Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 30: Buổi Sáng Ngại Ngùng #18+ Nhẹ
BooMew
27/09/2019
Sáng hôm sau.
Lâm Thiên Y bị dọa đến cứng đơ người! Nàng là nàng đang nằm trong lòng ngực Nhuệ Thừa Minh! Cái quái gì đang diễn ra thế!
Hôm qua, nàng chủ động hôn hắn, lại còn day dưa triền miên, chết tiệt! Lâm Thiên Y ơi là Lâm Thiên Y lấy tuổi hai đời nàng cộng lại là lớn hơn hắn tại sao có thể làm ra trò này được cơ chứ! Chết tiệt. . .
Mở mắt nhìn đông nhìn tây, không biết phải làm gì! Muốn đẩy người này ra cũng không đẩy được! Cơ thể nàng cứng đờ! Vốn định liều lĩnh đẩy mạnh chạy, chuẩn bị tư thế vừa xong thì bên trên có giọng khàn khàn âm ấm truyền đến!
" Nàng tỉnh? " Nhuệ Thừa Minh ngủ không sâu, khi Lâm Thiên Y đang cự quậy do dự là hắn tỉnh rồi chỉ là muốn xem vật nhỏ định làm trò gì!
Lâm Thiên Y bị giọng nói của Nhuệ Thừa Minh đột ngột làm nàng giật mình cái, hồi mới ngước đầu nhìn thẳng mặt Nhuệ Thừa Minh, hai má của nàng từ từ đỏ tươi. . . Ưm... Nàng xấu hổ! Đã cưỡng hôn hắn lại còn ngủ quên tại đây! Nàng còn mặt mũi đâu mà nhìn mặt hắn!
" Ừa tỉnh! " Lâm Thiên Y cố mãi mới rặn ra hai từ!
Nhuệ Thừa Minh cười cái, ôm chặt nàng hơn, hơi thở nóng hổi của hắn không ngừng phả vào cổ nàng, nàng run rẩy cái mới nói.
" Buông ta ra. . . "
" Còn sớm ! Nàng ngủ thêm tí đi! "
Nhuệ Thừa Minh giọng nói ôn nhu đến cực điểm nhưng Lâm Thiên Y cứ cự quậy làm hắn. . . sáng sớm cũng không chịu nổi!
Lâm Thiên Y cự quậy hồi cứng đờ! Cái vật gì cấn cấn mông nàng ?
Nàng xoay cổ lại nhìn mặt Nhuệ Thừa Minh, Nhuệ Thừa Minh cũng đang nhìn nàng! Hai người mắt nhìn mắt hồi!
Nàng thò tay ra sau nắm. . . nắm ngay cái vật cấn cấn mông đó! Hai mắt nàng trợn to ra!
Làm sau đây!
Nhuệ Thừa Minh bị nàng nắm vật nam tính đang dựng lên hừng hực đòi giải phóng, không khỏi " A " tiếng khàn khàn! Ánh mắt dần dần như muốn trào ra tình dục!
Lâm Thiên Y thì rụt tay lại, nàng vừa đụng cái đó! Nó cứng rắn. . . Nàng cố dậy nhưng bàn tay to lớn của Nhuệ Thừa Minh nắm lại giọng khàn khàn mà nói " Y Y "
Lâm Thiên Y nuột ngụm nước bọt, thầm mắng đồ lưu manh. Thì hắn lại nói : " Ta đau. . . " Trướng đến căn đau cũng phải! Hắn tuy biết đang bị gì nhưng chưa bao giờ vật nam tính lại trướng to đến đau như vậy!
Mặt Lâm Thiên Y đỏ bừng, dứt khoát nói : " Để ta ra ngoài! Ngươi tự giải quyết. . . "
Nhuệ Thừa Minh làm sau buông nàng ra, hắn có ngu cũng không buông. . . nhẹ giọng nói tiếp : " Y Y giúp ta đi! Ta không làm gì nàng đâu. . . "
Nếu thật là có thể chửi thề, Lâm Thiên Y giờ này muốn chửi Đ-M, Huyết Vương là kẻ không có tiết tháo đến vậy sao ....
" Ngươi... Để ta ra ngoài! " Lâm Thiên Y nhịn, ráng nhịn cơn đền mà nói.
" Y Y . . . "
" Ta nói rồi! Dù chúng ta sang năm có thành thân thì bây giờ cũng không được! " Lâm Thiên Y nghiêm túc nói.
Nhuệ Thừa Minh thất vọng, nhẹ giọng nói : " Ta có làm gì nàng đâu, chỉ muốn nàng an ủi nó thôi.... "
" Ngươi..." Lâm Thiên Y cái gì cũng không nói được, cái gì mà có làm gì đâu mà bắt nàng an ủi cái vật kia chứ ? Hắn là bị thiểu năng hay sao ?
Nàng hít một hơi sâu nói : " Ở đây không thiếu cô nương thiếu nữ, ngươi muốn thì cứ đi giải quyết! "
" Nàng nở? " Nhuệ Thừa Minh gằn giọng hỏi.
" Ta. . ." Lâm Thiên Y cứng họng, đúng vậy hắn là hôn phu của nàng nàng lại kêu hắn tìm kỹ nữ như vậy làm sau được. . . nhưng. . .
Nhuệ Thừa Minh tương kế tự kế nói : " Thôi được rồi, nếu nàng muốn! " Hắn ngồi dậy định xỏ áo vào thì Lâm Thiên Y hai mắt đỏ ngầu giận dữ nói : " Ngươi là đang định đi tìm người giải quyết thật ? "
" Nàng muốn ta tìm mà ? "
" Ngươi . . . "
" Giúp ta đi. . . " Nhìn thấy ánh mắt đầy lửa giận của nàng, hắn nhếch mép cười nhẹ cái, kéo tay nàng đặt lên vật nam tính dựng lên đến đau kia !
Lâm Thiên Y tay bị đặt lên cái kia cứng đờ! Nhưng Nhuệ Thừa Minh nào cho phép đem đôi tay nhỏ bé của nàng vuốt vuốt nhẹ bên ngoài!
. . . không biết là đã bao lâu rốt cuộc Lâm Thiên Y mặt đỏ bừng nói : " Xong ....xong chưa vậy ? "
" Sắp rồi nàng chờ chút! " Nhuệ Thừa Minh mặt mày tràn ngập ý xuân!
. . . rốt cuộc cũng gọi là nói thật khi nói lần thứ n lần Sắp Rồi!
Nhuệ Thừa Minh hít một hơi nặng nề! Phóng thích tất cả của hắn trên đôi tay nhỏ bé của Lâm Thiên Y, nàng bĩu môi, hai mắt rưng rưng lã chã rơi!
Hắn sử dụng tay nàng còn chưa nói lại còn. . .
•••••••••••••••••••
Đến giờ Thìn, Lâm Thiên Y và Nhuệ Thừa Minh mới ra khỏi phòng.
Vừa ra khỏi phòng, mặt Thập Thất đen như đáy nồi nhìn chằm chằm Lâm Thiên Y từ trên xuống dưới, cứ như nhìn xem có rớt mất cái gì không? Nhưng nhìn mãi không thấy chỉ thấy mặt nàng đỏ bừng thôi.
Ánh mắt hắn sắc bén nhìn Nhuệ Thừa Minh cái, đảo đi hướng Lâm Thiên Y nói.
" Tiểu thư đi dùng bữa đi! Muộn rồi! "
Nhuệ Thừa Minh mím môi đứng ở đó nhìn chằm chằm Lâm Thiên Y và đám người kia rời đi.
Linh Đàm đứng cạnh hắn nhẹ giọng nói : " Gia, người có làm gì không đấy ? "
" Ngươi nghĩ gia của ngươi là loại người như vậy ? " Nhuệ Thừa Minh hung hăng nói.
" Cũng đúng.... " Linh Đàm trả lời xong mới nhớ hắn là người của gia. . . xoay đầu nhìn lại bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Nhuệ Thừa Minh hắn la lên : " Gia tha Mạng.... "
Lâm Thiên Y bị dọa đến cứng đơ người! Nàng là nàng đang nằm trong lòng ngực Nhuệ Thừa Minh! Cái quái gì đang diễn ra thế!
Hôm qua, nàng chủ động hôn hắn, lại còn day dưa triền miên, chết tiệt! Lâm Thiên Y ơi là Lâm Thiên Y lấy tuổi hai đời nàng cộng lại là lớn hơn hắn tại sao có thể làm ra trò này được cơ chứ! Chết tiệt. . .
Mở mắt nhìn đông nhìn tây, không biết phải làm gì! Muốn đẩy người này ra cũng không đẩy được! Cơ thể nàng cứng đờ! Vốn định liều lĩnh đẩy mạnh chạy, chuẩn bị tư thế vừa xong thì bên trên có giọng khàn khàn âm ấm truyền đến!
" Nàng tỉnh? " Nhuệ Thừa Minh ngủ không sâu, khi Lâm Thiên Y đang cự quậy do dự là hắn tỉnh rồi chỉ là muốn xem vật nhỏ định làm trò gì!
Lâm Thiên Y bị giọng nói của Nhuệ Thừa Minh đột ngột làm nàng giật mình cái, hồi mới ngước đầu nhìn thẳng mặt Nhuệ Thừa Minh, hai má của nàng từ từ đỏ tươi. . . Ưm... Nàng xấu hổ! Đã cưỡng hôn hắn lại còn ngủ quên tại đây! Nàng còn mặt mũi đâu mà nhìn mặt hắn!
" Ừa tỉnh! " Lâm Thiên Y cố mãi mới rặn ra hai từ!
Nhuệ Thừa Minh cười cái, ôm chặt nàng hơn, hơi thở nóng hổi của hắn không ngừng phả vào cổ nàng, nàng run rẩy cái mới nói.
" Buông ta ra. . . "
" Còn sớm ! Nàng ngủ thêm tí đi! "
Nhuệ Thừa Minh giọng nói ôn nhu đến cực điểm nhưng Lâm Thiên Y cứ cự quậy làm hắn. . . sáng sớm cũng không chịu nổi!
Lâm Thiên Y cự quậy hồi cứng đờ! Cái vật gì cấn cấn mông nàng ?
Nàng xoay cổ lại nhìn mặt Nhuệ Thừa Minh, Nhuệ Thừa Minh cũng đang nhìn nàng! Hai người mắt nhìn mắt hồi!
Nàng thò tay ra sau nắm. . . nắm ngay cái vật cấn cấn mông đó! Hai mắt nàng trợn to ra!
Làm sau đây!
Nhuệ Thừa Minh bị nàng nắm vật nam tính đang dựng lên hừng hực đòi giải phóng, không khỏi " A " tiếng khàn khàn! Ánh mắt dần dần như muốn trào ra tình dục!
Lâm Thiên Y thì rụt tay lại, nàng vừa đụng cái đó! Nó cứng rắn. . . Nàng cố dậy nhưng bàn tay to lớn của Nhuệ Thừa Minh nắm lại giọng khàn khàn mà nói " Y Y "
Lâm Thiên Y nuột ngụm nước bọt, thầm mắng đồ lưu manh. Thì hắn lại nói : " Ta đau. . . " Trướng đến căn đau cũng phải! Hắn tuy biết đang bị gì nhưng chưa bao giờ vật nam tính lại trướng to đến đau như vậy!
Mặt Lâm Thiên Y đỏ bừng, dứt khoát nói : " Để ta ra ngoài! Ngươi tự giải quyết. . . "
Nhuệ Thừa Minh làm sau buông nàng ra, hắn có ngu cũng không buông. . . nhẹ giọng nói tiếp : " Y Y giúp ta đi! Ta không làm gì nàng đâu. . . "
Nếu thật là có thể chửi thề, Lâm Thiên Y giờ này muốn chửi Đ-M, Huyết Vương là kẻ không có tiết tháo đến vậy sao ....
" Ngươi... Để ta ra ngoài! " Lâm Thiên Y nhịn, ráng nhịn cơn đền mà nói.
" Y Y . . . "
" Ta nói rồi! Dù chúng ta sang năm có thành thân thì bây giờ cũng không được! " Lâm Thiên Y nghiêm túc nói.
Nhuệ Thừa Minh thất vọng, nhẹ giọng nói : " Ta có làm gì nàng đâu, chỉ muốn nàng an ủi nó thôi.... "
" Ngươi..." Lâm Thiên Y cái gì cũng không nói được, cái gì mà có làm gì đâu mà bắt nàng an ủi cái vật kia chứ ? Hắn là bị thiểu năng hay sao ?
Nàng hít một hơi sâu nói : " Ở đây không thiếu cô nương thiếu nữ, ngươi muốn thì cứ đi giải quyết! "
" Nàng nở? " Nhuệ Thừa Minh gằn giọng hỏi.
" Ta. . ." Lâm Thiên Y cứng họng, đúng vậy hắn là hôn phu của nàng nàng lại kêu hắn tìm kỹ nữ như vậy làm sau được. . . nhưng. . .
Nhuệ Thừa Minh tương kế tự kế nói : " Thôi được rồi, nếu nàng muốn! " Hắn ngồi dậy định xỏ áo vào thì Lâm Thiên Y hai mắt đỏ ngầu giận dữ nói : " Ngươi là đang định đi tìm người giải quyết thật ? "
" Nàng muốn ta tìm mà ? "
" Ngươi . . . "
" Giúp ta đi. . . " Nhìn thấy ánh mắt đầy lửa giận của nàng, hắn nhếch mép cười nhẹ cái, kéo tay nàng đặt lên vật nam tính dựng lên đến đau kia !
Lâm Thiên Y tay bị đặt lên cái kia cứng đờ! Nhưng Nhuệ Thừa Minh nào cho phép đem đôi tay nhỏ bé của nàng vuốt vuốt nhẹ bên ngoài!
. . . không biết là đã bao lâu rốt cuộc Lâm Thiên Y mặt đỏ bừng nói : " Xong ....xong chưa vậy ? "
" Sắp rồi nàng chờ chút! " Nhuệ Thừa Minh mặt mày tràn ngập ý xuân!
. . . rốt cuộc cũng gọi là nói thật khi nói lần thứ n lần Sắp Rồi!
Nhuệ Thừa Minh hít một hơi nặng nề! Phóng thích tất cả của hắn trên đôi tay nhỏ bé của Lâm Thiên Y, nàng bĩu môi, hai mắt rưng rưng lã chã rơi!
Hắn sử dụng tay nàng còn chưa nói lại còn. . .
•••••••••••••••••••
Đến giờ Thìn, Lâm Thiên Y và Nhuệ Thừa Minh mới ra khỏi phòng.
Vừa ra khỏi phòng, mặt Thập Thất đen như đáy nồi nhìn chằm chằm Lâm Thiên Y từ trên xuống dưới, cứ như nhìn xem có rớt mất cái gì không? Nhưng nhìn mãi không thấy chỉ thấy mặt nàng đỏ bừng thôi.
Ánh mắt hắn sắc bén nhìn Nhuệ Thừa Minh cái, đảo đi hướng Lâm Thiên Y nói.
" Tiểu thư đi dùng bữa đi! Muộn rồi! "
Nhuệ Thừa Minh mím môi đứng ở đó nhìn chằm chằm Lâm Thiên Y và đám người kia rời đi.
Linh Đàm đứng cạnh hắn nhẹ giọng nói : " Gia, người có làm gì không đấy ? "
" Ngươi nghĩ gia của ngươi là loại người như vậy ? " Nhuệ Thừa Minh hung hăng nói.
" Cũng đúng.... " Linh Đàm trả lời xong mới nhớ hắn là người của gia. . . xoay đầu nhìn lại bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Nhuệ Thừa Minh hắn la lên : " Gia tha Mạng.... "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.