Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Chương 37: Chỉ Còn Lại Chán Ghét

BooMew

27/09/2019

Ngày hôm sau.

Âu Dương Chí lại lấy cớ bàn chuyện làm ăn mà đến cửa hàng của Lâm Gia ở phía đông Kinh Châu.

Tại Kinh Châu, nhắc đến cửa hàng Thiên Ý và Diệp Các ở Phía Đông và Bắc Kinh Châu không ai không biết!

Bên đó buông bán đủ mặt hàng, ngoài ra còn cung cấp số lượng lớn nữa! Nên thay vì đi các cửa hàng nhỏ mấy thương nhân thích đi đến Thiên Ý và Diệp Các hơn!

Thật sự tên của cửa hiệu lúc đầu chỉ đê Lâm Gia thôi nhưng từ khi tiểu đệ sinh ra, Lâm Thiên Y bàn với phụ thân và người đã đặt tên cho cửa hàng theo tên của con ông.

Thật ra là Thiên Y mới đúng nhưng Lâm Thiên Y lại sửa lại Thiên Ý nhưng cũng vì thế rất nhiều người đến đây cũng vì tên hay.

Lâm Thiên Y đang ngồi trong quầy kiểm kê lại sổ sách thì bên ngoài có tiếng của Âu Dương Chí.

" Xin hỏi tiểu thư có phải Lâm Thiên Y của Lâm Gia không ? "

" Bùng " Đầu Lâm Thiên Y nổ cái tung, những kí ức vốn đã chôn vùi tận sâu trong lòng lại ùa ùa hiện về.

Năm 17 tuổi trước khi thành thân.

" Thiên Y nàng thật xinh đẹp! " Âu Dương Chí ánh mắt tràn ý cười mà nắm lấy đôi bàn tay của Lâm Thiên Y nói.

Ngày thanh thân.

" Ta nguyện cả đời này chỉ yêu mỗi mình nàng! " . . .

Ngay mang thai.

" Haha ta sắp được làm phụ thân rồi! "

Đến ngày nàng bụng bầu hơn 7 tháng.

" Nàng đi về đi! Ở đây có Kiều Nhi giúp ta đủ rồi! "

" Đúng đó tiểu thư, để nô tỳ " GIÚP " thiếu gia là được rồi! "

" Còn không mau về đi thật phiền! "



Ngày gần 9 tháng mang thai.

" Ư ưm nhẹ chút... A ... A đúng rồi đâm sâu vào! "

" Haha nàng đúng là tuyệt! Không như tiện nhân kia, mới vào một chút đã la đau. . , ư sướng quá Kiều Nhi của ta.. "

Lâm Thiên Y vác bụng gần 9 tháng của nàng đứng đó như trời trồng! Nàng nghe cái gì đây. . . họ ... Họ thế mà...

" A ... Phu quân đâm mạnh lên aaa. "

" Mạnh nè mạnh nè..."

" Chàng bỏ tiện nhân kia đi! Nàng ta lúc nào cũng ăn hiếp thiếp! "

" Đợi nàng ta sinh xong rồi ta sẽ hưu nàng ta.... A "

" Chàng muốn con của nàng ta sao ? Không muốn coa con vơi thiếp sao? "

" Muốn aaaa,,, "

Lâm Thiên Y không ở lại lâu thêm được nữa, bụng đau quằn quại bước đi nặng nề về viện phía tây của nàng. Bụng nhói lên thảm thiết kết quả đẻ non.

Ngày nàng đau bụng đẻ, hắn ở viện đông mây mưa với Tuyết Như Kiều, ngày nàng đẻ, ngoài cửa không có sự sốt ruột của phu quân,ngày nàng đẻ nàng vẫn hy vọng chuyện nàng nghe chỉ là mơ. . .

Năm tháng trôi qua! Sự lạnh nhạt của Âu Dương Chí khiến nàng đau lòng quằn quại, lại nhìn đứa con chưa một lần được phụ thân ôm ngủ say trên nôi, khóe mắt Lâm Thiên Y cay cay.

Đến hơn một năm sau, Lâm Gia bị chết oan, người ta nói thổ phỉ nhưng mới vài ngày sao nàng bị chính phu quân mình bắt nhốt.

Từng vết roi gay vung lên đánh tơi tả lên người nàng, một ngày hai ngày đến ba ngày! Nàng tưởng đâu hắn sẽ không hại đến con trai nàng nhưng không. . .

Hơn nữa tháng bị giam kia trên người nàng gầy đến trơ xương, và đứa bé con trai của nàng và hắn! Bị chính hắn bỏ đỏi đến sắp chết.

Ngày đó ngoài trời vừa có tuyết lại có mưa! Khung cảnh thật sự rất đẹp nhưng cũng là ngày nàng muốn quên đi nhất.

Âu Dương Chí bước vào, tay trái cầm bình rượu tay phải hắn nắm lấy con trai gầy gò tới ném mạnh xuống dưới sàn.



Đứa bé ốm yêu lại gầy gò, bị một cái ném mạnh của hắn làm đứa bé máu me bê bết khắp sàn . . . Lâm Thiên Y cố gắng bò đến bên cạnh con trai nàng. Nàng đau... Đau đến không thở nổi... Đứa bé ngày nào cũng tập kêu Ma Ma, Mẹ... Bây giờ nàng gọi mãi nó không tỉnh nữa...

Lâm Thiên Y khóc thành tiếng.

" Con... Con của ta.... A a.... Điệp Nhi.... Điệp Nhi tỉnh đi con mẫu thân đây! "

" Con .... Ahuhuhu.... " Đôi tay gầy gò bê bết vết thương của nàng ôm chặt đứa bé mà gọi, vừa gọi vừa kêu... Kêu mãi không dậy...

Nàng ngẩng đầu lên nhìn Âu Dương Chí, Âu Dương Chí mày cũng không nhíu môi lại nhếch cười. Hắn không đau lòng sao? Đây là cũng là con của hắn mà. . .

Một mình nàng chịu đựng hắn còn không như ý mà giết luôn con trai hắn sao ? Hắn không phải là người sao ? Sao lại đối xử với con trai hắn như vậy! Tại sao ...

Ánh mắt tràn ngập hận ý và thất vọng miền nàng mấp máy nói.

" Tại sao ? "

Tại sao lại đối xử nàng như vậy ?

Tại sao lại giết con của cô và hắn?

Tại sao lại phản bội tình yêu của cô ?

Âu Dương Chí lúc đấy cũng không giấu mà nói.

" Người ta yêu không phải ngươi... Đứa con đó chỉ là nghiệt chủng mà thôi... Độc Nhãn như ngươi sao xứng với ta... Ta cũng chỉ muốn của cãi của nhà ngươi thôi... Ngươi nghĩ ngươi xứng sao ? .... "

Hắn nói vô số câu! Nhưng nàng chỉ nhớ lại những câu khiến nàng đau lòng...

Nghiệt chủng sao ? Haha thật nực cười khi ngay lúc này nàng lại nhớ đến những ngày đầu nàng và hắn bên nhau.

" Ta yêu Nàng... Nàng thật xinh đẹp... Cả đời này... "

Haha... Nàng thật đáng thương, con trai nàng cũng thật đáng thương...

Bây giờ tận sâu trong lòng nàng chỉ còn lại chán ghét! Ngay cả hận cũng không có!

Chỉ khi yêu mới hận... Nàng đã buông bỏ được hắn rồi... Chỉ là đứa con kiếp trước của nàng... Nàng nhất định báo thù cho nó....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook