Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Chương 29: Không! Trẫm Sai

BooMew

27/09/2019

" Nhuệ Thừa Đoàn, ngươi đừng quên rằng ngươi là tội phạm! " dừng một chút Nhuệ Thừa Minh lại nói : " Vương Phi của ta chết hay không là do ta định ! Ngươi nghĩ ngươi có quyền đó sao ? "

Nhuệ Thừa Đoàn mở to hai mắt không tin nhìn Nhuệ Thừa Minh, hắn ta từ khi nào dám cãi lời hắn? Từ khi nào lại ăn nói vô lễ như thế!

Nhuệ Thừa Minh nói dứt câu rời đi, Nhuệ Thừa Đoàn thì nhìn chằm chằm bóng dáng khuất dần của Nhuệ Thừa Minh, trong lòng hắn bổng dưng đau đớn!

Kí ức thời thơ bé bổng nhiên ùa về. . .

" Ca Ca..." Một đứa bé bụ bẫm chạy theo một đứa bé cao lớn hơn kêu.

" Ca Ca đợi đệ với! " Cơ thể béo ì ụt mà lon tom chạy theo.

" Đệ phải gọi ta là hoàng huynh, ca ca chỉ được phép gọi khi chỉ có hai ta thôi! " Đứa bé lớn hơn dừng cước bộ nhìn trái nhìn phải không thấy ai căn dặn.

" A hoàng huynh! " Đứa bé bụ bẫm hai mắt to tròn nhìn cái gật đầu gọi theo.

" Cái này ăn ngon sao hoàng huynh! "

" Đệ cũng muốn sau này lớn lên như hoàng huynh vậy! "

" Đệ thật thích hoàng huynh! "

" Ca Ca. . . "

" Ca ca a... "

" Hoàng huynh sau này sẽ là hoàng đế tốt! "

" Hoàng huynh a! "

" Đệ thật nhớ mẫu thân! "

" ... " Bao nhiêu câu nói lúc bé đến lúc trưởng thành của Nhuệ Thừa Minh nói với hắn bổng nhiên ùa về!



Nhuệ Thừa Đoàn hết cười cười lại khóc! Hắn sai rồi sao ?

" Ngươi đi chết đi. . . "

" Ta giết mẫu thân đấy! "

" Ta muốn ngươi sống không bằng chết! "

" Tại sao ? "

" Hoàng huynh chạy đi! "

" Hoàng huynh... "

" ... " Lại ùa về những câu nói hắn vô tâm vô phế nói với Nhuệ Thừa Minh, lại những câu nói chứa chan lo lắng, thất vọng của Nhuệ Thừa Minh. . .

Hắn sai rồi sao ? Không đúng ! Hắn đâu có sai! Hắn chỉ dành lại những gì thuộc về hắn! Hắn chỉ lấy lại thôi! Hắn không sai. . . Dòng nước mắt đắng cay không tự chủ mà rơi! Hắn không sai! Đúng vậy! Chính những người đó mới sai! Hắn chỉ lấy lại những gì thuộc về hắn thôi! Do hắn ta, hắn ta cướp đi mọi thứ của hắn! Hắn làm như vậy là đúng! Chỉ khi hắn ta chết hắn mới lấy lại được quyền lực!

" Ha Ha .... " Nhuệ Thừa Đoàn bổng dưng cười to lên! Chỉ khi Nhuệ Thừa Minh chết hắn mới lấy lại được mọi thứ. . .

Trong Hoàng Cung.

Hoàng Đế Nhuệ Thừa Vương ngồi trong thư phòng, mắt nhìn chằm chằm bức thư Nhuệ Thừa Minh gửi đến! Mày ông cau chặt! Lý Công Công bên người cũng không khỏi đau lòng! Trừ lúc Hoàng Hậu mất, Hoàng Thượng chưa bao giờ có gương mặt này. . . là đau lòng là hối hận. . .

" Có phải trẫm đã sai đúng không Lý Công Công ? " Nhuệ Thừa Vương vốn cau mày thì bây giờ mặt không biểu tình nhìn chằm chằm bức thư hỏi công công bên cạnh.

" Hoàng Thượng chả sai bao giờ ! " Lý Công Công bên cạnh nhẹ giọng nói.

" Không! Trẫm sai! Nếu Trẫm không nuôi Đoàn Nhi, có phải bây giờ Yên Nhi vẫn còn Minh Nhi không bị thương ?

Có phải nếu Trẫm không vì nhân tình thì bây giờ sẽ tốt hơn không ? " Nhuệ Thừa Vương thở một hơi ra.



Lý Công Công nói : " Không đâu! Ngài là thiên tử, yêu nước yêu dân! Làm sau ngài sai! Chỉ là quá khứ và tương lai không ai đoán được! "

Nhuệ Thừa Vương không biết nghĩ cái gì im lặng lúc đốt bức thư đi.

Nhuệ Thừa Minh sau khi đi đi ngục giam về thẳng phòng, nhẹ nhàng mở cửa đi vào! Ánh mắt anh vốn lạnh lẽo vô tình chuyển thành ôn nhu ấm áp!

Hắn nhìn dáng vẻ ngủ say của Lâm Thiên Y trong lòng cực yên tâm! Nàng là người của hắn! Vĩnh viễn đều như vậy! Hắn sẽ không để bất kỳ ai thương tổn được nàng.

Hắn nhẹ nhàng bước đến bên giường cũng nằm xuống, ôm chặt nàng vào lòng! Nàng nhanh lớn! Ta đợi nàng. . . in lên trán nụ hôn nhẹ rồi cũng ngủ say!

Mà bên ngoài cách phòng của Nhuệ Thừa Minh gần trăm mét! Thập Thất lại đi đi lại lại, hai tay nắm chặt không yên!

Từ lúc về đến là hắn không dừng lại được! Trong lòng hắn lo . . . Hắn muốn đi kéo tiểu thư về nhưng hắn lại không thể! Hắn chỉ có thể đi đi lại lại như thế!

A Nhất A Nhị ngồi cắn hạt dưa miệng không ngừng khuyên nói : " Ngươi ngồi yên đi! Dù họ có xảy ra chuyện gì thì họ cũng sắp thành thân rồi! Ngươi còn lo nghĩ nhiều như vậy làm gì ? "

A Tam cũng nói : " Người thông minh như Huyết Vương, hắn chắc chắn biết nên đi đường nào cho đúng! Nếu hôm nay hắn đi sai thì chứng minh cả đời này hắn mất luôn tiểu thư! "

A Tam nói câu, đúng là có ít Thập Thất dừng cước bộ lại trầm ngâm suy tư!

Đúng nếu hắn dám khi dễ chủ tử, chắc chắn chủ tử đã đi ra rồi về ngay nhà chứ không phải đến bây giờ nhưng sau lòng hắn vẫn không yên! Cứ nghĩ tới câu nói của Các Chủ Lâm Chí Thiên nói với hắn trước khi đi.

" Ta để ngươi theo bên người Y Nhi cũng đã hơn mười năm! Chắc ngoài xem nàng là chủ tử ngươi cũng xem nàng là muội muội ? "

" Vâng! "

" Chuyến đi lần này! Không biết tốt hay xấu! Nhưng ngươi hãy bảo vệ tốt nàng! Nếu xem nàng là muội muội tuyệt đối đừng để nàng bị Huyết Vương kia khi dễ! Đây là nhiệm vụ ta giao cho người chỉ được thành công không được thất bại. "

" Nghe rõ chưa ? "

Thập Thất nuốt nuốt nước bọt cái nói : " Rõ "

Hắn yêu thương tiểu thư như muội muội, đương nhiên sẽ không để nàng bị khi dễ chỉ là hắn phải làm gì mới để tiểu thư không bị Huyết Vương khi dễ !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook