Chương 26: Đêm định mệnh (H)
machkhe23
25/01/2018
CẢNH BÁO CÓ H NHA!
Trong lúc cô còn đang chìm đắm trong ảo tưởng của chính mình, thì anh toan quay người ra ngoài, cô vội quay sang muốn níu lấy anh, nhưng không ngờ cả người cô ngã khỏi giường và đè lên anh. Anh cũng không kịp phản ứng, anh ngã sấp người xuống nền, anh cảm thấy thật sáng suốt khi cho lót một tấm thảm bông dày bên trên lớp nền lạnh kia không thôi thì sống mũi cao của anh chắc đã gãy mất rồi. Cô không biết làm gì đành mặt dày nằm im, anh đột ngột quay người lại, ôm trọn cô vào người, cô nhất thời chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì nhưng anh lại rất bình thản mà nói:
"Tình thế này tôi không hề muốn, hiển nhiên tất cả đều do em chủ động thì phải?"
Cô ngẫm nghĩ câu nói của anh, tiếp đó lại đơ ra rồi muốn phản bác lại thì liền bị anh hôn lấy. Thật ra lúc này mọi biểu hiện của cô anh đều cảm thấy rất đáng yêu, anh không thích những lúc cô cố ương bướng mà cãi nhau với anh, anh thích thấy cô cứ an nhiên ngoan ngoãn như vậy. Anh hôn lấy đôi môi ngọt ngào kia từng chút một, cố gắng lấy hết vị ngọt kia, tay anh không kiềm chế mà bắt đầu sờ soạng khắp người cô, cách qua lớp vải lụa, cả người cô bị nóng cả lên. Tay cô cố gắng ngăn chặn bàn tay kia nhưng không thành, hô hấp cô dường như bị anh chiếm lấy, anh rời khỏi môi cô, hôn vào cổ cô, cô muốn ngăn anh lại nhưng giờ đây cả cơ thể cùng xúc cảm của cô, cô đã thua rồi. Anh phả hơi thở nóng hổi vào tai cô, giọng anh khàn hơn:
"Nhìn em lúc này, em thật sự không thể kháng cự lại với tôi và với cả dục vọng của chính mình."
Nghe câu nói này, cô cảm thấy có chút không đồng ý, cố ngăn cảm giác khó chịu kia:
"Không đúng, tôi không có dục vọng, mọi thứ đều do anh chủ động."
Anh nhếch mép cười, bàn tay nhanh chóng di chuyển xuống dưới làn váy, ngón tay dài vuốt ve trêu chọc nơi hoa mật cách lớp quần lót ren, trán cô toát ra mồ hôi vì cố kìm nén nhưng cuối cùng cũng bật ra những tiếng rên nhẹ.
"Lời em nói là thật sao? Theo tôi thấy thì chỉ là ngụy biện, nói cho tôi biết em muốn gì?"
Tay cô ghì chặt tấm gra giường, vẫn cố ngoan cố lắc đầu không chịu khuất phục. Anh cười khẩy, một tay xoa nắn ngực cô, một tay lại đưa ra vào nơi tư mật kia. Cô thở dốc hơn, mồ hôi ướt đẫm cả váy áo, nhưng đột ngột cơ thể lại mất đi thứ cảm xúc kích thích kia, cô mở to đôi mắt như cố tìm kiếm gì đó, anh đứng dậy xoay người đi về phía tủ, cô cảm thấy có chút gì gọi là mất mát. Anh lại tiến đến trên tay cầm một chai rượu vang làm cô thấy khó hiểu, anh bế cả người cô đặt lên giường, tay anh nhanh chóng cởi bỏ áo sơ mi khỏi người anh. Anh bỗng đổ rượu lên người cô, váy mỏng dính chặt vào người cô, anh uống một ngụm rượu, môi chạm môi đưa ngụm rượu kia vào miệng cô, anh cúi đầu ngậm nhũ hoa kia mà cắn mút, cô uốn éo cả người, những tiếng kêu kiều diễm vang lên, anh lại ngừng lại:
"Em có yêu tôi không? Tôi là ai?"
Ánh mắt cô mơ hồ mà đáp lại: "Hứa... Hứa Dương"
Anh lại lần nữa bức bách cô: "Nói, em là tự nguyện muốn tôi."
Cô thấy không thể chờ đợi thêm, ánh mắt cô đầy trông chờ: "Phải, là.. Em muốn anh"
Anh mỉm cười hài lòng, đưa tay xé bỏ bộ váy phiền phức kia, cả cơ thể cô hiện ra trước mắt anh, đường cong hoàn mỹ khiến anh nhất thời không kìm lòng được mà đưa tay chạm vào. Anh nhẹ nhàng hôn vào cơ thể kia, anh sẽ trân trọng khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà cô chấp nhận thuộc về anh, anh cũng sẽ cho cô biết cảm giác của khoảnh khắc này hạnh phúc đến mức nào. Tay anh đan chặt vào tay cô, anh từ từ đưa cự long của mình vào người cô, môi anh chiếm lấy môi cô đầy cuồn nhiệt, cả hai đang chìm dần trong khoái cảm kia, quấn quýt lấy nhau trong căn phòng chỉ tràn ngập hơi thở riêng của hai người.
Sáng sớm những tia nắng chiếu vào phòng qua những khe hở nhỏ, cô mở mắt ra thấy mình nằm trong vòng tay anh, có chút gì đó gọi là vui vẻ cùng phấn khởi, cô không thể tin ngày này lại đến nhanh đến vậy, ngày mà họ có thể yên bình mà nằm cạnh nhau. Tay cô chạm nhẹ vào môi anh, anh khẽ mở mắt ra cầm lấy tay cô đặt vào môi có lẽ anh cũng cảm giác hạnh phúc giống cô. Anh lấy mền kéo lên trùm đầu cô lại, ôm lấy cô vào lòng:
"Hôm nay không cần đi làm, ngủ thêm đi."
Cô cố kéo chăn ra, chu môi cãi lại: "Có người bảo hôm nay là ngày đầu tiên phải đến báo cáo, haizz không thể nào lười biếng." Cô làm động tác giả vờ ngồi dậy muốn rời giường liền bị anh lấy tay đè xuống :
"Vị sếp như tôi hôm nay nghỉ, không có người cho em báo cáo đâu."
Khuôn mặt anh đưa xuống sát cô, tay vẽ vời trên đôi môi cô, cô nheo mắt nhìn anh: "Anh lại muốn giở trò xấu sao? "
Ngay lúc anh chuẩn bị hôn cô thì tiếng chuông cửa vang lên in ỏi, anh muốn mặc kệ mà tiếp tục lại có tiếng gõ cửa phòng: "Cô Tống, có bạn cô đến tìm ạ."
Trong lúc cô còn đang chìm đắm trong ảo tưởng của chính mình, thì anh toan quay người ra ngoài, cô vội quay sang muốn níu lấy anh, nhưng không ngờ cả người cô ngã khỏi giường và đè lên anh. Anh cũng không kịp phản ứng, anh ngã sấp người xuống nền, anh cảm thấy thật sáng suốt khi cho lót một tấm thảm bông dày bên trên lớp nền lạnh kia không thôi thì sống mũi cao của anh chắc đã gãy mất rồi. Cô không biết làm gì đành mặt dày nằm im, anh đột ngột quay người lại, ôm trọn cô vào người, cô nhất thời chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì nhưng anh lại rất bình thản mà nói:
"Tình thế này tôi không hề muốn, hiển nhiên tất cả đều do em chủ động thì phải?"
Cô ngẫm nghĩ câu nói của anh, tiếp đó lại đơ ra rồi muốn phản bác lại thì liền bị anh hôn lấy. Thật ra lúc này mọi biểu hiện của cô anh đều cảm thấy rất đáng yêu, anh không thích những lúc cô cố ương bướng mà cãi nhau với anh, anh thích thấy cô cứ an nhiên ngoan ngoãn như vậy. Anh hôn lấy đôi môi ngọt ngào kia từng chút một, cố gắng lấy hết vị ngọt kia, tay anh không kiềm chế mà bắt đầu sờ soạng khắp người cô, cách qua lớp vải lụa, cả người cô bị nóng cả lên. Tay cô cố gắng ngăn chặn bàn tay kia nhưng không thành, hô hấp cô dường như bị anh chiếm lấy, anh rời khỏi môi cô, hôn vào cổ cô, cô muốn ngăn anh lại nhưng giờ đây cả cơ thể cùng xúc cảm của cô, cô đã thua rồi. Anh phả hơi thở nóng hổi vào tai cô, giọng anh khàn hơn:
"Nhìn em lúc này, em thật sự không thể kháng cự lại với tôi và với cả dục vọng của chính mình."
Nghe câu nói này, cô cảm thấy có chút không đồng ý, cố ngăn cảm giác khó chịu kia:
"Không đúng, tôi không có dục vọng, mọi thứ đều do anh chủ động."
Anh nhếch mép cười, bàn tay nhanh chóng di chuyển xuống dưới làn váy, ngón tay dài vuốt ve trêu chọc nơi hoa mật cách lớp quần lót ren, trán cô toát ra mồ hôi vì cố kìm nén nhưng cuối cùng cũng bật ra những tiếng rên nhẹ.
"Lời em nói là thật sao? Theo tôi thấy thì chỉ là ngụy biện, nói cho tôi biết em muốn gì?"
Tay cô ghì chặt tấm gra giường, vẫn cố ngoan cố lắc đầu không chịu khuất phục. Anh cười khẩy, một tay xoa nắn ngực cô, một tay lại đưa ra vào nơi tư mật kia. Cô thở dốc hơn, mồ hôi ướt đẫm cả váy áo, nhưng đột ngột cơ thể lại mất đi thứ cảm xúc kích thích kia, cô mở to đôi mắt như cố tìm kiếm gì đó, anh đứng dậy xoay người đi về phía tủ, cô cảm thấy có chút gì gọi là mất mát. Anh lại tiến đến trên tay cầm một chai rượu vang làm cô thấy khó hiểu, anh bế cả người cô đặt lên giường, tay anh nhanh chóng cởi bỏ áo sơ mi khỏi người anh. Anh bỗng đổ rượu lên người cô, váy mỏng dính chặt vào người cô, anh uống một ngụm rượu, môi chạm môi đưa ngụm rượu kia vào miệng cô, anh cúi đầu ngậm nhũ hoa kia mà cắn mút, cô uốn éo cả người, những tiếng kêu kiều diễm vang lên, anh lại ngừng lại:
"Em có yêu tôi không? Tôi là ai?"
Ánh mắt cô mơ hồ mà đáp lại: "Hứa... Hứa Dương"
Anh lại lần nữa bức bách cô: "Nói, em là tự nguyện muốn tôi."
Cô thấy không thể chờ đợi thêm, ánh mắt cô đầy trông chờ: "Phải, là.. Em muốn anh"
Anh mỉm cười hài lòng, đưa tay xé bỏ bộ váy phiền phức kia, cả cơ thể cô hiện ra trước mắt anh, đường cong hoàn mỹ khiến anh nhất thời không kìm lòng được mà đưa tay chạm vào. Anh nhẹ nhàng hôn vào cơ thể kia, anh sẽ trân trọng khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà cô chấp nhận thuộc về anh, anh cũng sẽ cho cô biết cảm giác của khoảnh khắc này hạnh phúc đến mức nào. Tay anh đan chặt vào tay cô, anh từ từ đưa cự long của mình vào người cô, môi anh chiếm lấy môi cô đầy cuồn nhiệt, cả hai đang chìm dần trong khoái cảm kia, quấn quýt lấy nhau trong căn phòng chỉ tràn ngập hơi thở riêng của hai người.
Sáng sớm những tia nắng chiếu vào phòng qua những khe hở nhỏ, cô mở mắt ra thấy mình nằm trong vòng tay anh, có chút gì đó gọi là vui vẻ cùng phấn khởi, cô không thể tin ngày này lại đến nhanh đến vậy, ngày mà họ có thể yên bình mà nằm cạnh nhau. Tay cô chạm nhẹ vào môi anh, anh khẽ mở mắt ra cầm lấy tay cô đặt vào môi có lẽ anh cũng cảm giác hạnh phúc giống cô. Anh lấy mền kéo lên trùm đầu cô lại, ôm lấy cô vào lòng:
"Hôm nay không cần đi làm, ngủ thêm đi."
Cô cố kéo chăn ra, chu môi cãi lại: "Có người bảo hôm nay là ngày đầu tiên phải đến báo cáo, haizz không thể nào lười biếng." Cô làm động tác giả vờ ngồi dậy muốn rời giường liền bị anh lấy tay đè xuống :
"Vị sếp như tôi hôm nay nghỉ, không có người cho em báo cáo đâu."
Khuôn mặt anh đưa xuống sát cô, tay vẽ vời trên đôi môi cô, cô nheo mắt nhìn anh: "Anh lại muốn giở trò xấu sao? "
Ngay lúc anh chuẩn bị hôn cô thì tiếng chuông cửa vang lên in ỏi, anh muốn mặc kệ mà tiếp tục lại có tiếng gõ cửa phòng: "Cô Tống, có bạn cô đến tìm ạ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.