Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Chương 49: Gia! Ngài Thật Xấu Xa

BooMew

28/09/2019

Linh Đàm vừa rời đi, Lâm Thiên Y mặt đỏ bừng đẩy ngay Nhuệ Thừa Minh ra nói.

" Uống thuốc đi! "

Nhuệ Thừa Minh nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của Lâm Thiên Y không khỏi bật cười xoa xoa mặt nàng, bưng chén thuốc một hớp uống sạch.

Không biết là do thuốc ngọt hay chính lòng hắn tràn ngập ngọt ngào, khiến hắn không khỏi bật cười thành tiếng.

Đặt chén thuốc xuống, Nhuệ Thừa Minh lưu manh quay trở lại nói.

" Y Y. "

Lâm Thiên Y nhíu mày chặn lại nói.

" Dừng... Dừng! Ta phải về rồi năm ngày sau gặp lại! "

Dứt câu Lâm Thiên Y chạy trôi chết ù ù đi nhanh, Thập Thất phía sau hơi hơi nhíu nhíu mày nhìn Lâm Thiên Y không hiểu nhưng hắn cũng nhanh chân lẹ tay mà đi theo.

Nhuệ Thừa Minh đứng đó nhìn bóng dáng Lâm Thiên Y trốn chạy không khỏi bật cười, nụ cười tràn ngập ngọt ngào hạnh phúc.

Linh Đàm từ bên ngoài đi vào nói.

" Gia, ngài thật xấu xa! "

Nhuệ Thừa Minh nhướng mày, tỏ vẻ không hiểu.

Linh Đàm há hốc mồm nói.

" Gia đừng giả vờ không nhớ chuyện hôm qua! Tuy thi thoảng ngài cũng sẽ phát cổ thành trẻ con nhưng không ngốc đến nổi bản thân ngài mất hết nội lực đi tới đó! "

Nhuệ Thừa Minh ngáp cái nói.

" Ta thật sự không biết! Lúc mới đến nội lực hoàn toàn còn chỉ là chẳng biết mất lúc nào! "

Hắn không thừa nhận là chính hắn biết mà cố ý tới đâu! Hắn biết Y Y có để ý hắn! Nhìn hành động hôm qua của nàng nổi giận là hắn lại cảm thấy hắn làm đúng.



Linh Đàm nhìn Nhuệ Thừa Minh bằng ánh mắt nghi ngờ nhưng một lúc lại nghiêm túc nói.

" Mấy người hôm qua, không phải người tầm thường! Chỉ sợ nếu lần sau họ xuất hiện nữa chắc chắn không ăn đau như hôm qua đâu ! "

Nhuệ Thừa Minh gật đầu nói.

" Tra hết toàn bộ về Âu Dương Chí cho ta! Ta nghĩ hắn không phải một người bệnh bệnh xanh xao như trong lời đồn đâu ! "

Linh Đàm gật đầu cái lui ra, Nhuệ Thừa Minh ở lại đó một lúc môi mím chặt, mày khẽ nhíu nghĩ về đều gì đó lại rời đi.

•••••

Lâm Gia.

Lâm Gia hiện tại rất náo nhứt người người chuẩn bị đại lễ thành thân cho Lâm Thiên Y từ qua tới nay vẫn bận bịu mọi việc. Nhưng trên khuôn mặt họ từ hôm qua đến nay vẫn không thay đổi vẫn tươi cười rạng rỡ.

Lâm Thiên Y mặt đỏ bừng đi vào phòng nàng, nàng đứng không yên mà ngồi cũng không yên! Nàng đang làm cái quái gì thế này hiển nhiên nàng lại chủ động hôn Nhuệ Thừa Minh! Nàng thật cường a!

Nhưng khi nhìn vào Nhuệ Thừa Minh trong mắt toàn ý cười, thì sự kiêu ngạo bời chính nàng chủ động đều biến mất, ai lại đi khen một nữ nhi đi cưỡng hôn nam nhân chứ! Trời ạ ! Chính nàng chính nàng đã hung hăng hôn hắn! Tuy trong mắt hắn tràn ngập ý cười nhưng nàng vẫn xấu hồ, xấu hổ tới độ chỉ muốn chui xuống đất trốn hắn thôi.

Suy đi nghĩ lại, cũng không sao! Chính nàng và Nhuệ Thừa Minh đã sắp thành thân! Đúng vậy ! Nên nàng cần gì phải sợ hắn hay xấu hổ chứ! Dẫu sau nàng hôn hắn cũng đâu có hôn ai đâu.

•••••

Từ ngoài vào trong của Lâm Gia được thay bằng một màu đỏ rực rỡ, sính lễ đã được đưa tới cửa có 300 hòm sinh lễ được đem tới. Cũng đủ thể hiện sự thành ý của chuyện hôn nhân này.

Nhiều người lời ra tiếng vào cũng im bặt, bởi dẫu họ ghen tị cũng không làm được gì họ nếu nói bậy lại phải bị phán tội khi quân phạm thượng ! Vì thế những lời ra tiếng vào cũng dần dần mất, thay vào đó là sự chúc phúc của mọi người dành cho Lâm Thiên Y.

•••••

Đêm .

Lâm Thiên Y được Lâm Chí Thiên gọi vào thư phòng nói chuyện.



Lâm Chí Thiên hỏi mọi chuyện về Lâm Thiên Y.

Nào là con yêu Nhuệ Thừa Minh chưa? Nào là con học xong võ đó chưa ? ... Dường như Lâm Chí Thiên đang cố hỏi, dù chính bản thân ông rõ hơn ai ông vẫn hỏi.

Hai cha con hàn huyên lúc lâu Lâm Chí Thiên đưa cho Lâm Thiên Y cái hộp gỗ.

Lâm Chí Thiên nhẹ giọng nói.

" Nay ta giao Thiên Y Các lại cho con, ngày con đi Kinh Thành cũng là ngày họ xuất phát cùng con, con nhớ chiếu cố họ! "

Lâm Thiên Y mắt đỏ ửng, câu nói của Lâm Chí Thiên đâu đơn giản như vậy! Nàng làm sao không hiểu! Kiếp trước hay kiếp này người phụ thân này vẫn luôn yêu thương nàng như vậy!

Lâm Thiên Y gật đầu nói.

" Con nhất định không phụ lòng phụ thân! Và cũng sẽ cẩn thận! "

Lâm Chí Thiên khóe mắt cay cay, ông đuổi lẹ Lâm Thiên Y ra, thì giọt nước mắt ông cũng rơi.

Đứa con gái bấy lâu ông yêu thương cưng chiều, cứ thể mà đã bị người ta bắt đi rồi! Nếu sau này chính Huyết Vương Nhuệ Thừa Minh không yêu thương thật lòng Lâm Thiên Y, ông nhất định không bỏ qua cho hắn.

Lâm Thiên Y vừa đi ra ngoài, khóe mắt cũng cay cay! Nhưng nàng không oa oa khóc mà nhếch mép cười khóc! Ngày nàng rời đi cũng không biết khi nào quay lại! Chỉ mong Phụ Thân Mẫu Thân và Đệ Đệ yên bình sống thật tốt là đủ rồi!

•••••

Âu Dương Chí hai mắt đỏ ngầu tức giận quát lên.

" Hắn dám nói như vậy ? "

Đoàn Quan nhíu mày nói.

" Vâng! "

Âu Dương Chí nắm chặt tay cười nói.

" Hắn ta nghĩ mình là ai ? Nếu không có ta cứu hắn đã chết từ lâu! Vậy mà hắn lại dám không xuống núi hổ trợ ta! "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook