Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Chương 41: Cổ Độc

BooMew

28/09/2019

Hai tay ôm chặt Lâm Thiên Y đang không ngừng khóc kia, miệng hắn mấp máy nói. Dứt câu khóe mắt hắn tràn ra giọt lệ đau lòng.

Lâm Thiên Y khóc đến không dừng được cũng không cự quậy đòi ra, mà cứ thế nằm trong lòng Nhuệ Thừa Minh khóc, càng ôm chặt nàng lại càng khóc, càng nói nàng lại càng không dừng được.

Sau hồi lâu, Lâm Thiên Y nín khóc. Nhuệ Thừa Minh thì không dám buông Lâm Thiên Y ra vì hắn sợ, nếu hắn buông nàng ra thì nhất định nàng sẽ bỏ rơi hắn!

Hắn không muốn càng không thể nào sống thiếu nàng! Càng nghĩ Nhuệ Thừa Minh càng ôm chặt Lâm Thiên Y lại, cứ sợ nàng sẽ chạy đi mất.

Lâm Thiên Y bị ôm chặt đến khó chịu, giọng nỉ non khàn khàn do khóc nói.

" Buông ra ra. "

" Không Y Y! Xin... Xin nàng đừng.... " Nhuệ Thừa Minh hoảng sợ đến nói không nên lời.

Lâm Thiên Y nhíu mày khó chịu, cố sức đẩy nam nhân này ra nhưng dù là so võ hay so nội lực nàng đều kém Nhuệ Thừa Minh, cố sức mãi vẫn không làm được gì.

" Buông ra! Ta không đi! "

Lâm Thiên Y chỉ đành nói như vậy!

Nhuệ Thừa Minh tuy không mấy tin những vẫn nới lỏng ra, hai tay hắn vẫn không kiềm được run rẩy.

" Ngươi bị làm sau vậy ?... " Lâm Thiên Y lúc này mới phát hiện, Nhuệ Thừa Minh có điểm lạ! Tại sao hắn lại kích động như vậy đã vậy tay hắn lại run rẩy không ngừng.

Nhuệ Thừa Minh không nói gì, chỉ im lặng nhìn Lâm Thiên Y, khóe mắt tràn ra giọt lệ nói nói.

" Y Y xin nàng... Đừng rời bỏ ta được không ? "

Lâm Thiên Y giật mình, nhưng muốn giận hắn đánh hắn đều tan biến lúc này nhìn bộ đáng thương hề hề của hắn, nàng lòng dạ nào mà quát mắng. Tuy giận lắm nhưng nghĩ lại lúc nãy hắn cũng dừng lại kiệp lúc nên xem như nàng lương thiện không tính toán hắn. Nhưng nhìn kỹ biểu hiện của Nhuệ Thừa Minh, Lâm Thiên Y nhíu mày, không nhanh không chậm kéo tay của Nhuệ Thừa Minh bắt mạch cho hắn.

Lâm Thiên Y trợn to mắt nhìn chằm chằm Nhuệ Thừa Minh cúi đầu nắm chặt lấy tay nàng.

Tại sao lại như vậy! Lúc trước rõ ràng không có! Vậy sao bây giờ lại có!

Lâm Thiên Y nhíu mày hung hăng nói.

" Rốt cuộc ngươi còn giấu ta chuyện gì... "



Nhuệ Thừa Minh kinh ngạc nhìn nàng, cái gì cũng không nói.

" Nhuệ Thừa Minh, ta nói lại lần nữa! Rốt cuộc ngươi giấu ta chuyện gì? "

Lâm Thiên Y khó chịu quát lớn.

Nhuệ Thừa Minh lắc đầu nói.

" Ta ... Ta không có! "

Lâm Thiên Y thật sự sinh khí, hất tay Nhuệ Thừa Minh ra, chỉnh chu lại trang phục của nàng bước đi.

Nhuệ Thừa Minh vội vội vàng vàng bước nhanh tới.

" Y Y... Nàng đừng đ... " i . Câu nói chưa dứt Nhuệ Thừa Minh thật sự ngã xuống. Lâm Thiên Y cùng lúc quay đầu nhìn vừa thấy vội chạy tới ôm lấy Nhuệ Thừa Minh, mày nàng nhíu chặt gọi.

" Thập Thất. "

Cũng không biết Thập Thất trốn ở trong phủ từ lúc nào, vừa gọi đã nhanh chống mở cửa xông vào.

Khí thế Thập Thất đùng đùng, hắn cứ nghĩ Lâm Thiên Y gọi hắn vào là để cho hắn giáo huấn tên Huyết Vương kia nhưng vừa vào lại thấy một màn không như hắn tưởng tượng.

Nhìn Lâm Thiên Y nhỏ bé đỡ lấy Nhuệ Thừa Minh, mày Thập Thất nhíu chặt vội đi nhanh đỡ Nhuệ Thừa Minh.

Lâm Thiên Y thở ra một hơi nói.

" Đem hắn đến chỗ sư phụ ta. "

Thập Thất tuy không rõ lí do Lâm Thiên Y muốn đưa Nhuệ Thừa Minh đi chỗ sư phụ nàng, nhưng hắn vẫn tuân mệnh mà biến mất cùng Nhuệ Thừa Minh.

Còn Lâm Thiên Y ở lại dọn dẹp sơ qua chiếc giường rối tung kia, đóng kín cửa cũng nhanh chống biến mất.

Miếu Tiên Phong.

Lâm Thiên Y đi vào cùng Thập Thất.



Có một vị lão nhân, đầu bạc đang ung dung uống rượu.

Lâm Thiên Y vừa thấy vội chạy đến khom người nói.

" Sư Phụ... "

Độc Thánh Tôn nhìn đồ đệ của ông, nhíu mày nói.

" Có chuyện gì mà hôm nay con kiếm ta? "

Lâm Thiên Y không nhanh không chậm nói.

" Sư phụ, người xem hắn hộ đồ nhi với. Con sợ chính mình y thuật không cao chuẩn sai. " mặt mày lo lắng nhíu chặt.

Độc Thánh Tôn nhìn Lâm Thiên Y rồi lại nhìn Nhuệ Thừa Minh đang hôn mê dựa vào Thập Thất nói.

" Để hắn nằm bên đó đi. "

Thập Thất vừa đặt xuống, Độc Thánh Tôn nắm cổ tay Nhuệ Thừa Minh chuẩn mạch, mày ông khẽ nhếch lên, thầm nói ' Lại là hắn! '

Lâm Thiên Y sốt ruột vội nói.

" Sư Phụ, hắn làm sao ? "

Độc Thánh Tôn lần đầu nhìn thấy Lâm Thiên Y lộ ra biểu cảm lo lắng như vậy không khỏi tò mò thân phận Nhuệ Thừa Minh, nhưng ông vẫn muốn kiểm tra nàng nên hỏi,

" Lúc nảy con chuẩn mạch cho hắn thấy sao ? "

Lâm Thiên Y không nhanh không chạm nói.

" Theo như con chuẩn thì, hắn bị trúng cổ độc, nhưng con chưa từng gặp qua loại cổ này! Với lại thời gian trước, hắn có bị trúng độc nhưng con cũng không chuẩn thấy có cổ, vậy sao bây giờ có ? "

Độc Thánh Tôn không khỏi gật đâu hài lòng, không hổ danh là đồ đệ của ông.

" Đúng như con nói! Hắn trúng cổ! Không nhưng thế cổ này ở trong người hắn đã hơn hai mươi năm. "

Lâm Thiên Y hai tay run rẩy trợn to mắt kinh ngạc nhưng chốc lát hốc mắt đỏ ửng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook