Yêu Phải Anh Vợ

Chương 10

Tiểu trân Bảo

07/10/2015

Màn đêm chậm rãi nhường chỗ cho bình mình hiện hữu, từng hạt sương vẫn còn đọng trên lá, ánh mặt trời vẫn chưa lên hết tạo nên một khung cảnh mơ hồ huyền ảo lạ thường.

Hạ Giang chậm rãi mở mắt lại hát hiện gì đó lạ lạ, sao hôm nay bụng mình cứ như là có thai mà nặng hết chỗ nói nhìn xuống thì ra là con nhóc Kim Tuyết kia đang có một tư thế ngủ khá ‘gọi mời…'

Hạ Giang cười khổ, tối qua khi mọi chuyện được làm rõ thì cô và Kim Tuyết như hai chị em mà ngủ chung giường nhưng cô bây giờ dám khẳng định một điều… ngay cả con gái như cô nhìn thấy cảnh cô nhóc này ngủ say thì cũng chẳng dám bén mảng tới gần chứ đừng nói gì đàn ông.

Hạ Giang khó nhọc thoát khỏi ‘Ngủ Hành Sơn’ rồi vào phòng vệ sinh, tiếng nước xối xả từ phòng vệ sinh truyền đến khiến Kim Tuyết nhíu mày sau đó chuyển người lấy cái gối che tai mình lại.

Chẳng mấy chốc từ trong tolet bước ra vẫn là bộ dáng yêu nghiệt thường ngày, mái tóc ngắn kiểu tomboy màu vàng che đi hàng lông mày lá liễu, hàng mi dài và dày như cánh quạt mà khe khẽ động đậy.

Vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh liền nhìn thấy bộ dạng không định thúc dậy của cô gái trên giường, Hạ Giang thở dài rồi ném cái khắn lên đầu Kim Tuyết: “Còn không dậy coi chừng tôi bỏ cô lại một mình đó”

Cô gái này không biết hôm nay là ngày đầu tiên họ kết hôn nên tất cả điều lấy họ làm trung tâm của sự chú ý sao? Hơn nữa… họ lại sống chung một nhà với cha mẹ ‘vợ’.

Kim Tuyết lười biếng lăn vài cái rồi bật dậy, mơ màng sau đó nhìn thật rõ gương mặt Hạ Giang rồi uể oải nói: “Cô nên đi phẫu thuật thẩm mỹ đi.”

Hạ Giang ngớ ngẫn một lúc, câu chào buổi sáng của cô gái kia thật lạ, tuy rằng không thể phũ nhận cô đẹp thật (Quá tự tin ><) nhưng Hạ Giang cô dám thề với trời đây hoàn toàn là tự nhiên, bây giờ cô gái kia bảo cô đi nhờ người ta nhân tạo?

Nhìn thấy vẻ mặt không hiểu của Hạ Giang thì Kim Tuyết mới có lòng tốt mà nói thêm một vế: “Đi phẫu thuật thẩm mỹlàm cho mặt xấu bớt, nếu cô mà còn vác cái gương mặt đẹp vượt tiêu chuẩn của mình ra ngoài không khéo sẽ bị đám sắc nữ bên ngoài ăn tươi nuốt sống mất.”

Nói xong Kim tuyết cười gian vài tiếng, Hạ Giang lúc này mới nhận ra mình bị cô gái kia triêu đùa liền vung tay một cái rồi ngồi xuống sofa nhún vai: “không có khả năng.”



Đùa sao? Hạ Giang là giống cái 100% muốn ăn tươi nuốt sống cô ít ra cũng phải là một soái ca chuẩn men mới đúng.

Hạ Giang không có hứng thú với sắc nữ chỉ hứng thú với soái ca

Kim Tuyết cười gian một cái rồi đi đến bên cạnh sofa ngồi cạnh Hạ Giang, dùng đôi tay thon dài của mình mò mẫm cơ thể Hạ Giang (Á…đừng mà *che mắt*)

“Chưa chắc đâu, hiện giờ xu hướng GL đang rất thịnh hành đó, nếu… cô không ngại chúng ta cũng có thể thử mà.”

Hạ Giang cười gian, cũng không buồn đẩy Kim Tuyết ra, ngược lại còn hùa theo đùa với cô ta, nếu cô ta muốn đùa thì Hạ Giang sẽ cho cô ta lần sao không dám đùa nữa: “Được thôi, bà xã của anh, chẳng phải chúng ta cũng đã kết hôn rồi sao? Cũng chưa hề động phòng mà đúng không, chúng ta…”- Hạ Giang cố tình dừng lại sau đó ghé sát vào tai Kim Tuyết: “Nên dùng cách nào để đạt đến cao trào trong đêm đầu tiên nhỉ?”

Giỡn mặt với cô sao? Dù sao Hạ Giang cô cũng là người lăn lộn nhiều ở các hộp đêm, thường xuyên phải đối mặt với mấy cô gái hoa si ở đó nếu không nhờ cái miệng biết ăn nói thì cũng đã không toàn thây đến giờ rồi. Muốn cô nói chuyện đàng hoàng thì cô sẽ thuận ý nhưng… nếu muốn cô nói chuyện theo cách vô sỉ thì… cô cũng không phải hạng xoàng đâu.

Quả nhiên…

Sau khi nghe Hạ Giang nói sắc mặt Kim Tuyết trở nên khó coi, vốn dĩ muốn hù dọa hạ Giang một chút nhưng lại quên mất cô là ai chứ, dù không phải đàn ông thì cũng có kinh nghiệm hơn cô nhóc tiểu thư như Kim Tuyết.

Kim Tuyết nỗi từng hồi ớn lạnh, da gà da vịt gì cũng mọc đầy lên, bất giác rùng mình một cái sau đó phóng thật nhanh ra khỏi vòng tay của Hạ Giang, gương mặt mất tự nhiên nhìn cô: “Buồn nôn.”

Sau đó chạy vào tolet đóng sầm cửa thật lâu cũng không ló đầu ra ngoài.

Hạ Giang bật cười khanh khách khoái chí rồi mở laptop ra, nụ cười lập tức tắt đi và gương mặt vô cùng nghiêm túc nhìn về phía màn hình.



Trên màn hình laptop là lịch sử của Đăng gia.

Không sai, có thể hoàn toàn dùng hai từ ‘lịch sử’ để hình dung vì Đăng gia là một gia tộc lâu đời, nhìn thông tin trên laptop khiến Hạ Giang cực kì sửng sốt.

Đăng gia hay còn gọi là ‘Đăng hoàng’ là dòng tộc của hoàng thất Monaco, trong người mang dòng máu cao quý của hoàng gia.

Hạ Giang nhíu mày, có chuyện này sao? Quả thật khắp nơi chuyện gì cũng có thể xảy ra, không ngờ cô lại được gả à không được ‘lấy vợ’ hoàng gia.

Kim Tuyết đi ra khỏi phòng sau đó ngồi trên sofa nhưng lần này dường như không dám đùa nữa mà ngồi có khoảng cách với Hạ Giang hơn.

Hạ Giang hỏi: “Các người là người của hoàng thất Monaco?”

Kim Tuyết gật đầu, cô gái này cũng thật sự kì lạ, trong usb thông tin về cơ nghiệp của ‘Đăng hoàng’ có thông tin đầy đủ bộ không có mắt nhìn sao?

Hạ Giang nhíu mày: “Cô kể hết lịch sử của gia tộc các người cho tôi nghe đi.”

Hạ Giang dựa vào sofa, xem thông tin thì chán chết, cô muốn hình ảnh sinh động hơn.

Kim Tuyết cũng không chất vấn nhiều, dù sao cũng nên nói hoàn cảnh gia tộc mình cho ‘chồng’ mà…

Kim Tuyết hít sâu một hơi…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Phải Anh Vợ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook