Chương 4
LeeHannie
10/03/2018
Mưa bão mấy ngày hôm nay khiến việc đi học trở lên khó khăn hơn rất nhiều
Henry ghét trời mưa… Mưa ở Hà Nội rất dễ bị lụt. Phải nói về việc tiêu thoát nước ở Hà Nội khá là kém
Đứng trước khoa công nghệ Linh Chi nhìn thấy cô chị lớp 12C1 đang vuốt vuốt mái tóc vàng bị dính nước
Màu óng ánh của mái tóc vàng khác hẳn với mái tóc đen huyền bí. Thương hiệu của nhà họ Hoàng
Hôm trước Chi đến công ty bắt gặp cảnh tình tứ của anh trai và bà Phương Liên
Chuyện tình thư ký với giám đốc cơ à. Lãng mạn nhỉ? Nhưng không phá thì hơi phí.
Cùng là nền đàn bà con gái với nhau. Chị Liên là loại người gì Chi lại không rõ sao?
Chị đã quyết trèo cao thì em cũng sẽ cho chị biết ngã đau như thế nào.
-Em muốn tham gia câu lạc bộ công nghệ thông tin à?
Hiếu mỉm cười thân thiện
-không. Tôi chỉ đứng trú mưa thôi. Tôi học lớp cậu. Không phải đàn em
Thực ra thì tớ chỉ biết mặt thôi chứ không biết tên cậu ấy. Nếu biết cậu ta là Vương Bá Hiếu tớ sẽ không rước họa vào thân
-Vậy sao? Sao tớ chưa gặp cậu bao giờ?
Hiếu nhắn mày. Một bạn nữ ngoại quốc trong lớp sao Hiếu lại không biết cơ chứ
-Tôi là người mới chuyển tới đây. Xin phép tôi đi trước.
-Cậu tên gì? Chúng ta có thể làm bạn không?
-Không .cám ơn
Tớ vừa đi vừa đáp
Không có ai xứng làm bạn với tớ cả. Thế giới này chỉ có 1 mình tớ với công nghệ thông tin là tri kỷ thôi.
Vừa về đến nhà đã thấy nhà cửa ngổn ngang
Tự nhiên tớ cảm giác như gặp phải chuyện gì rồi
Trong nhà….
Hơi ấm …. Nó nhạt nhẽo quá
Tiếng chuông điện thoại đứt quãng làm tớ lạnh người
Mẹ gọi
Henry bị tai nạn. Đang phẫu thuật
Nguy hiểm
Bác sĩ nói gia đình hãy chuẩn bị tinh thần trước
Tớ sốc
Thực sự sốc tận óc
Tại sao? Thằng em trai của tớ mới gặp nó ban sáng kia mà
Tại sao?
-Mẹ. Con sẽ tới
Tớ cup điện thoại ngay lập tức bắt xe đến bệnh viện
Nước mắt chẳng thể nào rơi cho nổi
Mẹ òa khóc, ba suy sụp đến kiệt quệ.
12 tiếng phẫu thuật chưa có kết quả
Henry nằm bất động trên giường, trên người nó bao nhiêu là dây ống chằng chịt. Em trai đáng thương của tớ
Hẳn nó đau lắm
Kẻ gây tai nạn kia còn bỏ trốn
Công lý ở đâu? Đạo lý ở đâu.
Hắn có trốn tớ cũng quyết đưa hắn ra ánh sáng
Tên khốn kiếp
*********
Trong đêm ấy
Có 1 tâm hồn dũng cảm bước ra thế giới bên ngoài mà tìm kiếm sự thật
-Tính thế nào?
Hải dựa lưng vào tường hỏi. Ánh mắt hướng về cô bé đeo kính xinh xắn đối diện
-Kẻ thù của địch chính là bạn chúng ta.
Linh Chi mỉm cười
Đối với người đó.
Đã đến lúc để tháo mặt nạ xuống rồi
Nguyễn phương Liên
(phía trên là minh họa của bạn liên nhé)
Henry ghét trời mưa… Mưa ở Hà Nội rất dễ bị lụt. Phải nói về việc tiêu thoát nước ở Hà Nội khá là kém
Đứng trước khoa công nghệ Linh Chi nhìn thấy cô chị lớp 12C1 đang vuốt vuốt mái tóc vàng bị dính nước
Màu óng ánh của mái tóc vàng khác hẳn với mái tóc đen huyền bí. Thương hiệu của nhà họ Hoàng
Hôm trước Chi đến công ty bắt gặp cảnh tình tứ của anh trai và bà Phương Liên
Chuyện tình thư ký với giám đốc cơ à. Lãng mạn nhỉ? Nhưng không phá thì hơi phí.
Cùng là nền đàn bà con gái với nhau. Chị Liên là loại người gì Chi lại không rõ sao?
Chị đã quyết trèo cao thì em cũng sẽ cho chị biết ngã đau như thế nào.
-Em muốn tham gia câu lạc bộ công nghệ thông tin à?
Hiếu mỉm cười thân thiện
-không. Tôi chỉ đứng trú mưa thôi. Tôi học lớp cậu. Không phải đàn em
Thực ra thì tớ chỉ biết mặt thôi chứ không biết tên cậu ấy. Nếu biết cậu ta là Vương Bá Hiếu tớ sẽ không rước họa vào thân
-Vậy sao? Sao tớ chưa gặp cậu bao giờ?
Hiếu nhắn mày. Một bạn nữ ngoại quốc trong lớp sao Hiếu lại không biết cơ chứ
-Tôi là người mới chuyển tới đây. Xin phép tôi đi trước.
-Cậu tên gì? Chúng ta có thể làm bạn không?
-Không .cám ơn
Tớ vừa đi vừa đáp
Không có ai xứng làm bạn với tớ cả. Thế giới này chỉ có 1 mình tớ với công nghệ thông tin là tri kỷ thôi.
Vừa về đến nhà đã thấy nhà cửa ngổn ngang
Tự nhiên tớ cảm giác như gặp phải chuyện gì rồi
Trong nhà….
Hơi ấm …. Nó nhạt nhẽo quá
Tiếng chuông điện thoại đứt quãng làm tớ lạnh người
Mẹ gọi
Henry bị tai nạn. Đang phẫu thuật
Nguy hiểm
Bác sĩ nói gia đình hãy chuẩn bị tinh thần trước
Tớ sốc
Thực sự sốc tận óc
Tại sao? Thằng em trai của tớ mới gặp nó ban sáng kia mà
Tại sao?
-Mẹ. Con sẽ tới
Tớ cup điện thoại ngay lập tức bắt xe đến bệnh viện
Nước mắt chẳng thể nào rơi cho nổi
Mẹ òa khóc, ba suy sụp đến kiệt quệ.
12 tiếng phẫu thuật chưa có kết quả
Henry nằm bất động trên giường, trên người nó bao nhiêu là dây ống chằng chịt. Em trai đáng thương của tớ
Hẳn nó đau lắm
Kẻ gây tai nạn kia còn bỏ trốn
Công lý ở đâu? Đạo lý ở đâu.
Hắn có trốn tớ cũng quyết đưa hắn ra ánh sáng
Tên khốn kiếp
*********
Trong đêm ấy
Có 1 tâm hồn dũng cảm bước ra thế giới bên ngoài mà tìm kiếm sự thật
-Tính thế nào?
Hải dựa lưng vào tường hỏi. Ánh mắt hướng về cô bé đeo kính xinh xắn đối diện
-Kẻ thù của địch chính là bạn chúng ta.
Linh Chi mỉm cười
Đối với người đó.
Đã đến lúc để tháo mặt nạ xuống rồi
Nguyễn phương Liên
(phía trên là minh họa của bạn liên nhé)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.