng
-Im đi…đồ độc ác
Thư gắt nên
Thái độ máu lửa vô cùng
-Ầm ĩ cái gì? Các người rảnh quá hả?
Lãnh bước tới lên tiếng trấn át
-Mấy đứa đang lộng hành quá rồi đấy. Thư ký của tôi, cô cậu đừng có chỉ trích. Ngoài tôi không có ai có quyền mắng mỏ sỉ nhục cô ấy
Kẻ ngu cũng biết anh ta thiên vị ai.
-Phải. Các cậu không có quyền. Mau xin lỗi
Chi im lặng không lên tiếng bỗng phát ngôn một câu chả biết bên nào là bạn là thù
Liên có chỗ dựa lại càng làm tới
Công nhận nhìn đáng thương thật
-Chi à bọn này
-MAU XIN LỖI
Chi gằn tiếng
Dù ấm ức nhưng mấy đứa vẫn xin lỗi
-Coi như mọi chuyện xong. Giải tán
Lãnh hài lòng nói
-Anh. Chưa xong mà
Chi nhìn Lãnh lạnh lùng
Sự sắc sảo của cô em gái hằn trong mắt ông anh trai
Với Lãnh, em gái anh không chỉ giỏi mà còn rất giống với mẹ
Người phụ nữ quyền lực nhất showbiz
Đối với con bé anh còn có kính nể
-Người của em xin lỗi rồi. Anh cũng nên nói thư ký của mình cúi đầu xin lỗi đi
-Sao cơ?
-Người của em anh cũng không phải anh cũng không thể chịu ủy khuất. Ở đây ai có mắt đều thấy chẳng lẽ anh lại muốn công tư không phân minh?
Chi nói.
Giờ tớ mới hiểu lùi 1 bước để tiến 3 bước là như thế nào
Đúng là gặp phải cao thủ rồi
-Cái gì?
-Lãnh, em không có làm.
Liên hai mắt ngấn lệ nhìn anh, anh biết chứ. Chắc chắn là Liên bị con bé đó hãm hại
-Phải là tôi tự ngã. Mọi người đừng làm to chuyện
Phương Anh cúi đầu nhận phần sai giữa tâm bão
Ai cũng thông cảm cho nó. Phó tổng bảo vệ người yêu công tư bất phân minh
-Chị à, đã là người do em quản lý dù phó tổng đây cũng không có quyền làm hại. Gương mặt đại diện cho công ty không phải để đùa chơi vậy mà vì một thư ký nhỏ nhoi dám làm tổn hại đến lợi ích mà gương mặt đại diện mang lại. Nhịn cái gì thì nhịn làm tổn hại công ty em không cho phép. Còn ai muốn bênh vực kẻ không ra gì, muốn thể hiện thì xin mời ra khỏi công ty nhà họ Vương Bá.
BỐP!
Cánh tay hạ xuống khuôn mặt trắng nõn nà của em gái tê dại
Vương Bá Linh Chi siết chặt tay rồi thả lỏng
-Anh….
-Phó tổng. Anh lấy quyền gì đánh tôi?
-Đuổi việc cô ta ngay cho tôi.
Lãnh chỉ vào Võ Phương Anh ra lệnh. Chung quy chỉ tại cô ta.
Chi ngước lên.
Hay lắm. Vì một con đàn bà không ra gì anh đánh em gái mình. Vương Bá Lãnh anh thực rất anh hùng đấy
BỐP!
Một cái tát nữa vang lên đầy kinh ngạc
Bên má trái rát bỏng
Chỉ thấy nàng tóc vàng ôm lấy cô em gái còn đang chết chân chân nhìn anh
-Cô….
-Phó tổng. Không cần ang đuổi tôi cũng không muốn làm chung với loại người mất nhân tính như anh. Anh thật không có tình người. Con bé nói gì sai? Anh quyền cao chức trọng muốn làm gì thì làm sao? Chuyện đúng hay sai trong lòng anh tự biết anh gạt được chính anh chứ không gạt được lòng người đâu. Anh đánh em ấy có thất xót không? Hai người cùng máu mủ mà anh lỡ xuống tay sao?
-Chị, đủ rồi.
Chi níu tay tớ
Không nói. Không nói tớ sẽ bị công tân mà chết đấy
Cái con người này phải chửi vào mặt hắn
-Em gái anh còn khỏe mạnh anh không bảo vệ nó rồi có ngày anh sẽ hối hận. Giống như tôi bây giờ, nhìn em trai bị người ta đâm xe thành người thực vật cũng không làm gì được….
Liên giật thốt. Mồ hôi đầm đìa
Lỡ con nhóc đó điên mồm nói ra chuyện ấy cô phải làm sao
-Náo loạn đủ chưa? Có biết đây là đâu không?
Một giọng nữa trong trẻo vang lên
Người phụ nữ ấy hơn 40tuổi mặc một bộ quần áo giản dị nhưng không che mất vẻ quyền quý, người ấy vẫn giữ nét đẹp như 25-26 tuổi rất xinh đẹp
Người ấy rất giống Chi… Mái tóc đen nhánh phong thái cao ngạo , phong thái của kẻ đứng đầu
Hoàng Yến Như lạnh lùng quét mắt nhìn
Trong phút chốc cả can-tin yến ắng
Cô dừng lại trên người Liên. Người đàn bà này Liên sợ. Cô đứng nép sau lưng người yêu tránh đi
-Mẹ!
Lãnh hơi cúi đầu
-Anh lo mấy vụ này từ bao giờ thế?
Phía trên là Chi nhé.
Chap này dài ha m.n
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.