Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 39: Ta đây liền muốn theo đuổi nàng
BooMew
28/09/2019
Từ Kinh Thành đến Kinh Châu mất khoản mười ngày.
Nếu là ngực tốt chạy nhanh thì tám ngày còn không dừng khách điếm thì năm ngày là tới nơi.
Nhuệ Thừa Minh không chịu nổi tịch mịch, hắn nhanh chống dùng thời gian một ngày đi tới Kinh Châu.
Nhuệ Thừa Minh cũng không để ý mà xông thẳng Lâm Gia đợi Lâm Thiên Y.
Chỉ là khi gặp nàng, được nàng nhào vào lòng không khỏi thụ sủng nhược kinh.
Nhưng nghĩ lại hắn cũng đâu phải người lạ, cả hai cũng sẽ thành thân nên cũng không rề rà quy củ mà ôm lại nàng. Thật ra hắn không phải là người tuân theo quy củ, nhìn cách làm của hắn đối với nàng bấy lâu nay đủ biết!
Làm gì có ai để cho vị hôn thê nhổ củ cải vào buổi sáng cho hắn! Nhưng dạo này hắn nghe vị Ma Ma thân cận hầu hắn lúc nhỏ nói.
" Gia, ngài không nên đụng chạm thân thể Vương Phi trước khi thành thân, càng không nên gặp quá nhiều, càng không nên ôm hôn, càng không nên.... " Vị ma ma đó nói nguyên hơi nào là quy củ, nào là phép tắt, nào là phải tuân theo, nào là đời này sang đời khác.
Làm Nhuệ Thừa Minh có không muốn nghe cũng nghe đến nhớ. Nên hắn mới hơi hoảng nhưng trong lòng nghĩ một đằng, tay chân làm một nẻo.
Lâm Thiên Y thì quá kích động mà quên mất quy củ nhưng khi nhìn lại xung quanh toàn là nha hoàn thị vệ của viện nên nàng cũng tùy tiện cho qua cái phạm sai làm của nàng.
Nhuệ Thừa Minh và Lâm Thiên Y hàn huyên một lúc lâu, Lâm Thiên Y để Nhuệ Thừa Minh ở lại dùng bữa chung với nàng xong, lại ngồi chơi tới chiều tối thì nàng mới đuổi khách đi.
••••••••
Khách Điếm.
Âu Dương Chí đang nằm hàng động cùng một nữ tử thanh lâu.
Bình thường hắn cũng hay làm nhưng không hiểu sau hôm nay làm mãi hắn vẫn nghẹn ứng. Tự dưng hắn nghĩ đến gương mặt nhỏ nhắn của Lâm Thiên Y, không hiểu sao chỉ động thêm vài cái cuối cùng cũng ra.
Đuổi nữ tử đó đi, Âu Dương Chí nằm im xuống giường nhìn nhìn cảnh ngoài cửa sổ. . .
Hắn đây là làm sao ? Tại sao lại luôn nghĩ về nàng? Thẩm chỉ còn . . .
Chính hắn cũng không hiểu! Nhưng lòng ngực hắn lại đau nhói! Nhớ lại ánh mắt bi thương lúc sáng gặp, lòng hắn lại thắt từng cơn...
Chính hắn cũng không biết, hắn đã yêu nàng... Vừa gặp đã yêu! ( Boo biết haha )
Cứ nằm đấy tự dệt lên hình ảnh của Lâm Thiên Y trong đâu, môi không khỏi công lên cười nhẹ! Sau đó cũng ngủ thiếp đi lúc nào chả hay.
••••••
Sáng hôm sau.
Lâm Thiên Y hôm nay diện trang phục nam nhân cực đơn giản, vì hôm nay bận ra ngoài điều tra thị trường nên diện bộ đồ này để tránh phiền phức.
" Thập Thất " Lâm Thiên Y chưa vội đi mà gọi.
Thập Thất từ trên cây cách phòng Lâm Thiên Y không xa phi xuống. Lâm Thiên Y cả kinh nhìn chằm chằm hâm mộ! Chắc là lại tăng lên không ít nội lực đây!
" Tiểu thư gọi ta ? " Thập Thất định quỳ xuống theo quy củ lại bị Lâm Thiên Y hung hăng đá nói.
" Đi thay bộ đồ màu đi, một lát chúng ta ra ngoài điều tra thị trường. "
Thập Thất ngẩn người lúc mới A cái, đi lẹ vào phòng hắn thay trang phục.
Một trắng một đen xám đi quanh chợ.
Mỗi lần đi, Lâm Thiên Y vừa ý cái gì là mua cái đó, vì đi quá nhiều lần Thập Thất cũng thành thói quen mà chuẩn bị không ít bạc.
Đi được nữa cái chợ, tay Thập Thất chất đầy các túi to nhỏ.
Lâm Thiên Y xoay người lại nhìn nói.
" Đi qua kia uống chén nước rồi đi tiếp! Chắc ngươi cũng mệt đi! " Lâm Thiên Y dứt câu là đi nhanh đến cái bàn gỗ ven đường đến.
Đúng lúc đó Nhuệ Thừa Minh cũng đi tới bên cạnh.
" Y Y. " Nhuệ Thừa Minh môi mĩm cười gọi.
" Lâm cô nương. " Âu Dương Chí cùng lúc đó đi tới cũng gọi.
Lâm Thiên Y cứng đờ!
Nhuệ Thừa Minh nhìn chằm chằm đánh giá Âu Dương Chí, Âu Dương Chí cũng đánh giá Nhuệ Thừa Minh.
Lâm Thiên Y bị kẹt giữa áp lực hai bên mày nhiu chặt la lên.
" Ta khát! "
Lúc này Nhuệ Thừa Minh và Âu Dương Chí mới giật mình.
Nhuệ Thừa Minh thì vội xoay người lại ôm Lâm Thiên Y vào lòng, Lâm Thiên Y hai mắt mở to kinh ngạc nhưng một lát lại mang ý cười.
Âu Dương Chí nhíu mày nhìn chằm chằm cánh tay vòng qua eo của Lâm Thiên Y.
Hắn nói.
" Công tử cũng nên vẫn nên buông Lâm cô nương ra đi, ngoài đường mà ôm như vậy sẽ hủy hoại thanh danh của nàng. " Giọng điệu nhẹ nhàng chứ như khuyên nhũ nhưng thật ra lại ghen tức trong đó.
Nhuệ Thừa Minh làm ngơ ' Hủy thanh danh hay không! ' mà lạnh giọng nói.
" Chuyện của ta và Y Y không liên quan đến ngươi đi! "
Âu Dương Chí cứng đờ, nhưng hắn nào chịu thua một kẻ không ra gì ở trước mặt này! Hắn nhẹ giọng nói lại.
" Sao lại không liên quan, ta đây liền muốn theo đuổi nàng! Người ôm ôm ấp ấp nàng như vậy là không tôn trọng nàng! "
" Bùng " Cả Lâm Thiên Y và Nhuệ Thừa Minh nổ tung.
Lâm Thiên Y thì nhíu mày nhưng bộ dạng vẫn rất bình thường, còn Nhuệ Thừa Minh hai tay nắm chặt, ánh mắt tràn sát khí bắn thẳng về phía Âu Dương Chí.
Nếu là ngực tốt chạy nhanh thì tám ngày còn không dừng khách điếm thì năm ngày là tới nơi.
Nhuệ Thừa Minh không chịu nổi tịch mịch, hắn nhanh chống dùng thời gian một ngày đi tới Kinh Châu.
Nhuệ Thừa Minh cũng không để ý mà xông thẳng Lâm Gia đợi Lâm Thiên Y.
Chỉ là khi gặp nàng, được nàng nhào vào lòng không khỏi thụ sủng nhược kinh.
Nhưng nghĩ lại hắn cũng đâu phải người lạ, cả hai cũng sẽ thành thân nên cũng không rề rà quy củ mà ôm lại nàng. Thật ra hắn không phải là người tuân theo quy củ, nhìn cách làm của hắn đối với nàng bấy lâu nay đủ biết!
Làm gì có ai để cho vị hôn thê nhổ củ cải vào buổi sáng cho hắn! Nhưng dạo này hắn nghe vị Ma Ma thân cận hầu hắn lúc nhỏ nói.
" Gia, ngài không nên đụng chạm thân thể Vương Phi trước khi thành thân, càng không nên gặp quá nhiều, càng không nên ôm hôn, càng không nên.... " Vị ma ma đó nói nguyên hơi nào là quy củ, nào là phép tắt, nào là phải tuân theo, nào là đời này sang đời khác.
Làm Nhuệ Thừa Minh có không muốn nghe cũng nghe đến nhớ. Nên hắn mới hơi hoảng nhưng trong lòng nghĩ một đằng, tay chân làm một nẻo.
Lâm Thiên Y thì quá kích động mà quên mất quy củ nhưng khi nhìn lại xung quanh toàn là nha hoàn thị vệ của viện nên nàng cũng tùy tiện cho qua cái phạm sai làm của nàng.
Nhuệ Thừa Minh và Lâm Thiên Y hàn huyên một lúc lâu, Lâm Thiên Y để Nhuệ Thừa Minh ở lại dùng bữa chung với nàng xong, lại ngồi chơi tới chiều tối thì nàng mới đuổi khách đi.
••••••••
Khách Điếm.
Âu Dương Chí đang nằm hàng động cùng một nữ tử thanh lâu.
Bình thường hắn cũng hay làm nhưng không hiểu sau hôm nay làm mãi hắn vẫn nghẹn ứng. Tự dưng hắn nghĩ đến gương mặt nhỏ nhắn của Lâm Thiên Y, không hiểu sao chỉ động thêm vài cái cuối cùng cũng ra.
Đuổi nữ tử đó đi, Âu Dương Chí nằm im xuống giường nhìn nhìn cảnh ngoài cửa sổ. . .
Hắn đây là làm sao ? Tại sao lại luôn nghĩ về nàng? Thẩm chỉ còn . . .
Chính hắn cũng không hiểu! Nhưng lòng ngực hắn lại đau nhói! Nhớ lại ánh mắt bi thương lúc sáng gặp, lòng hắn lại thắt từng cơn...
Chính hắn cũng không biết, hắn đã yêu nàng... Vừa gặp đã yêu! ( Boo biết haha )
Cứ nằm đấy tự dệt lên hình ảnh của Lâm Thiên Y trong đâu, môi không khỏi công lên cười nhẹ! Sau đó cũng ngủ thiếp đi lúc nào chả hay.
••••••
Sáng hôm sau.
Lâm Thiên Y hôm nay diện trang phục nam nhân cực đơn giản, vì hôm nay bận ra ngoài điều tra thị trường nên diện bộ đồ này để tránh phiền phức.
" Thập Thất " Lâm Thiên Y chưa vội đi mà gọi.
Thập Thất từ trên cây cách phòng Lâm Thiên Y không xa phi xuống. Lâm Thiên Y cả kinh nhìn chằm chằm hâm mộ! Chắc là lại tăng lên không ít nội lực đây!
" Tiểu thư gọi ta ? " Thập Thất định quỳ xuống theo quy củ lại bị Lâm Thiên Y hung hăng đá nói.
" Đi thay bộ đồ màu đi, một lát chúng ta ra ngoài điều tra thị trường. "
Thập Thất ngẩn người lúc mới A cái, đi lẹ vào phòng hắn thay trang phục.
Một trắng một đen xám đi quanh chợ.
Mỗi lần đi, Lâm Thiên Y vừa ý cái gì là mua cái đó, vì đi quá nhiều lần Thập Thất cũng thành thói quen mà chuẩn bị không ít bạc.
Đi được nữa cái chợ, tay Thập Thất chất đầy các túi to nhỏ.
Lâm Thiên Y xoay người lại nhìn nói.
" Đi qua kia uống chén nước rồi đi tiếp! Chắc ngươi cũng mệt đi! " Lâm Thiên Y dứt câu là đi nhanh đến cái bàn gỗ ven đường đến.
Đúng lúc đó Nhuệ Thừa Minh cũng đi tới bên cạnh.
" Y Y. " Nhuệ Thừa Minh môi mĩm cười gọi.
" Lâm cô nương. " Âu Dương Chí cùng lúc đó đi tới cũng gọi.
Lâm Thiên Y cứng đờ!
Nhuệ Thừa Minh nhìn chằm chằm đánh giá Âu Dương Chí, Âu Dương Chí cũng đánh giá Nhuệ Thừa Minh.
Lâm Thiên Y bị kẹt giữa áp lực hai bên mày nhiu chặt la lên.
" Ta khát! "
Lúc này Nhuệ Thừa Minh và Âu Dương Chí mới giật mình.
Nhuệ Thừa Minh thì vội xoay người lại ôm Lâm Thiên Y vào lòng, Lâm Thiên Y hai mắt mở to kinh ngạc nhưng một lát lại mang ý cười.
Âu Dương Chí nhíu mày nhìn chằm chằm cánh tay vòng qua eo của Lâm Thiên Y.
Hắn nói.
" Công tử cũng nên vẫn nên buông Lâm cô nương ra đi, ngoài đường mà ôm như vậy sẽ hủy hoại thanh danh của nàng. " Giọng điệu nhẹ nhàng chứ như khuyên nhũ nhưng thật ra lại ghen tức trong đó.
Nhuệ Thừa Minh làm ngơ ' Hủy thanh danh hay không! ' mà lạnh giọng nói.
" Chuyện của ta và Y Y không liên quan đến ngươi đi! "
Âu Dương Chí cứng đờ, nhưng hắn nào chịu thua một kẻ không ra gì ở trước mặt này! Hắn nhẹ giọng nói lại.
" Sao lại không liên quan, ta đây liền muốn theo đuổi nàng! Người ôm ôm ấp ấp nàng như vậy là không tôn trọng nàng! "
" Bùng " Cả Lâm Thiên Y và Nhuệ Thừa Minh nổ tung.
Lâm Thiên Y thì nhíu mày nhưng bộ dạng vẫn rất bình thường, còn Nhuệ Thừa Minh hai tay nắm chặt, ánh mắt tràn sát khí bắn thẳng về phía Âu Dương Chí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.