Chương 27
LeeHannie
13/03/2018
#27
Trung tâm của rắc rối đây rồi. Hắn còn đến tận đây cơ à.
-Em yêu em không cần lo lắng, loại đàn bà này không xứng đáng nói chuyện với em. Cô ta quyến rũ anh không được liền nói là có con với anh, em phải tin anh
Ôi mèng ơi.
Hắn đang lau nước mắt cho tôi trước mặt bàn dân thiên hạ đấy các bạn ạ. Diễn xuất sắc
Hẳn là lãng phí tài năng xuất chúng này nền điện ảnh nước nhà đã rất đau lòng
-Vương Bá Lãnh, chúng ta nên dừng lại đi…cái mác tiểu tam này tôi gánh không được. Cái gì mà yêu tôi suốt đời. Giả tạo cả thôi
Anh chị em xung quanh cảm thông cho cô bạn bé nhỏ
-anh sao anh lại đối với em như vậy?Mẹ con em chết cho anh xem….
Liên hận uất hét lên
-cô chết thử coi. Cái hồ kia cũng sâu đấy nhẩy đi. Tôi đứng đây xem cô có dám nhảy không?
Vương Bá Lãnh nhếch môi
Hắn lại hiểu Liên quá mà
Cô ta nhát chết chỉ dám nói mồm cho vui thôi. Chết á…cô ta mà dám hắn dám gọi cô ta là bà luôn đấy
-Anh nhẫn tâm nhìn em chết sao?
Liên đau lòng chất vấn
-Tôi dám chứ. Tôi chỉ sợ người yêu tôi chết thôi…chứ cái loại người đến cha dượng cũng có thể chơi trò tình thú thì tôi muốn cứu cũng không được. Phương Anh, anh biết là em chịu nhiều ủy khuất chỉ vì người này gây sóng gió nhưng em tin anh đi. Chúng ta mới là trời sinh một đôi.
Tôi muốn tụt huyết áp quá…cái gì mà trời sinh…không phải oan gia hay sao? Cái người kia nói dối không biết ngượng mồm
Chi và Thư nhìn nhau cười tủm tỉm.
Anh trai. Hay lắm…quả thực hai người chính là trời sinh một cặp…oan gia… Thành thanh mai trúc mã
Liên uất ức nhìn cặp đôi đang nhìn nhau âu yếm
Cô đúng là sai. Nhưng ngoài Dượng thì cô ta vẫn yêu thích Vương Bá Lãnh nhất. Hắn đẹp trai, chuẩn mực gia thế tốt lại nhiều tiền…bỏ hắn Liên không làm được
-Em hận anh…Vương Bá Lãnh. Cả cuộc đời của em đều hận anh
Liên chạy đi. Cảnh này động lòng người vô cùng
Đám đông cũng tản ra. Ai mà dám lời ra tiếng vào nhà họ Vương Bá kia chứ. Một mình Vương Bá Linh Chi là đủ cân cả cái trường này rồi
Tôi chán. Hết trò rồi…
-Hết kịch. Chúc mừng các bạn diễn xuất rất tốt dù không có kịch bản. Nam chính anh thật là xuất chúng
Nhìn con bé cười thích thú, bướng bỉnh như vậy quả thật là một con người thú vị
-Ờ….mà dạo gần đây không thấy anh Hiếu nhỉ?
Thư nhíu mày. Chả phải ổng đang theo đuổi người nào đó sao.
Lãnh tỉnh bơ. Tiêu diệt đối thủ là trách nhiệm và nghĩa vụ của một người “chồng” tương lai
Hắn không làm sai cũng chả làm gì quá đáng chỉ kêu gọi anh họ theo bác nhà đi khảo sát thôi.
Mẹ của các con của hắn đủ rắc rối rồi hắn không muốn lo nghĩ về mấy người nhăm nhe muốn cướp vợ hắn nữa
Haijjz…thông cảm cho người ta nha vợ tương lai, anh già rồi không muốn chạy nong nhong như mấy thằng trẩu tre đâu…mất mặt lắm.
Chi huých anh trai một cái rõ đau
-Anh hay lắm. Tôi về qua nhà đi em với anh nói chuyện.
Lãnh cười cười với cô em tinh quái, ghé tai bé nói nhỏ
-Không được đâu người ta còn bận vun đắp tình cảm
Khuôn mặt phởn quá thể của phó tổng làm dân tình nổi gai ốc
Lúc đi qua tôi còn cố gắng nháy mắt nói nhỏ
-Người yêu ơi nhớ qua nhé, tối nay anh chờ
Đê mờ…nếu có thể tôi sẽ cho hắn úp cái bản mặt vào nồi nước sôi
Ngứa cả mắt.
Khởi đầu mới óng ả thanh tao…không cần luật lệ…
Không điều cấm nào ngăn được ông phó tổng đang rung rinh vì chữ tình
Bỏ hết gánh nặng.
Mình cùng đi…cùng hành hạ cuộc đời nhau nhé con nhím ngốc
Trung tâm của rắc rối đây rồi. Hắn còn đến tận đây cơ à.
-Em yêu em không cần lo lắng, loại đàn bà này không xứng đáng nói chuyện với em. Cô ta quyến rũ anh không được liền nói là có con với anh, em phải tin anh
Ôi mèng ơi.
Hắn đang lau nước mắt cho tôi trước mặt bàn dân thiên hạ đấy các bạn ạ. Diễn xuất sắc
Hẳn là lãng phí tài năng xuất chúng này nền điện ảnh nước nhà đã rất đau lòng
-Vương Bá Lãnh, chúng ta nên dừng lại đi…cái mác tiểu tam này tôi gánh không được. Cái gì mà yêu tôi suốt đời. Giả tạo cả thôi
Anh chị em xung quanh cảm thông cho cô bạn bé nhỏ
-anh sao anh lại đối với em như vậy?Mẹ con em chết cho anh xem….
Liên hận uất hét lên
-cô chết thử coi. Cái hồ kia cũng sâu đấy nhẩy đi. Tôi đứng đây xem cô có dám nhảy không?
Vương Bá Lãnh nhếch môi
Hắn lại hiểu Liên quá mà
Cô ta nhát chết chỉ dám nói mồm cho vui thôi. Chết á…cô ta mà dám hắn dám gọi cô ta là bà luôn đấy
-Anh nhẫn tâm nhìn em chết sao?
Liên đau lòng chất vấn
-Tôi dám chứ. Tôi chỉ sợ người yêu tôi chết thôi…chứ cái loại người đến cha dượng cũng có thể chơi trò tình thú thì tôi muốn cứu cũng không được. Phương Anh, anh biết là em chịu nhiều ủy khuất chỉ vì người này gây sóng gió nhưng em tin anh đi. Chúng ta mới là trời sinh một đôi.
Tôi muốn tụt huyết áp quá…cái gì mà trời sinh…không phải oan gia hay sao? Cái người kia nói dối không biết ngượng mồm
Chi và Thư nhìn nhau cười tủm tỉm.
Anh trai. Hay lắm…quả thực hai người chính là trời sinh một cặp…oan gia… Thành thanh mai trúc mã
Liên uất ức nhìn cặp đôi đang nhìn nhau âu yếm
Cô đúng là sai. Nhưng ngoài Dượng thì cô ta vẫn yêu thích Vương Bá Lãnh nhất. Hắn đẹp trai, chuẩn mực gia thế tốt lại nhiều tiền…bỏ hắn Liên không làm được
-Em hận anh…Vương Bá Lãnh. Cả cuộc đời của em đều hận anh
Liên chạy đi. Cảnh này động lòng người vô cùng
Đám đông cũng tản ra. Ai mà dám lời ra tiếng vào nhà họ Vương Bá kia chứ. Một mình Vương Bá Linh Chi là đủ cân cả cái trường này rồi
Tôi chán. Hết trò rồi…
-Hết kịch. Chúc mừng các bạn diễn xuất rất tốt dù không có kịch bản. Nam chính anh thật là xuất chúng
Nhìn con bé cười thích thú, bướng bỉnh như vậy quả thật là một con người thú vị
-Ờ….mà dạo gần đây không thấy anh Hiếu nhỉ?
Thư nhíu mày. Chả phải ổng đang theo đuổi người nào đó sao.
Lãnh tỉnh bơ. Tiêu diệt đối thủ là trách nhiệm và nghĩa vụ của một người “chồng” tương lai
Hắn không làm sai cũng chả làm gì quá đáng chỉ kêu gọi anh họ theo bác nhà đi khảo sát thôi.
Mẹ của các con của hắn đủ rắc rối rồi hắn không muốn lo nghĩ về mấy người nhăm nhe muốn cướp vợ hắn nữa
Haijjz…thông cảm cho người ta nha vợ tương lai, anh già rồi không muốn chạy nong nhong như mấy thằng trẩu tre đâu…mất mặt lắm.
Chi huých anh trai một cái rõ đau
-Anh hay lắm. Tôi về qua nhà đi em với anh nói chuyện.
Lãnh cười cười với cô em tinh quái, ghé tai bé nói nhỏ
-Không được đâu người ta còn bận vun đắp tình cảm
Khuôn mặt phởn quá thể của phó tổng làm dân tình nổi gai ốc
Lúc đi qua tôi còn cố gắng nháy mắt nói nhỏ
-Người yêu ơi nhớ qua nhé, tối nay anh chờ
Đê mờ…nếu có thể tôi sẽ cho hắn úp cái bản mặt vào nồi nước sôi
Ngứa cả mắt.
Khởi đầu mới óng ả thanh tao…không cần luật lệ…
Không điều cấm nào ngăn được ông phó tổng đang rung rinh vì chữ tình
Bỏ hết gánh nặng.
Mình cùng đi…cùng hành hạ cuộc đời nhau nhé con nhím ngốc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.