Chương 6
LeeHannie
12/03/2018
Tớ đã hoàn toàn nhầm về cách nhận định của mình về Chi. Em ấy chính
là một con người nguy hiểm thuộc dạng như ông trùm phát xít Đức Hitler
Rất kinh khủng
Ngày đầu tiên cả nhóm họp tại đại bản doanh nhà ông của Chi. Ông tên Quang, vui vẻ hóm hỉnh nhưng cũng không phải dạng vừa đâu
-Mọi người. Đây là chị Phương Anh thành viên mới của chúng ta.
-Bạn….
Hiếu ngơ ngơ nhìn cô bạn cùng lớp
-Chào.
Đôi mắt đặc biệt khẽ lay động
-Em là Thư, đây là anh trai em. Hải
-Em là Bảo rất vui được gặp chị.
Cậu nhóc cười
Thư nhìn tớ, và tớ cũng nhìn em ấy
Thư không mang vẻ đẹp thiên thần như Chi, nhưng em ấy đẹp kiểu bí ẩn, hơi nổi loạn chút
Hải thì kiệm lời, lỳ nhưng làm việc năng suất
Bảo thẳng thắn, rất đáng yêu
Tóm lại cả 5 người này mỗi người một tính nết
-Kế hoạch là gì vậy?
Tớ hỏi
Chi nhìn Thư gật đầu
-Chỉ cần làm mọi cách để cô ả lộ ra bản chất thực thôi. Bọn em đang thu nhập thêm chứng cứ.
-Cụ thể chị cần làm gì?
Tớ hỏi
Thư cười
-Đó là việc của chị. Bọn em sẽ giúp đỡ chị trong mọi tình huống. Còn việc lật tẩy cô ta trước mặt anh Lãnh như thế nào là việc của Chị.
-Nhưng….
-Chị hãy mang sự quyết tâm trả thù của mình ra mà đấu lại với cô ta. Dùng thủ đoạn gì không quan trọng, bước đầu của chị phải tiếp cận và lấy được lòng tin của anh trai em. Trong công ty em sẽ bảo lãnh cho chị. Ngoài em ra không ai có quyền đuổi chị.
-Khi nào bắt đầu?
-Càng sớm càng tốt. Trong trường hợp khẩn cấp nếu xảy ra chuyện mà em không có mặt ở đó, chị hãy gọi cho người này.
Chi đưa cho tớ 1 mẩu giấy bên trong là một dãy số, có vẻ như người thần bí này rất có uy quyền
tớ hít một hơi thật sâu
mọi chuyện như thế là đã bắt đầu rồi.
***********************************************
Vừa thấy tớ vào nhà mẹ Lan đã niềm nở ra đón
Khuôn mặt tiều tụy của người mẹ chăm con bệnh nặng. Nhìn không thôi đã sót quặn cả lòng
-Nhím à con, về muộn thế. Dạo này mẹ bận quá không chăm sóc Nhím chu đáo. Lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm nhé, hôm nay mẹ làm nhiều món nhím thích lắm đấy
Nhìn khuôn mặt cố gắng vui của mẹ mà tớ buồn quá.
Hôm nay cả nhà tớ mới ăn chung từ khi Henry bị tai nạn, thiếu cậu trai đâm ra bữa cơm thiếu tiếng cười đùa. Tớ nhớ em trai quá
-Nhím này…
ba đột nhiên gọi tớ, giọng ba khản đặc. chắc ông đã rất mệt mỏi
-Có chuyện gì sao Ba?
tớ hỏi, cố nặn ra nụ cười an ủi người cha thân yêu. Chắc ba gặp chuyện khó nói rồi
-Ba mẹ định đưa em sang nước ngoài. Một bác sĩ quen của ba đã xem qua bệnh trạng của Henry, ông ấy nói nếu đưa em ra nước ngoài điều trị thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn
-Tốt quá rồi
tớ vui sướng. Cậu nhóc có cơ hội rồi. Rồi nó sẽ về …
-Để con một mình ở lại ba không yên tâm.
-Có gì không yên tâm. Con lớn rồi. Ba mẹ cứ lo cho Henry đi
Tớ cười
-Nhím…
-Đừng lo. Con có thể tự chăm sóc bản thân mà. Bao giờ đi thế ạ?
-Chắc là cuối tuần đợi mẹ thu xếp công việc xong là đi
-Vâng.
Ba mẹ đi, tớ sẽ có nhiều thời gian hơn để đòi món nợ của henry từ chỗ của Nguyễn Phương Liên
###################
-Cưng hôm nay không đi chơi cùng thằng người yêu trẻ ranh sao?
Một người đàn ông khoảng 35-40 tuổi phì phèo điếu thuốc . Tay còn lại thò vào áo của người con gái xinh đẹp đang nằm trên đùi ông ta
Đôi môi đỏ mọng của cô nàng khẽ cười
-Dượng nghĩ nếu đi thì con còn ở đây làm dượng sướng không?
-Haha. Nhìn xem cái mặt cưng thật dâm đãng. Lại đây dượng và con cùng chơi. Con gái
Trong đêm tối ấy. Chỉ còn lại tiếng hoan ái đến đỏ mặt tía tai
Có lẽ. Chẳng bao giờ người đó nghĩ đến việc người con gái hắn tin tưởng hết mực lại thèm khát thể xác như vậy.
Thật đau lòng thay
Rất kinh khủng
Ngày đầu tiên cả nhóm họp tại đại bản doanh nhà ông của Chi. Ông tên Quang, vui vẻ hóm hỉnh nhưng cũng không phải dạng vừa đâu
-Mọi người. Đây là chị Phương Anh thành viên mới của chúng ta.
-Bạn….
Hiếu ngơ ngơ nhìn cô bạn cùng lớp
-Chào.
Đôi mắt đặc biệt khẽ lay động
-Em là Thư, đây là anh trai em. Hải
-Em là Bảo rất vui được gặp chị.
Cậu nhóc cười
Thư nhìn tớ, và tớ cũng nhìn em ấy
Thư không mang vẻ đẹp thiên thần như Chi, nhưng em ấy đẹp kiểu bí ẩn, hơi nổi loạn chút
Hải thì kiệm lời, lỳ nhưng làm việc năng suất
Bảo thẳng thắn, rất đáng yêu
Tóm lại cả 5 người này mỗi người một tính nết
-Kế hoạch là gì vậy?
Tớ hỏi
Chi nhìn Thư gật đầu
-Chỉ cần làm mọi cách để cô ả lộ ra bản chất thực thôi. Bọn em đang thu nhập thêm chứng cứ.
-Cụ thể chị cần làm gì?
Tớ hỏi
Thư cười
-Đó là việc của chị. Bọn em sẽ giúp đỡ chị trong mọi tình huống. Còn việc lật tẩy cô ta trước mặt anh Lãnh như thế nào là việc của Chị.
-Nhưng….
-Chị hãy mang sự quyết tâm trả thù của mình ra mà đấu lại với cô ta. Dùng thủ đoạn gì không quan trọng, bước đầu của chị phải tiếp cận và lấy được lòng tin của anh trai em. Trong công ty em sẽ bảo lãnh cho chị. Ngoài em ra không ai có quyền đuổi chị.
-Khi nào bắt đầu?
-Càng sớm càng tốt. Trong trường hợp khẩn cấp nếu xảy ra chuyện mà em không có mặt ở đó, chị hãy gọi cho người này.
Chi đưa cho tớ 1 mẩu giấy bên trong là một dãy số, có vẻ như người thần bí này rất có uy quyền
tớ hít một hơi thật sâu
mọi chuyện như thế là đã bắt đầu rồi.
***********************************************
Vừa thấy tớ vào nhà mẹ Lan đã niềm nở ra đón
Khuôn mặt tiều tụy của người mẹ chăm con bệnh nặng. Nhìn không thôi đã sót quặn cả lòng
-Nhím à con, về muộn thế. Dạo này mẹ bận quá không chăm sóc Nhím chu đáo. Lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm nhé, hôm nay mẹ làm nhiều món nhím thích lắm đấy
Nhìn khuôn mặt cố gắng vui của mẹ mà tớ buồn quá.
Hôm nay cả nhà tớ mới ăn chung từ khi Henry bị tai nạn, thiếu cậu trai đâm ra bữa cơm thiếu tiếng cười đùa. Tớ nhớ em trai quá
-Nhím này…
ba đột nhiên gọi tớ, giọng ba khản đặc. chắc ông đã rất mệt mỏi
-Có chuyện gì sao Ba?
tớ hỏi, cố nặn ra nụ cười an ủi người cha thân yêu. Chắc ba gặp chuyện khó nói rồi
-Ba mẹ định đưa em sang nước ngoài. Một bác sĩ quen của ba đã xem qua bệnh trạng của Henry, ông ấy nói nếu đưa em ra nước ngoài điều trị thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn
-Tốt quá rồi
tớ vui sướng. Cậu nhóc có cơ hội rồi. Rồi nó sẽ về …
-Để con một mình ở lại ba không yên tâm.
-Có gì không yên tâm. Con lớn rồi. Ba mẹ cứ lo cho Henry đi
Tớ cười
-Nhím…
-Đừng lo. Con có thể tự chăm sóc bản thân mà. Bao giờ đi thế ạ?
-Chắc là cuối tuần đợi mẹ thu xếp công việc xong là đi
-Vâng.
Ba mẹ đi, tớ sẽ có nhiều thời gian hơn để đòi món nợ của henry từ chỗ của Nguyễn Phương Liên
###################
-Cưng hôm nay không đi chơi cùng thằng người yêu trẻ ranh sao?
Một người đàn ông khoảng 35-40 tuổi phì phèo điếu thuốc . Tay còn lại thò vào áo của người con gái xinh đẹp đang nằm trên đùi ông ta
Đôi môi đỏ mọng của cô nàng khẽ cười
-Dượng nghĩ nếu đi thì con còn ở đây làm dượng sướng không?
-Haha. Nhìn xem cái mặt cưng thật dâm đãng. Lại đây dượng và con cùng chơi. Con gái
Trong đêm tối ấy. Chỉ còn lại tiếng hoan ái đến đỏ mặt tía tai
Có lẽ. Chẳng bao giờ người đó nghĩ đến việc người con gái hắn tin tưởng hết mực lại thèm khát thể xác như vậy.
Thật đau lòng thay
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.