Chương 7
LeeHannie
12/03/2018
Ba vừa gọi bảo tớ đến chỗ mẹ lấy ít giấy tờ lo visa
Vừa tới nơi đã nghe tiếng om sòm bên trong. Người con gái trẻ đang mắng sa sả vào mặt mẹ Lan bên cạnh cô ta là một người đàn ông chừng 35-40 tuổi đang nhếch mép khinh thường
-Bà bị thiểu năng à? Sao bà dám làm rơi túi sách của tôi. Bà có biết nó đáng giá bao nhiêu không?
-Tôi xin lỗi cô. Nếu hỏng thì tôi sẽ đền cho cô được không?
Mẹ Lan khổ sở
Dạo này xuống tinh thần, mệt mỏi lại lo lắng nhiều nên mới không để ý va vao người ta
-Đền, bà đền nổi sao? Cái túi này chỉ có mỗi chiếc thôi. Bà đền bù cho tôi nổi sao?
-Tôi..
-Tôi cái gì? Đồ bẩn thỉu
Liên tăng xông. Cái túi NG số lượng có hạn… Mãi Lãnh mới mua cho cô, bà điên này. Mắt chả mũi
-Này chị kia! Chị ăn nói cho cẩn thận. Sao chị dám xỉ nhục người khác như vậy?
Tớ hét lên
-Nhím à….
-Có va chút nà chị làm như bị chọc tiết thế. Đây là bệnh viện không phải cái chợ , chị cư sử như đứa vô văn hóa như vậy sao? Người ta ngang bằng tuổi mẹ chị mà chị mà chị hét vào mặt người lớn như thế. Chị không biết tự trọng à?
-Con điên, mày cút ra. Đéo phải chuyện của mày.
-Tôi cứ thích quản đấy! Chị nghĩ mình là ai?
-Con ranh này…
Liên dơ tay định tát cho con nhóc xấc láo kia phát thì bị ngăn lại
Tớ cũng sững cả người
-Thằng Lãnh có biết cô cũng giống phường bán cá bán thịt ngoài chợ như thế này không?
Hải hất tay Liên ra nói , trong khi Liên còn đang luống cuống thì ông bố dượng nhanh hơn liền đẩy vai cô tính chuồn
-Con gái à, thôi… Muộn rồi về thôi
Hai cha con nhà người ta đi khuất Hải mới thở phào
-Cô không sao chứ? Mày nữa. Hôm nay ăn nhầm C…ứt hay sao mà sủa ra tiếng người thế?
-Cô không sao? Hải đến thăm Henry à? Vào đây con
-Anh quen cô ta à?
Tớ hỏi
Sau lần bị giáo huấn tớ phải sửa lại cách gọi lão anh họ… Lần đầu xuất hiện ý tớ gọi lão Hải bằng mày mà…
-Không quen lắm. Nó là người yêu bạn tao.
-Bạn?
-Mày gặp rồi đấy. Hôm mày học hụt ý. Con đấy tên là Liên bạn gái thằng Lãnh tổng giám đốc vương thị đấy
-Bạn gái….?
-Ừ. Con đấy cáo lắm trước mặt thằng Lãnh thì dịu dàng hiền thục. Sau lưng thì như con chó sủa bậy ý.
-Mẹ, mẹ lấy giấy tờ cho con đi, con mang tới cho Papa
Tớ nói
Hải nhìn tớ nhíu mày
Lão anh tớ cáo già lắm dụ ý của tớ chắc chắn lão cũng đoán được vài phần
-Mày muốn nói gì với anh?
Hải hỏi. Với con em họ dị hợm đang thay đổi theo thời đại này thì tốt nhất hỏi thẳng luôn
-Cô ta là hung thủ đã khiến cho Henry ra như thế này.
-Cái gì?
Hải gần như hét lên
-Không đủ chứng cứ. Cô ta đang dựa vào cái gốc cổ thụ bạn anh. Hải… Giúp em !
-Mày muốn làm gì?
-Bằng mọi giá. Tên đàn ông đó em sẽ đoạt khỏi cô ta. Sẽ cho cô ta nếm mùi đau đến không thở nổi.
-Nhím. Mày điên à? Thằng đó không phải dễ dây đâu.
Hải cả kinh. Con em họ anh….từ bao giờ lại lên giã tâm như thế?
Hận!x
Sặc một mùi thù hận
Sảy ra chuyện gì mà con người nó đã thay đổi đến nhường ấy
Vừa tới nơi đã nghe tiếng om sòm bên trong. Người con gái trẻ đang mắng sa sả vào mặt mẹ Lan bên cạnh cô ta là một người đàn ông chừng 35-40 tuổi đang nhếch mép khinh thường
-Bà bị thiểu năng à? Sao bà dám làm rơi túi sách của tôi. Bà có biết nó đáng giá bao nhiêu không?
-Tôi xin lỗi cô. Nếu hỏng thì tôi sẽ đền cho cô được không?
Mẹ Lan khổ sở
Dạo này xuống tinh thần, mệt mỏi lại lo lắng nhiều nên mới không để ý va vao người ta
-Đền, bà đền nổi sao? Cái túi này chỉ có mỗi chiếc thôi. Bà đền bù cho tôi nổi sao?
-Tôi..
-Tôi cái gì? Đồ bẩn thỉu
Liên tăng xông. Cái túi NG số lượng có hạn… Mãi Lãnh mới mua cho cô, bà điên này. Mắt chả mũi
-Này chị kia! Chị ăn nói cho cẩn thận. Sao chị dám xỉ nhục người khác như vậy?
Tớ hét lên
-Nhím à….
-Có va chút nà chị làm như bị chọc tiết thế. Đây là bệnh viện không phải cái chợ , chị cư sử như đứa vô văn hóa như vậy sao? Người ta ngang bằng tuổi mẹ chị mà chị mà chị hét vào mặt người lớn như thế. Chị không biết tự trọng à?
-Con điên, mày cút ra. Đéo phải chuyện của mày.
-Tôi cứ thích quản đấy! Chị nghĩ mình là ai?
-Con ranh này…
Liên dơ tay định tát cho con nhóc xấc láo kia phát thì bị ngăn lại
Tớ cũng sững cả người
-Thằng Lãnh có biết cô cũng giống phường bán cá bán thịt ngoài chợ như thế này không?
Hải hất tay Liên ra nói , trong khi Liên còn đang luống cuống thì ông bố dượng nhanh hơn liền đẩy vai cô tính chuồn
-Con gái à, thôi… Muộn rồi về thôi
Hai cha con nhà người ta đi khuất Hải mới thở phào
-Cô không sao chứ? Mày nữa. Hôm nay ăn nhầm C…ứt hay sao mà sủa ra tiếng người thế?
-Cô không sao? Hải đến thăm Henry à? Vào đây con
-Anh quen cô ta à?
Tớ hỏi
Sau lần bị giáo huấn tớ phải sửa lại cách gọi lão anh họ… Lần đầu xuất hiện ý tớ gọi lão Hải bằng mày mà…
-Không quen lắm. Nó là người yêu bạn tao.
-Bạn?
-Mày gặp rồi đấy. Hôm mày học hụt ý. Con đấy tên là Liên bạn gái thằng Lãnh tổng giám đốc vương thị đấy
-Bạn gái….?
-Ừ. Con đấy cáo lắm trước mặt thằng Lãnh thì dịu dàng hiền thục. Sau lưng thì như con chó sủa bậy ý.
-Mẹ, mẹ lấy giấy tờ cho con đi, con mang tới cho Papa
Tớ nói
Hải nhìn tớ nhíu mày
Lão anh tớ cáo già lắm dụ ý của tớ chắc chắn lão cũng đoán được vài phần
-Mày muốn nói gì với anh?
Hải hỏi. Với con em họ dị hợm đang thay đổi theo thời đại này thì tốt nhất hỏi thẳng luôn
-Cô ta là hung thủ đã khiến cho Henry ra như thế này.
-Cái gì?
Hải gần như hét lên
-Không đủ chứng cứ. Cô ta đang dựa vào cái gốc cổ thụ bạn anh. Hải… Giúp em !
-Mày muốn làm gì?
-Bằng mọi giá. Tên đàn ông đó em sẽ đoạt khỏi cô ta. Sẽ cho cô ta nếm mùi đau đến không thở nổi.
-Nhím. Mày điên à? Thằng đó không phải dễ dây đâu.
Hải cả kinh. Con em họ anh….từ bao giờ lại lên giã tâm như thế?
Hận!x
Sặc một mùi thù hận
Sảy ra chuyện gì mà con người nó đã thay đổi đến nhường ấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.