Chương 26
LeeHannie
13/03/2018
#26
Tôi sung sướng ôm lấy ba, người đàn ông đảm đang nhà họ Võ. Ba hốc hác đi nhiều
Henry đang hồi phục rất nhanh sớm thôi cậu em trai của tôi sẽ về
-Ba, ba về luôn chứ?
-Còn chút việc ba phải giải quyết bên tiện đưa mẹ và em con đi gặp ông bà nội
Kiên vừa nấu nướng vừa trả lời
Con gái lớn, nên biết tự lập
-Ba. Con cũng muốn gặp ông bà nha. Ba thật thiên vị.
Tôi trề môi
Ba không biết đâu, con gái ba rất là bản lĩnh. Con rất mạnh mẽ..
-Con bé này. Còn chưa giải thích sao con lại tới làm phiền anh thế này
-Chú.. Chính xác là câu này.. Nó ăn không uống không ở không mà còn đam ra thị oai với cháu. Chú… Phải xử con nhím dị này
Hải đang nhai nhóp nhép bỏng ngô cũng bật lên kể tội
-Ba là ổng đầy đọa con…con phải dọn dẹp nhà cửa cửa, nấu nướng, giặt giũ phơi đồ…ba con rất cực nga
-cái con bé này…ra ngoài cho tôi dọn cơm.
Ông Kiên mắng yêu. Nhím là đứa bé ngoan, đôi lúc bướng bỉnh nhưng rất dễ bảo
Phương Anh được gặp ba đã rất vui vẻ, dù ngắn ngủi nhưng đã nghĩ gia đình sẽ được đoàn tụ nay mai thôi là tấm lòng của con bé đã hạnh phúc lắm rồi
#################
Tôi có 2 ngày bình yên. Vừa tiễn ba ra sân bay xong về trường liền có chuyện
Nguyễn Phương Liên cô ta điên rồi sao?
-Chị biết chị có lỗi nhưng chị xin em…con chị không thể sinh ra mà không có bố. Chị cầu xin em…chị cắn rơm cắn cỏ chị lạy em…chị xin em buông tha cho anh Lãnh…
Wow…. Chị ấy năn nỉ đau lòng khóc lóc van xin như thật ý.
Từ kẻ đi cắm sừng bạn trai lại biến thành kẻ bị cướp người yêu . Hay! Nguyễn Phương Liên không đi làm diễn viên thật quá phí tài năng
-Chị khóc xong chưa?
Tôi hỏi.
Liên càng khóc to
Liên gào đến khản cổ. Các bạn học sinh xem rất đồng cảm
Từ một học sinh chả ai biết giờ tôi còn được lên trang trường cơ
-Chị thật vô liêm sỉ nhỉ?
Chi bước lại gần.
Thư cũng bước tới con bé mới gọi điện facetime với Henry, cậu trai khỏe gớm rồi nhưng nhìn vẫn gầy guộc lắm. Nhờ ơn con mụ này mà người ta mới phải xa nhau
-Chị Liên có thai à? Thai của ai thế?
Thư ngồi xuống trước mặt Liên
-Đương nhiên là của anh …anh Lãnh rồi…
Liên ngập ngừng
-Chị biết các em không thích chị…nhưng con chị nó vô tội…chỉ vì mọi người thích Phương Anh nên không thích con chị sao? Nó là giọt máu nhà Vương Bá mà…chị đã vứt bỏ hết tự trọng mà đến cầu xin…
-Chị…cầu sai chỗ rồi. Không phải là đến chỗ Vương Bá Huyên hay sao?
Nghe tôi nói vậy Liên vật vã ra đất
Ôi mẹ ơi. Chị gái này thật giỏi ăn vạ
-Vì em nên anh ấy đã nói đến một người quét dọn của nhà họ Vương Bá chị cũng không bằng….chị không vần danh phận. Chị chỉ muốn đứa bé trong bụng chị được nhận tổ quy tông
Bên cạnh bao nhiêu tiếng xì xào…
-Hóa ra phó tổng Vương lại khốn nạn như vậy
-Mất hết nhân tính….
-Thật đáng thương
-Cái bạn kia thật là … Phá hoại hạnh phúc của người ta. Nhìn mặt đã biết là con giáp thứ 13 rồi
Buồn ghê nhỉ…
Tôi có nên diễn cùng chị ta cho vui không nhỉ?
-Chị…chị đang làm trò mèo sao? Chị khiến mọi người nghĩ em là con giáp thứ 13 ư??? Chẳng phải em và anh ấy quen nhau từ nhỏ sao? Chị có tư cách gì nói em xen vào???tình cảm có thể miễn cưỡng được hay sao? Chị hại em trai em suýt chút thành người thực vật…ba dượng của chị còn tính sàm sỡ em…chị à…chị là người bị hại? Vậy em là gì???? Mọi người đều thông cảm cho chị ai thông cảm cho em đây????
Nhìn Võ Phương Anh khóc mà mọi người não nề
Đấy diễn nữa đi. Chị đây chấp hết
Nào còn chiêu gì thì ra nốt đi…
-Chị….không có mà….nhưng giờ chị có thai rồi…
-Đứa trẻ đó đâu phải của tôi. Tôi nhớ tôi đâu có quá giới hạn với cô. Đứa trẻ có khi là của ông bố dượng của cô đấy. Tôi cảnh cáo cô còn gây sự với bạn gái tôi , tôi sẽ không khách khí với cô đâu
Người đó xuất hiện như nam thần
Nắng mai rực rỡ thiêu đốt trái tim bao nhiêu thiếu nữ
Tôi sung sướng ôm lấy ba, người đàn ông đảm đang nhà họ Võ. Ba hốc hác đi nhiều
Henry đang hồi phục rất nhanh sớm thôi cậu em trai của tôi sẽ về
-Ba, ba về luôn chứ?
-Còn chút việc ba phải giải quyết bên tiện đưa mẹ và em con đi gặp ông bà nội
Kiên vừa nấu nướng vừa trả lời
Con gái lớn, nên biết tự lập
-Ba. Con cũng muốn gặp ông bà nha. Ba thật thiên vị.
Tôi trề môi
Ba không biết đâu, con gái ba rất là bản lĩnh. Con rất mạnh mẽ..
-Con bé này. Còn chưa giải thích sao con lại tới làm phiền anh thế này
-Chú.. Chính xác là câu này.. Nó ăn không uống không ở không mà còn đam ra thị oai với cháu. Chú… Phải xử con nhím dị này
Hải đang nhai nhóp nhép bỏng ngô cũng bật lên kể tội
-Ba là ổng đầy đọa con…con phải dọn dẹp nhà cửa cửa, nấu nướng, giặt giũ phơi đồ…ba con rất cực nga
-cái con bé này…ra ngoài cho tôi dọn cơm.
Ông Kiên mắng yêu. Nhím là đứa bé ngoan, đôi lúc bướng bỉnh nhưng rất dễ bảo
Phương Anh được gặp ba đã rất vui vẻ, dù ngắn ngủi nhưng đã nghĩ gia đình sẽ được đoàn tụ nay mai thôi là tấm lòng của con bé đã hạnh phúc lắm rồi
#################
Tôi có 2 ngày bình yên. Vừa tiễn ba ra sân bay xong về trường liền có chuyện
Nguyễn Phương Liên cô ta điên rồi sao?
-Chị biết chị có lỗi nhưng chị xin em…con chị không thể sinh ra mà không có bố. Chị cầu xin em…chị cắn rơm cắn cỏ chị lạy em…chị xin em buông tha cho anh Lãnh…
Wow…. Chị ấy năn nỉ đau lòng khóc lóc van xin như thật ý.
Từ kẻ đi cắm sừng bạn trai lại biến thành kẻ bị cướp người yêu . Hay! Nguyễn Phương Liên không đi làm diễn viên thật quá phí tài năng
-Chị khóc xong chưa?
Tôi hỏi.
Liên càng khóc to
Liên gào đến khản cổ. Các bạn học sinh xem rất đồng cảm
Từ một học sinh chả ai biết giờ tôi còn được lên trang trường cơ
-Chị thật vô liêm sỉ nhỉ?
Chi bước lại gần.
Thư cũng bước tới con bé mới gọi điện facetime với Henry, cậu trai khỏe gớm rồi nhưng nhìn vẫn gầy guộc lắm. Nhờ ơn con mụ này mà người ta mới phải xa nhau
-Chị Liên có thai à? Thai của ai thế?
Thư ngồi xuống trước mặt Liên
-Đương nhiên là của anh …anh Lãnh rồi…
Liên ngập ngừng
-Chị biết các em không thích chị…nhưng con chị nó vô tội…chỉ vì mọi người thích Phương Anh nên không thích con chị sao? Nó là giọt máu nhà Vương Bá mà…chị đã vứt bỏ hết tự trọng mà đến cầu xin…
-Chị…cầu sai chỗ rồi. Không phải là đến chỗ Vương Bá Huyên hay sao?
Nghe tôi nói vậy Liên vật vã ra đất
Ôi mẹ ơi. Chị gái này thật giỏi ăn vạ
-Vì em nên anh ấy đã nói đến một người quét dọn của nhà họ Vương Bá chị cũng không bằng….chị không vần danh phận. Chị chỉ muốn đứa bé trong bụng chị được nhận tổ quy tông
Bên cạnh bao nhiêu tiếng xì xào…
-Hóa ra phó tổng Vương lại khốn nạn như vậy
-Mất hết nhân tính….
-Thật đáng thương
-Cái bạn kia thật là … Phá hoại hạnh phúc của người ta. Nhìn mặt đã biết là con giáp thứ 13 rồi
Buồn ghê nhỉ…
Tôi có nên diễn cùng chị ta cho vui không nhỉ?
-Chị…chị đang làm trò mèo sao? Chị khiến mọi người nghĩ em là con giáp thứ 13 ư??? Chẳng phải em và anh ấy quen nhau từ nhỏ sao? Chị có tư cách gì nói em xen vào???tình cảm có thể miễn cưỡng được hay sao? Chị hại em trai em suýt chút thành người thực vật…ba dượng của chị còn tính sàm sỡ em…chị à…chị là người bị hại? Vậy em là gì???? Mọi người đều thông cảm cho chị ai thông cảm cho em đây????
Nhìn Võ Phương Anh khóc mà mọi người não nề
Đấy diễn nữa đi. Chị đây chấp hết
Nào còn chiêu gì thì ra nốt đi…
-Chị….không có mà….nhưng giờ chị có thai rồi…
-Đứa trẻ đó đâu phải của tôi. Tôi nhớ tôi đâu có quá giới hạn với cô. Đứa trẻ có khi là của ông bố dượng của cô đấy. Tôi cảnh cáo cô còn gây sự với bạn gái tôi , tôi sẽ không khách khí với cô đâu
Người đó xuất hiện như nam thần
Nắng mai rực rỡ thiêu đốt trái tim bao nhiêu thiếu nữ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.